Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vương Tổng Là Anh Thật Sao

chương 4    Tiêu Chiến muốn phá thai

Thời gian trôi qua cũng vừa tròn một tháng .Tiêu Chiến  thấy trong người khó chịu liền  đi lên  rồi đi xuống  ra ngoài đi dạo,  ,khiến cho bà Tiêu nhìn thấy cậu liền thắc mắc trong lòng,  thằng bé thấy dạo này sao  ăn không ngon,ngủ không đủ giấc  cả người gầy đi hẳn nên  mới lo lắng hỏi Tiêu Chiến..

"Sao dạo này mẹ thấy con mệt mỏi quá vậy Chiến Chiến con có sao không nói mẹ biết đi con trai  ?"

Dạ mẹ. Con không sao cả, tại bữa giờ con học hành nhiều quá, nên cả người mới mệt mỏi như vậy thôi ,không có gì đâu mẹ đừng bận tâm.

Chiến Chiến.. Con học thì học đừng quá cố gắng , con cũng phải biết giữ gìn sức khỏe của mình chứ. Chiều nay mẹ sẽ đi mua thuốc bổ về cho con uống"để cho con khỏe một chút.

Da..mẹ ..không cần đâu , con ngủ dậy một giấc là khỏe ngay thôi mà.

Vậy ..Con mau ăn cơm đi đừng để bụng đói không tốt lắm đâu..

"Dạ"mẹ.. Tiêu Chiến nghe theo lời bà Tiêu ngồi xuống bàn ăn cơm, cậu nhìn thấy trên bàn toàn bộ là cá,khiến cho cậu  không thể ngửi được mùi , cậu  không thể chịu được nữa mới chạy vào phòng vệ sinh thật nhanh.mà nôn ói..

Cái thằng bé này hôm nay ngộ nha. Tự nhiên  nó bị làm sao vậy không biết,khiến cho Bà Tiêu thắc mắc mà không hiểu lý do tại sao.

Sau một lúc thì Tiêu Chiến cũng  bước ra ngoài,thì bà Tiêu lên tiếng hỏi.

Chiến Chiến con bị sao vậy..?

"Dạ  con không sao đâu mẹ ,chắc là con bị đau dạ dày thôi , cho nên dạo này con ăn uống thất thường quá mong mẹ đừng giận "

Mẹ nhìn con như vậy là không được rồi, Chiều nay mẹ sẽ dẫn con đi khám bệnh viện  mới được"

"Không cần đâu mẹ, con uống thuốc vào là sẽ khỏi ngay thôi. Với lại chiều nay con phải đi học thêm rồi mẹ ơi.

"Được rồi, nếu con uống thuốc mà vẫn không thấy khỏi, thì nhớ bảo mẹ dẫn đi khám bệnh nhé..

"Vâng ạ"

Làm sao bây giờ  mẹ  biết  mình có thai thì mẹ đánh chết mình mất, mình phải làm sao đâytrướsau  rồi mẹ cũnbiết? Lúc đó mình phải nói sau đây..

......

Buổi chiều 4h , Tiêu Chiến  không đi học thêm mà đến thẳng nhà Kế Dương để nói chuyện riêng tư.

"Kế Dương ơi, bây giờ mình biết phải làm sao đây huhuhu..Tiêu Chiến vừa nói vừa khóc mà  ôm chầm lấy Kế Dương .

"Có chuyện gì vậy Tiêu Chiến sao cậu lại khóc,nói cho mình biết đi .

Tiêu Chiến vừa khóc vừa nói. 
Kế Dương oi "Mình có thai rồi, biết phải làm sao đây ,mẹ mình bắt mình đi khám, nên mình nói dối học thêm..

"Hả..........Sao cơ?......." cậu có thai..cái này không thể nào.. Kế Dương ngạc nhiên nói không nên lời.

Tiêu Chiến "Cậu đang nói đùa phải không, mấy bữa trước cậu còn la mình mà ,mà giờ cậu nói vậy.

Kế Dương àk.. Cậu tin mình đi ,mình thật sự  không có nói đùa với cậu đâu , mình thật sự đã có thai rồi"..híc.. híc

"Cậu nói thật sao hả Chiến Chiến , cậu còn đang đi học mà sao lại để xảy ra chuyện này được?  Có phải đàn anh lớp trên theo đuổi cậu không.

"Không phải là của anh ấy đâu Kế Dương. "

Kế Dương  lại càng sốc nặng hơn.
"Không lẻ ngoài anh ta  ra, vậy cậu còn quen ai người khác nữa sao hả Tiêu Chiến ?"

"Không có, mình thật sự không có quen ai mà, với lại người đó mình  cũng không biết làm sao nói cho cậu hiểu bây giờ .

Tiêu Chiến "Cậu nói làm mình chẳng hiểu gì hết luôn áh , người đàn ông đó  làm cậu có thai mà cậu không biết là sao?"

Tiêu Chiến lại khóc nức nở mà nói tiếp. "Mình thật sự không biết anh ta là ai hết"

"Được rồi Tiêu Chiến cậu đừng khóc nữa, mau kể lại mọi chuyện cho mình nghe nhanh đi?"

Tiêu Chiến vừa nín khóc rồi từ từ kể lại mọi chuyện cho Kế Dương nghe mọi sự đêm .

"Một chuyện lớn như vậy sao bây giờ cậu mới nói cho mình biết. Mình cứ tưởng là cậu mệt nên mới trốn về trước, thật không ngờ cậu lại bị......?"

"Bây giờ mình biết phải làm sao đây, nếu ba mẹ mình mà biết, họ sẽ đánh chết mình mất?"

"Được rồi để từ từ mình nghĩ cách"

Haizza....... Kế Dương thở dài  nhìn Tiêu Chiến một cái rồi không biết nói sao. Đành cuối xuống nhận lỗi với Tiêu Chiến..

Tiêu Chiến cậu tha lỗi cho mình nhé, tại mình Tất cả là lỗi của mình, đáng lẻ ra mình không nên dẫn cậu đến nơi đó,thì cậu sẽ không bị tên kia làm nhục như thế. Xin cậu tha lỗi cho mình có được không Tiêu Chiến.

Kế Dương àk.. Mọi chuyện cũng lỡ rồi, Cậu đừng tự trách bản thân mình nữa, chuyện này không ai muốn nó xảy ra cả, có lẻ đó là số phận của mình,nên mình phải chịu thôi.

Tiêu Chiến sao  lúc đó cậu không bắt tên đó, phải chịu trách nhiệm với những gì mà hắn đã làm với cậu chứ, cậu im thin như thế thì có tốt không.

Kế Dương  mình vừa thức dậy thì thấy cảnh đó thì mình đã  hoảng sợ , nên mình  mới vội chạy ra khỏi phòng, mình còn chưa kịp nhìn mặt tên đàn ông đã ngủ với mình đêm hôm đó nữa. Mà chắc gì anh ta đã chịu trách nhiệm với những gì mà anh ta đã làm với mình chứ lỡ anh ta có vợ rồi sao.."

"Đúng là tên tra nam  khốn kiếp mà, mình mà biết tên khốn đó là ai, thì mình sẽ băm  hắn ra thành hàng trăm mảnh rồi đem quăng cho chó ăn mới hả dạ mình.

Kế Dương "Bây giờ mình biết phải làm sao đây , nếu để cho ba mẹ mình biết được, thì họ sẽ giết chết mình mất ,mình phải làm sao đây.

"Bây giờ  mình chỉ có một cách

Cách gì vậy Kế Dương

Tiêu Chiến cậu  phải giải quyết cái thai này đi"

"Cậu muốn mình phá thai sao..

"Đúng vậy, bây giờ chỉ có cách đó mới có thể cứu sống được cậu thôi,nếu để lâu bụng mà to ra thì chết cả lũ đó.

"Nhưng mà mình sợ lắm , mình...... Không dám đâu Kế Dương. "

Tiêu Chiến.. Bây giờ mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi nên cậu không cần phải sợ hãi gì hết, mình sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ và bảo vệ cho cậu mà cậu cứ yên tâm đi.

"Mình biết rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm bây giờ mình phải về nhà rồi ở lâu thì ba mẹ mình xin nghi thì không tốt cho cậu và mình đâu..

Được.. Mình đưa cậu về nhà

Cảm ơn cậu nhé Kế Dương...

Hết giờ làm việc Vương Nhất Bác liền  lái xe morto về nhà . vừa bước vào thì ba Vương lên tiếng..

Về rồi àk..

Dạ.. ba mẹ con mới đi làm về."

"Vậy con mau lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi Bà Vương lên tiếng..

"Dạ con biết rồi, con xin phép lên phòng nghỉ ngơi đây, con cảm thấy hơi mệt''

Ba mẹ  Vương cậu gật lia lịa nhìn Vương Nhất Bác đi thẳng lên lầu..

Ông xem thằng bé nhìn tội nghiệp không kìa  .."

Bà  đau lòng khi nhìn thấy con trai của mình phải làm việc vắt vả hay sao, sau này tôi và bà không còn thì 2 anh em nó sẽ sống làm sao.

"Bà đừng có nuông chiều thằng bé như vậy, phải để nó tự lập, thì nó mới có thể trưởng thành lên được  bà hiểu không hả.

Tôi biết rồi, thằng bé  và thằng lớn cũng là con trai bảo bối của tôi mà , sao mà tôi  không thương tụi  nó cho được"

"Bà biết nói vậy, còn tôi không thương 2 đứa con hay sao ,dù gì 2 đứa cũng phải lập gia đình , cho nên tôi  cũng thương 2 tụi nó rất nhiều. Tôi  làm như vậy chỉ là muốn tốt cho tụi nó thôi, tôi  hy vọng 2 đứa sẽ trưởng thành hơn, không còn quậy phá nữa, lúc đó tôi và bà mới yên tâm được.

Tôi  cũng mong hy vọng được như lời ông nói"

"Chúng ta đi ăn cơm thôi bà xã tôi  đói bụng lắm rồi"

"Dạ"ông xã..

Một tuần sau Tiêu Chiến hẹn Kế Dương đi ra ngoài dạo, nhưng sự thật là Kế Dương đưa Tiêu Chiến vào bệnh viện để phá thai ..

Kế Dương.. Mình sợ quá ..mình không dám.. Tiêu Chiến nắm chặt tay áo Tống Kế Dương.

Tiêu Chiến "Cậu đừng sợ gì hết cố gắng  lên mình ở bên cạnh cậu mà.

Một lúc sau thì có người lên tiếng gọi.. "Bệnh nhân tên Tiêu Chiến xin mời vào trong "

Tiêu Chiến bây giờ đến lượt cậu rồi kìa mau vào trong nhanh đi ..

"Mình biết rồi ..cậu không bỏ rơi mình đâu nhé..

Mình biết rồi cậu vào trong đi..

Tiêu Chiến nhìn Kế Dương rồi hai tay run  sợ mà bước vào trong phòng .thì nam phụ sản lên tiếng..

"Cậu cứ thả lỏng người đừng căng thẳng gì hết, chúng tôi sẽ làm rất nhanh thôi..cậu đừng có sợ

"Tôi biết rồi"Tiêu Chiến trả lời xong liền  thấy trong lòng cậu  vô cùng sợ hãi.

Nè cậu kia mau tiêm thuốc mê cho cậu  ấy nhanh đi nhanh lên.. "

"Vâng.. thưa bác sĩ tôi làm liền.

Nam  y tá  chuẩn bị tiêm thuốc mê thì Tiêu Chiến suy nghĩ rồi ngồi dậy mà  hét lên .

"Khoan đã, tôi không muốn phá thai nữa tôi sợ lắm ,đừng làm hại con tôi.

"Cậu đừng sợ, chúng tôi sẽ làm rất nhanh thôi, cậu mau nằm xuống nhanh đi"

"Không, tôi không muốn giết chết con của tôi nữa đâu, xin các người buông tay.. Tiêu Chiến liền vùng chạy thật nhanh ra ngoài làm Kế Dương không hiểu gì hết mà chạy đuổi theo.

Tiêu Chiến có chuyện gì hay sao mà cậu ra ngoài rồi "

Kế Dương mình không muốn phá thai nữa, đứa bé không có tội gì hết.mình không thể giết chết sinh linh bé nhỏ đâu.. Kế Dương ơi huhuhu...Nói xong Tiêu Chiến  bỏ đi thật nhanh khỏi nơi đó.

"Không được đâu Tiêu Chiến  ,cậu làm như vậy thì không tốt cho cậu đâu, Kế Dương  đuổi theo sau Tiêu Chiến.

Kế Dương.. "Mình không làm được đâu, mình thật sự không làm được đâu"cậu đừng ép mình mà.

Tiêu Chiến.. mình biết là cậu sợ hãi , nhưng cậu không thể giữ lại đứa bé này được, tương lai của cậu sẽ bị nó phá hủy mất" cậu còn tương lai sáng lạng đang chờ đón mà..

Kế Dương.. Bây giờ mình mặc kệ tất cả, mình không thể nhẫn tâm giết chết con của mình được đâu,xin cậu hãy hiểu cho mình có được không.

"Vậy cậu sẽ nói thế nào với ba mẹ cậu đây hả , họ sẽ chấp nhận đứa bé này hay sao? Hay là dùng cách của mình nữa thì sao Tiêu Chiến.

"Mình không biết, mình không biết gì hết" mình không thể mà ,Tiêu Chiến khóc nức nở mà ngồi xuống .

"Được rồi cậu bình tĩnh lại đi, chúng ta sẽ nghĩ ra cách khác mà Tiêu Chiến cậu đừng khóc nữa mau nín đi.."

Kế Dương.. Mình xin cậu đừng ép mình phải bỏ đứa bé này nữa nhé , mình xin cậu đó Kế Dương mình xin cậu mà.. híc.. híc

"Mình biết rồi, mình sẽ không ép cậu bỏ đứa bé này nữa đâu" cậu mau nín đi

"Cảm ơn cậu Kế Dương..

Kế Dương lau nước mắt cho Tiêu Chiến rồi trở cậu về nhà..

Hết chương rồi nhé.. Chờ chương kế tiếp nha mọi người..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bắc#chien