Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

055 ~ 057

Thâm Uyên Chi Liêm

055 | Tương lai

VR toàn diện thăng cấp, tư liệu học tập ngày sau của nhân loại sẽ thực hiện trên VR, thông qua Smart Brain chứng nhận, đăng nhập trực tiếp, tất cả tình huống học tập vừa xem là hiểu, học gì cũng được, đây là kế hoạch cây kỹ năng. Mỗi người sẽ có một cây kỹ năng riêng, mỗi khi học xong một môn cây kỹ năng sẽ xuất hiện đẳng cấp tương ứng, có thể đối ngoại biểu diễn, đẳng cấp kỹ năng càng cao, Credit Scores càng nhiều, mà Credit Scores càng cao, số tiền có thể mượn ở ngân hàng càng tăng, lợi tức càng nhỏ, trong mức chính sách chính phủ cho phép, chính phủ có thể trả thay bạn, nhưng cần Credit Scores để đổi, tỉ lệ Credit Scores và tiền mặt là 1:100. Credit Scores cho phép sử dụng như tiền mặt.

Trường học ở hiện thực không thủ tiêu, đổi thành cơ cấu học tập chuyên môn, muốn làm giáo viên phải sở hữu tư cách. Tất cả nội dung học tập chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, và tông sư. Có được tư cách cao cấp mới được phép làm giáo viên, giáo viên có nghĩa vụ trả lời vấn đề của học viên. Tông sư có thể thu học sinh. Làm giáo viên cũng là cơ hội kiếm Credit Scores, trả lời và truyền thụ khiến người học thoả mãn, người học sẽ đánh giá, sau đó hệ thống gia tăng Credit Scores.

Cơ hội kiếm Credit Scores ngoại trừ cây kỹ năng, truyền thụ, là trình độ cống hiến xã hội, do Raphael quản lý hệ thống Liên Bang và chỉnh lý tất cả tư liệu Liên Bang, người Liên Bang tuyên bố đủ mọi nhiệm vụ ở VR, sau đó tùy người tiếp nhận, hoàn thành nhiệm vụ do người tuyên bố bình xét cấp bậc, ấn đẳng cấp trả Credit Scores. Còn có là hiệp trợ chính phủ công tác vân vân những hoạt động có ích cho xã hội có thể thu được Credit Scores. Quan viên và quân đội chính phủ có cách tính khác. Credit Scores cơ sở là mười, không thể sử dụng, cũng là tín dụng thấp nhất. Nếu là phạm nhân, tín dụng ấy sẽ bị tiêu trừ, chờ phục hình xong lại giao trả, nhưng Credit Scores đã đạt toàn bộ biến mất, ghi lại từ đầu, kỹ năng học được không thể học lại. Nếu là đào phạm, chỉ cần so sánh Credit Scores là 0 sẽ biết, xã hội sau này Smart Brain làm công cụ tài chính chính yếu, rất dễ tra ra, người không có Smart Brain không thể sử dụng bất kỳ thiết bị công cộng giao thông, ngân hàng vân vân nào cả, càng miễn bàn phương tiện tư nhân.

Đây sẽ là xã hội thể chế hoàn toàn mới, các nghị viên nghĩ, nhưng nhìn đến phía sau bất luận là suy nghĩ gì đều phải biến mất.

VR tuyên bố cách võ tu rèn luyện và cách tu luyện tinh thần lực. Hai loại tổng cộng chia làm hai mươi cấp, mỗi lần thăng một cấp có thể gia tăng Credit Scores, hơn nữa rất cao, cấp bậc càng cao, nhận được càng nhiều. Nhưng đây không phải điểm bọn họ chú ý nhất, khiến cho bọn họ kinh ngạc là phía sau. Hai cách tu luyện từ cấp một đến cấp năm là cơ sở, không có hiệu quả đặc biệt gì, chỉ khiến tố chất thân thể tốt hơn hiện tại. Nhưng qua cấp năm, thăng một cấp có thể tăng 100 năm thọ mệnh, qua cấp mười, thăng một cấp tăng 500 năm thọ mệnh, có thể thừa nhận áp lực không gian thay đổi mang đến, đẳng cấp càng cao thừa nhận được càng nhiều, khoảng cách di chuyển càng xa, tới cấp mười lăm trình độ đại sư, có thể dùng thân thể hoạt động trong vũ trụ, thọ mệnh càng đạt đến 5000 năm, sau cấp đại sư muốn thăng một cấp rất khó khăn, nhưng thăng một cấp thọ mệnh càng tăng, về phần bao nhiêu, không thể thống kê, đến mạnh nhất, trừ phi là trọng đại ngoài ý muốn, rất khó sẽ chết.

Đây là mê hoặc trường sinh bất lão, sinh mệnh ngắn ngủi của nhân loại chống không nổi nổi mê hoặc như vậy, chỉ cần tư liệu này xuất hiện, mọi người sẽ điên cuồng đầu nhập tu luyện. Kẻ có dã tâm, nhìn trình độ phá huỷ mỗi một cấp sinh ra, ảo tưởng phất tay hủy diệt Nguyệt Cầu như Cảnh không phải giấc mộng, bọn họ cũng có thể làm được. Ai sẽ biết, đây đối với Cảnh mà nói không đáng kể tí nào. Quyết không giao mạnh nhất cho người khác, nắm giữ tất cả trong tay, các nghị viên đều quên Mộc Linh Hạo là người như vậy, đứng trước mê hoặc này bọn họ mất đi lý tính, đáng tiếc bọn họ phải thật lâu sau mới hiểu, chênh lệch giữa Mộc Linh Hạo và bọn họ, cường giả cấp hai mươi trong mắt hắn bất quá con kiến.

Kẻ có đầu óc chú ý tới tư liệu liệt kê đủ loại kỹ năng, càng rõ tương lai nhân loại là huy hoàng ra sao.

"Các vị, trong khoảng thời gian ngắn nhất, chúng tôi sẽ phát Smart Brain phụ trợ xuống, VR tạm thời đóng lại, an bài trong khoảng thời gian này, chúng ta ngày mai hiệp thương, xin các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng, tất cả tin tức chúng tôi sẽ thông báo cho dân chúng." Âu Dương Trạch chờ mọi người nói xong, thấy sắc mặt Mộc Linh Hạo không kiên nhẫn vội lên tiếng.

Các nghị viên biết sự việc trọng đại, đối với chuyện này không hề phản đối. Bất quá khi hội nghị kết thúc, Raphael đặt một bộ phận tư liệu trước mặt mọi người. Đó là phạm tội và ghi nhận hối lộ của chấp chính quan.

Hội nghị lại bị lùi, chấp chính quan không may vì đắc tội Raphael mà cấp tốc từ nhiệm, cũng khiến đông đảo nghị viên chột dạ.

"Chọn lại chấp chính quan." Mộc Linh Hạo nói một câu khiến cuộc tuyển cử nhanh nhất lịch sử tiến hành, Âu Dương Trạch trở thành chấp chính quan trẻ tuổi nhất, vốn muốn chọn Mộc Linh Hạo, nhưng người ta nói một câu rời khỏi, chỉ có thể chọn Âu Dương Trạch quan hệ gần nhất, cường quyền a.

"Cảm ơn các vị cất nhắc," Âu Dương Trạch đối với chuyện đảm nhiệm chấp chính quan rất cao hứng, vậy làm việc sẽ không bị bó tay bó chân, kế hoạch lần này nhất định phải hoàn thành, "Hãy để chúng ta cùng vì tương lai huy hoàng của nhân loại mà phấn đấu."

"Phải." Bất kỳ ai, giờ khắc này đều tràn ngập ý chí chiến đấu và dự đoán tốt đẹp dành cho tương lai.

"Cảnh, đi diễn võ trường." Thấy hội nghị kết thúc, Mộc Linh Hạo nói với Cảnh, tối qua đã nói hôm nay sẽ so một trận. Diễn võ trường đủ lớn, không lan rộng xung quanh.

Cảnh gật đầu, trước khi kế hoạch hoàn thành, y không muốn hủy nơi này.

"Sếp, hai người định làm gì?" Nhiều chuyện Lý Thiên Cách hỏi.

"Tỷ thí." Mộc Linh Hạo đáp.

"Với ai." Lý Thiên Cách lại hỏi, sẽ không là...

"Ta và Cảnh."

"Sếp." Lý Thiên Cách quát, sếp bị tình yêu xông hôn đầu rồi sao, thực lực của Cảnh sếp không phải không thấy, thực lực của sếp anh cũng rất lý giải, đây là không thể so.

Không nhìn tiếng quát sợ hãi của Lý Thiên Cách, Mộc Linh Hạo và Cảnh ra ngoài. Âu Dương Trạch chú ý tới hỏi Lý Thiên Cách chuyện gì, khi nghe được câu trả lời cũng kinh hoảng, không màng người ở đây, chạy theo, lưu lại các nghị viên không biết thế nào, sao vậy. Có người nghe được, nói cho mọi người, sau đó, đều đi theo, Mộc Linh Hạo không tìm chết chứ.

Ký giả trước nhà hội nghị đầu tiên thấy được là Mộc Linh Hạo và Cảnh, không dám ngăn cản, lại thấy Âu Dương Trạch và Lý Thiên Cách cuống quít đuổi kịp.

Chuyện gì vậy. Ký giả nghi hoặc, sau đó các nghị viên đều chạy ra.

Có vài người may mắn thoát khỏi, có vài người bị ký giả cản lại đặt câu hỏi, hết cách rồi chỉ có thể một đường mặc các phóng viên, dù sao đều sẽ biết. Trên đường, các nghị viên báo cho mọi người nội dung hội nghị, sau đó các ký giả kinh hô, khán giả xem hiện trường trực tiếp phát sóng cũng kinh hô, thế giới đã bắt đầu thay đổi. Khi tới diễn võ trường bọn họ mới biết, Chiến Thần nguyên soái Mộc Linh Hạo và Cảnh điện hạ có một trận phụ tử chi chiến.

Chủ đề nha, ký giả ở đây hưng phấn đến cực điểm, may mắn, ký giả sử dụng dụng cụ phát sóng trực tiếp ở hiện trường bắt đầu bận rộn, phải quay lại trận tỷ thí này, mà người xem cũng bắt đầu hô bằng gọi hữu, sau đó mọi người đều biết.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

056 | Thử nghiệm

Liên Bang diễn võ trường, chủ yếu là nơi tiến hành một số trận tỷ thí của Mecha, tài liệu xây dựng vững chắc, phương tiện đầy đủ, thiết bị tiếp sóng không thể thiếu cũng chuẩn bị, khi mọi người vào chỗ, hệ thống tiếp sóng bật lên, có thể nghe rõ đối thoại, thấy rõ tỷ thí của cả hai.

Ngược lại với sự vội vội vàng vàng của mọi người, bước tiến của Cảnh và Mộc Linh Hạo rất nhàn nhã thong dong, không hề khẩn trương.

"Lần trước vẫn chưa phân ra thắng bại với Cấm Đoạn con điều khiển." Mộc Linh Hạo tới giữa sân nói. Lần đó thật là một trận tỷ thí đặc sắc, hắn rất tận hứng.

Khán giả nghe được, mới biết hắc mã thần bí xuất hiện ở thành Saphir thì ra là Cảnh. Hai cha con giỏi thật. Ai còn dám nói Cảnh là phế vật.

"Cha thua." Cảnh trả lời, khi đó nếu không phải nhân quả phản phệ, Mộc Linh Hạo sớm đã thua, thậm chí chết.

"Không sai." Xác thực, hiểu rõ thực lực của Cảnh, khi đó nếu không phải ngoài ý muốn, hắn xác thực sẽ thua.

"Cha cố ý." Nhìn bốn phía, còn có thiết bị tiếp sóng, Cảnh nói.

"Con đã nhìn ra?" Mộc Linh Hạo cho rằng Cảnh không biết âm mưu, nhưng hình như cũng không phải.

"Đương nhiên." Y không thi triển âm mưu, không biểu thị nhìn không ra, chuyện này y thấy nhiều hơn Mộc Linh Hạo, chỉ là đứng trước tuyệt đối lực lượng vô dụng mà thôi.

"Chỉ là để bọn họ kiến thức một chút." Khiến những người vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng tận mắt chứng kiến nhân loại có thể mạnh đến nhường nào, nên hắn và Cảnh mới nhàn nhã chờ bọn họ chuẩn bị xong, cũng là cảnh cáo dành cho bọn họ, Cảnh và hắn không phải bọn họ có thể đối phó. Cảnh rất mẫn cảm với âm mưu, nhưng với cảm tình sao mà trì độn vậy, là tín nhiệm nên không nghĩ nhiều, hay căn bản không ngờ được có người sinh ra suy nghĩ ấy với y, khả năng sau ra vẻ lớn hơn. Trì độn khả ái, cũng khiến người bất đắc dĩ.

Cảnh gật đầu, kế hoạch của Mộc Linh Hạo ra sao y không hứng biết, y chỉ cần phối hợp là được.

Gió lướt qua hai người, thổi bay sợi tóc, khí thế của bọn họ từ từ dâng cao, cho dù cách xa, mọi người cũng có thể cảm giác được. Chỉ là khí thế đã ép người không thở nổi, mạnh quá.

Động, ánh mắt căn bản bắt không được động tác, mãi đến lúc sau, cả hai tách ra, đứng tại chỗ, như căn bản chưa từng động.

Người tiếp sóng vội dùng động tác chậm, vẫn quá nhanh, chỉ có thể thấy bóng bọn họ giao thủ.

"Lực độ kiểm tra hoàn thành." Cảnh nói. "Sau đó là lực lượng." Vẫy tay, một loạt tiểu hỏa diễm xuất hiện.

Lý Thiên Cách và Âu Dương Trạch nhịn không được bật dậy, Cảnh có phải biết suy nghĩ Mộc Linh Hạo đối với y, chán ghét muốn giết người, y không phải không thể thương tổn Mộc Linh Hạo sao, hay là chán ghét cảm tình này đến có thể mất đi chính mình. Bọn họ đã thấy Cảnh ở Nguyệt Cầu vẫy tiểu hỏa cầu như vậy, thành Crystal vỡ thành mảnh vụn. Không chờ bọn họ kịp phản ứng, tiểu hỏa cầu bắn về phía Mộc Linh Hạo. Hai người sợ đến quên phải phản ứng rao sao, kêu to, lao ra ngăn cản, bọn họ đều không làm được gì.

Mộc Linh Hạo nhìn tiểu hỏa cầu bắn về phía mình, giơ tay, giữa đôi tay ấy xuất hiện hồ quang, bắn ra, ngăn cản tiểu hỏa cầu.

"Phòng ngự kiểm tra hoàn thành." Cảnh không thèm nhìn tiểu hỏa cầu biến mất.

Lý Thiên Cách và Âu Dương Trạch ngồi ở ghế phát hiện, Mộc Linh Hạo sở hữu lực lượng kỳ quái, là lúc nào, thực lực Mộc Linh Hạo làm bạn tốt nhiều năm bọn họ biết, nhưng hắn chưa từng để lộ lực lượng như vậy, Mộc Linh Hạo có việc gạt bọn họ. Cả hai khẳng định.

"Cuối cùng, tấn công ta." Cảnh nói.

"Được." Mộc Linh Hạo chần chờ, hắn không muốn xuất thủ với Cảnh, nhưng hắn biết, Cảnh sẽ phát hiện hắn lưu thủ, lưu thủ đối với Cảnh mà nói là vũ nhục, hắn sẽ không làm chuyện chọc Cảnh không vui, hơn nữa hắn tin tưởng Cảnh có thể ứng phó.

Hồ quang lóe ra, diện tích càng lúc càng lớn, Mộc Linh Hạo hất đi. Kế quang mang chói mắt, cả diễn võ trường biến mất, lưu lại hố sâu, Cảnh và Mộc Linh Hạo lơ lững giữa không trung.

"Công kích kiểm tra hoàn thành." Cảnh công thức hoá nói, Mộc Linh Hạo áp súc rất thỏa đáng, không triệt để phá hư nơi này, khống chế gần như hoàn mỹ. Đối với vũ khí của Mộc Linh Hạo, Cảnh đã có quyết định. Quả nhiên, vì một mình thăm dò, lực khống chế không sai, hệ thống vận dụng lại quá thô ráp, bất quá, chưa phải lúc.

Cấp tốc điều ra tư liệu, so sánh cùng số liệu lực lượng nhận được tiến hành sửa chữa cuối cùng.

Mộc Linh Hạo nhìn rõ biểu tình của mọi người ở diễn võ trường, ngạc nhiên hỗn loạn sợ hãi. Bọn họ nhìn hai người giữa không trung, đều là quái vật.

Sự việc đã kết thúc, hắn không muốn bị người tham quan, phất tay, hủy diệt tất cả phương tiện quay phim, tiếng nổ mạnh không dứt bên tai, lại không ai bị thương. Dân chúng quan chiến đột nhiên không thấy hình ảnh.

Người ở đây nhìn ánh mắt rét lạnh của Mộc Linh Hạo, biết không thể tiếp tục, nhìn quang cầu đối diện bọn họ đi, đây là uy hiếp. Ở đây đều là người thông minh, bọn họ thức thời rời đi.

Lý Thiên Cách và Âu Dương Trạch nhìn nhau cười khổ, hai người nhất định đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ biết, Mộc Linh Hạo căn bản không mạnh như vậy, đó là lực lượng rất giống Cảnh.

Người khác có thể cho rằng Mộc Linh Hạo vốn đã như vậy, Cảnh là người kế thừa chân chính hắn dụng tâm bồi dưỡng, nhưng bọn họ biết Mộc Linh Hạo trước đây xác thực chưa từng để ý Cảnh.

Người và ký giả đã rời đi, bọn họ sẽ công bố lực lượng chân chính của Mộc Linh Hạo cho sự kiện Nguyệt Cầu lần này, Chiến Thần, không hổ với tên, nhìn cách tu luyện trên tư liệu thì rõ, kẻ chưa từng tu sao sẽ biết, bọn họ sao có thế sở hữu được lực lượng như vậy, bọn họ vẫn cho rằng chỉ cần tu luyện bọn họ cũng có thể đạt được. Người luôn tự động chuyển hóa chuyện không biết thành phiên bản có thể nhận.

Không thèm nhìn những kẻ còn lại, Mộc Linh Hạo đứng cạnh Cảnh nhìn y soạn ra tư liệu, thiết kế hình dạng vũ khí, rồi nhíu mày.

"Cảnh, đây là vũ khí và Mecha con thiết kế cho ta?" Cảnh ghét hắn sao?

"Không sai, vũ khí ta thiết kế cho cha là trường thương, thích hợp thuộc tính lực lượng của cha nhất. Mecha cũng là tốt nhất diễn đạo được lực lượng." Cảnh rất thoả mãn thiết kế của mình.

"Cảnh, nếu thành phẩm là vậy ta không cần." Mộc Linh Hạo nhíu mày, hình dạng như vậy sao mà dùng, tuy là Cảnh thiết kế, nhưng quá xấu.

"Ta biết, ta sẽ bảo Raphael thiết kế lại. Vì sao cha và mọi người đều không dùng nguyên hình?" Cảnh khó hiểu.

Mộc Linh Hạo không trả lời, thì ra Vô Xá cũng giống hắn, bài xích nguyên hình, bất quá Cảnh thường dùng không phải thế đi, "Nguyên hình của con đều là vậy?" Hỏi ra nghi vấn.

"Ừ, bất quá cũng bị thiết kế lại. Đế có lệnh nói làm xong phải để Clovis thiết kế lại, Clovis đi vắng Raphael xử lý." Cảnh nhìn Mộc Linh Hạo nói, hoàn toàn không ý thức được thiết kế của mình bị người ghét bỏ.

"Thì ra là thế." Đế, không hổ là thủ lĩnh, mệnh lệnh này rất tốt. Mộc Linh Hạo thầm cảm khái.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

057 | Vứt bỏ

Từ sau ngày ấy, cả Liên Bang hành động, mê hoặc trường sinh gọi người điên cuồng, nhân loại khó được đồng tâm hiệp lực, đoàn kết nhất trí, từng chuyện được thuận lợi tiến hành, làm kế hoạch chính yếu, Smart Brain phụ trợ bị Cảnh duy trì lập tức chuẩn bị xong, phân phát.

Khi mọi người đều bận rộn Mộc Linh Hạo lại buông xuống tất cả, quay quanh Cảnh, sự việc đã an bài, để người khác đi làm, không biết thì hỏi Raphael, tuy rằng vẫn đảm nhiệm chức nguyên soái, nhưng sống rất thanh nhàn, thanh nhàn đến khiến Lý Thiên Cách và Âu Dương Trạch nhìn không được, nghiến răng nghiến lợi, chính là lập tức công tác bận rộn lại đè ép. Lý Thiên Cách đã bị phái đi hiệp trợ Âu Dương Trạch, Vệ Thiên Liệt cũng bước ra khỏi giấc mộng Thủy Nhu, theo bảo vệ Âu Dương Trạch.

Mà Mộc gia nghiệp vụ, Mộc Linh Hạo dần dần giao cho Mộc Lỗi, Cảnh sẽ không đếm xỉa đến một Mộc gia nho nhỏ, vậy thì giao cho Lỗi. Mà Trần Lâm mẹ Lỗi biết được thực lực Cảnh, chờ đợi lo lắng một hồi, khi hay tin Mộc Lỗi được chọn làm người thừa kế bà vui sướng khôn xiết, dù Mộc Linh Hạo báo cho biết sẽ không cưới bà cũng không thương tâm, con trai bà có thể thành người thừa kế là được. Ngoại giới không biết nguyên nhân, vì sao người thừa kế không phải Cảnh được coi trọng, có thực lực cường đại, lại không dám trêu chọc hai quái vật sở hữu thực lực kinh khủng kia.

Giờ mọi người biết, Mộc Linh Hạo chậm rãi ẩn lui, nhưng không ai có thể bỏ qua lực ảnh hưởng của hắn, hắn là người có quyền thế nhất, không thể trêu chọc nhất thế giới. Liên Bang chính vụ cho dù không nhúng tay, cũng không thể không nhìn, đủ mọi tri thức và lực lượng tiên tiến nắm giữ trong tay Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo bàn giao xong sự việc, dọn vào biệt thự nhỏ hoàn cảnh thanh u được xây trên ngọn núi phía sau trang viên Chiến Thần, chỉ có Cảnh và hắn, còn có số ít người máy Cảnh chế tạo, phụ trách sinh hoạt ẩm thực thường ngày, phong cảnh như họa, ngày qua nhàn nhã. Ít người quấy rầy, có kẻ muốn tới, quản gia chủ ốc sẽ hỏi trước, sau đó dẫn đường, cả Mộc Lỗi đã thành gia chủ cũng phải thông báo.

Đoạn thời gian này, Mộc Linh Hạo rất vui vẻ, thời khắc ở bên Cảnh, nhìn y thiết kế đủ mọi vật dụng cho mình, thuận tiện gặp Vô Xá, tuy là hình chiếu cự ly xa, cũng khiến hắn kiến thức được phong thái của bọn họ. Đế từ lâu đã gặp, Clovis. Byron. Heinrich hoa mỹ tôn quý, Thượng Quan Khiêm ôn nhuận như ngọc, quân tử chi phong. Nhiều lắm những nhân vật đặc sắc. Dưới tình huống gạt Cảnh, ôn nhuận quân tử Thượng Quan Khiêm cho hắn mấy bình thuốc, nói sẽ dùng tới, để khi làm việc không bị thương, còn có thể gia tăng tình thú, có thể ăn có thể bôi, công dụng đa dạng. Chọc hắn ngứa ngáy, nhưng chỉ có thể nhìn không thể ăn, Cảnh chưa nhận hắn. Mỗi đêm ôm người mình âu yếm ngủ, quả thật là dằn vặt ngọt ngào, cũng may tu vi giờ đã cao đến có thể ngăn chặn. Đáng tiếc không hề tiến triển với Cảnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh một năm đã kết thúc, Mộc Linh Hạo phát hiện mình chưa từng qua năm mới với Cảnh, hăng hái bừng bừng chuẩn bị. Vào ngày cuối năm, Âu Dương Trạch tới hỏi, tiệc tối nay, đi không? Ngày đầu tiên ở năm mới VR sẽ khai thông, chủ trì sao. Chuyện nhàm chán, không để ý.

Cảnh đứng ở thang lầu nhìn Mộc Linh Hạo cự tuyệt lời mời của Âu Dương Trạch, y biết đã tới lúc, nên nói chuyện với Mộc Linh Hạo, tiếp tục như vậy, Mộc Linh Hạo chỉ có thể dừng lại.

"Cha." Cảnh gọi.

Nghe tiếng Cảnh, khuôn mặt vốn lạnh lùng ở khi xoay người nhìn về phía y hóa thành ôn nhu, biến sắc mặt rất nhanh. "Chuyện gì? Cảnh." Chất giọng cũng là ôn nhu không giống Mộc Linh Hạo.

Đối với thái độ và lời nói ôn nhu của hắn, Cảnh đã quen rồi. Mấy ngày nay, Mộc Linh Hạo luôn đối xử ôn nhu, quan tâm săn sóc, trời lạnh thêm áo, uống nước thổi nguội, ăn cơm gắp món, làm việc giúp đỡ, ngủ nhất định ôm y, trước khi ngủ có nụ hôn chúc ngủ ngon, rời giường có nụ hôn buổi sáng tốt lành, mặc quần áo không cần động thủ, Mộc Linh Hạo cam tâm tình nguyện phục vụ, không việc gì nhìn y đờ ra, chỉ cần nói chuyện, khuôn mặt luôn là biểu tình như vậy. Cảnh rất hoài nghi người này thật là Mộc Linh Hạo y biết sao?

"Đánh cờ đi." Thói quen là đáng sợ, hiện tại Cảnh đã học được không nhìn ôn nhu quái dị của Mộc Linh Hạo.

"Được." Khó được Cảnh có nhã hứng, Mộc Linh Hạo vui vẻ phụng bồi, gọi người máy cầm bàn cờ ra, chuẩn bị nước trà.

Bàn cờ dọn xong, cả hai ngồi xuống, Mộc Linh Hạo chấp bạch, Cảnh chấp hắc, đoán quân, Cảnh đi đầu.

"Cha, cha cự tuyệt lời mời của chú Trạch." Cảnh đi trước mở miệng.

"Con nghe được." Mộc Linh Hạo đánh một nước, "Không có gì, chỉ là tiệc tối tân niên hàng năm, đi hay không không quan trọng, con muốn đi?" Nếu Cảnh muốn tham gia, hắn có thể lập tức an bài.

"Không." Cảnh đánh một nước, "Cha thấy nhàm chán, đúng không?"

"Đúng." Mộc Linh Hạo đi tiếp, "Rất nhàm chán, hàng năm đều là vậy."

"Ý ta là, bọn chú Trạch rất nhàm chán." Thế tiến công quân cờ của Cảnh trở nên sắc bén.

Quân cờ trong tay khựng lại, rồi đặt vào nước kế tiếp, "Phải." Mộc Linh Hạo nói, từ khi ý thức được sự chênh lệch với Trạch, Thiên Liệt, Thiên Cách, hắn không ở chung với bọn họ, hắn không muốn dùng thái độ đối đãi con kiến, đối với hảo hữu.

"Sự chênh lệch, cảm giác được sao?" Ăn một quân cờ của Mộc Linh Hạo, Cảnh hỏi.

Mộc Linh Hạo đi tiếp một nước, im lặng, sự chênh lệch từ lực lượng mang đến, ngăn cách giữa bằng hữu, duy nhất không có khi ở chung với Cảnh, không riêng vì yêu Cảnh, càng vì bọn họ ở cùng độ cao, chỉ có bên Cảnh hắn mới có thể cảm giác mình vẫn là người, biết đau biết yêu.

"Cha, chúng ta rất mạnh, sinh mệnh của chúng ta quá dài dòng, tâm tính của cha nếu vẫn như vậy, cha, Vô Xá sẽ vứt bỏ ngài." Cảnh không thèm để ý sự trầm mặc, một lần nữa ăn quân cờ của Mộc Linh Hạo, nhàn nhạt nói.

Mộc Linh Hạo rất mạnh, nhưng tâm tính chưa thích ứng được, qua không được ải này, thành tựu của hắn sẽ chỉ như vậy, cho dù Mộc Linh Hạo là đồng bạn, nhưng kẻ không thể siêu việt cực hạn, nhìn không thấu, không có tư cách tiếp tục làm đồng bạn, không phải phản bội, chỉ là không dừng lại. Đồng bạn của Vô Xá là tin tưởng lẫn nhau, đồng thời cũng tàn khốc, tuyệt đối không dừng lại nhịp bước chờ nhau, Vô Xá không có kẻ yếu, bị chọn làm đồng bạn, nhất định có thể siêu việt, bọn họ tin tưởng người bọn họ chọn nhất định làm được. Khi nhận thấy quá trình tu luyện của Mộc Linh Hạo, Cảnh chỉ biết Mộc Linh Hạo sẽ có tình huống này, Mộc Linh Hạo đã tới trạm kiểm soát, cho nên y chuẩn bị nhắc nhở, ánh mắt Đế không sai. Cảnh tin tưởng.

Quân cờ cầm trên tay bất chợt rơi xuống, vứt bỏ? Ý Cảnh là muốn vứt bỏ hắn? Cảm giác trong lòng là khủng hoảng, không được, ta khó khăn lắm mới tiếp cận Cảnh, có thể nào bị vứt bỏ?

Cảnh nhìn Mộc Linh Hạo, bình tĩnh như thường.

...

/p>n;n%&

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com