Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 18. Sự tôn trọng và trân trọng

Mùa thi tốt nghiệp cấp ba cận kề, áp lực học hành đè nặng lên vai Est. Anh, với vai trò đội trưởng đội bơi lội và là một học sinh giỏi, càng phải tập trung hơn nữa.

Điều này đồng nghĩa với việc thời gian William và Est có thể gặp gỡ và bên nhau trở nên ít ỏi hơn.

Est thường xuyên ở thư viện đến khuya hoặc cắm đầu vào sách vở ở nhà.

William hiểu điều đó. Dù rất nhớ Est và muốn được ở cạnh anh, cậu không muốn trở thành gánh nặng.

Thay vào đó, William chọn cách quan tâm thầm lặng và cố gắng không gây phiền phức.

Vào những giờ tự học ở trường, William sẽ tìm cách ngồi ở một bàn gần Est trong thư viện hoặc phòng học trống.

Cậu không nói nhiều, chỉ lẳng lặng mở sách ra đọc.

Thi thoảng, William sẽ liếc nhìn Est. Đôi lông mày của anh khẽ cau lại khi giải những bài toán khó, hoặc mím môi suy nghĩ khi đọc tài liệu.

Est tập trung đến mức dường như quên hết mọi thứ xung quanh.

William thấy Est chăm chú như vậy, trong lòng lại trào dâng một cảm giác ấm áp và tự hào.

Một buổi chiều nọ, khi Est đang cắm cúi viết, ánh nắng hoàng hôn hắt qua cửa sổ, vương trên mái tóc và gương mặt anh.

Khoảnh khắc ấy thật đẹp, và William không kìm được lòng.

Cậu nhẹ nhàng rút điện thoại ra, chụp một bức ảnh Est đang học bài.

Bức ảnh rõ nét ghi lại sự chuyên tâm và vẻ đẹp trầm tĩnh của anh.

Ngay lập tức, William thay bức ảnh đó làm hình nền điện thoại của mình. Mỗi khi mở điện thoại lên, nhìn thấy Est, William lại mỉm cười.

Buổi tối, dù không thể gặp nhau, William và Est vẫn duy trì thói quen gọi video cho nhau. Tuy nhiên, những cuộc gọi này thường rất đặc biệt.

William không nói chuyện nhiều, cậu chỉ đơn giản là giữ máy, lặng lẽ nhìn Est qua màn hình.

Est cũng không bận tâm, anh vẫn tiếp tục học bài, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn William, khẽ mỉm cười hoặc hỏi vài câu.

Có những lúc Est đang làm bài tập Vật lý khó nhằn, William chỉ im lặng ngắm nhìn.

Đôi khi, cậu sẽ bật cười khe khẽ khi thấy Est cau mày suy nghĩ, rồi thì thầm qua điện thoại: "Anh dễ thương quá, P'Est."

Est ngẩng lên, nhìn William qua màn hình, ánh mắt anh đầy sự cưng chiều. "Lại trêu anh hả?"

"Đâu có!" William cười tít mắt, "Em nói thật mà. Anh học bài cũng đẹp nữa."

Est chỉ khẽ lắc đầu, nhưng nụ cười trên môi anh không tắt.

Anh biết William đang cố gắng để anh có thể tập trung tối đa cho việc học.

Những khoảnh khắc im lặng nhưng đầy yêu thương đó càng khiến Est trân trọng William hơn.

Dù ít gặp mặt do áp lực mùa thi, nhưng không thể làm phai nhạt đi tình cảm giữa hai người.

Ngược lại, chúng khiến họ học cách yêu thương và thấu hiểu nhau theo một cách riêng, trưởng thành hơn.

_______________________
Mới đi xem trình diễn của tỉnh về, mệt quá trời dính mưa nữa nhưng mở điện thoại thấy ke của 2 anh nên có động lực viết hehe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com