Tác giả : Trữ ViễnThể loại : Hiện đạiTình trạng bản RAW : 100 chương hoàn + 3 phiên ngoạiTình trạng bản Edit: HoànEditor: YulsosexyBeta : KwonFu, Sói-----------------------------Lưu ý mình không edit truyện này, chỉ là muốn để vào bộ sưu tập thôi.…
Cậu lớn lên trong sự yêu thương bảo bọc của ba mẹ, cậu chuyện đời còn chưa hiểu hết, cậu ghét cái ác và chỉ muốn làm người tốt a, nhưng vì sao khi xuyên vào cậu lại trở thành nhân vật phản diện thế này?? Không được không được, phải làm người tốt, phải thay cái tên phản diện này làm người tốt.Tôi chỉ muốn làm người tốt chứ không muốn làm hoàng hậu của người đâu a hoàng thượng.Cuốn tiểu thuyết mà tôi đọc là đam mỹ a. Nhưng đam mỹ là truyện gì cơ? Nhân vật phản diện ác quá đi a. Sao nhân vật chính không mau phát hiện mà trừng phạt hắn đi? Vì cái suy nghĩ đáng chết đó mà bây giờ hối hận không kịp.( Mộc Ức Thiên hệ liệt ) Thể Loại: Đam Mỹ Xuyên Không, Cung Đình Cổ Trang, Nhất thụ Nhất Công, Sinh tử văn, Đế Vương công Ngây thơ thụ. Tác giả: Song Bích.Xin tôn trọng công sức người viết và không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Vứt não khi đọc⚠Bối cảnh rất không có tam quan⚠Chỉ toàn thịt thịt và thịt⚠Một số tag có trong truyện: GangBang, Loạn Luân, Thú nhân, Np, Ntr, Rape, Xúc tua, Sextoys, Phi thực tế,...v..v..👉Khả năng đặt tên của tác giả bằng 0. nên có những chương nhân vật bị dùng lại tên thì cũng đừng có bất ngờ quá nha.👉Chỉ có tại Wattpad "Yume1306" (Damkham419), tất cả các trang khác đều là bọn ăn cắp👈⚠👉Những phần quá dài tôi sẽ vẫn đăng ở đây, nhưng sẽ có thêm một phần được đăng tải riêng. Xem rõ bài đăng của "Yume1306", nếu không đúng thì cứ report, xin cảm ơn👈…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…