Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#22. First & Last (18+)

Cao không ngủ được, vốn định sẽ ra ngoài đi dạo một chút thì lại phát hiện ra Wooin bất tỉnh trước cửa nhà với mùi rượu nồng nặc trên người, kết hợp thị giác và khứu giác ai cũng dễ dàng nhận ra tên này uống nhiều đến mức mất ý thức.

Im lặng nhìn hắn một hồi lâu, Cao quyết định đưa hắn vào nhà, dù sao thì cũng không thể để người bên ngoài cả đêm lạnh như thế, cô cũng chưa nhẫn tâm đến mức mấy ngày không gặp lại đột nhiên hết yêu. Cao lôi được Wooin vào phòng, chuần bị nước lau người cho hắn.

Wooin được cảm nhận lại hơi ấp và mùi hương quen thuộc nên rất thoải mái lăn lộn và ngủ ngon, Cao khi ấy mang nước ấm vào phòng chuẩn bị lau người cho hắn, bắt đầu suy nghĩ nên cởi từ đâu. Thông thường con trai sẽ cởi áo trước hay cởi quần trước? Nếu là áo trước vậy thì đối với Wooin cô sẽ làm ngược lại vì tên này ngày thường cũng không được bình thường cho lắm, lỡ đầu hắn tắm mà không cởi quần áo luôn thì sao?

"Cao..." Wooin nỉ non.

Cao thấy đau lòng, cô không nói dối, nếu như cô không vướng bận bất cứ điều gì có lẽ cô sẽ nói hết lòng mình, nhưng vì có quá nhiều chuyện đang xoay quanh nên cô chỉ đành dạt cảm xúc qua một bên. Wooin gọi tên cô trong lúc say khướt như này, vậy những ngày qua hắn đã sống như thế nào vậy? Hắn thích nhất là bóp ngực cô khi đi ngủ, tay chân chắc chắn sẽ động chạm không chịu yên. Nếu bình thường không làm gì, Wooin sẽ vùi đầu vào ngực Cao mà nằm lười cả ngày.

Không có ai để ôm, không có gì để chạm. Wooin, anh thấy buồn chứ?

Em biết cái tính của anh mà, và cả tình yêu của anh cũng thế, em thấy rồi, em cảm nhận được rồi nhưng lại không cách nào chấp nhận được.

Nè... hay là anh quên em đi?

Wooin, anh quên em đi được không? Em cũng sẽ học cách quên anh mà.

Wooin... Wooin...

Em xin lỗi... hay là anh đợi em kiếp sau đi...

Cao gục đầu bên giường, che giấu đi nước mắt đang âm thầm thấm ướt ga giường.

Nước mắt rồi cũng sẽ khô, bất cứ điều gì cũng đều sẽ bị thời gian phủi trôi đi cả thôi, việc cô cần làm chính là chờ đợi từng ngày dài đến và kéo những cảm xúc này đi mãi mãi.

Cao lau chùi cho Wooin từ trên xuống giường và nấu nước giải rượu cho hắn, chăm nom hắn cẩn thận. Một phần lỗi chắc cũng do cô mà ta nên chịu trách nhiệm chăm sóc thì vẫn nên mà. Sắp tới, có lẽ họ sẽ không còn chung đội với nhau nữa, cả hai sẽ đua với tư cách là đối thủ. Ngồi nhìn hắn thật lâu, Cao nghĩ ngợi điều gì đó rồi cởi sách đồ trên người mình chỉ còn để lại bộ đồ lót mà leo lên giường nằm, thân thể cô bây giờ cũng chẳng có gì đẹp đẽ đâu toàn mấy vết sẹo thôi, nhưng bởi vì lúc trước đây là sở thích khi ngủ của hắn nên cô mới làm thế thôi. Cao nhích lại gần Wooin, im lặng đi vào giấc ngủ.

Tờ mờ sáng, Wooin tỉnh dậy và ôm cái đầu đau của mình, tự hỏi là Hyuk hay Joker đã lôi mình vào giường. Cho đến khi hắn nhận ra có người nằm bên cạnh mình.

"Cao?"

Tại sao hắn lại nằm chung giường với Cao, lại còn trần chuồng như này?

Chính xác là đêm qua sau khi lau chùi cho Wooin xong thì Cao không hề mặc đồ lại cho hắn dù chỉ là chiếc quần boxer, đã vậy cô còn tự mình cởi đồ nên cảnh tượng khi tỉnh dậy khiến Wooin nghĩ đến một viễn cảnh quen thuộc mà lúc trước bất cứ khi nào hắn cũng sẽ nghĩ đến mỗi khi ôm Cao.

Chẳng lẽ đêm qua bọn họ thực sự đã...?

Wooin đưa tay chạm vào eo Cao, cái cảm giác này hắn đã không được cảm nhận hơn nửa tháng này, hắn vùi đầu vào ngực cô, hương thơm dịu này đúng là những gì hắn cần.

Nhưng. Wooin kéo chăn xuống và nhìn những vết sẹo mới chồng sẹo cũ trên người Cao và tâm trạng chùng hẳn xuống, cô chưa từng nói lý do cho hắn nghe, cũng chưa từng để lộ những vết này cho bất cứ ai biết. Thậm chí nếu hắn cho tra hỏi đến thế nào thì chắc chắn một điều Cao sẽ lờ đi không quan tâm, hoặc biến mất cả ngày hôm đó.

Wooin há miệng, cắn mạnh vào bầu ngực căng tròn, bàn tay ôm lấy Cao như không bao giờ muốn buông ra thêm lần nữa, nếu như hắn buông ra có lẽ sẽ đánh mất cô mãi mãi. Hắn phải làm sao bây giờ...?

Vì sao hai người bọn họ lại gặp nhau? Đôi lúc Wooin sẽ tự hỏi điều đó và bắt đầu tức giận, Cao đã đến và ở bên cạnh, cho hắn những cảm xúc mà hắn chưa từng có trước đó, hắn cứ nghĩ Cao chỉ là một cô gái bình thường và sẽ sẵn sàng yêu ai đó nếu người đó cho cô đủ sự quan tâm, hắn đã làm thế, hắn đã cố gắng hết sức và những gì hắn nhận được khiến hắn đau lòng. Tất cả mọi người đều nhận ra cái đau mà hắn đang có, chỉ riêng Cao là không ư? Vậy những thứ này là gì? Cứ bỏ mặc hắn bên ngoài con đường lạnh lẽo kia đi, cứ để hắn chết chìm trong nỗi nhớ đi... cho hắn hơi ấm này làm gì rồi sau đó cũng nhẫn tâm bỏ mặc hắn.

"Này... nói tao nghe xem? Em có yêu tao không? Vì sao lại quan tâm tao như thế?"

Cao đã tỉnh được từ cái cắn mạnh của Wooin trên ngực mình, nghe thấy câu hỏi thầm, cô chậm rãi mở mắt nhìn hắn. Hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, sau đó thuận theo thứ cảm xúc mãnh liệt trong tâm thức và lao vào nhau như hai kẻ đói khát tình yêu, dĩ nhiên Wooin vẫn là người mạnh bạo hơn, hắn hôn như muốn nuốt trọn chút ít tình cảm mà cô chịu bố thí cho hắn trong lúc hiếm hoi. Cao vòng tay ôm lấy hắn, bờ lưng rộng và rắn chắc tựa như che lấp đi bóng dáng nho nhoi luôn chạy trong bóng tối, ước gì cô có thể nép mình đằng sau cái bóng của hắn, để hắn ôm lấy mọi sự đau đớn trong tâm mình. Nhưng cô biết, nhắm mắt rồi lại mở ra lần nữa thì tất cả chỉ là khát khao mãi mãi không bao giờ thành sự thật của bản thân mà thôi.

"Tao yêu em, tao yêu em. Nói đi, nói rằng em cũng yêu tao đi."

Hắn gỡ áo lót của Cao xuống, chiếc lưỡi rắn ngặm lấy và ma sát đầu ti hồng hào và ngon lành, tay không yên phận di chuyển xuống dưới, thân thể này chỉ có thể là của hắn mà thôi, nếu như em không yêu hắn vậy thì những đường cong này sẽ là của hắn. Phải, hắn là như thế, bất cứ tên đàn ông nào khác bước vào cuộc đời em đều sẽ phải biết rằng em đã từng ngủ với hắn, và làm tình với hắn, trao cho hắn sự trong trắng đầu đời của mình.

Đối diện với những lời Wooin nói, Cao chỉ im lặng như mọi khi, nhưng cô cũng không chống cự lại hành động của hắn. Yêu thì có yêu, nhưng chấp nhận bản thân bước vào tình yêu thì không. Hắn cứ thoải mái muốn làm gì thì làm đi, cô sẵn sàng trao đi mọi thứ cho hắn, sẵn sàng để cho hắn rải đều những dấu vết đỏ chói trên cơ thể mình. Để coi như đó là vết tích rằng cô thuộc về hắn, đã từng thuộc về hắn.

Sự xinh đẹp của Cao in vào đôi mắt hắn, bàn tay hắn lướt qua bao vết sẹo trên cơ thể cô, hắn không muốn những thứ này lưu lại trên làn da em, hắn muốn chỉ có cái ôm của hắn mãi mãi in hằn trên cơ thể em hôm nay. Để sự đau đớn từ lần đầu mãi mãi ghi lại trong tâm trí em.

Hắn chậm rãi tiến vào, cả hai đều nhăn mặt vì đau, nhưng khoái cảm cũng nhanh chóng đến ngay sau đó, Cao bắt đầu thả lỏng và đó cũng là lúc Wooin đưa đẩy mạnh bạo hơn, hắn chưa từng nhẹ nhàng và tất nhiên Cao cũng không phải ngoại lệ đâu, hắn muốn để em ghi nhớ tất cả mọi thứ của ngay bây giờ, ngay giây phút mà em đã chấp nhận để hắn xâm chiếm lấy em mãi mãi mà thôi. Nghĩ xem đến khi người chồng tương lai của em biết được em đang dâng lần đầu cho hắn liệu tên đó sẽ chấp nhận nổi chứ?

Đầu lưỡi khác lạ hôn và quấn quít bên trong khoang miệng ẩm ướt, nước dãi chảy xuống cần cổ, hắn tham lam liếm mút lấy chúng.

Cao đưa tay chạm lên gò má đỏ bừng của hắn, im lặng thật lâu với những cú thúc bên dưới thân mình, xoa nhẹ trên hàng lông mày, xoa nhẹ trên những chiếc khuyên lành lạnh.

"Wooin, ngay sau khi kết thúc, hãy quên kẻ tồi như tôi đi."

Anh sẽ là lần đầu tiên của em, và mãi mãi là lần cuối cùng.

Kể có khi thân xác này biến mất ở bất cứ nơi đâu mà chẳng có ai tìm thấy, anh mãi mãi là người chiếm lấy trái tim em.

💟💟💟

Time: 18h10'
Date: 2.3.2024

[W.a.t.t only]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com