Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Sáng hôm sau tiếng chuông điện thoại đánh thức anh dậy :"alô có chuyện gì vậy mẹ ?"

Giọng Tạ Thi vừa mang theo tức giận vừa mang theo lo lắng :"con nói cho mẹ biết hôm qua lão ta làm gì con nếu không phải mẹ tự biết thì chắc con sẽ ko nói gì với mẹ cả"

Điền Chính Quốc an ủi bà :"mẹ không sao đâu ,mẹ không cần lo"

Tạ Thi nghẹn ngào :"sao không lo cho được con là con mẹ mà , con đã chịu đủ giày vò sao người mẹ này lại không lo cho con cơ chứ"

Điền Chính Quốc nói bằng giọng trêu ghẹo anh không muốn nhớ lại quá khứ :" thôi mà mẹ ,mẹ gọi cho con chắc ko chỉ để trách mắng con đâu ha"

Tạ Thi thu lại cảm xúc thất thố cửa mình: "hừ ,coi như con giỏi ,mẹ và dì Kim bàn bạc muốn con tới Kim thị làm việc"

Điền Chính Quốc ngạc nhiên :"mẹ công ty mẹ không cần con nữa hay sao mà mẹ lại cho con tới đó"

" không phải là không cần , con cần tới đó để làm quen dần , mẹ kêu Đình Lập và Nam Tuyên tới đón con rồi liệu mà chuẩn bị đi"

Không đợi anh nói thêm lời nào mẹ anh đã cúp máy.

Anh thở dài đứng dậy vệ sinh cá nhân , thay đồ xong xuống nhà.

Bác Lý thấy anh xuống thì cũng hỏi han vết thương của anh.

Dùng bữa xong thì Khương Đình Lập và Khương Nam Tuyên cũng tới đón anh.

" anh Quốc ,anh bị thương sao phu nhân có biết không ?"_Vừa xuống xe Khương Đình Lập đã hỏi anh đủ loại câu hỏi khiến anh đau đầu.

"em mà cứ như vậy là anh Quốc của em đi đời nhà ma luôn đó"

Một giọng nói êm tai mang theo ý cười vang lên. Đó là Khương Nam Tuyên chị gái Khương Đình Lập. Hai người họ từ nhỏ đã đi theo mẹ anh nên cũng rất thân với anh.

Điền Chính Quốc thở dài :"hai người không phải chỉ ở đây chỉ trích em chứ mau đi thôi"

Anh thở dài hai người này vẫn luôn như vậy.

Họ lái xe đưa anh tới Kim thị.

Vào tới nơi Khương Đình Lập nhận lệnh đi thông báo với nhân viên.

Một lúc sau Kim Thái Bảo ra tới ,thì ra trợ lý Kim Thái Hanh lại là Kim Thái Bảo em trai hắn.

Kim Thái Bảo hí hửng nói :"Anh Quốc ,ba người đi theo em , em nghe mẹ nói về việc anh sẽ tới đây rồi"

Nói xong ba người theo Kim Thái Bảo lên tầng cao nhất của công ty.

Trong thang máy Kim Thái Bảo một bên nói về công ty một bên Khương Đình Lập  ghi chép lại điều cần chú ý. Khương Nam Tuyên thì nghe thôi cũng nhớ rất rõ.

Bốn người từ thang máy ra tới phòng nơi Kim Thái Bảo sắp xếp cho anh.

Vừa bước vào phòng anh định ngồi xuống nghỉ ngơi thì Kim Thái Bảo lên tiếng :"anh Quốc đây là nơi làm việc của hai trợ lý của anh và em ,nơi làm việc của anh là ở phòng trong"

Nghe Kim Thái Bảo nói xong anh mới để ý còn một phòng nữa.

Anh theo Kim Thái Bảo vào phòng thì bóng dáng quen thuộc hiện vào mắt anh.

" sao anh lại ở đây ?"

Đúng ko ai khác ngoài Kim Thái Hanh.

Anh tỏ vẻ thắc mắc nhìn về phía Kim Thái Bảo. Kim Thái Bảo mở lời :"là như vầy ,mẹ sắp xếp cho anh ấy làm việc cùng phòng với anh dù sao phòng này cũng lớn"

" sao lại cùng phòng kiếm đại phòng nào cho anh là được rồi"

Kim Thái Bảo ngượng ngùng nói :"cái này anh phải hỏi mẹ em"

" được rồi ,em ra ngoài đi" Kim Thái Hanh lên tiếng cắt ngang họ.

Sau khi Kim Thái Bảo ra ngoài anh cũng đi đến bàn làm việc của mình. Bàn anh ở phía tay phải của hắn nên hắn có thể nhìn mọi hành động của anh khiến anh không vui chút nào :"sao cậu cứ nhìn chằm chặp tôi vậy mặt tôi dính gì hay sao ?"

Kim Thái Hanh lắc đầu :"không phải ,tôi đã cho người điều tra vụ hôm nọ giờ tôi muốn xin lỗi anh"

Điền Chính Quốc thẳng thừng từ chối: "không cần"

Có lẽ đầu anh hôm nay có vấn đề nên anh nghe ra hắn có phần ôn nhu hơn trước.

Kim Thái Bảo không từ bỏ :"không được tôi nhất định sẽ xin lỗi anh , hôm nay tôi sẽ mời anh ăn cơm"

Điền Chính Quốc bực bội :"cậu ăn trúng gì không tốt lành hay sao mà nay tốt đột ngột vậy?"

Kim Thái Hanh vẫn rất chân thành :"chỉ muốn xin lỗi anh thôi không có ý gì khác"

Có quỷ mới tin , nhưng anh vẫn nói :"thôi cậu muốn sao thì muốn tùy cậu"

Anh nói xong câu đó khoé miệng hắn nhếch lên không nhìn kỹ sẽ không thấy được.
________

Giờ nghỉ trưa hắn muốn giữ anh lại nói muốn chuộc tội ,anh thấy hắn vẫn không từ bỏ ý định nên nói với hắn cuối tuần sẽ cho hắn cơ hội.

Ra khỏi phòng làm việc anh gọi Khương Đình Lập và Khương Nam Tuyên đi ăn cơm cùng anh.

Ba ngươi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ.

Tới nhà ăn tại công ty ba người chọn đại một chỗ. Anh hỏi hai người họ muốn ăn gì anh sẽ đi lấy.

Trên đường lấy đồ ăn anh nghe được giọng nói ko mấy tốt đẹp vang lên :" aiya đây ko phải anh hai sao ,giờ anh làm bưng bê ở đây sao? Tội anh quá à"

Vâng cái giọng nói ỏng ẹo đáng ghét này ko ai khác ngoài Lý Tiểu Xảo.

Anh thở dài ăn một bữa cơm mà cũng khó khăn vậy sao trời.

Thấy anh không quan tâm tới lời cô ta nói ,cô ta cũng không tức giận chỉ làm bộ mặt thản nhiên nói với đồng nghiệp bên cạnh :"mọi người đây là anh hai tôi đó ,mẹ anh ta quyến rũ ba tôi để có thể bước chân vào nhà tôi, mọi người thấy mẹ anh ta lăng loàn không"

Nghe được cô ta xúc phạm mẹ mình anh lập tức ném sạch khay đồ ăn của mình xuống.

Tiếng động khiến mọi người giật mình , còn cô ta thì không quan tâm.

Anh mở miệng nói :"nếu cô đã gọi tôi một tiếng anh hai vậy chắc cô cũng biết ai quyến rũ ai rồi nhỉ, còn nữa cô không thấy tôi theo họ ba còn cô theo họ người phụ nữ độc ác đó hay sao mà còn ở đây vênh váo"

Mọi người trong nhà ăn nghe thấy lời anh nói thì lại xì xào ,lần này cô ta tức giận nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh :"cũng phải xem ba yêu thương ai ,vết thương của anh không phải là bằng chứng sao"

" ờ phải rồi cô ko nhắc tôi cũng quên đây là do cô ban tặng vậy chắc tôi cũng phải đáp lại chứ nhỉ?"

Nói đoạn rồi bước lại gần cô ta giơ cốc nước cạnh đó hắt lên người cô ta.

Cô ta hét lên căm tức nhìn anh muốn lao tới phía anh thì một giọng nói lạnh lùng lên tiếng.

" chuyện gì đây? "

Giọng nói lạnh lẽo như vậy chỉ có thể là một người ,phải không ai khác ngoài Kim Thái Hanh.

Hắn ta bước đến theo sau là Kim Thái Bảo với vẻ mặt vui vẻ khi Lý Tiểu Xảo gặp nguy.

Khương Nam Tuyên và Khương Đình Lập  cũng vừa lúc đi tới thấy Lý Tiểu Xảo không khỏi nhíu mày nhìn nhau ăn ý nói xui xẻo.

Lý Tiểu Xảo vui mừng chạy đến bên hắn vẻ mặt vô tội nói :" Thái Hanh anh ta bắt nạt em ,anh phải công đạo cho em"

Kim Thái Hanh một bộ mặt băng :"tránh ra"

Lý Tiểu Xảo ngơ ngác :"Thái Hanh em..."

Không đợi cô ta nói xong hắn đã đi tới cạnh anh hỏi :"anh có việc gì không?"

Điền Chính Quốc thấy lạ nhưng cũng nói: "không"

Kim Thái Hanh lại nhắc cái khác :"em nói để em đưa anh đi ăn mà không nghe"

Điền Chính Quốc hoàn toàn không có ý định dây dưa :"được cậu nói cái gì cũng đúng"

Kim Thái Hanh ủy khuất :"vốn dĩ là thế mà"

Anh xin thề hôm nay hắn ta không có vấn đề thì là anh có vấn đề. Từ sáng tới giờ cách hắn ta đối xử với anh không hợp chút nào mặc dù anh cũng thích hắn ta như vậy.

Anh không hiểu tại sao nhìn vẻ mặt này của hắn lại ko nỡ nên đành nói :" được rồi, cậu đừng có như vậy tôi không quen, bình thường là được rồi"

Kim Thái Hanh :"được"

Điền Chính Quốc chỉ chỉ Lý Tiểu Xảo :"vậy cô ta thì sao ?"

Kim Thái Hanh nhanh chóng nói :"anh muốn sao thì như vậy dù sao quyền hạn anh cũng như em"

Cả phòng ăn ồ lên ,quyền hạn như Kim Thái Hanh thì ai dám đắc tội chứ Lý Tiểu Xảo lần này chết chắc.

Lý Tiểu Xảo lúc này rất bất mãn vì cái gì anh lại luôn được thứ hơn cô ta. Từ nhỏ mặc dù ba yêu chiều nhưng vẫn không bằng một phần anh. Bị ba đuổi đi lại may mắn làm thiếu gia giàu có đến ngay cả lúc này trong cùng một công ty cấp bậc cũng cao hơn cô ta ,cô ta không phục.

Trong khi cô ta vẫn căm tức nhìn anh thì anh lại cảm thấy nên từ từ trêu đùa cô ta vì vậy anh nói :"để cô ta xuống làm nhân viên thấp nhất đi"

Kim Thái Hanh giọng nói mang theo chút sủng nịnh mà không ai phát hiện :"được nghe anh"

Lúc này cô ta mới hét to lên nói :"Thái Hanh  em mới là bạn gái anh mà , anh có nhầm lẫn không vậy ?"

Kim Thái Hanh thẳng thừng :"không"

Lý Tiểu Xảo :"vậy tại sao ?"

Kim Thái Hanh ánh mắt lạnh nhìn cô ta: "anh ấy mới là người tôi yêu ,cô vẫn luôn lừa tôi"

Lý Tiểu Xảo sợ hãi ra mặt :"em...em không có Thái Hanh chắc chắn anh ta đã nói gì đó phải không"

Cô ta vẫn cố vùng vẫy lôi kéo tay hắn nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ và cái nhìn lạnh lẽo từ mắt hắn.

Anh nhìn cảnh cô ta bám lấy hắn không hiểu sao lại thấy bực bội vì vậy kéo tay hắn nói :"đi thôi tôi ghét nhìn thấy cô ta"

Kim Thái Hanh theo anh :"được nghe anh"

Được rồi anh nghĩ hôm nay không ai bị bệnh cả trăm phần trăm là hắn ta nói có mang theo ôn nhu không nhầm.

Khương Nam Tuyên, Khương Đình Lập và Kim Thái Bảo cũng đi theo hai người ra khỏi phòng ăn.

Ra đến ngoài anh hỏi :" Nam Tuyên , Đình Lập hai người có muốn ra ngoài ăn gì không nếu có thì giúp em mua một phần vào phòng nha"

" được " - Khương Nam Tuyên trả lời.

Kim Thái Hanh thấy vậy cũng nói :"thêm cả phần tôi nữa"

Ba vị trợ lí ngơ mặt nhưng sau đó rất nhanh hiểu ý hắn nên lập tức rút lui để lại không gian riêng cho họ.

Hắn và anh cùng vào thang máy trong thang máy anh mở miệng hỏi :" nói đi sao lại giúp tôi không phải Lý Tiểu Xảo là bạn gái cậu sao"

Kim Thái Hanh phủ nhận :"là hiểu lầm"

Điền Chính Quốc kinh ngạc :"hiểu lầm ? Thôi coi như tôi chưa hỏi đi"

Hai người ra khỏi thang máy đi về phòng làm việc.

Hắn đi theo sau anh không thể không thở dài nghĩ thầm chinh phục thỏ thật khó.

Bữa trưa của anh rất nhanh chóng được mang đến ,sau khi ăn xong anh bắt tay vào việc nghiên cứu vấn đề của công ty.

Tình hình bây giờ công ty hắn cần đưa ra một thiết kế hoàn hảo để hợp tác với một công ty khác họ nói nếu không phù hợp yêu cầu sẽ không kí hợp đồng.

Anh nghĩ coi như hắn may mắn nếu nói thiết kế thì gặp đúng người là anh rồi.

Nhưng nếu hắn ta không mở miệng nói với anh anh tuyệt đối sẽ ko giúp ,đúng ko giúp.

30' sau.

Điền Chính Quốc đem bản vẽ vứt cho hắn: "nè đây là bản thiết kế sản phẩm lần này tôi đã sửa cậu xem hài lòng không ?"

Kim Thái Hanh hài lòng gật đầu :"như vậy là được rồi ,chiều nay anh đi kí hợp đồng cùng em nếu họ yêu cầu gì anh có thể sửa"

Điền Chính Quốc không quan tâm trả lời :" không rảnh"

Nói xong anh quay lại bàn làm việc của mình , không ngừng oán trách bản thân vì cái gì phải tự động giúp hắn chứ. Phải rồi đây là công ty dì vương mình làm vậy là giúp dì vương.

Tìm được lí do thoái thác xong anh lại vui vẻ trở lại.

Lần này anh lại kiên định nói tuyệt đối không đi kí hợp đồng với hắn.

Nếu anh đi chắc chắn anh là người có vấn đề chứ không phải hắn.

____buổi chiều_____

Kim Thái Hanh dặn dò anh :"lát nữa anh chỉ việc ngồi im đó là được nếu bên kia yêu cầu sửa thiết kế thì anh làm không thì anh cứ ngồi đó ăn việc đàm phán cứ để em"

Điền Chính Quốc mặt u ám :"kệ cậu tôi không quan tâm"

Anh quả nhiên có vấn đề rồi ,tại sao vẫn đi trong khi không muốn đi chút nào chứ lẽ nào người khác thường từ sáng giờ là mình chứ không phải hắn.

Tâm trí anh lúc này quay vòng vòng khiến anh phát mệt.

Sau một hồi luẩn quẩn anh quyết định mặc kệ sao cũng được đây là giúp dì Kim.

_______

26/4/23.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com