Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

II.

"bá tước park, thật vinh hạnh quá."

gã quý tộc anh quốc với mái tóc vàng óng ả rót vào ly jimin thứ chất lỏng nồng nàn mùi rượu vang, mặc cho vị quản gia của cậu ở phía sau lén lút trừng mắt nhìn gã.

đành rằng những cách thức xã giao như vậy là bắt buộc, nhưng gã quý tộc hoàn toàn có thể nhận thức được rằng jimin chỉ mới mười sáu tuổi mà chọn loại rượu thích hợp hơn cho cậu chứ?

jimin mỉm cười lịch thiệp, nhẹ nhàng cầm ly rượu vang lên nhấm nháp, chỉ một ngụm nhỏ thôi cũng đủ để làm cổ họng cậu cháy rực. taehyung và cái chế độ dinh dưỡng chết tiệt của hắn không bao giờ cho cậu đụng vô một ly rượu nào, đây là những lúc hiếm hoi hắn không thể cấm cản cậu, sợ gì mà không uống? jimin ngoái lại đằng sau lưng mình khi gã quý tộc không để ý, tay đưa ly rượu nốc cạn một hơi hết sạch và đắc ý nhìn taehyung nhướn mày cảnh cáo.

jimin chẳng hiểu sao taehyung lại không thích cậu uống như vậy, hẳn đó chỉ là vì hắn quá coi trọng cái chế độ dinh dưỡng nhảm nhí của mình. nhưng jimin cũng sẽ không bao giờ biết được cậu khi say sẽ phiền phức đến mức nào. taehyung nhớ có lần hắn cùng cậu đến dự một bữa tiệc, vừa rời khỏi jimin có một chút đã thấy cậu say mèm nên trực tiếp vác cậu về dinh thự luôn. jimin có hơi men vào là một kẻ cực kì bám người, tối đó còn đòi ngủ chung và mè nheo với taehyung hệt như một đứa trẻ.

qua ngày hôm sau thì jimin có hỏi hắn tối đó cậu đã làm gì, nhưng taehyung quyết định giữ những khoảnh khắc đáng yêu hiếm hoi mà jimin được sống đúng với lứa tuổi của cậu cho riêng mình nên hắn bảo cậu chỉ ngủ thôi.

"chả hay bá tước hôm nay tới đây là vì điều gì chăng?"

cả hai đang dùng bữa trưa tại khu vườn hoa hồng của gã quý tộc, jimin có thể ngửi thấy mùi hương thơm dịu nhẹ phảng phất xung quanh mình. sực nhớ ra taehyung cũng có một khu vườn tương tự để hắn chăm sóc, nhưng không phải hoa hồng, hắn trồng hoa linh lan.

jimin đôi lúc cũng muốn biết về ý nghĩa của loài hoa này, nhưng cậu có quá nhiều thứ phải làm khiến cho sự tò mò nhỏ nhặt ấy dần tan biến đi.

jimin thẩy lên bàn một bức hình trước đó được đính kèm trong thư của nữ hoàng, đó là ảnh chụp của một người đàn ông da vàng, râu quai nón cùng mái tóc nâu dài rũ rượi, gã chính là li xuanjin. trông gã giống ăn mày hơn một người vừa lừa lấy mất một khoản tiền lớn từ ngân sách của hoàng gia. quý tộc trước mặt jimin đây - daniel watson, được cho là người cuối cùng nhìn thấy li xuanjin trước khi gã châu á trốn chui trốn nhủi ở cái xó xỉnh nào đó trong nước anh và chờ ngày tẩu thoát.

"tôi không quen người này." - watson nhướn mày khẳng định.

trái với trí tưởng tượng của gã, jimin hoàn toàn điềm tĩnh và hiện hữu trên gương mặt một điệu cười nhếch môi. ánh mắt của cậu dường như xoáy sâu vào tâm can gã, moi móc ra những bí mật đen tối nhất từ tận đáy lòng watson và đánh giá nó. watson khó chịu trước đôi mắt này, gã chợt cảm thấy lạnh lạnh nơi sóng lưng.

"được rồi, tôi có đi cùng anh ta tới bữa tiệc của nam tước* phyllis. nhưng sau lần đó thì chúng tôi chẳng còn gặp nhau nữa."

jimin khinh bỉ, âm thầm lặp lại trong đầu cái tên đối với cậu là đáng ghê tởm ấy. phyllis gazetta, một tên thượng lưu người nga với toàn bộ số tiền mà gã kiếm được đều từ việc môi giới mại dâm và tổ chức những bữa tiệc cho tầng lớp quý tộc. những tên bén mảng tới các bữa tiệc ấy đều là những kẻ rỗi nghề, dư tiền, ham muốn cái đẹp với thú tính khát khao tình dục đến đáng sợ.

"chúng tôi chỉ ngồi uống rượu với nhau thôi."

jimin biết chắc một gã ăn chơi như daniel watson không thể nào tới đó mà chỉ uống rượu được, gã hẳn phải cùng li xuanjin làm những điều gì đó mà đầu óc mười sáu tuổi của cậu không dám tưởng tượng tới.

"hắn ta không nói với ngài điều gì sao?"

nếu gã quý tộc còn muốn chối bỏ, jimin sẽ trực tiếp không nhân nhượng với gã. cậu đánh mắt về phía sau lưng mình - nơi taehyung vẫn luôn im lặng cùng đôi mắt màu hổ phách dán chặt lên bóng lưng cậu. hắn dường như hiểu được người chủ nhân của hắn muốn gì và nhẹ gật đầu một cái.

"à phải rồi, tên đó có nói rằng anh ta đang thực hiện một phi vụ thế kỉ nào đó và sẽ chấn động toàn nước anh nếu nó được lên báo vào ngày hôm sau. anh ta bảo anh ta sẽ đi pháp ngay lập tức."

"ngài có biết anh ta đi bằng phương tiện gì không?"

gã quý tộc watson trầm ngâm trong giây lát, nhưng rồi lại ngước nhìn jimin lắc đầu.

cậu không thất vọng, cậu đã có đủ thông tin cậu cần và jimin biết chắc chắn mình phải đi đâu tiếp theo.

suốt cuộc nói chuyện, cậu không hề đụng lấy một muỗng thức ăn trên dĩa mình. phần vì jimin không có hứng, phần vì cậu không thể ăn được khi gương mặt ghê tởm của gã quý tộc kia cứ xuất hiện trước mắt mình.

thế nên jimin quyết định sẽ làm cho gã biến mất.

"thêm rượu chứ, ngài watson?"

taehyung ngay sau khi nhận được cái búng tay khẽ khàng của jimin liền lập tức rời khỏi chỗ đứng của mình. hắn tiến lại gần bàn ăn và mở lời muốn rót rượu cho gã quý tộc. watson với tâm tình vui vẻ nhanh chóng uống hết ly của mình và đưa nó về phía taehyung để được hắn rót đầy một ly mới.

"ngài bá tước, tôi phải nói rằng, quản gia của ngài thật sự rất đẹp trai!" - watson cảm thán, mắt vẫn hướng về phía taehyung khi hắn đến và rót rượu cho jimin.

"ngài nghĩ vậy sao?"

"chính xác! tôi rất muốn anh ta thành đôi với con gái tôi."

nghe đến đây, trong lòng jimin đột nhiên như có lửa đốt. lão già ngu xuẩn, nếu lão biết thật sự hắn ta là ai, hẳn lão sẽ không ngờ nghệch đến nỗi mà thốt ra những lời ấy. đường cong trên môi cậu có chút nhướn lên, jimin xoay xoay ly nước của mình, làm chuyển động dòng chất lỏng lấp lánh dưới ánh mặt trời mà điềm nhiên nói.

"xin ngài hãy suy nghĩ lại, con gái ngài là một người vô cùng cao quý."

"chà, đúng thật. hay cậu thành đôi với con gái tôi đi?"

watson cho rằng lời đùa của gã là hay và gã tự cười một mình trong nhạt nhẽo. jimin im lặng, đôi mắt ban đầu vẫn còn chút cảm xúc giờ đây trở nên vô hồn đến mức đáng sợ. cậu thôi không xoay ly nước của mình nữa, chăm chú nhìn vào dòng chất lỏng với mùi hương ngào ngạt mạnh tới nỗi có thể khiến người ta say mà không cần uống.

"ngài watson, hình như có gì đó trong rượu của tôi."

"đâu? ngài đưa tôi xem."

watson cực kì hiếu khách, gã nghe thấy thế liền lập tức đứng dậy, đầu ngướn cao cố gắng nhìn vào trong ly rượu của jimin. bàn họ ngồi là một cái bàn tròn, jimin muốn gã tới gần mình hơn nên cậu ngồi yên lặng, tay cầm ly rượu cũng không cầm đi xa. miệng nhắc nhở gã.

"ngài tới gần một chút."

gã quý tộc không nghi ngờ gì mà nghe theo lời cậu. ngay sau khi gã ngướn cả thân hình nặng trịch của mình và gần như đè cả lên bàn, jimin vung tay đập mạnh ly rượu của mình vào mặt gã khiến watson đau đớn, cả thân người mất đà ngã xuống mà lật đổ cả một bàn ăn. gã quằn quại rên la cầu cứu, nhưng taehyung đã nhốt hết tất cả người hầu vào trong dinh thự khiến không một ai có thể chạy ra và giúp gã được cả. jimin lạnh lùng ngắm nhìn người đàn ông gào thét với gương mặt hoàn toàn vô cảm. đây chẳng phải là lần đầu tiên cậu nhuốm máu, nhưng có lẽ là lần cậu cảm thấy tức giận nhất.

jimin chẳng hiểu làn gió nào đã thổi bùng lên ngọn lửa bên trong cậu, nhưng hẳn đó là vì gã quý tộc muốn taehyung thành đôi với con gái gã. tệ thật, hắn thậm chí còn không phải là con người, taehyung là ác quỷ của riêng cậu.

nhặt lên một con dao phớt bơ đang nằm trơ trọi trên nền đất ẩm, jimin trèo lên người gã quý tộc và trực tiếp đâm con dao vào mắt trái của gã khiến watson càng gào thét thêm thảm thiết. được một lúc sau, tay chân gã thôi không vùng vẫy nữa, khuôn miệng gã vẫn há to nhưng không còn nghe thấy tiếng phát ra từ nó nữa. dòng máu ấm nóng loang khắp sân cỏ nhân tạo của khu vườn hoa hồng, vấy lên gương mặt xinh đẹp và bộ đồ đắt tiền của jimin.

taehyung bước tới gần cậu, quỳ xuống và dùng khăn tay lau sạch vết máu còn đọng trên khoé mắt cậu. jimin có chút thần người trước hành động ôn nhu này, hai má đột nhiên phủ lên một màu hồng phớt.

taehyung đang ở rất gần cậu và nó khiến tim jimin đập liên hồi, cậu giờ đây còn chẳng hiểu bản thân mình bị gì nữa.

đột nhiên, jimin vạch miếng vải che mắt trái của mình ra và để lộ thứ dấu ấn đỏ thẫm trước mặt taehyung. cái trên mu bàn tay hắn cũng đột nhiên sáng lên theo, hắn chưa từng hết tự hào về dấu ấn tuyệt đẹp của mình. jimin thì thầm vào tai taehyung, nghiêm nghị nói, chất giọng cậu như một thứ ma mị nào đó rót vào tai hắn.

"dọn dẹp hết chỗ này và đốt sạch cái dinh thự đi."

taehyung đặt jimin trở lại vào xe ngựa của họ khi đã choàng chiếc áo khoác ngoài lông thú lên người cậu. thông qua cánh cửa xe mờ đi vì vết bẩn, đôi cánh đen của taehyung xuất hiện, mạnh mẽ vươn lên khi hắn trở về nguyên dạng quỷ của mình. thật lòng mà nói, nó mê hoặc jimin và khiến cậu không thể dời mắt khỏi đôi cánh ấy. đối với cậu, nó như một thứ lông vũ nhẹ nhàng, mềm mại, jimin rất muốn được chạm vào nó thử một lần, nhưng taehyung cự tuyệt không cho cậu đến gần hắn mỗi khi đôi cánh ấy xuất hiện.

hắn bảo rằng nó sẽ rất nguy hại tới tính mạng jimin, vì hắn không thể dễ dàng kiềm chế được bản thân khi đứng trước mặt cậu. dù gì thì sau cùng vẫn là taehyung sẽ ăn linh hồn của jimin, ý hắn ra sao cậu thật sự không hiểu.

"cậu chủ, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"

taehyung trở vào xe với toà dinh thự phía sau lưng hắn cháy tàn rụi. jimin thở hắt ra, không muốn nhìn thấy cảnh tượng tàn độc ấy mà cúi mặt xuống, đôi mắt nhắm hờ nhẹ nhàng nói.

"nhà của phyllis gazetta."
-----
*nam tước: baron, thứ hạng thấp nhất trong hàng quý tộc anh. nam tước sẽ phải đi phục vụ cấp quý tộc cao hơn ông ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com