Chapter 11. Sự kiên trì làm nụ cười hé mở
Mặc dù lời tỏ tình chưa được đáp lại, William không hề bỏ cuộc.
Cậu hiểu rằng Est cần thời gian, và cậu sẽ tôn trọng điều đó. Thay vì dồn dập, William chọn cách thể hiện tình cảm của mình một cách tinh tế và thầm lặng hơn.
"Wolo, mày ổn không đó?" Hong hỏi khi thấy William có vẻ trầm tư hơn bình thường. Nut ngồi cạnh Hong, cũng nhìn William đầy lo lắng.
William khẽ gật đầu. "Tao ổn. P'Est cần thời gian mà. Tao sẽ chờ."
Tui vỗ vai William. "Đúng rồi. Tình yêu mà, phải kiên trì chứ. P'Est sẽ nhận ra tấm lòng của mày thôi."
Lego nhìn William, rồi khẽ nói. "Mày cứ là chính mày đi Wolo. Đừng cố gắng thay đổi bản thân vì ai cả."
William mỉm cười. "Tao biết mà. Cảm ơn tụi mày."
William bắt đầu quan sát Est nhiều hơn, để ý những thói quen và sở thích nhỏ nhặt của anh.
Cậu biết Est hay uống cà phê đen vào buổi sáng, hay đọc sách ở thư viện vào giờ nghỉ, và rất thích những bản nhạc piano cổ điển.
Một buổi sáng, William lặng lẽ đặt một ly cà phê đen không đường lên bàn Est trước khi anh đến lớp.
Est bước vào, nhìn thấy ly cà phê, ánh mắt anh có chút bất ngờ nhưng cũng đầy sự ấm áp.
Anh biết chắc chắn đó là của William. Est khẽ mỉm cười, rồi nhấp một ngụm cà phê.
Vào giờ nghỉ trưa, William chọn ngồi ở một bàn gần Est trong thư viện, giả vờ đọc sách nhưng thực chất là lắng nghe tiếng nhạc từ tai nghe của Est.
Đôi khi, cậu sẽ gửi cho Est một đoạn tin nhắn với một bản nhạc piano hay, không nói gì thêm.
Est đọc tin nhắn, khẽ nhếch môi, ánh mắt anh dần trở nên dịu dàng hơn mỗi khi nhìn thấy William.
William vẫn tiếp tục những hành động quan tâm thầm lặng như vậy.
Cậu không nói thêm lời nào về tình cảm của mình, chỉ đơn thuần là hiện diện trong cuộc sống của Est, mang đến cho anh những điều nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa.
William tin rằng, thời gian sẽ chứng minh tất cả, và một ngày nào đó, Est sẽ nhận ra tình cảm chân thành cậu dành cho anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com