Đêm Định Mệnh
William bị bắt, bị còng tay và bị kéo đi giữa những ánh nhìn tò mò của khu ổ chuột. Sở cảnh sát dường như thở phào nhẹ nhõm, tin rằng cuối cùng họ đã tóm được kẻ sát nhân.
Est đứng đó, nhìn theo bóng William khuất dần, một cảm giác trống rỗng đến lạ lùng xâm chiếm Est.
Cậu vẫn tin William là kẻ thủ ác, nhưng sâu thẳm trong lòng, một tiếng nói nhỏ thì thầm rằng có điều gì đó không đúng.
Kì lạ trong khi William bị tạm giam, những vụ án mạng vẫn tiếp diễn. Nạn nhân thứ tám, thứ chín, rồi thứ mười, tất cả đều bị sát hại với cùng một phương pháp, một nhát dao dứt khoát, gọn gàng, gần như một chữ ký của kẻ điên.
Sở cảnh sát rơi vào hỗn loạn. Sự hoảng hốt lan rộng khi họ nhận ra một sự thật kinh hoàng: William không phải là hung thủ thực sự.
Sau nhiều giờ bị giam giữ và điều tra, không đủ bằng chứng, William được thả.
Anh bước ra khỏi sở cảnh sát, đôi mắt sâu thẳm vẫn giữ vẻ bình tĩnh đáng sợ. Anh không hề ngạc nhiên.
William đã tính toán thời gian, biết chắc rằng nhân cách đứa trẻ của Est đã xuất hiện và đang rất cần anh.
William nhanh chóng trở về căn nhà của cả hai.
Khi anh mở cửa, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt. Est đứng giữa phòng khách, thân thể Est đầy máu tươi, đôi mắt hoang dại nhìn về phía cửa như một con thú bị thương.
Quần áo của Est rách bươm, và những vết cắt sâu hoắm vẫn còn rỉ máu trên cánh tay và chân cậu. Căn phòng ngập tràn mùi tanh tưởi, và một con dao sáng loáng nằm dưới chân Est.
Khi thấy William, Est như vỡ òa. Nước mắt lã chã tuôn rơi, cậu lao vào lòng William, ôm chặt lấy anh.
"Anh đã bỏ rơi em," Est thì thào, giọng nói lạc đi trong tiếng nức nở.
Lòng William đau như bị ai xé toạc. Anh ôm lấy thân thể run rẩy của Est, cảm nhận hơi ấm và sự yếu đuối của cậu. Anh nhẹ nhàng cởi bỏ bộ đồ đầy máu tanh của Est, dẫn cậu vào phòng tắm.
Dưới vòi sen, William ôn nhu tẩy rửa sạch từng vết máu trên cơ thể Est. Từng cử chỉ của anh đều tràn đầy sự yêu thương và che chở.
"Tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi em," William nói, giọng anh trầm ấm và đầy kiên định. "Kể cả khi thân thể này của tôi một ngày nào đó có thể sẽ trở thành nạn nhân dưới tay em."
Est như cảm nhận được điều gì đó trong lời nói của William, cậu ôm anh chặt hơn. Nước mắt của Est hòa lẫn với nước chảy từ vòi sen, cuốn trôi đi những vết bẩn và nỗi sợ hãi.
William nhẹ nhàng đặt lên trán Est một nụ hôn trấn an, một nụ hôn đầy hứa hẹn.
Rồi cả hai cùng thả mình trong bồn tắm, hơi ấm của nước và sự gần gũi của nhau như xoa dịu những vết thương vô hình.
William không chắc những gì mình đang làm có phải là đúng đắn cho Est, nhưng anh biết rằng anh không muốn để cậu bị tổn thương bởi bất cứ điều gì.
Mỗi nạn nhân mà Est đã sát hại đều là những kẻ đáng chết, đều nằm trong danh sách tội phạm bạo lực của sở cảnh sát, những tên chuyên bạo hành người yếu đuối và trẻ em.
William biết rõ nỗi đau trong quá khứ của Est, những ký ức kinh hoàng về người chủ cô nhi viện tàn bạo, đã khắc sâu trong tâm hồn cậu. Chính những vết sẹo đó đã khiến nhân cách khát máu của Est trỗi dậy, biến cậu thành một kẻ trừng phạt những kẻ ngoài vòng pháp luật, một "bóng ma công lý" trong màn đêm.
William đã luôn ở đó, chứng kiến tất cả.
Anh đã thấy Est của mình biến đổi, từ một cảnh sát tài ba, rồi lại thành một sát nhân lạnh lùng, và sau đó là một đứa trẻ yếu ớt tìm kiếm sự che chở.
Mỗi nhân cách của Est đều là một phần của anh, và William yêu tất cả những phần đó, yêu một cách điên cuồng và tuyệt vọng.
Anh biết rằng nếu Est bị phơi bày, cuộc đời William sẽ sụp đổ.
William sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ Est, ngay cả khi điều đó có nghĩa là anh phải sống trong bóng tối, che giấu tội ác và trở thành một kẻ đồng lõa.
Dưới làn nước ấm, Est vẫn nức nở trong vòng tay William.
"Em đã làm gì vậy? Em không nhớ gì cả," cậu thì thào, giọng nói nghẹn ngào.
William vuốt nhẹ mái tóc ướt đẫm của Est, trái tim anh thắt lại.
"Em chỉ đang bảo vệ những người yếu đuối, Est à," William nói khẽ, cố gắng trấn an.
Anh không thể nói sự thật, chưa phải lúc này.
Sự thật quá tàn khốc, và Est chưa sẵn sàng để đối mặt với nó.
Họ cứ thế, lặng im trong bồn tắm, hơi ấm của nước và sự gần gũi của nhau xoa dịu những vết thương thể xác và tâm hồn. William biết, đây không phải là kết thúc.
Cuộc chiến vẫn còn dài, và anh sẽ phải tiếp tục gánh vác gánh nặng này, bảo vệ Est khỏi chính bản thân cậu, và bảo vệ thế giới khỏi nhân cách khát máu của Est.
Anh sẽ là cái bóng, là người giữ bí mật, là tất cả những gì Est cần. Dù cho một ngày nào đó, lưỡi dao trong tay Est có thể kết thúc cuộc đời anh, William cũng sẽ chấp nhận. Bởi vì, tình yêu của anh dành cho Est đã vượt lên trên mọi giới hạn, vượt lên trên sự đúng sai, và vượt lên trên cả cái chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com