Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 63

 Lux sợ hãi đứng ngoài cửa không dám vào, cô cố gắng hít thở thật sâu, tự an ủi bản thân mình rằng sếp sẽ không giết mình đâu. Sau khi tiếp thêm dũng khí, cô run rẩy gõ cửa, nhỏ giọng gọi:

- Sếp ơi?

 Ngay lập tức, một con dao từ trong phi thẳng ra, chỉ cách mắt cô vài mm. Lux sợ hãi lùi về phía sau, khóc tu tu trong lòng, huhu sợ quá, ai đến cứu cô với! Con dao săm soi người ngoài cửa một hồi sau đó tự động lui về, cô biết lúc này bản thân đã an toàn rồi. Tiếp theo một giọng nói vang lên, mang theo mùi máu tươi nồng đậm:

- Cút!

 Nghe thấy vậy, Lux để bản báo cáo trước cửa phòng sau đó phắn đi ngay lập tức. Đến tận khi ra ngoài tòa nhà rồi, cô vẫn không hết sợ hãi. Đúng lúc này Bard đi tới, ông nhìn thấy tình trạng của cô, thở dài nói:

- Vừa đến phòng sếp à?

- Dạ vâng ạ.

 Ông đưa cho Lux một cái điện an lạc, dặn dò:

- Cầm lấy đi.

- Cháu cảm ơn ạ.

 Lux cảm kích nhận lấy. Khi chạm vào nó, cô cảm thấy xung quanh dần trở nên ấm áp hơn, Lux cười tít mắt, vui mừng nói:

- Tuyệt quá!

- Cháu nhỏ tiếng thôi, đừng để sếp nghe thấy.

 Haizz, từ khi Vua của họ biến mất, bốn quân đoàn trưởng cứ như phát điên vậy, không, phải nói rằng họ đã điên thật rồi. Nhưng dường như có điều gì đó đang kìm nén họ lại, để bốn người không sa ngã vào vực thẳm. Bard thở dài nhìn lên trời, cầu nguyện cho vị Vua của mình.

  Trụ sở Quân đội thuộc về Liên Minh, Meiko và Deft đang trò chuyện với nhau. Cậu nhìn anh, lo lắng nói:

- Người đó sẽ trở về thật chứ?

- Em nghi ngờ anh?

- Không phải! Chỉ là đã gần ba năm rồi, em sợ...

 Họ không thể chịu đựng thêm được nữa.

 Deft hiểu Meko đang nói gì, thời gian càng dài, sự kiên nhẫn của bốn người đó càng ngày càng đạt đến giới hạn. Nếu không nhờ sự có mặt của Deft và Meiko vào sự kiện diễn ra ba năm trước thì có lẽ họ đã mất kiểm soát ngay từ thời khắc đó rồi. Thực ra chính bản thân anh cũng không biết chính xác thời gian người đó trở về, Deft chỉ có thể cầu nguyện trong lòng, hy vọng người sớm quay lại, nếu không thì...cả cái vũ trụ này sẽ gặp nguy mất.

 Ruler đứng trước cửa phòng của Peanut với Chovy, khổ sở nói:

- Cậu ấy vẫn không chịu đi ra ngoài.

 Chovy thở dài, cũng không biết phải làm sao. Lúc đầu, hắn cũng có phần tức giận với Peanut nhưng suốt ba năm qua, khi nhìn thấy những điều Peanut làm, Chovy lại thấy thương y hơn là trách. Người đau khổ nhất không ai khác chính là Peanut.

 Mỗi lần nhớ lại chuyện đó, Chovy đều thấy tức giận vô cùng:

- Không ai ngờ rằng người phản bội lại chính là bố ruột của cậu ấy!

 Đúng vậy, người truyền tin cho Trùng tộc không ai khác lại chính là bố ruột Peanut- một cựu thượng tướng của Liên Minh! Không ai biết rằng tại sao ông lại làm như vậy, chỉ biết khi Peanut về đến nhà, người bố của y đã tự sát ngay trong chính căn phòng làm việc, nơi ông đã cống hiến cho Liên Minh bao nhiêu năm qua. Sau đó, chính Peanut đã tự tay tìm ra những kẻ thông đồng với ông và diệt sạch. Sau sự kiện chấn động đó, y đã tự nhốt mình trong phòng và không đi ra thêm bước nào nữa.

- Bên T1 thế nào rồi?

 Nghe thấy câu hỏi của Chovy, Ruler nhăn mày lại, khó khăn nói:

- Mất tung tích của cả bốn rồi, không xác định được vị trí hiện tại đâu. Mà giờ dù có biết, chúng ta cũng đâu dám đến gần, chỉ sợ nếu bốn người đó đạt đến giới hạn thì người đầu tiên chết chắc chắn sẽ là ba chúng ta đấy!

 Nếu họ không yêu cầu hợp tác với T1 thì đã không gây nên cơ sự này, bây giờ bốn người đó cực kỳ căm thù Quân đội, hận không thể băm vằm họ ra thành từng mảnh. Nếu không có người tên Deft, có lẽ hôm đó là ngày ba người họ đồng quy vô tận với bốn quân đoàn trưởng T1.

- Anh ấy nhất định sẽ quay lại.

 Chovy nghiêm túc nói, một người vốn không tin vào thần như hắn, bây giờ lại tối nào cũng cầu nguyện với các vị thần trên cao, chỉ mong người đó quay lại.

 Lee Sin nhìn xuống vực thẳm phía trước, sợ hãi nói:

- Mong ổng lên muộn một tý.

 Ngồi cùng với hắn là Jarvan đang nướng thịt, trò chuyện câu được câu chăng với Lee Sin:

- Haizz, cũng không ai ngờ mọi chuyện lại xảy ra như thế.

 Chính họ cũng không dám phát điên, vì nếu phát điên rồi thì ai sẽ ngăn cản bốn vị quân đoàn trưởng nhà mình chứ. Bốn người họ điên hết phần những người còn lại trong tộc luôn!

- Tình hình ba vị kia thế nào rồi?

 Jarvan lắc đầu, trầm ngâm nói:

- Không khả quan lắm. Bên Varus sợ không cầm cự được lâu nữa đâu.

 Varus ngao ngán nhìn cô nương trước mặt, hết nói nổi.

- Mày định cứ như này à?

 Jinx phì phèo điếu thuốc, khó chịu nói:

- Sao?

- Hết sếp rồi lại đến mày, hai người không ai bình thường cho tao nhờ được tý hả!?

- Nếu không phải lỗi....

 Cô chưa nói hết câu đã bị Varus dùng tay chặn miệng lại, không cho nói nữa. Hắn cảnh cáo nhìn cô:

- Mày cẩn thận cái miệng cho tao. Sếp đã như vậy rồi mà mày còn đổ thêm dầu vào lửa à?

- Hứ!

 Jinx khó chịu quay sang chỗ khác, không thèm nói thêm câu nào nữa với Varus. Hắn chỉ có thể khóc ròng, ba quân đoàn trưởng khác còn có người san sẻ cùng, đến hắn là gấp đôi luôn!

 Tom nhìn quả cầu sét ngày càng to lên ở trước mặt, lo lắng nói với Jayce:

- Cái này...sợ là không giữ được lâu nữa.

 Jayce nhìn thông số trên màn hình, cắn răng nói:

- Được đến lúc nào hay lúc đó!

 Không ai biết rằng người đến giới hạn đầu tiên lại là Zeus, cũng may Jayce có cùng nguồn sức mạnh với nhóc nên đã kịp thời ngăn chặn lại, nhưng...chỉ sợ cũng không được lâu. 

Chú thích:

Bard

 

 Điện an lạc là một chiêu của Bard, trong game có tác dụng hồi máu. Trong truyện thì khiến cho người nhận được nó cảm thấy tinh thần thoải mái hơn. 

Jayce 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com