Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

31. Bạn cùng phòng

Jungkook trở về nhà, hôm nay lúc tình cờ ghé ngang siêu thị, cậu đã mua một ít thực phẩm tươi. Vừa hay Taehyung mới hoàn thành một bài luận văn quan trọng, cậu cũng muốn nấu cái gì đó để chúc mừng cho hắn.

Lại nói đến hiện tại, bọn họ đã bước vào năm thứ tư rồi. Không còn bao lâu nữa sẽ ra trường nên thời gian rảnh phải nói là cực kỳ ít ỏi. Cộng thêm việc Taehyung chính thức đến Kim thị để thay bà Kim điều hành, vậy nên so với cậu thì hắn càng bận bịu hơn gấp bội. Jungkook đôi khi thấy hắn vất vả như vậy, cậu cũng muốn giúp đỡ. Taehyung trái lại cực kỳ hưởng thụ cảm giác này, hắn để Jungkook xem xét tình hình tài chính của công ty, cho cậu có cơ hội phân tích, đánh giá và đưa ra quan điểm phù hợp. Cũng vì như vậy, Jungkook cảm thấy vừa giúp đỡ được cho hắn, thậm chí giúp cậu có thêm kinh nghiệm để làm nghiên cứu ở trường.

Jungkook mua thức ăn về, lúc này đã là năm giờ chiều, thông thường còn một tiếng nữa Taehyung mới trở về. Nhưng hôm nay lại có một chút khác biệt, đó là khi cậu vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng của hắn nói chuyện điện thoại với ai đó. Jungkook không quan tâm lắm, cậu chỉ cởi giày thay thế bằng đôi dép bông màu trắng được đặt trên kệ. Cậu mang những thứ đồ mua được đặt lên bàn, Taehyung nhìn chúng, sau cùng lại đem hết bỏ vào tủ lạnh.

"Hôm nay anh muốn đổi gió một chút, mình đi ăn bên ngoài nhé?"

Jungkook suy cho cùng cũng không ý kiến vấn đề này. Cậu chỉ gật đầu, khẽ đáp.

"Vậy đợi em tắm một chút."

Taehyung mỉm cười đồng ý. Hắn nhìn Jungkook bước vào phòng, trái tim không ngăn được liền có một chút run rẩy.

Đúng nửa tiếng sau, bọn họ đã cùng nhau đi xuống dưới tầng. Taehyung ngồi ở ghế lái, quay sang hỏi cậu.

"Bây giờ chúng ta cùng nhau đi ăn trước, sau đó đi xem phim chịu không?"

Taehyung hỏi xong, Jungkook mới bất chợt nghĩ đến một chuyện. Hình như trong suốt mấy năm hẹn hò, bọn họ chưa từng cùng nhau đi đến rạp chiếu phim. Nghe có hơi kỳ lạ nhưng đúng thật là vậy.

Jungkook cong môi, nhanh chóng gật đầu.

"Được chứ. Nhưng mà anh định xem phim gì? Còn nữa, chúng ta chưa mua vé, hẳn sẽ đợi rất lâu."

Taehyung lấy từ trong túi ra hai tấm vé, còn là thuộc hàng ghế VIP.

"Anh đã chuẩn bị rồi."

Jungkook tâm tình vô cùng tốt mà nhìn hắn. Cậu chính là đang ngưỡng mộ đó! .

Anh Kim nhà cậu suốt mấy năm qua đã thay đổi rất nhiều. Nhưng đều là thay đổi vì cậu, vì muốn mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Taehyung bây giờ đã là một chàng trai vô cùng ưu tú. Hắn có thể dõng dạc mà phát biểu trước mấy trăm nhân viên, cũng có thể bình tĩnh bảo vệ ý kiến của mình. Phong thái ngày càng điềm đạm, có nhu, có cương. Vừa chính trực, ngay thẳng nhưng cũng mềm mại và dịu dàng mỗi khi cần.

Jungkook biết, để có được những phẩm chất như vậy, Taehyung đã phải cố gắng và rèn luyện rất nhiều. Jungkook đã từng vô số lần nhìn thấy ánh đèn trong phòng của hắn vẫn còn sáng dù lúc đó đã quá nửa đêm, đã từng nhìn thấy Taehyung chăm chỉ làm việc mà quên ăn quên ngủ. Jungkook biết, để cân bằng giữa công việc, học hành và tình yêu, Taehyung đã phải bỏ ra rất nhiều tâm tư và sức lực. Vậy nhưng Taehyung lại cảm thấy những chuyện đó rất bình thường, hắn không quan trọng rằng bản thân đã bỏ ra bao nhiêu cố gắng. Hắn chỉ cảm thấy nếu như Jungkook có thể nhìn vào những cố gắng ấy mà thấu hiểu cho hắn. Chỉ như vậy thôi đã đủ lắm rồi.

Taehyung ngồi ở ghế lái, hắn lái xe đến một nhà hàng nhỏ mà Jungkook vẫn thường hay đặt thức ăn nếu như hôm đó bọn họ không có thời gian rảnh. Taehyung chọn một gian phòng vừa đủ ấm cúng để cả hai dùng bữa. Rất lâu rồi Jungkook không được thảnh thơi như vậy, cho nên cậu trông có vẻ rất vui. Mà toàn bộ dáng vẻ này, Taehyung đều thu vào tầm mắt. Hắn càng nhìn cậu, lại càng bị mê hoặc cái nét trẻ con ấy. Jungkook đã hai mươi hai tuổi rồi, vậy mà trông cậu vẫn như hồi còn mười bảy, mười tám tuổi. Taehyung lại suy nghĩ, tại sao Jungkook lại chọn hắn, tại sao lại yêu hắn. Một người vừa lương thiện lại còn vừa tốt đẹp như vậy, hắn lại càng cảm thấy bản thân mình thua kém. Nhưng cũng cảm thấy mình may mắn vô cùng, giữa hàng trăm người, cậu thế mà lại chọn hắn. Cho nên hắn mới chăm chỉ và nỗ lực không ngừng để có thể trở nên vững chãi và sẽ che chở cho người đó.

Trong bữa ăn, Jungkook vẫn như trước gỡ xương cá cho Taehyung, vẫn chỉ gắp cho hắn những món ăn mà hắn có thể dùng được. Mặc dù dạ dày của hắn đã khôi phục gần như bình thường, nhưng cậu cũng không bỏ được thói quen này. Taehyung không quản cậu, nếu như cậu vui vẻ thì cứ để như vậy đi. Bởi vì hắn biết Jungkook quan tâm hắn, cậu sẽ rất vui nếu như hắn ăn những món ngon mà do đích thân cậu chọn lựa kĩ càng.

Cả hai vừa ăn vừa trò chuyện một lúc thật lâu, có lẽ là sau một khoảng thời gian dài cả hai bận rộn với những việc riêng, nên hiện tại có vô vàn điều món nói. Mãi cho đến khi rời khỏi nhà hàng, Jungkook mới phát hiện lâu rồi mình không được vui vẻ như vậy. Taehyung nhìn Jungkook, trong lòng có một chút xót xa. Tự nhủ bắt đầu từ ngày mai mình sẽ giảm bớt công việc lại, dành thời gian chăm sóc bạn nhỏ này nhiều hơn.

Lịch trình cuối cùng của ngày hôm nay là rạp chiếu phim. Bởi vì đã mua vé trước, Jungkook và Taehyung rất nhanh cũng đã được ngồi ở hàng ghế đầu. Khác biệt ở chỗ, cả một hàng chỉ có bọn họ ngồi ở giữa. Jungkook ban đầu còn nghĩ là do những người khác tới muộn, đến giữa chừng hỏi Taehyung thì mới biết. Hóa ra hắn đã bao trọn hàng ghế đầu là vì muốn cả hai có không gian riêng tư.

Jungkook vô cùng ngạc nhiên nhưng cũng rất thích thú. Hôm nay Taehyung còn đặc biệt chọn loại phim mà cậu rất thích nữa kìa. Lúc xem phim, Jungkook vô cùng chăm chú, là kiểu người im lặng xem, cho dù phấn khích cũng không lớn tiếng hò hét. Nhưng nhìn vào vẻ mặt của cậu, hắn đương nhiên biết được cậu đã vui vẻ đến nhường nào. Cho đến khi bộ phim vừa kết thúc, Jungkook quay sang nhìn hắn.

"Hết nhanh như vậy ư? Em không muốn chút nào!"

Jungkook bày ra vẻ mặt vô cùng luyến tiếc. Mặc dù vậy nhưng cậu cũng đã sớm đứng lên, chuẩn bị cùng Taehyung rời khỏi rạp. Trái ngược với cậu, Taehyung chỉ mỉm cười, hắn kéo cậu ngồi xuống, khẽ thì thầm.

"Còn chưa hết đâu. Em kiên nhẫn ngồi thêm một lúc nữa đi."

Trong khi Jungkook còn đang mơ màng tiêu hóa lời mà hắn vừa nói thì trên màng hình lớn lại vang lên một âm thanh.

"Jungkook à, còn nhớ tao không?.."

Jungkook ngẩn người, đó là cô bạn hồi còn học cấp ba của cậu.

Sao cô ấy lại xuất hiện ở đây?

"Hôm nay là một ngày vô cùng, vô cùng quan trọng. Anh Kim nhà mày đã mua vé máy bay cho tao, bảo là chuẩn bị về nhanh kẻo còn đi dự đám cưới!"

Một người khác lại xuất hiện.

"Ây bạn học Jeon! Anh Kim của cậu hiện tại đang lên kế hoạch cầu hôn. Còn lên luôn kế hoạch đám cưới rồi đó!"

"Kim Taehyung, chúng tôi giao Jeon đại ca cho cậu. Cậu phải chăm sóc tốt cho cậu ấy nhé!"

Jungkook vô thức rơi nước mắt. Từng người bạn cấp ba năm ấy đều xuất hiện. Và đến cuối cùng, Kim Taehyung liền đứng dậy. Hắn lấy trong túi ra một cặp nhẫn. Vòng trong của nhẫn khắc ngày mà cả hai lần đầu gặp gỡ.

0-5-0-5

Taehyung cúi đầu, quỳ một chân xuống. Hắn hỏi.

"Bạn học Jeon, chúng ta từ năm mười tám tuổi đã là bạn cùng bàn rồi. Hôm nay anh muốn hỏi, bạn của muốn nâng cấp thêm một bậc. Trở thành bạn cùng phòng của anh không?"

Jungkook còn chưa trả lời. Người ở những hàng ghế khác đều đứng dậy. Cậu ngơ ngác nhận ra đây toàn bộ là bạn cấp ba của cậu, là những người xuất hiện trong clip vừa rồi trên màn hình lớn.

Bọn họ đều cùng nhau hô.

"ĐỒNG Ý! ĐỒNG Ý! ĐỒNG Ý!"

Jungkook mỉm cười, cậu nói.

"Chào cậu, bạn cùng phòng."

________________________

🍋: 'bạn cùng phòng' huhu nghe nó lạ lạ sao á hen 😂😂😂

p/s: 0505 là ngày 2 bạn live chung với nhau đóooo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com