25+
Jimin đứng nhìn hình ảnh mình trong gương, thấp thoáng phản chiếu vết màu đỏ từ dấu răng do Taehyung để lại ở phía sau cổ, cậu lắc đầu bất lực.
"Anh chỉ biết viện cớ thôi! Sức lực dẻo dai lâu dài như thế, người trẻ cũng đu không lại anh".
E là trong mấy ngày này, không chỉ có nhiêu đây.
Taehyung đang giúp cậu khử trùng, băng bó lại vết thương. Nghe Jimin nói thế, bộ dạng cười đắc ý, gương mặt gợi đòn, tùy hứng khẽ hôn lên môi cậu một cái~chụt ~
"Do em hấp dẫn quá! Anh không kiềm chế nổi. Nếu như biểu hiện của anh không được tốt. Lo là không giữ chân được em".
"Anh đang nói gì thế?" Jimin hờn dỗi, ngữ khí của Taehyung dường như chẳng chịu tin cậu một lòng một dạ với anh.
"Không phải sao? Hai nam chính ở ngoài đời rất để mắt đến em. Lưu manh như anh sao sánh bằng thần tượng trong lòng em được". Nói xong mấy lời này nụ cười của Taehyung cũng rơi theo miếng bông băng dính máu cho vào thùng rác.
Jimin còn không nhìn ra ý của anh là gì sao? "Chuyện hôm đó anh nói trước mặt bao nhiêu người, ai cũng nghe thấy. Sau này còn ai dám đến gần em?"
"Ai bảo em tựa đầu vào vai hắn?"
"Tựa bao giờ?" Jimin phản bác.
Taehyung cũng không vừa. "Sau này không cho em đi uống rượu một mình nữa".
Mỗi người cãi một câu. Jimin biết, Taehyung cũng có rất nhiều người theo đuổi anh, muốn có được anh.
Ngay cả chị gái Ji-Hye cũng đâu chịu từ bỏ. Lúc nãy trong lúc chờ Taehyung vào trong garage lấy xe.
Cô ấy nói với Jimin: "Cậu cũng đừng quá đắc ý, cậu chẳng qua chỉ là may mắn thôi, không có gì đặc biệt cả. Rồi đến một ngày, có một người nào đó xuất sắc hơn cậu. Taehyung cũng sẽ vứt bỏ cậu thôi".
Jimin không ngờ cô ấy khóc lóc giả ngây thơ để nhận được sự thương hại ở trước mặt hai vị trưởng bối và Taehyung. Bây giờ ở trước mặt cậu lại đưa ra bộ mặt thật và bản chất thật sự của mình.
Thế mới nói, một khi có giả tâm muốn tranh giành, đâu chịu dễ dàng từ bỏ nhanh như vậy.
Jimin không muốn tranh giành với ả, chỉ là tình cảm của mỗi một người thôi. Taehyung không yêu cậu thì cũng không đến lượt cô ấy.
"Mỗi một người gặp được nhau cũng do duyên phận. Nếu Taehyung không còn yêu tôi nữa, xem như chúng tôi hết duyên. Ngược lại, chị hãy mau trở về dỗ dành bạn trai. Nếu không, mất cả chì lẫn chài".
Cô ấy tỏ ra tức giận, nhưng liếc thấy Taehyung đang lái xe đến, nên không nói nữa.
Chuyện hai người nói với nhau Jimin cũng không kể lại cho Taehyung nghe. Cậu cảm thấy không cần thiết.
Hiện tại, nếu Taehyung không muốn Jimin đi uống rượu một mình thì cũng phải công bằng một chút chứ!
"Em cũng không cho anh đi uống rượu một mình".
"Chuyện này thì hơi khó. Anh là chủ tịch, những tiệc rượu xã giao rất thường xuyên. Mỗi lần như vậy em có tiện đi chung không? Anh thì không ngại"
Taehyung nói cũng phải, Jimin cũng không định qua bên công ty của anh. Kè kè bên cạnh hoặc là khi anh cần thì có mặt lại chẳng khác nào với bao nuôi.
"Anh chỉ cần nói cho em biết, anh đi đâu? Với ai? Là được"
"Vậy thì em có lời quá rồi! Quản anh như bà chủ tịch, hay là gả cho anh đi".
Jimin đỏ mặt, tuy đã có những lúc gần gũi, nhưng cậu vẫn cảm thấy ngại. "Có phải anh hơi vội vàng rồi không? Nhỡ đâu lại gặp được người đẹp và hấp dẫn hơn em?"
Taehyung dán sát vào tai cậu: "Park Jimin chỉ có một. Anh vắt kiệt sức luôn rồi!"
"Em đâu phải là người đầu tiên của anh. Với ai trước đây, anh cũng đều nhiệt tình như thế à?"
Taehyung cười khổ, biểu cảm giống như mình bị oan uổng. Bàn tay nâng cằm cậu lên, đáy mắt tha thiết mời gọi.
"Anh chỉ biết hiện tại, trong mắt anh chỉ có mỗi mình em"
Cánh môi Jimin khẽ cong, mắt vươn ý cười. Đôi tay câu lấy cổ Taehyung, làm nũng. "Sau này chủ tịch sẽ bao nuôi em á?"
Taehyung đem ngón tay cái ấn vào môi dưới ép cậu mở miệng ra. "Cái miệng nào cũng đanh đá hết"
Sau đó dán môi vào hôn, Jimin đáp trả. Hôn từ nhà tắm ra đến giường ngủ. Jimin bị hôn đến ú ớ không nói được thành tiếng. Cậu bị đè xuống giường, Taehyung ở phía trên rướn người lên kéo chiếc khăn lớn quấn quanh eo cậu ra quăng xuống sàn.
Jimin hốt hoảng, kêu lên: "Nghe bảo là làm một cái thôi?"
"Ừ! Anh đâu có định làm nữa"
"Sao cơ?"
Anh ở phía trên áp đảo, vừa hôn vừa sờ soạng khắp người. Đây không phải là khiêu khích dục vọng thì là gì?
Hai người vừa tắm xong, cơ thể sạch sẽ mát mẻ thơm thơm.
"Em thơm, anh chỉ định ngửi thôi. Chứ không ăn"
Giờ phút này anh còn ba hoa, tin anh mới đúng là ngốc nhất thế gian này.
Phút chốc nhiệt độ trở nên nóng rực. Một tầng mồ hôi ẩm ướt, bộ phận nào đó trên cơ thể của cả hai rạo rực.
Hai nam nhân quấn lấy nhau, Taehyung ngậm vào yết hầu gần vết thương của Jimin, cậu bị đau giãy giụa muốn đánh người.
"Thấy chưa? Em cũng đâu phải dịu dàng như con gái. Ngại gì chứ?"
"Anh làm đau em"
"Vậy không làm nữa".
Hai thân thể va chạm cọ xát gần như không còn điểm dừng. Hai dương vật cứng rắn hưng phấn cực độ, nóng rực ướt át sắp bùng nổ. Đột nhiên anh bảo không làm nữa.
Ngang ngược bá đạo, Jimin bị chọc tức muốn điên lên, muốn đấm anh một cái.
Cậu cố lật ngược lại, ngồi ở phía trên. "Em muốn cắm vào anh?"
"Được, đưa cái miệng nhỏ của em cắm vào đứa nhỏ của anh đi".
Phụt~ "A!" Jimin kêu lên một tiếng, bất ngờ bị tập kích, cậu còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, đứa nhỏ đang cương cứng dựng đứng quen đường quen lối liền đi thẳng vào trong động huyệt.
Tư thế này khiến cho Jimin phải suýt sao đau thốn, cậu hít thở thật sâu. Miệng nhỏ căng thẳng mấp máy nuốt trọn dương vật, Jimin cảm nhận quy đầu va chạm cọ vào vách thịt non mềm mại của mình, va chạm vào nơi nhạy cảm sâu nhất, từng hồi run giật kịch liệt.
"A...Anh! Từ từ đã..."
Khoảnh khắc hưng phấn như này bảo từ từ là thế nào? Hai tay Taehyung xoa bóp cặp mông đầy đặn, đồng thời dùng lực nâng lên ấn xuống. Mỗi động tác đều khiến cho Jimin mẫn cảm đến run rẩy.
Hai cơ thể tương liên chặt chẽ, động huyệt gắt gao siết chặt lấy cự vật, nơi giao hợp dần ẩm ướt phát ra âm thanh vô cùng dâm mỹ, kích thích lên đến đại não, nghe thôi đã hưng phấn cực độ.
"Gì mà từ từ..."
Jimin cúi mặt vùi vào cổ Taehyung khẽ rên rỉ, cậu không cử động được phía bên dưới. Để Taehyung chủ động từ phía dưới đẩy lên.
Từng chuỗi dài nhịp nhàng lên xuống, mỗi lần nâng lên dâm thuỷ nhớp nháp nơi giao hợp chảy tràn ra thấm xuống ga giường.
Hạ thân của Jimin ở giữa bụng đẩy đưa cọ xát căng cứng đến mức khó chịu, cũng sắp không đợi được lâu.
Động tác mỗi lúc mỗi nhanh, dồn dập quyết liệt hơn. Âm thanh tiếng da thịt va vào nhau chập chập rất dâm mỹ.
Không còn tiếng nói, chỉ còn lại tiếng rên rỉ vô cùng phóng đãng.
Jimin nặng nề thở dốc, Taehyung gầm khẽ. Cả hai cùng triền miên đưa đẩy cảm xúc thăng hoa lên đến tột đỉnh, chất lỏng theo nhịp run rẩy phun trào ra.
Jimin đổ gục trên người Taehyung, mồ hôi ướt đẫm hoà quyện vào nhau.
...
...
Đến khi tắm lần hai, Jimin không còn hơi sức cãi nhau với Taehyung nữa. Bây giờ mới thấm mệt và buồn ngủ.
Sau khi hờn dỗi vu vơ đuổi Taehyung ra khỏi nhà tắm, sợ anh lại dẫn dụ. Jimin ở lại tự mình tắm rửa thêm một lần nữa.
Lúc ra bên ngoài Taehyung đã thay ga giường mới và tắt đèn, chỉ chừa đèn ngủ vàng nhạt. Anh nằm sẵn trên giường, nở nụ cười tươi rói.
"Em qua đây!"
Jimin khoác lên cái áo thun trắng dài tay, quần lót bó sát bên trong thoải mái. Ngoan ngoãn đi đến nằm xuống bên cạnh theo lời Taehyung và động tác tay anh vỗ vỗ xuống chiếc gối kế bên mình.
Hôn nhau một cái, Taehyung nói: "Ngủ ngon!"
Jimin nói: "Ngủ ngon!"
...
Jimin ở lại nhà của Taehyung thêm một ngày nữa. Cùng nghỉ ngơi, cùng ăn uống, cùng xem phim, cùng nhau lăn giường.
Hai người có những khoảnh khắc thân mật, gần gũi, mở lòng tâm sự với nhau, nói và làm những chuyện mà trước đây chưa bao giờ có...
Đầy mắt, đầy tim đều có đối phương. Trái tim trong sáng tự do bay bổng yêu thương chân thành không toan tính, không có vụ lợi.
Thời gian sẽ là thử thách.
Vị trí phó chủ tịch của công ty vẫn luôn để trống. Jimin cũng không có hứng thú làm.
Cậu có sở thích, có đam mê muốn tự mình thực hiện bằng khả năng vốn có.
Những tin tức xấu trên các trang mạng được dập tắt. Tuy vẫn còn những kẻ xầm xì bàn tán. 9 người thì 10 ý, có người ghét, có người cười chê ghét bỏ thì cũng có người thương và đồng cảm...
Đâu phải ai ai cũng có thể thấu hiểu nỗi khổ của người khác.
Chỉ cần có tài năng, rồi một ngày họ sẽ đón nhận.
Jimin trở về với công việc của chính mình. Tham gia quay những tập cuối của bộ phim.
Bài hát lãng mạn chủ đề cho bộ phim được Jimin và Sung Woon song ca. Vì chất giọng và thể loại của ca khúc rất hợp với hai người.
Jimin trở nên bận hơn, tập hát, tập nhảy, đọc trước kịch bản. Học tập những anh chị đi trước có kinh nghiệm về mặt diễn xuất.
Sau vài lần thu âm bài hát, hôm nay vừa hay có đủ mặt hai người. Bài hát rất nhanh đã được hoàn thành.
Vui vẻ, Sung Woon nói muốn mời Jimin đi ăn.
"Chúng ta luôn vất vả, không nên ngược đãi bản thân".
Sung Woon nói phải, vì luôn bận rộn đôi khi khiến cho bản thân mình trở nên cứng nhắc. Jimin cảm thấy ý kiến này cũng không tệ, cậu nhận lời đồng ý.
Chỉ đơn giản là một bữa ăn với tiền bối, bạn diễn, đồng nghiệp, không có vấn đề gì cả.
Sung Woon đưa Jimin đến nhà hàng bên cạnh cầu sông Hàn. Đến nơi rồi Jimin mới thấy nơi này khá là đặc biệt. Không gian lãng mạn, không khí thoáng đãng.
Mỗi bàn có không gian riêng biệt hướng nhìn cảnh hoàng hôn trên sông. Trên bàn được đặt một lọ hoa hồng đỏ, ghế được thiết kế là ghế đôi không có ngăn cách.
Mọi thứ dường như cấn cấn sai sai. Không, là sai thật rồi, khi Sung Woon đỡ eo Jimin đẩy nhẹ về phía chiếc ghế.
Jimin không đợi ngồi xuống, cậu liền xoay qua hỏi: "Chỉ có hai chúng ta thôi sao? Nếu vậy, không nên đến đây. Nhỡ đâu..."
Sung Woon cười nhạt, tay vẫn giữ trên eo thon của cậu, ánh mắt tình tứ nhìn về phía Jimin. "Nơi này yên tĩnh, anh có chuyện cần nói với em".
Đại não Jimin xuất hiện một loại linh cảm không lành, bất an, chột dạ. Hồi hộp vô thường, không rét vẫn run.
Chợt câu nói của Taehyung chạy ngang qua. "Cả hai nam chính đều để mắt đến em. Họ là thần tượng trong lòng em".
Jimin đang bối rối, chưa kịp tìm ra lý do để thối lui. Chợt cảm giác như có ánh mắt của ai đó đang hướng về mình.
Là ai đây?
Kim Namjoon và Kim SeokJin đi hẹn hò.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com