Chap 17 : Ám muội
Rick nghe âm thanh đóng cửa phòng thật lớn, chỉ dừng tay một chút lại tiếp tục lau khô bộ tách trà khảm kim cương. Ngài Kim, tôi đã đem tình địch đến trước mặt ngài cho ngài xem xét, tạo cơ hội cho ngài lấn tới, nhưng nếu làm con người ta sợ quá bỏ chạy thì ngài tự chịu trách nhiệm, thân già này chỉ có thể giúp tới đây thôi.
Jeon Jungkook một thẳng nam cho biết, đây là lần đầu tiên cậu nóng đến nổi chảy máu mũi, là do rượu đấy, nhất định là do rượu rồi. Anh ấy chỉ là lúc say nhìn nhầm người thôi, đúng vậy! Do anh ấy say thôi.
Nghĩ tới đây cậu tự cốc đầu mình vài cái. Jeon Jungkook, mày không ổn rồi! Giới tính của mày bắt đầu không ổn rồi! Làm sao lại hôn đáp trả người ta chứ? Nhanh nhanh đi ngủ thôi! Không nghĩ nữa không nghĩ nữa!
Lăn lộn đến nửa đêm cậu mới bình tĩnh lại, khuôn mặt non mịn chôn vào lớp chăn bông dần say giấc. Kim Taehyung mở cửa phòng bước đến không một tiếng động, lặng yên đứng ở chân giường nhìn cậu. Đứng không gần nhưng anh có thể nhìn thấy môi nhỏ khẽ mấp máy, đôi môi mà anh khao khát được chạm vào. Lặng yên đứng thật lâu mới chậm rãi rời khỏi phòng cậu, trở về phòng bên cạnh nằm xuống.
"Jeon Jungkook, nếu em biết được người em yêu chẳng hề coi trọng em như cách em đối xử với họ, chắc em sẽ buồn lắm đúng không?"
"Em tặng cho anh ba lời nguyền, sống cô độc hàng ngàn năm, nhìn người mình yêu vô số lần chết đi, nhìn tình yêu của mình đi yêu người khác. Anh đều đã và đang trải qua, vậy...lời nguyền đã được giải chưa?
Anh có thể có được em chưa? Khi nào ký ức của em mới quay lại, khi nào em trở lại thành một Iris nhìn anh bằng đôi mắt ngọt ngào êm dịu? Khi nào lại lần nữa đưa tay lên ngực thì thầm với anh: "nơi này, yêu chàng!" đây?
Khi nào...em lại đến với anh như bộ dáng của đêm tân hôn hơn 1500 năm trước đây? Anh khao khát thân thể em, khao khát âm thanh của em, khao khát tình yêu của em, Jeon Jungkook!"
Sáng thứ hai Jungkook đi học thật sớm, trực tiếp đi bộ ra khỏi cổng nhà đến trường. Bây giờ nếu nhìn mặt anh ấy đầu cậu sẽ bốc khói mất. Hôm qua say như vậy, chắc anh ấy sẽ không nhớ đâu nhỉ?
Trôi qua ba ngày sau đó Taehyung đi công việc vẫn chưa trở về, cậu cũng rất nhanh đã quên đi chuyện ngày đó. Chỉ là Alice đến rất sớm và luôn đợi Jungkook dưới chân cầu thang, cô bé này đang mong ngóng điều gì đây?
Một buổi sáng sớm thứ năm, theo thói quen Alice đến sớm, tự tiện vào trong nhà không còn xin phép quản gia Rick nữa, chỉ là ông cùng vệ sĩ gác cổng không nói gì cũng không ngăn cản.
Tiếng động cơ xe lái vào trong sân, một đang người cao lớn đi vào nhà, Taehyung mái tóc màu vàng hoe chải lên để lộ trán, đôi mắt xanh biển sâu thẳm nhìn Alice, anh mặc bộ vest màu trắng tinh khôi cùng giày da bóng loáng bước đến gần.
Bàn tay lớn mang găng tay màu trắng chạm nhẹ lên vòng eo Alice khiến tim nàng đập loạn, thì thầm bên tai một dãy số rồi điềm đạm bước lên lầu. Cô gái nhỏ mới hai mươi tuổi ôm lấy lồng ngực đang đập loạn của mình cười mỉm, dãy số đã ghi nhớ trong đầu rồi!
Taehyung lên đến lầu liền tháo găng tay ra vứt vào sọt rác, mười phần ghét bỏ.
Jungkook không hay biết gì mở cửa phòng bước xuống, nhìn thế nào Kim Taehyung vẫn mang chất của một quý ông hơn, cô khẳng định không thích Jeon Jungkook nữa.
"Cậu không cần đến sớm như vậy để đợi mình! Đi thôi!"
Taehyung mở cửa gọi cậu lại:
"Jungkook! Ăn sáng đã rồi đi!"
"Em..."
"Em nói gì?"
Lời nói chưa kịp phát ra đã bị nghẹn nơi cổ họng, thêm cô bạn gái háo hức nữa:
"Ở lại ăn sáng rồi đi cũng được mà Iris! Đừng làm người nhà cậu buồn!"
Jungkook cười ngại nắm tay cô kéo về phía bàn ăn, Alice nhìn thấy ánh mắt Taehyung khó chịu nhìn vào bàn tay đang nắm, cô vội rụt tay về đi nhanh đến bàn ăn ngồi xuống. Jungkook nghĩ cô ngại nên không nói gì chỉ cười mỉm.
Còn cô gái nhỏ kia ảo tưởng rằng Taehyung chắc xem trọng mình lắm mới có cái nhìn khó chịu như vậy. Suốt bữa ăn cứ lén lút nhìn anh, ánh mắt xuyến xao câu dẫn. Taehyung cũng phối hợp nhìn nhìn cười cười nhưng trong lớp áo kia gai ốc nổi lên từng cục từng cục, ghê tởm!
Rất nhanh đến cuối tuần, cô một mực muốn đến biệt thự xem Jungkook chăm sóc hoa, cậu vui vẻ đồng ý, ngồi chẳng được bao lâu viện cớ muốn uống nước liền vào trong tìm nước uống.
Taehyung đứng trên lầu nhìn qua cửa sổ chứng kiến mọi thứ, anh thay một chiếc áo vải xô mỏng màu trắng, mở hờ ba cúc trên để lộ cơ ngực vạm vỡ, cầm ly thủy tinh xuống lầu. Alice bước quanh căn nhà nhưng ánh mắt dán chặt trên cánh cửa phòng trên lầu hai.
"Cạch"
Tiếng cửa mở, cô vuốt lại mái tóc hất sang một bên để lộ cần cổ và xương quai xanh trắng nõn. Taehyung cầm ly rỗng đặt trên tay vịn cầu thang kéo lê xuống nhà. Âm thanh cùng cử chỉ vô cùng ám muội nhìn Alice.
"Anh...em muốn tìm nước uống, nhưng không biết lấy ở đâu cả! Anh giúp em nhé!"
Giọng nói ngọt lịm nhỏ nhẹ khiến Taehyung dựng tóc gáy, tay cầm ly còn khẽ run lên, ghê quá!
Anh duy trì nụ cười nhếch khoé miệng vào bếp rót một ly nước đầy mang ra, mắt đối mắt với Alice đưa lên miệng uống hết một nửa.
"Xin lỗi...chỉ có một cái ly, em có thể uống cùng tôi không?"
Đuôi chân mày khẽ nhướn lên, nụ cười nửa miệng nhếch lên khiến cô muốn gục ngay tại chỗ, đón lấy ly nước trên tay anh đưa lên miệng uống hết. Trên vành ly còn lưu lại dấu son trả lại anh. Nhìn chằm chằm vào cơ ngực kia, Taehyung sắp không nhịn nổi nữa liền cầm ly bước lên lầu, quay lại cho cô một ánh nhìn khiêu gợi.
Vào phòng anh vứt ly vào sọt rác, miệng nếu máo, ánh mắt nhìn vào trong sọt đầy tiếc nuối:
"Cái ly yêu thích của mình...! Trời ơi...!!! Đáng lẽ phải lấy cái ly khác chứ..!!! Arrrrggg con nhỏ chết tiệt!"
Alice ra vườn tạm biệt Jungkook rồi ra về, Taehyung quay người vào thư phòng xử lý công việc. Một chút nữa thôi cô sẽ lòi đuôi thôi đồ nít ranh!
______
Chà, chap trước mình chưa nói về loại rượu này nhỉ?
Tính đến hiện tại, Tequila Ley 925 (Tequila Ley 925 the Diamond Sterling Bottle) vỏ bọc kim cương là chai rượu vang đắt nhất thế giới với mức giá lên tới 3.5 triệu Đô (tương đương 79,5 tỉ đồng). Vỏ chai được làm bằng chất liệu bạch kim và trang trí bằng 6500 viên kim cương cao cấp. Tequila là một loại rượu chưng cất có nồng độ cồn cao của Mexico. Đây là một tuyệt phẩm của hãng vang Agave Blu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com