Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 4

Chap 4.

Khung cảnh tĩnh lặng tưởng chừng như không ai cứu vớt nổi, thì Enju Pruevaro bỗng lên tiếng.

- Mẹ….mẹ…bế - Enju đứng cạnh June, kéo kéo cái ống quần của cô. Cô cúi xuống ẵm bé lên, Enju không chần chừ, ngay lập tức hôn vào má cô, khiến cô rất ngạc nhiên, cô bật cười, Nanthi cũng cười theo.

- ……. – Enjoy vẫn đơ hết cả người chứng kiến cái cảnh vừa rồi, và ngắm nhìn nụ cười của June Nannirin, nụ cười này, đã bao lâu rồi cô không được nhìn thấy cơ chứ.

Trong 2 lần gặp trước, khuôn mặt của June Nannirin chỉ hiện một nét lạnh lùng, còn bây giờ, cô tận mắt chứng kiến cảnh June vui đùa cùng Enju và Nanthi.

Đó chẳng phải là ước mơ của cô đó hay sao….

- Hihi – Enju cười, rồi đâm cả mặt vào mặt June, rồi lại buông ra, rồi lại đâm mặt vào, hành động quá ư là đáng yêu.

- Enju à, đau mẹ… – June không thể không cười với hành động này, cô phụng phịu với con bé, cô phải nhắm mắt mỗi lần Enju dán mặt vào mặt cô.

- Mẹ…mẹ….hihi – Enju trêu đùa với khuôn mặt vài lần, rồi dang tay ôm lấy cổ June.

June hài lòng, xoa nhẹ lưng Enju, rồi quay ra nhìn Enjoy, cô đã kịp tắt nụ cười lại, cho đỡ ngại.

- June Nannirin, tôi đã nói rằng…..

- Nanthi gọi chị đến đây – June chặn họng Enjoy lại, để cái giọng đanh đá kia trật tự một chút.

- Đúng rồi, con gọi mẹ June đến ăn cơm, con lấy điện thoại của mẹ gọi cho mẹ June – Nanthi đứng cạnh giải thích.

- Con lấy trộm điện thoại của mẹ gọi điện? – Enjoy hoảng hốt.

- Vâng, con biết mật khẩu khóa màn hình của mẹ mà, là sinh nhật của mẹ June.

Cả căn phòng lặng im như tờ sau câu nói của Nanthi.

- Thôi được rồi, ngồi xuống ăn thôi – Enjoy phá tan sự im lặng, cô mang nốt đồ ăn ra rồi chuẩn bị ngồi xuống.

Nanthi nhanh nhảu đỡ lấy Enju rồi đưa em ngồi xuống, rồi con bé nhanh nhảu ngối xuống cái ghế bên cạnh, trước khi June ngồi xuống cái ghế đó.

- Nanthi? – June ngạc nhiên.

- Mẹ ngồi ghế kia kìa – Nanthi hướng mặt về chiếc ghế bên cạnh Enjoy.

June đơ người trước sự dàn xếp của Nanthi, cô biết ý đồ của con bé là gì, cô ngại ngùng, di chuyển dần về phía Enjoy, rồi ngồi xuống.

---

2 năm trước.

June Teeratee trở về nhà sau một ngày làm việc dài, hôm nay công việc hơi nhiều, khiến cô mệt mỏi, và cô thật sự muốn nghỉ ngơi ngay lúc này…

Trước khi đi làm, cô đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho cả nhà cả ngày rồi, hôm nay chưa được nhìn thấy tụi nhỏ nữa, cô nhớ chúng nó chết đi được.

Mở cửa nhà đi vào, đập vào mắt là hình ảnh Enjoy Thidarut đang gục xuống quầy bar, trong phòng bếp.

- Enjoy? – June chạm vào mái tóc đen mượt của Enjoy.

Cô lặng nhìn Enjoy một lúc, với góc cạnh này, với khuôn mặt cảm xúc trầm này

Cô ấy sở hữu một vẻ đẹp rất thanh lịch và cuốn hút.

Enjoy nhấc đầu dậy, nhìn June bằng một ánh mắt đờ đẫn, ánh mắt của kẻ say rượu.

- Chị về nhà rồi hả? Ngồi xuống đi.

- Vào phòng ngủ thôi, muộn rồi – June vuốt nhẹ mái tóc của Enjoy.

- Không, chị ngồi xuống đi.

June miễn cưỡng ngồi xuống bên cạnh, Enjoy lấy ra một ly nữa, rót rượu, rồi đưa cho June.

- Sao lại bắt chị uống rượu giờ này, mai chị phải đi làm – June nhăn mặt.

- Mai tôi cũng phải đi làm, chị cứ uống đi.

June nhận lấy ly rượu và uống một hơi.

- Hôm nay em sao thế?

- June Teeratee, chị còn yêu Lingling Kwong đúng không?

- …………….. – June cứng lưỡi, không dám nhìn thẳng Enjoy, sao cô ấy biết cô đã từng thích Lingling Kwong?

June chắc chắn một điều rằng, trong thời gian yêu Enjoy, cô chưa bao giờ nhắc đến Lingling dù chỉ một lần.

- Sao chị không trả lời? – Enjoy quay người hẳn về phía June, đâm thẳng vào người bên cạnh lời nói mạnh mẽ.

- …………..

- Tôi biết chị thích Lingling Kwong từ lúc cô ấy mới vào trường đại học, và chị đã khóc dưới mưa vì Lingling đi hẹn hò với Engfa, đúng chứ?.

- …………… - June khủng hoảng trong lòng, sao Enjoy lại biết những điều đó?

- Bây giờ, chị có yêu Lingling Kwong không? Có hay không? Chỉ cần trả lời đơn giản thôi.

- …………………

“RẦM” – Enjoy bực mình, đập bàn một cái, làm June giật nảy người.

- CÓ HAY KHÔNG? – Enjoy hét lên, phá nát sự yên bình của không gian buổi đêm.

- CÓ – June cũng hét lên, cô không thể chịu được nữa.

Enjoy sau khi nghe câu trả lời, lòng mắt nổi gân đỏ, cô bóp chặt ly rượu ở trên tay, rồi ném xuống sàn.

“XOẢNG”

“XOẢNG”

Enjoy đứng dậy sau khi ném hết 2 ly rượu và chai rượu xuống sàn, cô đi đến cái bình hoa cỡ trung ở góc phòng, nhấc lên và ném mạnh xuống…

“XOẢNG”

Sàn nhà đầy rẫy chất lỏng của rượu và những mảnh thủy tinh sắc nhọn.

- EM BỊ ĐIÊN HẢ? – June đứng dậy, hét lên.

- Ai mới là người điên ở đây hả June Teeratee? Hóa ra chị yêu tôi, cưới tôi, chỉ để cho đỡ trống thời gian, để chờ đợi Lingling Kwong độc thân, có đúng không?

- ……………

- Chị thật là giả tạo June Teeratee, vậy mà tôi đã mê muội tin vào tình cảm của chị, một cách bất chấp.

- ……………….

- ĐỒ GIẢ TẠO – Enjoy hét ầm cả căn nhà, cô cầm cái bình hoa nhỏ ở trên bàn, không nhân nhượng ném thẳng vào June.

Chiếc bình hoa nhỏ bằng thủy tinh đập thẳng vào bắp tay của June, và rơi thẳng xuống chân cô….

Những mảnh thủy tinh đâm thẳng vào chân June, máu chảy ra ngay lập tức, cô đau đớn hét lên.

Hôm nay trang phục đi làm của cô là đầm ngắn, nên đôi chân cô hở từ nửa đùi đến bàn chân.

Và đôi chân trắng nõn nã của cô đã bị nhuốm máu, trông thật ghê rợn.

- ĐỦ RỒI ENJOY THIDARUT.

- ………… - Enjoy trừng mắt nhìn June.

- Chị đã yêu em, nghe lời em, cưới em, làm theo mọi yêu cầu của em, chăm sóc, nuôi nấng các con một cách trọn vẹn không thiếu sót, với tư cách một người vợ, chị thấy chị đã làm tròn trách nhiệm, giờ em còn muốn chị làm cái gì nữa?

- Câm mồm đi June Teeratee, chị cố chấp mang theo một loại tình cảm không đáng có gần 9 năm, và rồi bây giờ chị dám nói là chị làm tròn trách nhiệm sao? Đừng có nói mấy câu giả tạo đó, tôi nghiêm cấm chị nói mấy câu đó trước mặt Enju và Nanthi.

- ………… - June mặt lạnh tanh, nhìn Enjoy Thidarut như nhìn quỷ dữ.

- Rốt cuộc tại sao chị lại yêu Lingling Kwong? Chỉ vì một người mà chị buông bỏ tất cả những thứ chúng ta đã có sao? Chị định rời bỏ Nanthi và Enju?

- Chị chưa nói câu nào là buông bỏ và rời bỏ ở đây, chị chưa bao giờ nói chị rời bỏ Nanthi và Enju.

- Vậy là chị định tiếp tục sống trong căn nhà này, đóng kịch trước mặt 2 đứa bé, rồi lén lút đi hẹn hò với Lingling hả? – Enjoy nói xong, bật cười như một người điên.

- Enjoy Thidarut, em đừng có nói quá đáng – June gằn giọng.

- Chị có muốn tôi gọi Nanthi và Enju dậy không, để xem ai là người quá đáng ở đây – Enjoy nhếch lông mày khiêu khích, rồi đi từng bước về hướng phòng của Nanthi.

Nhưng cô bị June ngăn lại…

“CHÁT”- June vung tay tát Enjoy một cách thật mạnh trên má, vết tay in hằn lên làn da trắng hồng.

- Chết tiệt Enjoy Thidarut, đừng có ép tôi phải dùng bạo lực với em.

- Tôi yêu cầu chị cắt đứt mối quan hệ với Lingling Kwong ngay lập tức – Enjoy trừng mắt nhìn June, nói với chất giọng ra lệnh.

- Lingling Kwong là bạn của chúng ta, tại sao chị phải cắt đứt liên lạc? – June dồn hết tức giận lên ánh mắt nâu trầm, đôi chân cô đang gào thét đau đớn vì bị những mảnh thủy tinh đâm vào.

- Tôi yêu cầu chị cắt đứt mối quan hệ với Lingling Kwong NGAY LẬP TỨC – Enjoy lặp lại yêu cầu, cô hét lên, tay chỉ thẳng xuống đất.

- KHÔNG – June bị tiếng hét của Enjoy kích động, cô không thể nhẹ nhàng nổi.

Lần đầu tiên……lần đầu tiên…….. cô bị ép nói từ ‘không’ với Enjoy Thidarut.

- Khốn nạn – Enjoy lùi một bước để chớp lấy bình nước thủy tinh 1 lít đang được đặt ở trên bàn, cô lại ném xuống dưới chân June.

“XOẢNG” – Sàn nhà lênh láng mảnh thủy tinh và nước.

“CHÁT” – June tặng thêm Enjoy một cái bạt tai nữa

- Chết tiệt Enjoy Thidarut, TÔI ĐÃ NÓI LÀ EM ĐỪNG ÉP TÔI BẠO LỰC VỚI EM CƠ MÀ.

- Này đồ giả tạo, chị đừng có tỏ ra cao thượng ở đây.

“CHÁT” – Enjoy nhận thêm một cái tát nữa.

- Chúng ta yêu nhau và cưới nhau đến bây giờ là 8 năm, và em coi tình cảm của tôi là giả tạo, được lắm, cứ tiếp tục cho là như vậy đi Enjoy Thidarut, em là người khiến cho tôi yêu em, và cũng chính là người giết chết tình yêu này – June nói chuyện mạnh mẽ.

- Chị biến ra khỏi nhà đi, đừng có nói mấy lời sáo rỗng nữa – Enjoy chỉ tay về hướng cửa.

- …………..

- Đừng có nói yêu tôi, rồi lại nói yêu Lingling Kwong, tôi không chấp nhận loại người tình cảm bao la như chị, người như chị, chắc có thể yêu được 10 người cùng 1 lúc đó.

“CHÁT” – Enjoy nhận thêm 1 cái tát nữa, và mỗi cái tát, đều mạnh hơn theo thời gian.

- Chúng ta sẽ ly hôn, tòa sẽ gọi cho chị sớm thôi, tôi nghiêm cấm chị quay lại căn nhà này, tiền bạc tôi sẽ chia đầy đủ cho chị, còn Nanthi và Enju, đừng mong gặp lại 2 đứa nữa, tôi sẽ tự tay chăm sóc 2 đứa, còn chị, CHỊ KHÔNG CÓ ĐỦ TƯ CÁCH GẶP CHÚNG NÓ – Enjoy lại hét lên.

- ……………

- Tôi không bao giờ muốn gặp lại chị nữa.

- …………….

- Đi ra khỏi đây – Enjoy mạnh mẽ chỉ thẳng phía hướng cửa.

- Được thôi Enjoy Thidarut, tình yêu của em, từ hôm nay tôi xin phép từ chối, tôi cũng chẳng bao giờ muốn gặp lại em nữa – June máu nóng lên đến tận óc, cô rút chiếc nhẫn kim cương ở ngón áp út mình ra, rồi vứt mạnh xuống sàn, cô bước qua đống thủy tinh đã vỡ vụn mà ra khỏi nhà, không một câu tạm biệt.

-----------------

Hiện tại.

Trong căn bếp tại nhà của Enjoy Thidarut.

- Mẹ ăn nhiều vào nha, mẹ Enjoy nấu ngon lắm – Nanthi nhanh nhảu gắp một miếng thịt vô chén của June, rồi tiện miệng quảng cáo, vì June ngồi đối diện chéo chéo con bé, nên con bé đã đứng hẳn lên ghế để gắp đồ cho June, điều đó làm Enjoy buồn cười mà không muốn cười.

- Ừm…ngon thật – June cảm thán, cô căng thẳng đến mức không dám nhìn sang người bên cạnh nữa.

Chắc hẳn sau ngày hôm đó, Enjoy Thidarut đã học cách nấu nướng, để chăm lo cho bọn trẻ tốt hơn.

Vì June, mà Enjoy đã phải vất vả hơn, một mình nuôi nấng một đứa trẻ đã khó, mà Enjoy Thidarut phải tự mình chăm sóc tận 2 đứa.

Đáy lòng June Nannirin giờ đây cảm thấy tội lỗi cực kỳ, cô cảm thấy có lỗi với Enjoy, nhưng dù gì đi chăng nữa, cách tốt nhất cô có thể làm, là biến mất khỏi cuộc đời cô ấy, để cô ấy không phải tức giận thêm lần nào nữa.

Nhưng có mỗi cái việc biến mất, mà June Nannirin cũng không làm được, cô chỉ trong hơn chục ngày, mà xuất hiện trước mặt cô ấy tận 3 lần.

Cách duy nhất để đền lỗi cho Enjoy, là để yên cho cô ấy sống một cách bình thản, vậy mà cô lại không làm được…

Và cô để ý thấy rằng, Enjoy Thidarut vẫn đang đeo nhẫn cưới.

- Nanthi Pruevaro, từ nãy giờ mẹ không nói, nhưng con nên biết mẹ không hài lòng với cách sắp xếp chỗ ngồi như thế này – Enjoy lên giọng.

- Tại sao chứ? – Nanthi bĩu môi.

- Con để em Enju ngồi 1 góc như vậy, ngồi xa mẹ thì ai quản em ăn, ai xúc đồ cho em ăn?

- Để con làm cho – Nanthi luống cuống gắp đồ ăn vô chén của Enju, rồi lấy khăn lau miệng cho em, em vừa xúc được miếng cơm nhưng vãi ra bàn một nửa luôn rồi.

June nhìn khung cảnh Nanthi chăm sóc cho Enju mà mỉm cười, tâm trạng cô không tốt lắm khi gặp Enjoy, nhưng được gặp lại các con gái của mình, là điều mà cô luôn mong muốn bấy lâu nay, giờ được ngắm Nanthi và Enju, cô rung động không thôi.

Enjoy Thidarut liếc nhìn tâm trạng thoải mái của June Nannirin, rồi chỉ thở dài âm thầm, tiếp tục cái bữa tối không mong muốn này.

Sau khi ăn tối xong xuôi, Enjoy không nói không rành, lẳng lặng mang đồ đi dọn dẹp, còn June bị Nanthi và Enju kéo ra phòng khách chơi. Enjoy trong lúc rửa chén, nghe thấy tiếng cười giòn tan của ba người kia phát ra từ phòng khách, cô lại có những cảm xúc hỗn độn trong lòng.

Cô không thể ngờ được, rằng có một ngày, cô được chứng kiến cái cảnh ấy, khung cảnh hạnh phúc của 3 người mà cô yêu nhất. Nhân cách thứ nhất của cô đang trỗi dậy, cô sắp sửa tan chảy với những tiếng cười ngọt ngào kia.

Sau một hồi, Enjoy mang đĩa trái cây ra phòng khách, cô thấy hai đứa trẻ đang quấn lấy June, đứa thì úp mặt vào ngực, đứa thì ôm chân. June Nannirin như cái thân cây ngang bị đàn khỉ leo bám vậy.

Cô không thể nhịn cười, nên lén cười một cái, chắc cũng chẳng có ai thấy đâu, rồi cô hậm hực luôn ngay sau đó.

- Nanthi, mời bạn con ăn trái cây đi, mẹ vô phòng ngủ trước đây.

- Hôm nay mẹ June sẽ ngủ ở đây được không mẹ, trời tối muộn lắm rồi – Nanthi nhanh nhảu hỏi.

- Mới có 8h tối, muộn đâu mà muộn.

- Mẹ bảo muốn có sức khỏe tốt thì phải đi ngủ lúc 9h mà, sắp đến giờ đi ngủ rồi.

- Mẹ June của con mà đi ngủ lúc 9h tối thì mẹ đi đầu xuống đất – Enjoy mỉa mai.

- Nanthi, mẹ phải….. – June định nói gì đó.

- Không, hôm nay mẹ phải ngủ ở đây, để sáng mai đưa con với em Enju đi học nữa, mẹ vừa hứa rồi mà – Nanthi nhăn mặt nói, trong lúc đó Enju cứ gục đầu vào khuôn ngực đang hở khéo léo của June, con bé cứ sờ sờ mân mê như kiểu thiếu hơi, miệng bắt đầu ngáp.

- Nanthi Pruevaro, nhà mình không có phòng dành cho khách – Enjoy dõng dạc nói.

- Mẹ June sẽ ngủ ở phòng của mẹ, giường của mẹ to lắm mà – Nanthi gân cổ cãi cho bằng được.

Enjoy Thidarut cố gắng thở đều, Nanthi tính cách đôi phần khá giống cô, nhiều lúc bướng lắm, cô không thể chối từ bất cứ yêu cầu nào của con bé, cô trầm ngâm vài hồi rồi bất lực nói.

- Con muốn làm gì thì làm, mẹ đi ngủ - Enjoy quay bước vào trong phòng ngủ.

- Enju của mẹ buồn ngủ rồi – June không quan tâm lắm đến phản ứng của Enjoy, vì cô mải hạnh phúc khi được ở cạnh hai đứa con, cô ôm Enju một lúc rồi đưa con bé về phòng.

June bước vào phòng của Enju, và thấy rằng mọi thứ không hề thay đổi, có vẻ như Enjoy chỉ thay đổi đồ đạc trong phòng khách thôi. Cô giúp Enju thay đồ và vệ sinh cá nhân, rồi đặt Enju nằm xuống, ngắm con bé rất lâu, Enju trông càng ngày càng giống Enjoy, chỉ khác Enjoy ở chỗ, là cười nhiều, còn Enjoy thì, cô đã không có cơ hội nào để nhìn thấy nụ cười của cô ấy nữa.

Có thể cô ấy đã quá áp lực, nên không còn muốn cười nữa.

June hôn lên trán Enju chuẩn bị rời khỏi, thì Enju bỗng đưa tay lên giữ cô lại.

- Enju?

- Mai mẹ gọi con dậy nhé – Enju nói với giọng ngái ngủ.

- Đương nhiên rồi, mai mẹ sẽ gọi con dậy – June mỉm cười, vuốt lên mái tóc thưa thớt của Enju, hôn lên trán cô bé một lần nữa,rồi rời khỏi.

Enju Pruevaro bé bỏng, không biết con bé nhận thức được chuyện trong gia đình như thế nào, sau khi cô rời đi, con bé thức dậy và không thấy cô, liệu con bé đã nghĩ gì chứ. Cô đã quanh quẩn với những câu hỏi như vậy suốt 2 năm qua, Nanthi lớn thì có thể không sao, nhưng Enju nhận thức còn chưa phát triển đầy đủ, con bé sẽ bị tổn thương nặng nề hơn.

Chưa kể lúc đó Enju còn chưa cai sữa, con bé mới có 1 tuổi và cần khoảng nửa năm nữa mới được cai, con bé rời xa June quá sớm, vậy là Enju đã phải uống sữa công thức sớm hơn bình thường.

Cứ mỗi lần nghĩ đến điều đó, trái tim June rất đau, cô đã từng vật lộn với sự đấu tranh nội tâm trong đáy lòng mình như vậy, nhưng rồi cô vẫn quyết định rời xa bọn trẻ con.

Thật sự thì…June Nannirin… có khác gì một kẻ tồi tệ đâu cơ chứ, và cô luôn tạ ơn chúa, vì ngay tại lúc này, Enju vẫn đang rất khỏe mạnh và xinh đẹp.

Trong lúc ngồi ở phòng khách, Nanthi đã kể rằng Enju khóc nguyên 3 ngày sau khi June rời đi, con bé cùng Enjoy đã rất vất vả để ổn định lại tinh thần cho Enju, Nanthi thì chững chạc hơn tuổi, và khi ngồi trong phòng riêng, con bé mới tiết lộ rằng con bé đã nhìn thấy nguyên cảnh tranh cãi của Enjoy và June.

June hoảng hốt khi nghe Nanthi kể lại, hóa ra hôm đó con bé bị thức dậy bởi tiếng ồn, và nhìn thấy hết.

Cô đã ôm chầm Nanthi vào lòng, với sự tội lỗi dâng lên cao trào trong lòng, cô nói xin lỗi Nanthi liên tục.

- Nanthi Pruevaro, mẹ xin lỗi con, mẹ xin lỗi con nhiều, để con phải nhìn thấy điều đó.

- Không sao, con chỉ kể với mẹ thôi, mẹ đừng nói gì với mẹ Enjoy là con đã nhìn thấy nhé.

- Nanthi, còn càng lớn càng thông minh, rất giống Enjoy Thidarut – June vuốt tóc con bé.

- Còn mẹ thì sao, mẹ thì không thông minh hả? – Nanthi cười hỏi.

- Mẹ là kẻ ngốc nghếch nhất trên đời này – June cười nhạt, chạm mũi của mình vào mũi của Nanthi.

- Có phải vì mẹ ngốc nghếch, nên mới bị mẹ Enjoy đuổi ra khỏi nhà không? Không sao, con sẽ bảo vệ mẹ, vì con thông minh mà – Nanthi ôm lấy June, khiến cô cảm thấy ấm áp tràn trề.

Cứ mỗi một câu nói tình cảm của con bé, cô lại bật cười, sao một đứa bé mới có 7 tuổi lại có thể nói ra được những câu này cơ chứ.

- Con học đâu ra mấy cái câu như vậy đó hả?

- Ngày xưa mẹ Enjoy nói với mẹ những câu đó mà.

- Thật hả? Mẹ còn chẳng nhớ nổi nữa.

- Con sẽ nói ra để cho mẹ nhớ lại dần.

June bật cười, rồi chúc Nanthi ngủ ngon, rồi cô đi vào phòng của Enjoy, với một tâm trạng căng thẳng.

Cô thật sự muốn trốn tránh điều này, nhưng cô đã lỡ hứa với 2 đứa nhỏ rằng cô sẽ ngủ lại đây, cô không thể thất hứa được, và vẫn có một nhiệm vụ níu chân cô lại, khiến cô có thêm động lực để nói chuyện với Enjoy Thidarut, là nhiệm vụ của chủ tịch Varokorn.

Nếu lần này thất bại, chủ tịch Varokorn rút vốn cổ phần, khách sạn Teeratee của cô sẽ chịu nhiều tổn thất, chủ tịch Varokorn là ba ruột của cô, nhưng ông sẽ không vì tình cảm cha con mà nhân nhượng với cô đâu.

Cả nhà Varokorn của cô, đã rất thất vọng sau khi biết cô ly hôn với Enjoy Thidarut. Enjoy Thidarut là một người con dâu cực kỳ lý tưởng trong mắt họ, mà chưa kể tội lỗi là của cô hoàn toàn, cho nên lỗi lầm của cô vẫn chưa được xóa nhòa trong lòng ba mẹ Varokorn, tuy họ không hiểu rõ lỗi lầm của cô là gì, nhưng họ vẫn thất vọng vì cô đã làm họ vuột mất một người con dâu lý tưởng. Ngay kể cả Juppy Varo, người anh trai đáng quý của cô, luôn bênh vực cô trong mọi vấn đề, nhưng vấn đề liên quan đến Enjoy Thidarut, thì anh lại không thể bênh được nữa.

June Nannirin đành chấp nhận, lỗi lầm của cô dù đã cũ rồi, nhưng chẳng có ai tha thứ cho cô, và cô đành chấp nhận điều đó.

Kể cả Nanthi Pruevaro và Enju Pruevaro, sau này biết hết mọi chuyện, chắc cũng chẳng tha thứ cho cô đâu.

June lấy hết can đảm rồi bước vào phòng ngủ của Enjoy.

End chap 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #enjoyjune