Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chưa đặt tiêu đề 6

Dưới ánh đèn LED chập chờn, Hứa Vong Xuyên chậm rãi đến lại gần, đỡ lấy bờ vai của cô gái rồi vuốt ve.

"Nếu không sờ thử xem?"

Diệp Tịch Nhan ngước mắt nguýt anh một phát, đôi mắt sáng quắc, suy nghĩ chốc lát, ngón trỏ và ngón cái dính vào nhau, piu, —búng nhẹ vào lớp vải ướt át.

Hứa Vong Xuyên hú lên quái đản.

Đau nhức, hẳn là phải đau.

Nhưng trong âm thanh còn có lẫn chút nhịp điệu, quá mê hồn. Nam sinh nằm dài trên giường thở hổn hển, khoé mắt ửng đỏ, ướt sũng, đũng quần ướt thành một đống lẫn lộn.

Cứ như vậy thôi mà khiến anh ta bắn ra!

Diệp Tịch Nhan, "..."

Có phần hơi nhanh.

Nam sinh quay lưng đi, kéo lấy gối đầu cắn hai phát rồi quát: "Cô đánh lén tôi!"

Diệp Tịch Nhan, "Thế thì sao? Em cũng không nói mình có tinh thần võ học."

Hứa Vong Xuyên thật sự giận dữ, không cử động gì.

Diệp Tịch Nhan đến gần, kề bên tai anh rồi khum tay lại thì thầm, "Đừng tức giận, em giúp anh làm nó trở về hình dáng ban đầu nhé?"

"Được."

Nam sinh ngồi dậy, bình tĩnh đối diện với cô.

Nghe lời gớm, như chú chó Becgie đức vừa gọi đã vẫy tai.

Diệp Tịch Nhan ngồi vào đùi anh, mắt thấy Hứa Vong Xuyên không tự chủ mà nuốt nước bọt, ánh mắt cô trực tiếp ngước lên câu dẫn. Lúc này mới tháo dây rút quần, chậm rãi kéo quần lót xuống, vì tư thế ngồi nên không thể cởi hẳn ra mà chỉ có thể đưa tay vói vật kia ra khỏi chiếc quần cộc.

Nóng quá!

Ngay khi chạm vào, côn thịt đã nảy lên.

Diệp Tịch Nhan liếm liếm môi, nhanh chóng liếc nhìn anh, rồi lại như ngửi thấy một mùi tanh nồng toả ra từng chút một. Quy đầu thật đỏ, sáng lấp lánh, mặc dù vừa mới nhả dịch, nhưng chưa cần sờ nhiều đã nhanh chóng ngỏng lên.

Thanh niên trai trẻ thật là tốt.

Quá cứng.

Từng ngụm từng ngụm một.

Cô lập tức cảm thấy nước bọt không đủ dùng, miệng khô cạn, tay nhỏ bao lấy quy đầu rồi vần vò hai cái sau đó ngồi thẳng dậy hôn tới bờ môi mím chặt của Hứa Vong Xuyên.

Anh run lên, dường như không có chút do dự mở miệng ra nghênh đón.

Đôi mắt chó hoang trợn to như phủ một lớp sương mù.

Chà sát bờ môi như điên, răng lại nghiến chặt khiến môi cô đập vào cũng bị bật máu, mùi máu mằn mặn rồi lại biến thành ngọt ngào. Anh không cho phép cô trốn tránh, bàn tay to giữ chặt bờ eo mềm mại nhỏ nhắn rồi chỉ biết kéo mạnh về phía ngực mình.

Không thể coi đây là nụ hôn lưỡi.

Đầu lưỡi đều bị anh mút chặt, nước bọt vừa tiết ra thì đã bị hút hết.

Tiếng nước bọt chậc chậc vang vọng dội óc.

Hôn thôi mà, sao có thể kêu to như vậy?

Đồ biến thái.

Tay nhỏ mềm nhũn không còn chút khí lực để vận động, anh lập tức tách hai chân cô ra , đỡ lấy dương vật thô cứng chống vào, không có tiết tấu gì mà cứ xông loạn, cũng không chê vải quần jean sẽ bị cộm.

Diệp Tịch Nhan nhíu mày, muốn chạy trốn.

"Em chỉ nói... a... giúp anh làm nó trở về hình dáng ban đầu... chứ không nói... giúp anh bắn ra...Hứa Vong Xuyên... đừng cọ nữa... xin anh đấy, đừng cọ nữa..."

Rõ ràng không có cắm vào, thế nhưng cơ thể lại bị anh ta đâm đến mức trên dưới đều nhấp nhô.

Eo sắp bị đứt gãy rồi.

Bẹn đùi nóng, nóng quá đi mất,... cái mông rất muốn bị bóp.

"Không muốn... đừng đụng nữa! Anh có nghe hiểu tiếng người không? A—"

Một tiếng hét cao vít, Diệp Tịch Nhan ngước cổ phun ra.

Ngón tay bấm chặt vào bả vai Hứa Vong Xuyên, sâu đến mức còn bật cả máu.

Dâm thuỷ thấm ra ngoài quần lót, ướt đẫm cả quần đùi, vũng nước đọng nhầy nhụa có thể nhìn thấy rõ, hình bầu dục, dọc theo đũng quần lan ra, trong không khí cũng phảng phất hương vị ngai ngái. Hứa Vong Xuyên liếm liếm môi, đỡ lấy mặt cô, hô hấp dồn dập, lông mi không biết là vương mồ hôi hay nước mắt, sáng lấp lánh, chiếc mũi cao thẳng ngửi tới ngửi lui trên người cô.

"Diệp Tịch Nhan, tôi muốn chơi cô."

"Em biết... Nhưng..."

"Cô không biết!" Hứa Vong Xuyên nâng mặt cô lên, ánh mắt vừa băn khoăn, vừa rung động, phía dưới lớp dục vọng mãnh liệt lộ ra một tia tuyệt vọng kỳ quái, "Đừng dùng miệng nhỏ xảo quyệt lừa gạt tôi.... Lão tử chưa từng nghĩ như vậy với một người phụ nữ, nói nhanh, có làm bạn gái của tôi không? Có muốn bên tôi không?"

"Làm, làm! Về sau em chính là bạn gái của anh!" Cô khóc không ra nước mắt, yếu ớt nói: "Nhưng nói chuyện có lý lẽ chút đi, chúng ta vẫn còn đi học, anh sao có thể làm tình với em được?"

"Vậy thì lúc nào mới được chơi em?"

"Ừm, sau này đi..." Quá vội vàng sẽ khó nắm vững hướng phát triển, được voi sẽ lại đòi tiên, nhỡ đâu mỗi ngày đều muốn quấn lấy cô chịch choạch thì sao, chán ngấy là một chuyện, thận hư thì biết làm thế nào? Về sau sao có thể đánh Zombie nữa?

"Ngày mai?"

"..."

"Ngày mốt?"

"..."

"Còn muốn dùng thủ đoạn, vậy thì hôm nay đi. Bây giờ anh muốn dùng dương vật chơi tiểu huyệt, làm đến hừng đông, hành chết em luôn."

Diệp Tịch Nhan: !

Nuôi chó là như vậy mà.

Bạn cho rằng muốn rèn luyện cho một con chó ngu ngốc là phải mỗi ngày cầm hai miếng thịt gà dạy nó bắt tay, xoay tròn, ngoan ngoãn nằm sấp xuống, quay đầu mới phát hiện nó sớm đã biết thịt gà đặt ở chỗ nào. Chờ bạn không có nhà, nó sẽ lật tung ra đớp hết, còn muốn bò lên bàn lên ghế sô pha lên giường bạn để đi tiểu!

"Hứa Vong Xuyên!" Diệp Tịch Nhan túm lấy tóc anh, dùng sức giật, "Anh tỉnh táo chút đi, em tốt bụng theo anh về nhà để bôi thuốc cho anh, thế mà anh còn muốn làm chết em! Đồ lấy oán trả ơn!"

Anh hừ một tiếng.

Rồi lại hừ một tiếng.

Bộ dạng hơi khó dỗ dành.

Diệp Tịch Nhan đành phải dí sát mặt lại, thơm nhẹ, mềm giọng nói: "Xin anh đấy, Hứa Vong Xuyên."

Hồi lâu, nam sinh buông lỏng quai hàm, lòng đầy từ bi bảo rằng: "Được, vậy anh muốn được nhìn nó, không đi vào, em cởi quần ra đi, anh muốn liếm."

Đã liếm qua đồ lót nên anh đã biết mùi vị của cô ngon đến mức độ nào.

Diệp Tịch Nhan chớp chớp mắt.

"Anh muốn khẩu giao cho em?"

Đây chính là "Rao giá trên trời trả giá ngay tại chỗ" trong truyền thuyết sao? Hôm nay, anh ta căn bản không dám nghĩ chơi tiểu huyệt, chỉ là muốn liếm nhưng lại sợ cô không đồng ý nên mới lôi ra một việc lớn để hù doạ cô!

Thật là... cần gì chứ?

Nằm cho người ta liếm là việc cô thích nhất, không lo mang thai, không sợ đau, đơn thuần chỉ cần hưởng thụ thôi đó, việc gì không muốn chứ?

Diệp Tịch Nhan đứng lên, trước ánh mắt khiếp sợ của Hứa Vong Xuyên, cô nhanh chóng cởi cúc quần, soạt, đầu tiên cởi quần đùi, soạt, sau đó cởi đồ lót, cởi sạch xong mới nhớ ra phải ngượng ngùng.

Hai chân có xu hướng khép khép lại. Sau đó mời thở sâu, thoải mái nằm ngửa ra.

Hứa Vong Xuyên đạp rơi chiếc quần cộc vướng víu sau đó bò qua, một bên tuốt côn thịt, một bên si mê nhìn chằm chằm khe thịt phấn nộn của cô gái.

"Thật ướt."

Hứa Vong Xuyên trong cơn choáng váng, đưa tay đụng nhẹ một cái thì thấy miệng hoa huyệt kích động xuất ra hai giọt dịch, lại không chần chờ chút nào thở hổn hển tách bung hai chân ra, ngửi ngửi một hồi rồi xích lại gần hơn và ngậm lấy.

Cũng không phải là liếm.

Chính là hút, như hút nước hoa quả, hút sữa bò, húp nước canh, cứ dùng sức mút.

Môi đè ép khiến tiểu huyệt vừa đau vừa sưng.

Da đầu Diệp Tịch Nhan tê cả lên.

Ngay sau đó eo hơi đau xót, vừa mới phun nay lại phun tiếp, hai chân kẹp chặt lấy đầu Hứa Vong Xuyên, khó chịu vặn vẹo.

"Đi vào... Đừng hút..."

"Tiến vào thế nào?" Anh ngẩng đầu, rầu rĩ nói, trên mặt đều là dâm thuỷ, đầu mũi còn vương một sơi tơ bạc óng ánh.

"Dùng đầu lưỡi."

Anh a lên một tiếng, "Thế là dùng đầu lưỡi đi vào chơi em sao?"

Lỗ tai Diệp Tịch Nhan đỏ bừng.

Gật đầu.

"Dùng đầu lưỡi chơi em."

Hơi thở Hứa Vong Xuyên trầm dần, tốc độ tuốt côn thịt càng lúc càng nhanh, uống dâm thuỷ của cô mà như ăn phải xuân dược, dục vọng đột nhiên tăng lên, đặc biệt là cực kỳ muốn bắn ra.

Mắt thấy anh ta chỉ biết làm mình thoải mái.

Không liếm chứ gì.

Diệp Tịch Nhan lẩm bẩm, đưa chân giẫm lên bả vai nam sinh, ấn ấn rồi ngón chân thuận theo chiếc cổ màu đồng mà đi xuống, nghịch ngợm đặt lên quy đầu.

Anh bỗng ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn cô.

"Em dùng chân giúp anh, ngoan, liếm tiếp đi."

Anh đỡ lấy đùi ngọc, liếm láp xuôi theo bẹn đùi, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, Diệp Tịch Nhan nhìn mặt anh để phán đoán nên nặng hay nhẹ sau đó điều chỉnh cường độ của chân.

Tập chạy bộ kể ra cũng không uổng phí.

Một chân giẫm đạp, nhào nặn làm cho toàn thân Hứa Vong Xuyên sung huyết cả lên, cơ bắp trên vai như sắp nổ tung.

Nam sinh khẽ vạch khe thịt, đầu lưỡi vươn ra thử thăm dò, rồi nhanh chóng theo đó chui vào khe hở căng chặt.

Thật trơn.

Thơm quá.

Nhiều nước.

Còn kẹp chặt lấy đầu lưỡi anh.

Nếu có thể dùng dương vật nhất định có thể nhồi kín khiến cô phải khóc lóc, cầu khẩn xin tha.

Diệp Tịch Nhan nhấc eo lên, hít thở khó khăn rồi nắm chặt tóc của Hứa Vong Xuyên kéo gần thêm nữa, đã thế giở giọng mắng mỏ, "Dùng sức... chưa ăn cơm sao? Dùng đầu lưỡi chơi em, đi vào nữa đi... A dùng sức liếm, đừng đi ra, khuấy tròn, nhanh khuấy tròn đi!"

Nam sinh bị tiểu huyệt cọ sát, mặt mũi đỏ ửng lan tận đến mang tai.

Trong lúc vô tình, chiếc mũi cao ngất từ từ chà sát khiến hạt đậu đỏ dựng thẳng đứng giữa khe thịt, một bên dùng đầu lưỡi thông tiểu huyệt, một bên thì dùng đầu mũi đâm vào hạt đậu.

Nhiệt độ cơ thể cô gái bỗng chốc lên cao.

Chân nhỏ đang giẫm dương vật cũng không khống chế được nặng nhẹ, chỉ còn biết đá đạp lung tung.

Cô kêu a a liên hồi. Miệng há thật lớn.

Nước bọt trào ra khỏi khoé miệng, hai mắt thất thần nhìn lên trần nhà, ngay sau đó toàn thân run lên, tiểu huyệt như đại dương xô vào cả cơn sóng biển.

Không làm sao có thể húp hết được.

Nước lênh láng chảy ra cả giường.

Mông, đùi đều ướt sũng.

Siêu cấp gợi tình.

Cô không còn ồn ào kêu " Dùng sức, dùng sức, dùng sức!" mà giờ giống như con mèo nhỏ thỏa mãn, uể oải nằm ườn, thân thể trắng như tuyết hơi run lên, giống như còn ảnh hưởng bởi dư vị của cơn cao trào, tay nhỏ vuốt ve đầu anh, mặt mơ mơ màng màng như thể vừa được tắm qua làn nước ấm, vừa thoải mái vừa dễ chịu.

Đôi mắt luôn ẩn chứa sự tinh ranh nay híp lại, hiếm khi nào không có chút tính toán.

"Dễ chịu?"

Hứa Vong Xuyên tiến tới hỏi.

Cô vỗ vỗ đầu anh, " Quá giỏi luôn... anh yêu, anh liếm giỏi lắm."

Thật sự liếm chết cô rồi.

Loại chuyển nằm thôi cũng được hưởng phúc thế này, làm mấy lần cũng được.

Nam sinh cười lên, nhìn chằm chằm vào môi cô, nuốt nước miếng, "Vậy em liếm giúp anh được không? Vừa nãy dẫm đau quá."

Cô a một tiếng.

Xoay người, bóp eo nhỏ, "Không muốn."

Liếm dương vật miệng đau muốn chết, hơn nữa của anh dài như vậy, khẳng địch sẽ chọc đến tận cổ họng, mai họng cô chắc khàn đặc luôn mất.

Người nào thích ngậm thì ngậm.

Không hầu được.

"Diệp Tịch Nhan, em xem em có vô tình không chứ?"

Cô chớp mắt vài cái, "Em vô tình? Vô tình mà còn bày cả chỗ riêng tư ra cho anh ăn à? Hứa Vong Xuyên, anh đừng có được hời lại còn khoe mẽ, thích liếm cũng không liếm."

Nói xong ngồi dậy đi tìm quần.

Cái nào đó của anh ta thật chính xác, mạnh mẽ đè xuống là côn thịt chặn ngay ngoài cửa tiểu huyệt mềm nhũn vừa mới phun ra, đôi mắt chó hoang giờ dữ dằn, trừng trừng nhìn cô, "Có tin không, anh đi vào đây này?"

Eo cô đau nhức.

Đừng nói là vẫn còn muốn làm tiếp nhé.

Thoải mái xong có chút trống rỗng, ngửi thấy mùi vị mằn mặn của anh không hiểu sao cô có chút xúc động.

Diệp Tịch Nhan đưa chân kẹp chặt vòng eo chó đực, "Làm đi, không làm em xem thường anh."

Anh ta khẽ giật mình.

Lại thấy nụ cười thầm ở trong mắt cô.

Mặt anh đỏ lên, cổ cứng lại, không dám động đậy.

"Chỉ có cái miệng lợi hại, không phải sao?"

"..."

"Biết ngay anh không dám." Diệp Tịch Nhan đắc ý, qua khe hở quần áo có thể nhìn thấy cặp vú trắng bị ép sát lại.

Thật mềm.

Hứa Vong Xuyên mắt tối sầm, dứt khoát kéo người kia lật ngược lại, bàn tay thô bạo xé mở lớp áo lót, móc ra hai chiếc vú mềm mại của cô gái, nắm chặt, sau đó ép chặt hai bắp đùi tạo thành một đường rãnh chật hẹp, ba ba ba, bất chấp tất cả điên cuồng mà làm.

Một lần làm hai.

Diệp Tịch Nhan lập tức cảm nhận đau đớn như bị dùi đục.

"Hứa, Hứa Vong Xuyên, đồ không biết xấu hổ, ai cho anh chơi mông em... a, làm nhẹ thôi, trầy da mất,a a ... nóng quá..."

Khô khốc.

Nam sinh liền vươn tay móc chút nước ở mật huyệt bôi lên dương vật rồi tiếp tục làm.

E rằng phải đâm chọc mấy trăm cái. Ván giường đều gào thét, kẽo kẹt kẽo kẹt.

Nam sinh mới nắm chặt bầu vú cô rồi gầm nhẹ một tiếng bắn ra.

Tinh dịch ấm áp phun lên lưng, một đợt rồi lại một đợt, nhiều đến kinh người. Anh ta rốt cuộc cũng bắn xong, nhưng vẫn chưa buông tha cặp vú của cô, bóp chặt nó rồi dùng âm thanh nức nở nói, "Diệp Tịch Nhan, lão tử thật sự muốn chơi em, muốn đến phát điên rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com