#38. No More Hope
Kizuma tiến vào căn phòng áp lực nhất của toà nhà này, gã lựa chọn rời khỏi nơi này vì nhiệm vụ, sau đó phải quay lại vì tội lỗi. Tất cả mọi thứ chung quy lại cũng là vì một người tên Cao Tố Lam mà thôi.
"Lão đại." Gã nhìn về phía người đàn ông ngồi ở bàn làm việc, trong bộ vest nghiêm chỉnh và cặp kính mắt che giấu đi sự tàn ác của ông ta.
Reo đặt tập giấy trên tay mình xuống, ánh mắt liếc nhìn qua cái tên trên tấm giấy ấy trước khi nhìn đến Kizuma trước mặt mình.
"Nói đi."
Đúng rồi, phải nhận tội thôi, vì chỉ có người đàn ông quyền lực này mới có khả năng giúp gã tìm kiếm Cao ngay lúc này.
"Yoo Cao là con gái của ngài, thưa lão đại."
Vẫn là ánh mắt đó đâm xuyên qua gã.
"Cao Tố Lam không chết vì khó sinh, cô ấy chết vì ung thư."
"Hừ." Người đàn ông lên tiếng một cách lạnh lẽo, dường như đã biết mọi chuyện vậy.
Nhưng thật ra không phải thế, trước khi đến đến đây Kizuma đã gọi điện cho Reo, và gửi vị lão đại đáng kính này toàn bộ thông tin chính xác của Cao Tố Lam và Cao đến cho ông ta, vậy nên bây giờ người đàn ông đó mới có thể bình tĩnh đến vậy.
"Chọn đi, ngươi muốn chết thế nào?" Reo ném tập giấy trên bàn xuống dưới chân Kizuam, gã cúi đầu liền nhìn thấy cái tên Yoo Cao đính kèm bên cạnh tấm hình của Cao Tố Lam, mối quan hệ giữa hai người là mẹ con.
Kizuma biết đằng nào cũng sẽ chết, vậy nên gã phải hoàn thành nốt một việc.
"Lão đại, tôi chấp nhận cái chết này, nhưng trước hết xin ngài hãy giúp tôi cứu lấy Cao trước, con bé là con gái ruột của ngài." Kizuma ngừng trong giây lát "Cao đã chịu khổ suốt hai mươi ba năm nay rồi, ít nhất trước tôi chết, tôi muốn hoàn thành việc cuối cùng này."
Đúng thế, đã quá đủ rồi, lần này gã sẽ là người chết, và Cao sẽ là người được hạnh phúc.
"Hơn nữa…"
Trước khi chết, Cao Tố Lam đã để lại lời nhắn cho gã.
"Lão đại, phu nhân đã để lại cho tôi một lời dặn dò, cô ấy bảo tên của đứa con duy nhất mà cô ấy có với ngài tên là Sayamaki Ririta. Đứa trẻ đó là con gái của ngài."
Reo lạnh lẽo trước từng lời của Kizuma, ông ta bảo người đưa gã ra ngoài, còn mình thì im lặng khóc thầm trước bức di ảnh trên bàn. Trong căn phòng lạnh lẽo ấy, trong căn phòng đã từng thấm đẫm máu người ấy chỉ có cô gái trong bức ảnh kia vẫn cười, cô ấy là Cao Tố Lam, là người mẹ ruột đã qua đời của Yoo Cao, và người đàn ông máu lạnh kia chính là cha của cô. Đã hơn hai mươi năm kể từ ngày Cao Tố Lam qua đời, và vì Kizuma nên Reo chưa từng nghĩ đến việc Cao chính là con gái ruột của mình, thậm chí ông sẵn sàng cho sát thủ giết chết máu mủ duy nhất ấy.
Cao Tố Lam chết rồi, Reo không thể lật tung tấm bia mộ ấy lên mà tra hỏi. Ông ta chỉ còn lại một người con gái mà thôi.
…
Cao cảm nhận được thứ ánh sáng chói chang xung quanh mình không phải ánh mặt trời nên đã chầm chậm mở mắt tỉnh lại từ cơn say ngủ. Cô nhìn chằm chằm vào trần nhà màu trắng và bóng đèn rọi thẳng vào mắt mình.
Phòng thí nghiệm ư?
"Tỉnh rồi sao? Cảm thấy trong người thế nào rồi?"
Cô nghiêng đầu, nhìn Jugun.
Tên điên này lại muốn làm gì nữa đây?
"Đã lâu rồi không gặp cô, Yoo Cao. Thật đáng tiếc vì cô không thể chiến thắng giải đua World Cycling, tôi nghĩ một phần cũng là vì thuốc trong cơ thể cô đã cạn dần rồi đấy."
Làm gì có chuyện thuốc đã ngấm vào máu mà còn cạn? Tên này quả nhiên đã có ý đồ với cơ thể cô từ lâu rồi.
Jugun đi lại bên bàn dụng cụ mình đã chuẩn bị trước để thí nghiệm Cao, hắn ta đã chờ đợi quá lâu cho ngày hôm nay rồi.
"Thương tích lần này đúng là nặng thật đấy Cao à, tôi đã đợi cô hơn một tuần rồi đấy, chắc là người thân của cô cũng đã chờ đợi cô như thế nhỉ? Cô nghĩ thế nào về việc tiếp tục thí nghiệm thuốc để mang tiền về cho họ? Tôi có thể giúp, chúng ta có thể giao kèo, và tôi sẽ đưa cô thật nhiều tiền! Một số tiền khổng lồ mà cô chưa từng nghĩ đến trước đây!"
Vì sao cô lại cần thí nghiệm thuốc, vì lúc trước cần tiền để đưa cho Kizuma. Nhưng bây giờ Kazuma và Mahon Jo đều đã tỉnh lại, cô cũng xong chuyện với World Cycling và Wooin rồi, cô không cần thí nghiệm thuốc nữa. Và sẽ không bao giờ tiếp tục nữa.
"Không." Cao bình tĩnh nói.
Jugun vẫn cười "Vậy sao? Đó không phải điều cô có thể lựa chọn đâu."
Tên này điên rồi…
Cao nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài căn phòng thí nghiệm được bao phủ bởi kính, trong toà nhà này vẫn còn một số người khác nhưng họ đều đang bận rộn với công việc của mình và không chú ý đến Jugun. Tất nhiên đó là số nhiều, còn số ít thì vẫn còn một nữ dược sĩ đang khẽ liếc mắt nhìn về phía cô và Jugun. Từ lần cô nổi điên mà ném bể mấy lọ thuốc của tên này vì phát hiện hắn ta muốn thí nghiệm lên người cô thì cũng đã có một số người để ý đến động thái quái lạ của hắn ta, nhưng để tên này thí nghiệm trong lồng kính thế này thì phải ngông cuồng đến mức nào cơ chứ.
Vừa thoát nạn với bọn sát thủ, lại quên mất tên điên Jugun này, đây chính là sai lầm của cô.
Vốn dĩ vẫn luôn mong ước, đợi sau khi Kazuma và Mahon Jo tỉnh lại cô sẽ tự mình đi tìm chết, lúc ấy cô tuyệt vọng đến mức nào, đau khổ ra sao mới có những suy nghĩ ấy; cho đến khi mong muốn sắp được hoàn thành thì cô lại có chút hối hận.
Nếu như không gặp Wooin thì hay biết mấy, cô sẽ vẫn giữ ý định đi chết như ban đầu. Nhưng muộn rồi, hắn là điều duy nhất khiến cô vẫn lưu luyến thế gian xấu xí này.
Cao quan sát xung quanh, nhìn đến hành động của Jugun và để ý đến một số người khác. Cuối cùng, cô phải tự nhìn lại chính mình, tên điên này hay đấy, phòng trường hợp cô trốn thoát thì hắn ta dùng hẳn dây xích trói cô ngay tại chiếc giường trắng này.
"Jugun." Có người gõ cửa, khiến hắn dừng lại hành động mà quay sang, Cao cũng nhìn theo.
"Cậu đang làm gì vậy? Lại định thí nghiệm thuốc à?"
"Ừ." Hắn ta cười "Công việc như lúc trước thôi."
Nữ dược sĩ cau mày "Nhưng tại sao phải dùng dây trói? Cậu định bày trò gì với cô ta đấy?"
"Phòng trường hợp sốc phản vệ thôi, cô không cần quan tâm."
Nói rồi, hắn ta đóng sầm cửa, để nữ dược sĩ kia khó chịu đứng bên ngoài.
"Này! Jugun! Cậu không được thí nghiệm trái phép lên cơ thể người!"
Dù tiếng đập cửa rất to nhưng rất tiếc là hắn ta đã không quan tâm nữa, thứ hắn quan tâm bây giờ chính là phải nhanh chóng thực hiện thí nghiệm trong mơ của mình lên cơ thể của Cao, sau đó mộng tưởng về một tương lai mà hắn ta sẽ được gọi là thiên tài.
"Không sợ à?" Đây là lời Cao muốn hỏi Jugun.
Hắn ta cầm con dao phẫu thuật đi lại gần "Sợ ư? Không hề, cứ nghĩ đến cảnh được tung hô tôi đã phấn khích lắm rồi!"
Cuộc sống của Cao luôn có những điều không ngờ đến liên tục xuất hiện, và kiếp nạn cuối cùng chắc chắn là tên Jugun này.
…
Báo đài bắt đầu đưa tin về Cao, trước hết là chiến thắng bất ngờ nhường lại cho đội đối thủ là Reptilia, sau đó là sự việc xảy ra ngay tại trường quay và cuối cùng là sự mất tích của cô. Có người cho rằng đây là một vở kịch Cao cố tình tạo nên để thu hút người hâm mộ và những người sẽ bị dắt mũi vì một người bình thường không thể nào gặp nhiều chuyện cùng một lúc như thế này.
Wooin đã mất ngủ cả tuần này vì cảnh sát vẫn chưa tìm được Cao, hắn cũng không có cách nào liên lạc cho cô vì cô không có điện thoại. Người bảo hộ của Cao mà hắn gặp trước đây - Kizuma cũng đã nhiều ngày không thấy tiếng tăm, tất cả mọi thứ đều đưa hắn vào một vòng xoay siêu tốc kinh hoàng khiến hắn bàng hoàng không kịp thích ứng. Cao đúng là một ván bài khó mà cuộc đời đưa đến cho hắn, chỉ có điều hắn lại không muốn mất đi ván bài này, hắn muốn tiếp tục chinh phục nó. Hắn đã ra điều kiện nếu hắn thắng World Cycling thì Cao sẽ phải nghe theo một điều kiện của hắn, cô lại chủ động nhường lại chiến thắng đó một cách không hề công bằng và để hắn suy nghĩ rất nhiều. Nhưng suy nghĩ còn chưa kịp thông thì lại có quá nhiều chuyện ập đến cùng một lúc, hắn quên mất bản thân còn nhiều cách để giải toả lo âu, hắn chỉ nhớ đến Cao.
Joker, Hyuk, Vinny, Jay Jo, và những người khác. Ai cũng đang nhắc nhở hắn phải bình tĩnh, nhưng hắn không bình tĩnh nổi, ngày nào mà Cao còn chưa biết tung tích thì hắn không có cách nào bình tĩnh. Hơn nữa, hắn còn phải biết được thủ phạm đứng sau chuyện này là ai, liệu thực sự có phải là Cao đang dựng chuyện, hay là mọi thứ xảy đến đều là sự thật.
Hắn không muốn tưởng tượng đến viễn cảnh tồi tệ nhât, nhưng hắn buộc phải thế. Cao có thể sẽ chết, và hắn sẽ không còn ôm một cơ thể đầy máu hấp hối trên tay, mà sẽ là một cơ thể đã trút hơi thở cuối cùng trong đau đớn.
💟💟💟
Time: 23h14'
Date: 22.4.2024
[W.a.t.t only]
________________________________
Note: Happy birthday to me.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com