4 (1). Hành trình kế tiếp
X:
_______
William vừa follow Est trên Instagram 😭😭😭😭
❤️5,2 N 💬 1,1 N
_______
Trong vòng một tiếng, fan phát hiện:
- Est cũng đã follow lại William.
- Hai người like story của nhau trong âm thầm.
- William đổi bio IG, thêm một emoji: 🎥
(người ta đoán là "vì quay vlog chung với Est" hoặc có gì khác?)
_______
williamjkp
👋
Hello
Hi
(xoá) Anh coi vlog ch|
(xoá) Mọi người thích clip đó lăm|
est_rvp
Lịch trình tuần sau ok rồi
Em check Google Drive anh có để plan draft
williamjkp
À
Dạ
_______
GVL
Est: Chiang Mai. Không đông. Có cảnh quay được.
(kèm link booking chỗ nghỉ và một file ghi chú địa điểm có thể quay)
William: Dạ được á.
Primchanok: William, em nhớ kiểm tra lại mic cài áo lần trước chưa dùng được nha. Chuyến này tụi mình có thể lấy thêm b-roll cà phê nếu còn thời gian.
...
Primchanok: Tối nay 8h họp nhanh tí nha.
— 20 : 05 —
Màn hình hiện lên 3 khung:
• Primchanok: ngồi gọn trong khung hình, tóc buộc gọn, đeo tai nghe airpod.
• Est: không mở camera, chỉ hiện tên est.gvlife.
• William: bật cam, tựa lưng vào ghế, tay cầm lon nước có ga, tóc hơi rối.
P: "Hello hai người, cảm ơn đã có buổi stream vui vẻ tuần trước. Vlog hậu trường hiện đang có view và retention cao, comment tích cực."
William: "Chắc do bọn em hợp nhau đấy."
(Cười cười, liếc qua khung tên của Est, nhưng không thấy phản ứng gì)
P: "Dù sao cũng là thành công đó. Team biên tập đang lên sub, dịch tiếng Anh để đẩy kênh William qua SEA.
Nhưng quan trọng hơn là bước tiếp theo: vlog update của GameVsLife. Mình tính đẩy vlog Chiang Mai đúng không?"
Est gửi file Google Drive qua chat.
Est: "Anh draft sơ plan quay, thêm vài location ở Chiang Mai. Đều là chỗ ít người. Có cảnh vlog tốt, có cafe có ánh đẹp."
William mở link, vừa xem vừa gật đầu.
William: "Cái thư viện cafe này em biết. Ảnh lên đẹp thiệt, tự nhiên. Cảnh quay kiểu... chill chill."
P: "Vậy confirm, hai người đi Chiang Mai quay vlog mới. William cần thiết bị gì gửi danh sách. Est thì cứ theo format của anh, đừng ép style nhau quá, nhưng đừng rời vibe kênh."
William: "Dạ, em theo được, đừng lo."
(liếc lại vào cam, chợt thêm nhỏ một câu)
"Anh Est dạy em rồi mà."
Est vẫn không mở cam. Nhưng Primchanok thì hơi nhướng mày cười nhẹ.
P: "Chuyến này team không đi theo sát, nhưng vẫn có hậu cần hỗ trợ book vé, khách sạn, kỹ thuật. Timeline 4 ngày. Quay chính 3 ngày, 1 ngày di chuyển. Up lên... Est đúng không?"
Est: "Ừ. Có thể để William thử dựng phụ vài đoạn. Anh hướng dẫn."
P: "Rồi, chốt plan như vậy nha. Ngày mai team gửi booking. Lịch bay là chiều thứ ba. Mình bấm giờ ở Chiang Mai sáng thứ tư."
William: "Em chuẩn bị đồ từ bây giờ được không?"
Est: "Chuẩn bị tinh thần nữa."
Cuộc họp kết thúc sau 20 phút.
Primchanok là người đầu tiên rời phòng họp. William vẫn chưa thoát. Est cũng không.
Một lúc sau...
William nói nhỏ vào mic: "Anh không mở cam thiệt hả?"
Est không trả lời, nhưng tên tài khoản biến mất khỏi phòng họp.
Chỉ còn mình William ngồi trước màn hình, cười nhẹ, tay xoay lon nước chưa khui.
_______
williamjkp
Anh ơi
Em mang đồ gì bây giờ?
Có dresscode không?
est_rvp
Mang đồ em mặc thoải mái
Nhưng đừng nổi quá
Cảnh Chiang Mai dịu
williamjkp
😙
(Hình chụp sơ bộ 4 outfit đã mix sẵn, để trên giường)
est_rvp
Outfit thứ 2 quay buổi sáng ổn
——
William lục hết tủ đồ, kéo vali ra giữa phòng. Camera nhỏ, tripod, đèn ring mini, pin sạc dự phòng, khẩu trang vải, thuốc cảm. Cậu chụp hình lại tất cả, gửi vào nhóm.
William: Em mang vậy ổn chưa chị Prim, anh Est? Còn thiếu gì không?
Primchanok: Ổn rồi. Có tripod nhẹ không? Đi ngoài nắng nên đừng mang nặng quá.
Est thì seen nhưng không nhắn. Đến tối mới trả lời:
Est: Ổn. Chịu khó mang pin sạc extra. Có cảnh quay dài.
William: Anh dạy em chụp đẹp được không? Em chụp ảnh hơi dở 😅
Est: Không sao. Có ảnh xấu mới thấy được ảnh đẹp.
Primchanok gửi file vé điện tử, xác nhận khách sạn. Căn homestay họ thuê là kiểu nhà gỗ kiểu Lanna, yên tĩnh, nhiều ánh sáng, cách trung tâm khoảng 20 phút xe.
Primchanok: Hai đứa tới đó rồi làm việc chung nha. Chị không can thiệp vibe. Vlog lần này cứ để hai người làm.
William: Ủa vậy là em được chọn nhạc nền đúng không?
Est: Không.
——
William một mình ngồi gấp lại quần áo. Ngoài trời mưa nhẹ. Cậu mở playlist "Vlog mood của Est" trên Spotify. Bài nhạc mở đầu là jazz Thái instrumental nhẹ nhàng. Nhưng William chợt bấm "next" - mở bài pop Thái có lyric mập mờ về "một người luôn xuất hiện trong khung hình".
Máy ảnh trên bàn đã sạc pin đầy.
Trên màn hình điện thoại: tên Est vẫn nằm đầu khung chat.
__________
WillTheWild
😛 @EstheticVibes
#GameVsLife
❤️ 68,7 N 💬 16,6 N
——
Nnutdan
Mày đi đâu ??
williamjkp
Hỏi chi
Nnutdan
Nói
Mày đi đâu với Est
Đừng nói fan đồn đúng nha
williamjkp
Đi quay cha ơi
Giờ phải làm ba cái vlog nè
Nnutdan
Sao tao nghi quá
Mày nói thật đi
williamjkp
Nhảm
Rồi lỡ bọn tao yêu nhau rồi sao?
Bị gì?
Nnutdan
??
Tao đã bảo gì đâu
Trúng nên tự khai :))
Mày được
williamjkp
Uk bye
________
William và Est lên đường đến Chiang Mai để quay vlog tiếp theo cho dự án Game Vs Life. StarVibe Agency hỗ trợ vé máy bay và xe đưa đón, nhưng cả hai chọn trải nghiệm riêng, tránh sự chú ý của đám đông.
Chiang Mai, với những con đường mộc mạc, chùa cổ yên bình, và không khí trong lành, là nơi Est muốn dẫn William vào thế giới của mình. Thế giới của những thước phim chậm rãi, đầy chất thơ, nơi mỗi khung hình là một câu chuyện.
Est, vốn quen làm vlog một mình, lần đầu mở lòng để William bước vào quy trình sáng tạo của anh. Đây không chỉ là một buổi quay, mà còn là cách anh thử tháo lớp kính mỏng che chắn tâm hồn. Nhưng William, với năng lượng bùng nổ và sự tò mò không ngừng, khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn theo cách chẳng ai ngờ tới. Tình bạn giữa họ, dù vẫn còn trong những ngày đầu mỏng manh, bắt đầu ánh lên những tia sáng lạ lùng, như nắng vàng lọc qua tán cây ở ngoại ô Chiang Mai.
[Quán Cà Phê - Thư Viện Nghệ Thuật]
Quán cà phê nhỏ mang tên Suan Dok nằm ở ngoại ô Chiang Mai, ẩn mình dưới tán cây cổ thụ. Không gian như một thư viện nghệ thuật thu nhỏ: kệ sách gỗ cũ phủ bụi thời gian, rèm trắng bay nhẹ theo gió, ánh nắng vàng rực rỡ len qua cửa sổ, và tiếng nhạc jazz Thái vang vẳng từ loa gỗ. Những chiếc ghế mây đan thủ công đặt cạnh bàn gỗ, trên bàn là những ly cà phê đen sóng sánh và bánh quy gừng thơm lừng. Không ai nhận ra William hay Est. Đây là nơi Est từng đến để quay những vlog đời sống chậm, nơi anh tìm thấy sự tĩnh lặng giữa dòng chảy hỗn loạn của mạng xã hội.
Est ngồi bên cửa sổ, ánh nắng rọi lên gương mặt sắc nét, đôi mắt nâu sâu thẳm nhìn ra khoảng sân nhỏ. William, ngồi đối diện, tay chống cằm, không giấu được vẻ tò mò. Trên bàn là chiếc máy quay Sony ZV-1 của Est, một chiếc tripod mini, và một cuốn sổ tay đầy những ghi chú viết tay.
Est cầm máy, giọng trầm đều: "Giữ máy thế này, đừng rung nhiều. Cố gắng quay ít thôi, nhưng đừng cắt mất những khoảnh khắc không hoàn hảo. Vlog không phải livestream, nó cần... hồn."
William gật gù, cầm máy quay, lia từ góc quán đến Est đang ngồi bên cửa sổ. Ánh nắng rọi vào mặt anh, làm nổi bật đường nét gò má. Máy lia lên trán Est, xuống ly cà phê, rồi dừng lại ở bàn tay anh đang mân mê cái muỗng inox nhỏ.
William nhỏ giọng, mắt vẫn dán vào màn hình máy quay: "... Anh mân mê cái muỗng dữ vậy chi."
Est ngừng lại, nhưng không ngẩng lên.
William tiếp tục, giọng hơi run: "... Quay chậm quá, em rung tay luôn á."
Est quay lại nhìn cậu. Một nụ cười nhẹ thoáng qua, vừa dịu dàng vừa mang tia sáng dở khóc dở cười. Đôi mắt anh như nói: Cậu đúng là không chịu ngồi yên.
William ngượng, đặt máy xuống, giả vờ ho.
"Ừm... quay lại nha anh?"
Est lắc đầu, đứng dậy lấy máy.
"Để anh quay mẫu cho. Nhìn đây."
Anh lia máy quanh quán, ghi lại ánh nắng lấp lánh trên ly thủy tinh, rèm trắng bay trong gió, và cả khoảnh khắc William đang cắn bánh quy, vụn bánh rơi lả tả.
William giật mình: "Ê, quay lén em hả? Xóa đi!"
Est nhếch môi: "Đây là khoảnh khắc không hoàn hảo. Giữ lại."
William đỏ mặt, lẩm bẩm: "Anh đúng là... khó hiểu."
[Chỉnh Sửa Clip]
Buổi tối, cả hai trở về căn hộ nhỏ ở Chiang Mai, một nơi thuê tạm cho chuyến đi. Không gian ấm cúng, với bàn gỗ lộn xộn dây sạc, thẻ nhớ, hai laptop mở cùng lúc, và một bình hoa cúc họa mi nhỏ do chủ nhà để lại. Ánh đèn vàng dịu nhẹ, tiếng quạt trần kêu tạch tạch, và mùi cà phê phin Est vừa pha thoang thoảng.
William ngồi cạnh Est, mắt dán vào màn hình laptop, nơi phần mềm Adobe Premiere đang mở. Est kiên nhẫn hướng dẫn, nhưng William, với bản tính tò mò, liên tục làm mọi thứ lệch hướng.
Est chỉ vào màn hình: "Cái này là bảng màu. Nếu em muốn clip ấm hơn, kéo ở đây. Nhưng đừng chỉnh quá tay, không là mất tự nhiên."
William gật gù, thử kéo thanh màu. Rồi cậu quay sang, giọng tò mò: "Trước em có coi thử vlog của anh. Trông nó... khá buồn."
Est khựng lại, ánh mắt thoáng xa xăm. Anh đáp, giọng trầm: "Vì đôi khi đời nó không vui."
William im lặng vài giây, như muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Rồi bất ngờ, cậu cầm con chuột, kéo saturation lên tận cùng, khiến khung hình rực rỡ như tranh màu nước.
William cười toe: "Giờ thì tươi chưa? Làm lại cuộc đời với LUT sặc sỡ!"
Est giật chuột về, lườm cậu: "Em vừa giết toàn bộ mood của vlog rồi đó."
Nhưng rồi anh bật cười, một tiếng cười nhẹ như gió, lần đầu tiên trong không gian tĩnh lặng của căn phòng. William ngỡ ngàng, nhìn Est.
Anh ấy cười to thế này bao giờ chưa?
William giả vờ giận: "Cười gì mà cười! Em cố tình phá đó, để anh vui lên."
Est lắc đầu, vẫn cười: "Ừ, vui rồi. Nhưng đừng phá nữa, không là anh đuổi em về Bangkok."
Anh nhếch môi, tiếp tục chỉnh clip, nhưng khóe mắt vẫn ánh lên chút ấm áp hiếm thấy.
[William Quay Thử Est]
Chiều muộn, ánh nắng cuối ngày lọt qua rèm, phủ lên căn phòng một lớp vàng rực rỡ. Est đang cúi người dọn bàn, lau ly thủy tinh với sự tập trung quen thuộc. William, cầm máy quay, đứng ở góc phòng, cố gắng ghi lại khoảnh khắc này theo cách Est dạy.
William, giọng nhỏ, hơi run nhưng cố ra vẻ chuyên nghiệp: "Đây là Est, đang dọn bàn. Ly thủy tinh đang được lau cẩn thận. Tiếp theo... là cái khăn."
Máy quay ghi lại góc nghiêng của Est, ánh nắng vàng phủ lên vai, tóc bồng bềnh khẽ lay trong gió từ quạt trần. Khung hình, dù hơi rung, lại mang một vẻ đẹp tĩnh lặng, như một bức tranh sống.
Est quay lại, nhướn mày: "Em quay kiểu này là người xem ngủ mất."
William không bỏ máy xuống, tiếp tục.
"Vậy thì họ có thể mơ thấy anh."
Est sững người trong nửa giây. Đôi mắt anh nhìn thẳng vào camera, rồi quay đi, che giấu một chút ngượng. Máy quay vẫn chạy, lưu lại khoảnh khắc hiếm hoi: Est, người luôn điềm tĩnh, lại bị William làm cho lúng túng.
William đặt máy xuống, cười toe: "Haha. Em giỡn! Nhưng mà quay đẹp thật mà, đúng không?"
Est không đáp, chỉ lắc đầu, tiếp tục lau ly. Nhưng khóe môi anh cong lên, như thể cậu nhóc ồn ào này vừa chạm vào một góc rất sâu trong lòng anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com