1
Alex mệt mỏi nằm sụp xuống chiếc giường êm ái của mình. Cả cơ thể anh như muốn rã rời hết cả ra, chẳng còn chút sức lực nào
Chung kết chỉ vừa xong cách đây bốn tiếng. Alex vẫn chưa thể tin là chặng đường sáu tháng qua đã kết thúc như vậy
Anh đã là top một, anh đã là hoa hậu, bằng chính sức mình. Anh đã được debut dưới thân phận một nhóm nhạc hoàn toàn mới ở Việt Nam
Một hành trình dài khép lại, một cánh cửa mới mở ra trước mắt Alex
Đưa tay day day thái dương đau nhức vì chất cồn, Alex với tay lấy chiếc điện thoại để trong túi áo khoác bị anh vứt dưới sàn khi mới bước vào phòng
Khoảng khắc mở khóa chiếc điện thoại, thứ đập vào mắt anh đầu tiên là cái tên "Nguyễn Quang Hiếu"
"Anh về chưa? Có mệt lắm không?"
Alex mỉm cười, cảm giác bao nhiêu là mệt mỏi lo âu đều vì một câu hỏi mà tan biến
Đúng là Jayden luôn luôn mang đến năng lượng tích cực cho anh
"Anh vừa về tới. Đang nằm nè."
"Ngủ sớm đi. Nãy em thấy anh mệt rồi mà còn nốc cả đống, mai lại lăn ra bệnh, còn chưa khỏi hẳn mà."
Alex chu môi, đang tính rep lại thì bên kia đã gọi đến. Anh cũng không nghĩ nhiều, vừa nhấc máy cái mặt Jayden đã dí sát vào màn hình
"Anh còn chưa thay đồ kìa. Mệt lắm hả?"
Alex vẫn còn chu mỏ:"Ừ, anh định nằm tý rồi mới thay. Em về tới rồi hả?"
Jayden bốc miếng khô bò lên nhai chóp chép:"Vừa tắm ra nè. Thơm ngon luôn."
"Nói mồm ai tin. Đưa bằng chứng mới tin"
"Mời Alex tới ăn ngay luôn. Thẩm định tại chỗ."
Alex bật cười, răng thỏ lại lộ ra. Jayden thấy anh vui vẻ, bất giác cũng cười theo anh
Alex vẫn luôn tin rằng, mối liên kết giữa anh và cậu nhóc Jayden là một thứ gì đó rất đặc biệt, chỉ cả hai mới có. Alex không biết nó được gọi là gì, thế nên anh đã đặt cho nó là "Cùng tần số"
Mối liên kết cho phép anh có thể hiểu và đoán được những gì nó muốn truyền đạt. Như hôm nay, nó gọi cho anh là vì lo anh quá sức nên tấu hề cho anh giải trí, lo anh lại online đến ba bốn giờ sáng ảnh hưởng sức khỏe nên nhắc anh đi ngủ sớm
Những việc đó, Alex đều biết
Ánh mắt Jayden chưa bao giờ hết yêu thương với anh
Nhìn lên đồng hồ cũng không còn sớm, nó nói với anh:"Muộn rồi, đi ngủ giùm đi ạ."
Alex phụng phịu:"Không thích, em kiếm cớ cúp máy chứ gì."
"Đâu có. Tại trễ rồi mà, không thì em canh anh ngủ, em hát ru cho anh."
Alex cười hì, chưa kịp đáp lời thì nó đã nói tiếp:"À giờ anh thay đồ đi, cho khỏe. Khỏi tắt cam đâu, em che mắt rồi."
Khóe môi Alex giật giật, tỏ thái độ với nó. Ừ, đúng là nó đã đưa tay lên che, nhưng nó lại tách hai ngón giữa và áp út ra, tạo một khoảng đủ để nhìn thấy tất cả
Che như không che
Alex mỉm cười, sau đó dứt khoát tắt phụt camera đi. Mặc kệ những lời nói vô nghĩa của nó mà chăm chú đổi bộ cánh lộng lẫy thành chiếc áo thun và quần đùi yêu thích của mình
Một chiếc áo hình con thỏ đang gặm súp lơ
Lúc vừa nhìn thấy cái áo này anh đã thích nó rồi. Mặc cũng không dưới mười lần, mà mỗi lần Jayden thấy là lại tủm tỉm cười với anh, chả hiểu vì sao
Chắc không phải do mascot của thằng nhóc là súp lơ đâu ha
Alex chỉnh trang lại một chút cho xinh đẹp, rồi mới ngồi xuống, chưa gì đã thấy cái mặt bí xị đầy bất mãn của Jayden với cái bĩu môi của nó. Anh bật camera lên, tặng nó một nụ cười tươi rói để lấy lòng
Nhìn thấy cái áo anh mặc. Jayden liền bật cười
Tối đó, họ nói chuyện cùng nhau tận sáng, và Alex đã thiếp đi trong giọng hát ấm áp của Jayden
Jayden chống cằm, nhìn gương mặt đang ngủ say ở bên kia mà mỉm cười thật ngọt. Đáy mắt hiện lên sự cưng chiều yêu thương khó thấy
Ánh mắt chỉ dành riêng cho Lê Dương Quốc Anh
Cách một lớp màn hình, nó nói thật nhỏ, như sợ sẽ đánh thức người kia, cũng như sợ sẽ đánh thức chính mình
"Em thương anh."
Qua chín ngày sau, công ty xót thương, cho cả top mười cùng nhau đi du lịch xả hơi sau nửa năm đầy áp lực và căng thẳng. Một chuyến đi lên Hồ Tràm - Vũng Tàu
Alex đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị. Quần áo và những vật dụng cá nhân đã được lấy ra và ủi thẳng từ tối qua, bây giờ chỉ cần xếp vào vali là xong
Thật ra việc dậy sớm từ lúc ba giờ sáng như thế này là không cần thiết. Chủ yếu là do anh háo hức quá nên không ngủ được
Đã rất lâu rồi, Alex chưa quay về Vũng Tàu, cũng chưa có được đi nghỉ dưỡng đàng hoàng như thế này. Những người trong top mười đều là những người mà Alex rất quý thế nên anh cực kỳ nôn nóng được gặp lại họ
Đặc biệt là khi có người kia
Alex nằm lăn trên giường cho qua thời gian. Bởi vì dậy quá sớm nên bây giờ anh chả biết nên làm gì nữa
Không ngủ được
Thế là anh đành nằm, ngồi, lăn, làm trò con bò để ba chiếc kim trên đồng hồ kia quay nhanh hơn
Đúng bảy giờ sáng, tiếng xe quen thuộc đỗ ngay trước nhà anh, kèm theo đó là tiếng nói lảnh lót của Jayden:"Alex, anh xong chưa?"
Alex nhanh chóng bật dậy, vừa lấy áo khoác vừa đáp:"Ơi, đợi tý anh xuống ngay."
Ngồi sau xe Jayden, mùi nước hoa Chill In The Wood của anh tặng cho nó thoang thoảng qua đầu mũi, hòa cùng hương Dạ Yến Thảo đặc trưng của nó tạo nên một mùi hương đầy thư giãn. Khiến tâm tình anh càng thoải mái
Cảm giác chỉ cần có mùi hương đó ở bên, anh liền thấy rất an tâm
Bởi vì nhà cả hai khá gần nhau, thế nên Jayden đưa anh đến nơi mọi người tập hợp. Tuy nhiên Quân Lee và Thanh Tú đều bận việc cá nhân nên không thể đến, thế nên từ mười người chỉ còn lại tám
Min Ji Ho nhìn quanh một lượt, đếm lại số thành viên sau đó nói:"Đủ rồi đúng không mọi người? Giờ mình lên xe xuất phát luôn cho kịp nè."
Alex vội nói:"Ấy khoan, còn một người nữa chưa có đến."
Jayden đang chất đồ vào cốp xe, nghe vậy quay ra hỏi:"Còn ai nữa? Trừ hai ông kia ra thì đủ rồi mà?"
"Là một người khác, anh đặc biệt mời đó. Không có nó thì buồn lắm"
Nói rồi, Alex vừa cầm điện thoại vừa quay sang Min Ji Ho:"Em gọi điện hối nó, mọi người đợi tý."
Đầu dây bên kia vừa bắt máy, Alex còn chưa kịp nói gì thì người đó đã cướp lời:"Đến rồi đến rồi, ngay sau lưng anh nè."
Jayden và Alex cùng lúc quay lại, chỉ thấy Đức Trung đang kéo chiếc vali màu hồng cánh sen hớt ha hớt hải chạy tới
Alex cất điện thoại vào trong túi, nhanh chóng chạy lại ôm chầm lấy người đồng đội lâu ngày không gặp này
Đức Trung, hay còn gọi là JunD, vui vẻ ôm siết lấy Alex quay vòng vòng. Thật lòng, anh nhớ Alex rất nhiều, nhớ Attention nữa, thế nên lúc Alex gọi cho anh và mời đi cùng, JunD đã hận không thể ngay lập tức phóng ra Sài Gòn luôn
Có điều kẹt vé nên tới tận giờ mới bay ra được
Min Ji Ho với Gusty thì khỏi phải nói, cả bọn tay bắt mặt mừng chạy lại ôm nhau thắm thiết, VinT thì bận đi quay chụp để về đăng facebook của nó, cậu em Cường Cọc thì chả quan tâm đến. Cuối cùng, chỉ còn ba anh chàng họ "J" đứng đực ra chả hiểu gì, ngơ ngác nhìn nhau
Jayden dùng khẩu hình quay qua hỏi JiroH:"Ủa là sao?"
JiroH lại dùng khẩu hình quay sang hỏi JBin:"Là sao?"
JBin tiếp tục dùng khẩu hình nhìn Jayden:"Là sao vậy?"
Jayden:"Ai biết má."
Phải hai ba phút sau, cả đám mới bắt đầu tản ra, Alex vui cười nói:"Tại vì là thiếu hai vé nên là Alex có gọi cho Trung tới luôn. Mọi người không phiền chứ?"
JiroH cau mày thắc mắc:"Ủa mà Trung đang ở Hà Nội mà?"
"Vừa đáp sân bay cái rụp sáng nay luôn này, vừa đến là chạy tới đây ngay luôn. Ôi nhớ mọi người quá." Nói rồi lại tiếp tục ôm Alex, mà Alex cũng rất vui vẻ đáp lại
Sau đó Gusty cũng chui vào ham vui
Jayden chống hông, cảm thấy cảnh trước mặt có hơi ngứa mắt. JBin khoác vai nó, mím môi đầy khó chịu. JiroH thì không biết là mất tăm mất dạng từ đời nào rồi
Sau cùng, Min Ji Ho là người phải đi xách từng đứa ra quẳng lên xe. Mặc định, chỗ ngồi cạnh Alex là của Jayden, thế nên mọi người cũng không lấy làm lạ khi nó thản nhiên ngồi xuống vị trí đó
JunD thì ngồi cạnh JiroH như một thói quen. JBin với lý do muốn battel freestyle nên chạy đến ở cùng với Gusty, dù cậu chàng chê rất nhiều. VinT thì bảo Cường Bạch quá nhàm chán, chạy sang rủ rê Min Ji Ho quay Tik Tok
Sau khi ổn định xong chỗ ngồi, cơn buồn ngủ bắt đầu bủa vây lấy Alex. Tác dụng phụ của việc thức khuya dậy sớm khiến hai mắt anh bây giờ cứ díp lại
Alex dựa người vào lưng ghế, giữ cho cơ thể thăng bằng rồi thiếp đi một lúc. Có điều do ngồi gần cửa sổ, mỗi lần xe di chuyển là cơ thể Alex lại lắc lư theo
Nhưng vì quá mệt, Alex ngủ rất say, nên cũng không để ý
Đột nhiên, một con chó mực lao ra đầu xe, khiến tài xế giật mình đạp phanh gấp. Làm cho tập thể đâm đầu về phía trước
Riêng Alex đập đầu vào lòng bàn tay người bên cạnh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com