4 (2). Bí mật của chuyến đi
[Làm Công Quả và Chụp Ảnh]
Sáng kế tiếp, cả hai đến một ngôi chùa nhỏ ngoại ô Chiang Mai để làm công quả. Không gian linh thiêng, với tiếng chuông chùa vang vọng, hương trầm thoang thoảng, và những hàng cây bồ đề rợp bóng. Est và William không quay nhiều, tôn trọng sự tĩnh lặng của nơi này. William, vốn ồn ào, trở nên yên lặng hiếm thấy, chăm chú quét sân chùa bên cạnh Est.
Sau đó, họ đi dạo dọc một con đường đất đỏ, hai bên là đồng lúa xanh mướt và những ngôi nhà gỗ mộc mạc. Est mang theo máy ảnh Canon EOS R6, quyết định dạy William chụp ảnh để bổ sung cho vlog.
• Làm công quả:
Trong khung hình ngắn ngủi, William quét sân chùa, ánh nắng sớm chiếu lên gương mặt cậu, không còn nụ cười tấu hài thường thấy. Est đứng cách đó vài bước, cầm chổi, ánh mắt thoáng nhìn cậu. Một khoảnh khắc lặng lẽ, nhưng đầy chất thơ, được Est ghi lại bằng điện thoại không để William biết.
• Chụp ảnh:
Trên con đường đất đỏ, Est cầm máy ảnh, giọng trầm: "Biết chụp không đó?"
William tự tin, vỗ ngực: "Dân livestream mà, cầm cam như cầm mic thôi."
Cậu giật máy, chụp lia lịa.
Thành quả: mờ, rung, mất nét, crop trán Est, hoặc hậu cảnh là một thùng rác xa xa.
Est xem ảnh, thở dài: "Đưa anh."
Anh giơ máy, chụp một phát. Tách* tấm hình hoàn hảo: William đứng giữa đồng lúa, ánh nắng rọi lên đôi mắt sáng, hậu cảnh gọn gẽ, màu sắc ấm áp.
Est nhếch môi: "Vậy mới gọi là chụp."
William tròn mắt, rồi giật máy lại: "Để em chụp anh, em làm được!"
Cậu bày đủ kiểu dáng cho Est: nghiêng trái, nghiêng phải, nhìn xa xăm, thậm chí bắt anh đứng giữa đồng lúa với "vibe hoàng tử". Est miễn cưỡng làm theo, nhưng mặt thì như muốn nói: Cậu đúng là rắc rối.
William đưa máy cho Est xem, giọng rụt rè: "Hê hê... đẹp mà."
Est nhìn ảnh: một góc nghiêng của anh, ánh nắng chiếu lệch, hậu cảnh bị lệch khung, nhưng đôi mắt anh lại sáng lạ thường.
Anh thở dài: "Nghỉ chụp... từ giờ về sau đi."
Nhưng rồi anh vẫn dạy lại, chỉ cách lấy nét, canh sáng, và giữ máy ổn định. William học chậm, liên tục làm sai, nhưng ánh mắt cậu sáng lên mỗi khi Est khen một câu hiếm hoi: "Cũng được."
Khoảnh khắc William chụp được tấm đầu tiên không rung: Est đứng bên cây bồ đề, ánh nắng chiếu qua lá, tạo bóng đổ trên gương mặt, anh im lặng nhìn màn hình lâu hơn bình thường.
Est, giọng trầm: "Coi như... em qua môn."
William cười toe, giơ tay ăn mừng: "Yeah! Em là học trò cưng của anh rồi chứ gì?"
Est lắc đầu, nhưng khóe môi cong lên, như thể cậu nhóc này vừa làm anh rung động theo cách chẳng thể lý giải.
__________
EstheticVibes
@WillTheWild
#GameVsLife
❤️ 99,6 N 💬 22,3 N
_____
Earn_n
Est ơi thật hả em?
est_rvp
Hả
Thật gì ạ
Earn_n
Em với bạn streamer
Thật hả
est_rvp
Ơ
Yêu nhau hả 555
Earn_n
Vậy là thiệt luôn ??
est_rvp
Không có
Ai nói với chị vậy :)
Bọn em đi quay theo hợp đồng thôi
Earn_n
Trời ơi 🤦♀️
Hết hồn luôn đó
Mà chị không có ý kiến gì đâu
Nếu mà
...
est_rvp
Thôiiiii
Never
Not my type
_____
[Hậu Kỳ: Vlog Chính Thức]
Video cuối được dựng thành một vlog ngắn 8 phút, đăng trên kênh YouTube của Est (EstheticVibes, 800K subscribers), với tiêu đề: Thử để người khác nhìn thấy mình bằng ống kính của cậu ấy #GameVsLife
Vlog mở đầu bằng khung cảnh quán cà phê Suan Dok, tiếng jazz Thái vang nhẹ, và giọng Est: "Hôm nay, mình thử để người khác cầm máy quay. Và... có lẽ mình đã sai lầm." William xuất hiện, cười toe, cầm máy lia lung tung, làm Est lắc đầu.
Tiếp theo là những khoảnh khắc đời thường: William rung máy khi quay Est mân mê muỗng, cảnh cậu phá mood vlog bằng LUT sặc sỡ, và khoảnh khắc Est bật cười hiếm hoi. Phân đoạn làm công quả được lồng ghép tinh tế, chỉ vài khung hình ngắn, nhưng đủ để thấy một William khác: yên lặng, chân thành.
Cảnh cuối là William quay Est dọn bàn, với lời thoại: "Vậy thì họ có thể mơ thấy anh." Khung hình dừng lại ở góc nghiêng của Est, ánh nắng vàng phủ lên vai, và một nụ cười thoáng qua. Nhạc nền là bản piano chậm rãi, như kể một câu chuyện tình chưa thành lời.
[Bình luận fan]
💬: Tôi biết ánh mắt của crush khi cậu quay người kia là thế nào rồi.
💬: Tone chậm nhưng tim đập nhanh.
💬: Tưởng đang coi phim Thái soft BL á.
💬: Est à, anh thay đổi rồi.
💬: Cảnh cuối đừng bảo không rung động đó nghen.
__________
[William]
William ngồi trong phòng khách sạn, lướt X, đọc bình luận về vlog: "Ánh mắt của crush."
Cậu tua lại cảnh cuối, nơi Est nhìn vào camera, rồi quay đi. Tim cậu đập lệch nhịp.
Mình chỉ đùa thôi mà... sao anh ấy nhìn mình vậy?
Cậu nhắn cho Est:
——
williamjkp
Anh Est, vlog đỉnh quá
Anh thấy em có tiềm năng youtuber số 1 Thái Lan không?
est_rvp
Ừ
Youtuber số 1 Thái Lan lấy cho anh ly nước cam
55
williamjkp
Giỡn mặt quài đi nha 😠
Lần sau em quay đẹp hơn 100 lần
est_rvp
Ok đẹp hơn thì đừng rung máy
Cảm ơn em
Nhóc
——
William cười, nhưng lòng bâng khuâng. Cậu nghĩ đến khoảnh khắc Est dạy mình chụp ảnh, ánh mắt anh khi nhìn tấm ảnh đầu tiên không rung. Anh ấy có thật sự khó tính không, hay chỉ đang mở lòng với cậu?
__________
[Est]
Est ngồi trên sofa, PB cuộn tròn bên cạnh. Anh xem lại vlog, dừng ở cảnh William quay mình dọn bàn.
Lời thoại của cậu vang lên: "Vậy thì họ có thể mơ thấy anh."
Est khựng lại, cảm giác như một cơn gió lạ vừa lùa qua tâm hồn.
Anh mở X, thấy bình luận: "Est à, anh thay đổi rồi."
Anh cười nhẹ, nhưng lòng không còn tĩnh lặng như trước. William, cậu nhóc ồn ào, đã khiến thế giới của anh, vốn chỉ có những thước phim buồn, trở nên rực rỡ hơn, dù chỉ là một chút.
Điện thoại rung, tin nhắn từ William. Est đọc, rồi trả lời, nhưng ánh mắt anh vẫn dán vào khung hình cuối của vlog. Lớp kính mỏng của anh, giờ đây, đã nứt rộng, để lộ một trái tim đang bắt đầu rung lên những nhịp đập mới.
_____________________
Khoan! Chưa hết đâu! 🙂↔️
_____________________
Chuyến đi Chiang Mai kéo dài 4 ngày cho dự án Game Vs Life đã kết thúc hai ngày quay vlog căng thẳng nhưng đầy cảm xúc. William và Est đã hoàn thành các phân đoạn tại quán cà phê Suan Dok, làm công quả ở chùa, và chỉnh sửa vlog.
Ngày thứ ba vẫn còn theo lịch trình. Nhưng William và Est, trong một khoảnh khắc ngẫu hứng, quyết định tận hưởng một ngày chỉ có hai người: không máy quay, không kịch bản, chỉ là những giây phút chill đúng nghĩa.
William và Est giấu cả Pimchanok và đoàn đội, vẫn chạy theo lịch trình, vlog đã chỉnh sửa những chưa được gửi.
Đây là lần đầu tiên họ bước ra khỏi vai trò streamer-vlogger, để trở thành hai người bạn (hoặc hơn thế) trong một Chiang Mai dịu dàng, thơ mộng.
Ngày này không được ghi lại bằng máy quay, nhưng những khoảnh khắc của nó sẽ mãi khắc sâu trong lòng cả hai, như một bí mật ngọt ngào giữa những tán cây và ánh nắng vàng.
[8:00 - Chợ Sáng Warorot]
William kéo Est đến chợ Warorot, một khu chợ địa phương nhộn nhịp bên bờ sông Ping. Không khí sáng sớm tràn ngập mùi bánh mì nướng, xôi nếp thơm lừng, và tiếng rao của các bà cô bán hàng.
William, với năng lượng bùng nổ, lôi Est vào một quầy bán khao soi (mì cà ri đặc sản Chiang Mai).
William, mắt sáng rực, chỉ vào tô mì: "Anh Est, thử cái này đi! Em ăn ở Bangkok rồi, nhưng nghe nói Chiang Mai mới là chuẩn!"
Est nhướn mày, cầm đũa: "Đừng hét, người ta nhìn kìa."
William cười toe, nhưng hạ giọng, thì thầm: "Ok, em biết rồi. Thấy em ngoan chưa?"
Est bật cười, một tiếng cười nhẹ như gió, khiến William ngẩn ra.
Anh ấy cười nhiều hơn bình thường rồi.
Cả hai ngồi trên ghế nhựa cũ, ăn khao soi, trò chuyện về những điều nhỏ nhặt: về PB, về tuổi thơ, hay Est từng bị lạc khi quay vlog đầu tiên.
William, miệng dính chút cà ri, hỏi: "Anh Est, anh làm vlog lâu rồi, có bao giờ muốn... nghỉ chưa?"
Est ngừng đũa, ánh mắt thoáng xa xăm: "Có. Nhưng mỗi lần cầm máy quay, anh lại thấy mình được sống."
William im lặng, nhìn anh. Lần đầu tiên, cậu thấy Est không chỉ là vlogger bí ẩn, mà là một người mang cả tâm hồn trong từng khung hình.
Cậu cười, giọng dịu lại: "Vậy anh cứ quay thế nha, để em xem."
[11:00 - Đạp Xe Ven Sông Ping]
Sau chợ, William nảy ý tưởng thuê hai chiếc xe đạp để khám phá con đường ven sông Ping. Dưới tán cây xanh mướt, cả hai đạp xe, gió mát lùa qua tóc.
William, đúng kiểu "không chịu yên", vừa đạp vừa hát một bài pop Thái, làm Est lắc đầu cười.
William trêu: "Anh Est, đạp nhanh lên! Cơ bắp thế kia phải khoẻ lắm chứ!"
Est trầm giọng: "Anh không muốn thắng nhóc đâu. Cứ từ từ, ngã bây giờ."
William giả vờ giận, tăng tốc, nhưng suýt lao vào bụi cây.
Est dừng xe, chạy tới, vừa đỡ cậu vừa lườm: "Đã bảo từ từ. Em đúng là rắc rối."
William cười lớn, phủi đất trên áo: "Hê hê, tại em muốn anh chạy theo."
Est thở dài, nhưng khóe môi cong lên. Anh lấy chai nước từ balo, đưa cho William: "Uống đi, đừng làm anh lo thêm."
William cầm chai nước, tim đập lệch nhịp.
Anh ấy lo cho mình?
Cậu uống một ngụm, rồi lén nhìn Est, gương mặt sắc nét dưới nắng, ánh mắt dịu dàng hiếm thấy.
Cả hai tiếp tục đạp xe, không nói nhiều, nhưng không khí giữa họ như được gió sông Ping cuốn đi, nhẹ nhàng và ấm áp.
[14:00 - Cánh Đồng Hoa Nhỏ]
William dẫn Est đến một cánh đồng hoa cúc ngoại ô, nơi cậu tình cờ thấy trên X. Cánh đồng nhỏ, chỉ có vài luống hoa vàng rực dưới nắng chiều, không bóng du khách. Cả hai ngồi trên một tấm bạt cũ William mượn từ bác nông dân gần đó, ăn bánh quy gừng mua ở chợ Warorot.
William nằm ngửa, nhìn trời xanh.
"Anh Est, anh có bao giờ muốn trốn khỏi tất cả chưa? Livestream, vlog, fan, drama... tất cả luôn?"
Est ngồi cạnh, ngắt một bông cúc, xoay nhẹ trong tay.
"Có. Nhưng chẳng biết trốn đi đâu."
William quay sang, chống cằm: "Vậy thì trốn với em. Như hôm nay nè."
Est khựng lại, nhìn cậu. Ánh mắt anh, dưới nắng chiều, như lấp lánh một điều gì chưa nói thành lời. Anh đặt bông cúc lên tóc William.
"Em mà trốn, fan réo anh chịu không nổi."
William đỏ mặt, giật bông cúc xuống.
Est trêu ghẹo: "Ngại à?"
Cậu lẩm bẩm: "Không có ngại..."
Est cười nhẹ, nằm ngửa cạnh cậu, nhìn trời. Cả hai im lặng, chỉ có tiếng gió xào xạc qua cánh đồng. Khoảnh khắc này, không máy quay, không bình luận, chỉ có họ: hai tâm hồn đang dần chạm vào nhau, như hoa cúc vàng khẽ lay trong gió.
[19:00 - Quán Ăn Ven Đường]
Buổi tối, cả hai ghé một quán ăn ven đường, chỉ có vài bàn gỗ và đèn dây vàng lung linh. William gọi som tam và gai yang, hào hứng kể chuyện fan tìm Est trong stream Dead by Daylight.
Cậu gắp miếng gà: "Anh Est, fan bảo em với anh là... OTP gì đó. Em không biết trả lời sao luôn."
Est sững người, rồi cười nhẹ: "Fan em đúng là... rảnh."
Nhưng anh lén nhìn William, ánh mắt thoáng ngượng.
William, không để ý, tiếp tục kể chuyện NixieStar, nhưng giọng cậu dịu lại khi nhắc đến Est: "Mà em thích quay với anh hơn. Cảm giác... khác."
Est không đáp, chỉ gật nhẹ, nhưng lòng anh như có một cơn gió lạ lùa qua.
Cả hai ăn tối, trò chuyện đến khuya, quên mất giờ giấc, như thể thế giới chỉ còn lại họ và ánh đèn vàng ấm áp.
__________
Vlog sắp tới được StarVibe leak, hứa hẹn nhiều khoảnh khắc. Nhưng ngày bí mật ở Chiang Mai, với những câu chuyện nhỏ sẽ mãi là một bí mật, cho đến khi một trong hai người ngày nào đó vô tình để lộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com