Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Rất nhanh chóng anh và hắn đã đến địa điểm bàn hợp đồng đã hẹn trước.

Nhờ lí do là dì Kim mà tâm tình anh cũng đã tốt hơn rất nhiều.

Hắn đề nghị anh xuống xe vào trước còn hắn đỗ xe xong sẽ vào sau.

Anh cầm hợp đồng và bản thiết kế do anh sửa xong đi vào quán trước.

Đây là một nhà hàng nổi tiếng nhiều món ngon.

Anh đi vào nhìn xung quanh một lượt nhưng vẫn như cũ không biết đâu là đối tác cần kí hợp đồng.

Lúc này từ phía sau truyền đến đôi bàn tay ôm eo anh từ phía sau.

Anh nghĩ là hắn đang đùa nghịch nên nói :"cậu đừng có đùa nữa"

Nhưng người phía sau không đáp lại mà lại ghé sát tai anh nói:"lâu rồi không gặp Điền Chính Quốc"

Câu nói vừa dứt lập tức người anh căng cứng lại không phải bởi vì câu nói đáng sợ mà người nói câu nói này anh nhận ra ,là Lý Vũ.

Anh phản ứng lại lập tức hất tay Lý Vũ ra lùi ra xa hắn miệng lắp bắp hỏi:" anh...anh về nước...khi nào ?"

Lý Vũ thích thú nhìn anh hỏi :"sao vậy ? Ko chào đón sao ?"

Nói xong tiến tới lại gần anh ,anh lại càng lùi lại. Lý Vũ đưa tay muốn vuốt ve khuôn mặt anh thì một bàn tay khác chắn tay hắn lại.

Anh lúc này mới ý thức được Kim Thái Hanh đã đứng sau anh từ lúc nào :" lý tổng mong anh tự trọng"

" ha , được thôi"

Lý Vũ hạ tay xuống đi vào tìm đại một bàn ngồi xuống.

Kim Thái Hanh lúc này mới để ý khuôn mặt anh tái mét. Hắn lo lắng hỏi :" anh không sao chứ ?"

Điền Chính Quốc lắc đầu : "không... không sao"

Nhìn anh như vậy hắn càng lo lắng. Đỗ xe xong hắn đi vào thì thấy Lý Vũ ôm anh từ phía sau hắn đã đen mặt rồi. Lúc sau khi anh đẩy Lý Vũ ra hắn có thể thấy được mặt anh có vài tia sợ hãi, hắn không biết giữa hai người sảy ra chuyện gì nhưng khiến anh như vậy không thể là chuyện đơn giản.
Khi nào rảnh thì hắn sẽ hỏi mẹ anh xem rốt cuộc họ có việc gì.

Kim Thái Hanh quan tâm :"nếu anh không khoẻ hay là anh về trước"

Điền Chính Quốc lại hỏi vấn đề khác :"đối tác là Lý Vũ ?"

Kim Thái Hanh gật đầu :"phải là anh ta"

Điền Chính Quốc :"..."

Kim Thái Hanh hỏi lại :"sao vậy ?"

Điền Chính Quốc cúi mặt :"không có gì đi thôi"

Anh và hắn cũng nhanh chóng đi tới vị trí đối diện Lý Vũ ngồi xuống, ánh mắt tên Lý Vũ này vẫn toả định trên người anh không di chuyển.

Hai người vừa ngồi xuống hắn hỏi :"lý tổng anh biết anh Quốc sao?"

Lý Vũ cười một cách hạ lưu :"đâu chỉ biết mà rất quen thuộc nữa là đằng khác"

Hắn nhận thấy được bàn tay anh nắm ống tay hắn rất chặt như sợ hãi gì đó.

Không muốn anh ở lại lâu hắn lập tức dời qua chuyện bàn hợp đồng nhưng nó lại không làm Lý Vũ dời ánh mắt của anh.

Lần này sự kiên nhẫn của hắn không kìm được hắn ta đứng dậy nói :" lý tổng xem ra lần hợp tác này của chúng ta không thành , cáo từ"

Nói xong cầm tay anh đứng dậy quay đi mặc kệ Lý Vũ ngồi đó.

Ra đến xe anh vẫn còn khiếp sợ anh không tin mình vừa gặp Lý Vũ.

Nếu nói bóng ma tâm lí trong đời anh có lẽ chính là Lý Vũ.

Kim Thái Hanh ra xe vẫn cố hỏi anh :"rốt cuộc anh và anh ta sảy ra chuyện gì ,tại sao anh lại như vậy ?"

Điền Chính Quốc vẫn không nói :"không có gì cả"

Kim Thái Hanh :"Anh Quốc anh nói thật đi"

Điền Chính Quốc hét lên :" tôi đã nói là không có gì "

Khi nói chuyện anh luôn trốn tránh ánh mắt hắn điều này không thể là không có chuyện gì được cả.

Hắn rất tức giận ,tại sao anh không thể nói cho hắn biết ,hắn có thể giúp anh an ủi anh nếu anh nói cho hắn.

Được nếu đã vậy thì ,hành động nhanh hơn suy nghĩ.

Kim Thái Hanh tiến lại gần anh và sau đó là một nụ hôn dài.

Khi anh phản ứng lại chuyện gì đang sảy ra và đẩy hắn ra là lúc sắp hết không khí :"làm gì vậy ?"

Kim Thái Hanh :"anh không rõ sao, được vậy để em nói. Điền Chính Quốc em thích anh , không phải nhất thời không phải mới lạ mà là thật sự thật sự thích anh. Anh cho rằng đó là gì cũng được nhưng em thích anh không phải là chuyện đùa. Bây giờ em muốn theo đuổi anh vậy anh có thể cho em biết rốt cuộc sảy ra chuyện gì ko Kookoo"

Điền Chính Quốc kinh ngạc hỏi lại :"Kookoo sao cậu biết cái tên này ?"

Kim Thái Hanh ủy khuất lên :"lẽ nào anh không nhớ sao. Cậu nhóc lúc nào cũng đi theo anh , làm nũng với anh , muốn anh ôm , muốn anh cười với nó. Cậu nhóc đó còn nói sau này sẽ cưới anh ,lẽ nào anh không nhớ"

Nghe được hắn nói lời này anh ngơ ngẩn vì cái gì Kim Thái Hanh biết chuyện này. Anh ko hề nói với ai tại sao hắn biết. Lẽ nào...

Anh như không tin tưởng điều anh suy nghĩ vì vậy anh mở miệng hỏi hắn: "Tae... Taetae ?"

Kim Thái Hanh gật đầu :"phải là em , em là Taetae"

Nói xong cầm tay anh áp lên mặt mình nói tiếp :" vậy giờ anh nói cho em được chưa , lúc nhỏ trước khi đi em không hề thất anh như vậy rốt cuộc là chuyện gì sảy ra vậy ?"

Nhưng đáp lại lời hắn chỉ là anh lặp đi lặp lại tên hắn ,nhìn hắn tự hỏi :"Kim Thái Hanh là Taetae, sao có thể không thể, không thể hai tính cách khác nhau mà ?"

Kim Thái Hanh:" là sự thật ,ngay cả quen Lý Tiểu Xảo cũng là bởi vì lúc đó anh quá giống con gái ,mà sau này em gặp cô ta lại giống anh nên em nghĩ đó là anh"

Điền Chính Quốc ngốc lăng :"con gái ???"

Được lần này thì anh công nhận Kim Thái Hanh chính là nhóc Taetae bởi vì khi đó đúng là ai cũng nói anh giống con gái. Vậy mà mẹ anh lại không nói anh biết chuyện này. Nếu vậy hắn ta biết từ khi nào ,lẽ nào là sáng nay.

Kim Thái Hanh thấy anh vẫn thất thần nghĩ chắc không thể hỏi gì được từ miệng anh cảm thấy chán nản nhưng cũng mau quên đi vì hắn thỏ của hắn đã biết hắn thích mình hơn nữa vừa nãy còn hôn được thỏ nhỏ nữa.

Hắn mang theo tâm trạng vui vẻ lái xe còn anh vẫn thất thần suốt cả quãng đường.

Nếu một ngày bạn phát hiện một người mình cảm thấy rất đáng ghét nhưng lại là người bạn ngày nhớ đêm mong thì sao.

Liệu bạn sẽ làm gì vui vẻ với người đó hay tiếp đúng chán ghét người đó.

Điền Chính Quốc đang lâm vào hoàn cảnh này. Từ hôm anh biết hắn là cậu bé mũm mĩm mềm mại khi trước lại là Kim Thái Hanh.

Anh nhìn con người bám dai lấy anh ba ngày nay hiện tại đang ngồi trước mặt mình.

Kim Thái Hanh mỉm cười nhìn anh :" Anh Quốc, anh muốn ăn thứ nào em lấy cho anh"

" ... "

"Anh Quốc món này cũng ngon nè"

" ... "

"Anh Quốc, hôm nay anh rảnh không ?"

" ... "

"Anh Quốc, anh xem thứ này hợp với em và anh không ?"

" ... "

Anh Quốc, anh Quốc, anh Quốc...... Ai có thể nói cho anh biết vì cái gì hắn liên tục gọi anh không ,anh cần tĩnh lặng suy nghĩ a.

Điều này cũng không thể trách hắn được. Đây là làm theo những gì em trai yêu quý Kim Thái Bảo mách bảo cách thức để lấy lòng chồng nhỏ tương lai.

Bây giờ hắn có thể nắm chắc anh đã không còn ghét hắn như lúc trước nữa.

Ngày hôm đó hắn cũng đã gọi điện cho mẹ anh để hỏi rõ mọi chuyện về Lý Vũ và anh.

Lý Vũ là cháu trai của Lý Huệ mẹ Lý Tiểu Xảo. Ngay khi mẹ Lý Tiểu Xảo được ba anh đưa về cũng là lúc anh gặp Lý Vũ.

Tên Lý Vũ này có thể nói là biến thái của biến thái. Thường xuyên lấy lí do tới chơi với Lý Tiểu Xảo để mà lại gần anh. Thậm chí một lần mẹ anh không có nhà Lý Vũ còn bắt nhốt anh để làm mấy chuyện đáng ghét. Mẹ anh phát hiện ra vô cùng tức giận nên đã ra tay đánh Lý Vũ, chuyện Lý Vũ bị đánh đến tai Lý Huệ. Bà ta nói với ba anh chuyện này ,thậm chí không cần biết đúng sai đã đánh mẹ anh. Sau đó mẹ anh cùng anh dọn ra ngoài không ở căn nhà đó nữa. Nhưng tên này cũng không buông tha anh ,khi anh học đại học tên đó tới tận trường để tìm anh, rồi một loạt chuyện khiến anh không thể đi học trong vòng ba tháng, khi Lý Vũ phải ra nước ngoài thì chuyện này mới chấm dứt.

Kim Thái Hanh bây giờ chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là từ giờ sẽ bảo vệ anh không cho những người họ Lý đó lại gần anh đặc biệt là tên Lý Vũ đó.

Tạm gác chuyện này qua một bên Kim Thái Hanh dùng một nụ cười ôn nhu nhìn anh nói :"Anh Quốc, chiều nay anh hãy đi ra ngoài cùng em đi"

Điền Chính Quốc dứt khoát từ chối :"anh không đi , em đi về đi"

Đó thấy gì chưa anh ấy đã đổi cách nói chuyện với hắn đây là ý nghĩ vui vẻ trong đầu Kim Thái Hanh lúc này. Vì vậy lại tiếp tục hướng về phía anh nói :"chúng ta đang ở chung nhà mà , vậy em đến công ty trước chiều nay 14h00' em sẽ chờ anh ở quán cafe cạnh công ty nha"

" ... " Tác giả mau đến ném cái tên này đi giúp với.

Điền Chính Quốc lên phòng đóng cửa lại nằm lên giường suy nghĩ.

Không lẽ Kim Thái Hanh nói là anh phải đi, nằm mơ. Anh mới không phải người dễ dãi chỉ vì hắn là Taetae mà thay đổi thái độ với hắn ,điều đó là không bao giờ.

Nhưng anh nghĩ lại hình như mình vừa nói chuyện với Kim Thái Hanh khác thường ngày , không hôm nay là anh vẫn chưa phục hồi tinh thần mà thôi.

Được quyết định chiều nay anh sẽ cho hắn leo cây. Hừ nếu anh mà tới điểm gặp mặt thì coi như anh không phải Điền Chính Quốc mọi ngày.

_________13h00'_____

Điền Chính Quốc hiện tại đang ngồi trong quán cafe oán giận Kim Thái Hanh vì cái gì hiện giờ vẫn chưa tới , không phải là quên luôn rồi chứ. Quả nhiên không nên đến nếu không không phải chờ như vậy. Biết vậy ở nhà chơi game hoặc xem hải miên bảo bảo cho khoẻ, hừ.

Nếu hắn có mặt tại đây sẽ vô tội mà nhìn anh. Anh đến sớm như vậy thì làm sao gặp được hắn.

Vậy là Điền Chính Quốc mang theo vẻ hậm hực ngồi chờ Kim Thái Hanh thêm một tiếng.

Khi Kim Thái Hanh tới là thấy đầu anh sắp bốc khói luôn nên vội vàng đi qua hỏi anh :"chắc anh chờ em lâu lắm hả, anh tới lâu chưa ?"

Điền Chính Quốc ngoảnh mặt làm ngơ: "chưa lâu lắm mới một tiếng thôi"

Kim Thái Hanh mở to mắt một tiếng vậy mà anh lại chờ hắn những một tiếng.

Haiz, nếu để anh chờ thêm một chút nữa chắc là từ mặt nhau luôn quá.

Vì để anh vui trở lại hắn lấy lòng anh nói anh muốn đi đâu hắn sẽ đưa anh đi tùy ý anh quyết định.

Điền Chính Quốc nghe hắn nói như vậy cũng bớt hậm hực hơn ,nhìn hắn với vẻ mặt ' vậy còn được '

Vậy là Kim Thái Hanh lấy lòng lái xe chở anh đi rất nhiều địa điểm.

Quán ăn, nhà hàng ,ngay cả cửa hàng bán gấu bông anh cũng không tha.

Sau một hồi lòng vòng hắn thấy tâm tình anh vó vẻ tốt hơn nên cũng vui vẻ đưa anh đến nơi anh muốn.

_______

30/4/23.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com