Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

- Jinwoo, ra mang giày rồi đi siêu thị cùng ba nào.

Lee Jinhyuk đứng ngoài cửa nói vọng vào trong nhà. So với ngày thường luôn mặc những bộ tây trang cứng ngắc, gò bó thì hôm nay anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn kẻ sọc cùng quần jean đen và giày thể thao. Tuy đơn giản nhưng lại thoải mái, trẻ trung hơn so với ngày thường.

- Con còn không ra nhanh là ba bỏ con ở nhà một mình đó!

- Con ra rồi a ~

Từ trong nhà, một bé con đáng yêu chạy ra. Jinwoo được ba mặc cho một cái áo tay dài màu xanh trời có in hình gấu chính giữa bên dưới là quần jean dài màu nâu. Vội vàng mang giày vào, bé liền nhìn ba cười toe toét.

- Con xong rồi, mình đi thôi ba.

Jinhyuk đóng cửa nhà xong liền đi ra mở cổng, trong khi Jinwoo thì chạy lại một cái nhà nhỏ trong vườn, nhìn chú chó Shiba đang nằm trong đó, ngồi xuống xoa đầu khẽ nói:

- Tớ với ba đi một chút xíu, cậu ở nhà ngoan nha. Bye bye ~

Sau khi khóa cổng kĩ càng, Jinhyuk ngồi vào xe, kiểm tra bé con đã cài dây an toàn đàng hoàng liền khởi động xe, tiến tới siêu thị.

- Ba dặn này, lát vào siêu thị con không được có những hành động kì lạ như những lần trước nghe chưa, nếu không về nhà ba sẽ cắt phần quà vặt tuần này của con.

- Con không làm sai, chỉ là con muốn có mẹ.. Con muốn ba có vợ để ba không phải cô đơn nữa..

Nghe lời con trai nói, Jinhyuk không khỏi thở dài. Lại là vấn đề này, từ khi thằng bé có khái niệm gia đình là phải có ba và mẹ thì nó liền dốc công dốc sức tìm cho anh một người vợ. Nhưng vấn đề quan trọng là thằng bé cứ thấy ai thuận mắt, dịu dàng liền chạy lại kéo tay rồi nói: "Cô/Chú có thể làm mẹ con không? Ba con vừa đẹp trai, vừa giàu nữa, ở bên ba con sẽ không hối hận đâu.". Cũng may mắn là số người có thể thuận mắt thằng bé này cũng ít nếu không thì anh sẽ không bao giờ dám dắt nó ra khỏi nhà mất.

Nói ra thì mắt nhìn của con anh cũng cao lắm nha, tính tới đây thì Jinwoo chỉ mới nói như vậy với hai người thôi.

-----------------Đối tượng đầu tiên-------------------------------------------------

Một người là cô hàng xóm ngày xưa của anh, đó là một người đúng chuẩn mẫu phụ nữ gia đình với một nụ cười dịu dàng lại ấm áp.

Lúc đó khi anh vừa chuyển nhà thì có đưa bé con qua chào hỏi hàng xóm, cửa vừa mở ra còn chưa kịp chào hỏi gì thì Jin Woo liền chạy nắm tay cô ấy rồi nói:

- Cô làm mẹ con nha? Ba con vừa đẹp trai, vừa giàu nữa, ở bên ba con sẽ không hối hận đâu.

Nói thật rằng lúc đó nếu có một cái hố thì anh sẵn sang chui vào đó trốn suốt đời. Tại sao con anh có thể nói câu đó một cách trôi chảy như thế trong khi bình thường đọc sách nó vẫn còn vấp vài chữ cơ chứ? TTwTT.

Ban đầu, cô hàng xóm cũng khá kinh ngạc nhưng rồi khẽ cười, nói:

- Cô xin lỗi con nha, cô không thể làm mẹ con được vì cô đã là mẹ của Hyungjun rồi.

- A.. Ba ơi, cô ấy không thể làm vợ ba rồi nhưng ba đừng lo, con sẽ tìm người khác cho ba nha.

Jinhyuk đen mặt nghe Jinwoo nói, rồi vội vàng nhìn cô hàng xóm cúi đầu nói:

- Thằng bé còn nhỏ, làm phiền cô rồi. Ba con tôi vừa chuyển đến nhà kế bên nên qua đây chào hỏi hàng xóm. Tôi họ Lee, thằng bé tên là Lee Jinwoo.

- Con chào cô! Con là Jinwoo, năm nay được 4 tuổi rưỡi.

- À, chào anh Lee, chồng tôi họ Song, tôi có một bé trai tên là Hyungjun. Thằng nhóc cũng bằng tuổi với Jinwoo.

Kết thúc buổi chào hỏi hàng xóm là bé con Jinwoo bị cắt quà vặt ba ngày.

-----------------Đối tượng thứ hai----------------------------------------------

Người thứ hai là Byungchan, vợ yêu của Seungwoo - bạn thân của anh, mẹ của Dongpyo bạn thân xém thành kẻ thù của Jinwoo.

Hôm đó, anh đưa Jinwoo tới ăn tân gia của nhà họ, tuy anh đã gặp qua Byungchan rất nhiều lần nhưng với Jinwoo là lần đầu tiên. Vừa mở cửa, Dongpyo đã chạy ra kéo tay Jinwoo.

- Con chào chú Jinhyuk, Jinwoo tới rồi a! Để tớ đưa cậu đi ngắm phòng mới của tớ a, đẹp lắm luôn.

- Vào nhà đi, Byungchan đang làm cơm trong bếp, cậu ngồi chờ xíu đi. Để anh lấy thử món nước trái cây mà quán café của anh định tháng sau ra mắt, cậu nếm thử rồi cho anh nhận xét.

Từ trong bếp, tiếng Byungchan vọng ra:

- Jinhyuk tới rồi sao, cậu với Jinwoo đợi xíu, tớ sắp xong cơm rồi.

- Nhanh nào, sắp đói meo rồi ~

- Em cứ từ từ, kệ cậu ta đi.

Nhìn Seungwoo cùng Byungchan vui vẻ nói chuyện trong bếp, anh cũng có chút ghen tị nha. Nếu mà mình có vợ thì chắc cũng vui vẻ ngọt ngào như vậy rồi còn Jinwoo cũng sẽ rất hạnh phúc cho xem, mặc dù cũng có thử tìm hiểu một số người rồi đi xem mắt thử, cả nam lẫn nữ, nhưng thật sự là anh không có tình cảm với họ được, Dù cố gắng thế nào nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường thôi, không hơn được. Có lẽ anh chỉ muốn sống như vậy rồi nuôi Jinwoo tới lớn thôi..

Vừa dứt khỏi suy nghĩ ấy, trong đầu anh liền hiện lên một hình ảnh, một cậu bé đứng trước mặt với nụ cười còn rực rỡ hơn so với ánh dương, đưa tay với anh và nói: "Cùng nhau đi chơi nào!".

- Chú ơi, chú làm mẹ con được không? Ba con vừa đẹp trai, vừa giàu nữa, ở bên ba con sẽ không hối hận đâu.

Đang hồi tưởng thì câu nói của Jinwoo khiến anh quay về thực tại, nhìn về phía bàn ăn thấy thằng bé đang nắm tay Byungchan lay lay, nhìn cậu chằm chằm nói.

- Jinwoo không được cướp ba Buyngchan của tớ đi a!!!

Dongpyo từ xa chạy lại chắn trước Byungchan, giận dữ nhìn Jinwoo nói to. Seungwoo đứng kế bên thì nín cười nhìn tình huống trước mặt, Byungchan quay sang nhìn vội đánh anh một cái. Jinhyuk trên sofa một lần nữa muốn tìm hố để chui xuống, đáng lẽ anh nên giới thiệu Byungchan với thằng bé trước, không đáng lẽ anh nên phạt nặng hơn sau chuyện lần trước để Jinwoo không tái phạm nữa. Bây giờ nhìn xem, thằng bé lại gây chuyện nữa rồi.

- Ba Byungchan của Dongpyo không thể làm mẹ của Jinwoo sao?

- Không được a!! Ba Byungchan là của tớ!! Không chơi với Jinwoo nữa, không cho Jinwoo mượn truyện tranh nữa!!

Nhìn Dongpyo cùng Jinwoo đang có nguy cơ mất bạn thân sắp khóc tới nơi, Jinhyuk vội kéo Jinwoo lại nói:

- Chú Byungchan là mẹ của Dongpyo, con không thể kêu chú ấy làm mẹ con được.

- Ba ơi... Con không biết.. chú Byungchan.. là mẹ Dongpyo... Cậu ấy không chơi với con nữa rồi... Hu hu...

Bên đây Jinwoo vừa khóc, Dongpyo cũng òa khóc theo, bé ôm lấy chân Byungchan khóc lớn.

Kết thúc buổi tân gia nhà Seungwoo là hai bé con mắt đều đỏ cả lên, tuy không giận nữa nhưng Dongpyo vẫn không chịu nói chuyện với Jinwoo, hại Jinhyuk ngày nào cũng phải đưa Jinwoo qua nhà Seungwoo để hai bé làm hòa. Đồng thời qua chuyện này, bé Jinwoo cũng nhận ra rằng không phải ai cũng có thể làm mẹ của mình, bé con đã quyết định đưa ra những tiêu chí để tìm mẹ và vợ cho hai ba con bé:

1. Xinh đẹp, thuận mắt (theo mắt nhìn của Jinwoo).

2. Dịu dàng.

3. Không là ba hay mẹ của người khác (Quan trọng nhất).

------------------------------------------------------------

P/s: Lần đầu viết, nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua :))) Mình chỉ viết theo suy nghĩ và trí tưởng tượng của bản thân, mong mấy bạn thích!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com