Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đắc nhân tâm - Vũ khí của một Alpha...


Trong mỗi thế hệ luôn có hai nhóm người....
Đầu tiên là số đông. Đối với họ, thế giới này thật hỗn loạn và đầy nuối
tiếc. Họ sống gần hết cuộc đời luôn biết rằng có điều gì đó không ổn
nhưng không thể tìm ra lý do. Sống với tư tưởng mình là người tầm
thường, họ không bao giờ thấy thỏa mãn và thảnh thơi với cuộc sống của
mình. Sự sợ hãi lớn nhất của họ là phải sống trong tuyệt vọng và chết
trong thất bại. Mỗi đêm đi ngủ, ngập tràn lo nghĩ về ngày mai đầy mệt
mỏi và chán chường.
Còn một nhóm khác. Họ là thành phần ưu tú, là những Alpha. Họ biết
cách vạn vật tương tác. Họ tự do làm tất cả những thứ mà người khác
không dám làm. Họ không sợ hãi. Họ có tất cả những thứ bạn muốn. Họ
có những người bạn mà bạn muốn có. Họ có công việc bạn mơ ước. Họ có
những chiếc xe mà bạn luôn mơ được sở hữu. Họ được vây quanh bởi
những cô nàng quyến rũ bạn luôn thèm muốn. Họ có một cuộc sống mà
bạn luôn khát khao. Tất cả những gì bạn mơ ước, họ biết cách để đạt
được nó- nhanh hơn, dễ dàng hơn và khéo léo hơn bạn rất nhiều.
Mỗi đêm, họ đi ngủ trong hạnh phúc và sự hài lòng về bản thân. Mỗi buổi
sáng thức giấc là một ngày mới đầy thú vị chờ đón họ.
Xin được phép trích lời tựa cuốn Alpha Art để mở đầu cho serie blog về
sách này.
Một cuốn sách với tiêu đề : "Trở thành người đàn ông mọi phụ nữ ao ước"
- nhưng lời tựa dài hai đoạn lại chỉ có đúng một câu miêu tả sự thành
công của một Alpha với phụ nữ. Còn lại chỉ nói về cách anh ta kiểm soát
bản thân và cuộc sống như thế nào. Tại sao vậy?
Bởi vì thành công với phụ nữ chỉ là phần nổi của tảng băng chìm
khổng lồ mà thôi. Trở thành một Alpha, tức là bạn sẽ có một cuộc sống
mà trong đó tán gái không còn là điều đem lại nhiều niềm vui nhất nữa.
Là Alpha, tức là bạn trở thành con người thành công trong mọi lĩnh vực
của cuộc sống: bạn sẽ có bên mình những người anh em bằng hữu tuyệt
vời, làm công việc thú vị mà bạn yêu thích, trở thành người thành đạt như
bạn mong đợi, có một gia đình hạnh phúc như bạn mơ ước... Ồ, tại sao
một Alpha có thể có thể đạt được mọi thứ dễ dàng như vậy - tất cả là do
may mắn ư?
Không - mà bởi vì họ biết cách vạn vật tương tác
Chúng ta đang sống trong một xã hội với hơn 7 tỷ người - và tất cả được
liên kết với nhau bằng những sợi dây vô hình: những mối quan hệ.
Không ai sống một mình. Thành công và thất bại của mỗi chúng ta phụ
thuộc chủ yếu vào cách chúng ta đối xử với người khác ra sao. Cách vạn
vậ
t tương tác - do đó, có thể hiểu là cách đối nhân xử thế trong cuộc đời.
Hiểu được điều đó, nắm bắt được lòng người - một Alpha có thể đạt được
thành công nhanh hơn, dễ dàng hơn người khác cũng là điều dễ hiểu,
right?
Bởi vậy, trueman muốn mở đầu serie với cuốn sách ưa thích - cuốn Đắc
nhân tâm của Dale Carnegie. "Ôi chao, lại kể lể trình bày giải thích nữa
đây-nếu người ta muốn đọc người ta đã tự đọc rồi, đâu cần đến bác" -
Hahah mình biết vậy chứ, sách nổi tiếng đến thế, chắc hẳn nhiều bạn
cũng đã đọc qua- vì thế mình cũng không muốn kể lại một lần nữa. Cái
mình muốn ở đây là nhìn cuốn sách theo quan điểm của một người
đang trên đường trở thành một Alpha. Sẽ không còn những lời lẽ,
những lý thuyết xa lạ nữa, tất cả sẽ được chuyển thành những câu
chuyện mà chính mình đã trải nghiệm, những ý tưởng chính mình đã từng
suy ngẫm. Tất cả sẽ thân thuộc, gần gũi hơn bao h hết, bởi vì người kể là
trueman- một chàng trai đang ở độ tuổi của các bạn, sinh ra trong cùng
một đất nước, sống cùng một thời đại. Và cuốn Đắc nhân tâm chắc chắn
sẽ không phải là cuốn cuối cùng được nhắc đến. Sẽ còn rất nhiều, rất
nhiều nữa- của những tác giả khác nhau, với những suy nghĩ khác nhau.
Nhưng cuối cùng, các bạn sẽ thấy tất cả vẫn sẽ dẫn về một mối - tất cả
sẽ chỉ cho bạn cách nghĩ, cách làm của một Alpha. Nghe thật kỳ lạ phải
không?
Không đâu - bởi vì mọi con đường đều dẫn đến thành Rome.
Là một Alpha - cũng có nghĩa là một nhà lãnh đạo.
Thế nhưng chúng ta không phải ai cũng là giám đốc, thủ trưởng hay đứng
đầ
u một nhóm người và có quyền lực để sai bảo người khác.
Thực tế cho dù bạn đã là một Alpha và có một vị trí cao trong xã hội, dưới
mình là hàng chục hàng trăm nhân viên - vẫn sẽ có những lúc bạn đứng ở
vị trí ngang với người khác, thậm chí là đứng dưới và bị phụ thuộc. Nhưng
dù trong trường hợp nào đi chăng nữa, một Alpha vẫn phải biết sử dụng
khả năng dẫn dắt của mình sao cho hợp lý. Do đó - khái niệm lãnh đạo
của một Alpha cần phải được hiểu theo một ý nghĩa rộng hơn: luôn
luôn kiểm soát được tình hình và dẫn dắt người khác theo ý muốn.
Vậy một Alpha cần khả năng này trong những trường hợp nào? Trong
cuộc sống, chúng ta phải giao tiếp với đủ loại người, có những người
đáng mến, có những kẻ đáng ghét , và số đông còn lại.
Một Beta kém giao tiếp thường không biết cách dẫn dắt số đông kia,
nhưng đối với người mình ghét: anh ta hoặc sẵn sàng chống đối- hoặc chỉ
nhượng bộ cho êm chuyện, còn đối với những người đáng mến thì có khi
còn làm mất lòng.
Ngược lại, một Alpha biết cách bớt kẻ thù - có khi biến kẻ thù thành bạn
bè, kết bạn với người xứng đáng và dẫn dắt số đông còn lại một cách
khéo léo. Do đó cho dù làm bất cứ việc gì cũng suôn sẻ và dễ dàng.
Cũng vì vậy Blog này đc chia ra thành 3 phần:
Chap 1: Bớt thù
Chap 2: Thêm bạn
Chap 3: Dẫn dắt số đông
Chap 1: Bớt thù
Mấy năm về trước, tôi đã có một trong những quyết định lớn nhất cuộc
đời: bắt đầu ra ở riêng và tự lập hoàn toàn.
Vậy việc đầu tiên là tìm chỗ ở. Vốn tính ưa giản dị, tôi chỉ mong một căn
phòng vừa sạch sẽ lại vừa ấm cúng, thoáng mát vào mùa hè nhưng ấm
áp vào mùa đông, trong khu đô thị nhưng không được quá ồn ã, có không
gian riêng tư mà không quá buồn tẻ, gần trung tâm nhưng giá phải thật
thật mềm..... chà, nghĩ lại mới thấy hồi ấy yêu cầu hơi nhiều chút xíu lol.
Nhưng may mắn làm sao, tôi tìm đc một suất trong khu ký túc xá gần
trường - căn phòng theo miêu tả khá đẹp và rộng rãi, giá lại mềm -
nhưng...
Vừa dọn dẹp lại đống đồ đạc trước khi chuyển nhà, cậu sinh viên chủ cũ
căn phòng mà tôi sắp chuyển đến thở dài: "căn phòng này tuyệt vời-với
cái giá ấy chắc chẳng tìm đc chỗ nào khá hơn đâu, mình chuyển đi cũng
do bất đắc dĩ mà thôi" - vừa nói vừa chỉ tay về căn phòng kế bên (chung
một căn hộ): "cái tay hàng xóm là một thằng điên thực sự, suốt ngày càu
nhàu, suốt ngày gây chuyện, lại sống bẩn và hôi cực kỳ, chưa một lần
chịu dọn nhà - mình rất tiếc nếu cậu đã lỡ thuê căn phòng này vì trước
đây cũng đã có 2 người phải chuyển đi rồi..."
Tôi chỉ biết cười trừ, không nói gì- vì biết đâu do có xích mích gì đó riêng
giữa 2 người này thì sao? Không thể nghe lời một phía đc,tôi đi hỏi một
chị bạn cũ tình cờ sống cùng tầng này... "Cái gì?"-chị bạn tôi hét lên-"hóa
ra em sắp vào phòng đó à? Chia buồn chia buồn ... " và tôi lại tiếp tục
biết thêm một chục thành tích bất hảo của anh hàng xóm tương lai.
Tuyệt. Khởi đầu hoàn hảo.
Chắc có lẽ tôi cũng sẽ giống như những người chủ cũ, sống mấy tháng
một cách tạm bợ và ức chế cho hết hợp đồng rồi lại lóc cóc tìm nhà, dọn
nhà và chuyển sang căn hộ mới- hoặc là chấp nhận tất cả những sự
không thoải mái đó trong suốt thời gian sống ở đây.
Có lẽ sẽ như thế thật, nếu như tôi không suy nghĩ theo một cách khác:
"từ từ đã nào, mình chưa từng gặp anh kia một lần- ai mà biết đc có khi
anh ta lại chẳng đáng ghét như mọi người nói thì sao?" Và để tránh thêm
một kẻ thù không đáng có- tôi quyết định phải là một người bạn trước đã.
Ngày đầu tiên, tôi đến gõ cửa phòng anh ta với một nụ cười: "xin chào,
cậu là P? rất vui được làm quen, mình là hàng xóm mới của cậu"
Cậu ta lộ vẻ hơi bất ngờ, có thể do lâu rồi chưa được người hàng xóm nào
hỏi thăm một cách lịch sự như vậy, cũng có thể là do không hiểu tại sao
tôi lại biết đc tên cậu ta (mà thực ra tôi biết đc bằng cách hỏi thẳng quản
lý khu nhà) mặc dù chưa một lần gặp mặt.
Sau đó là một cuộc nói chuyện khá vui vẻ. Tôi không hề nhắc đến những
gì tôi được kể về cậu ta, thậm chí tôi còn khen căn hộ được dọn dẹp vô
cùng sạch sẽ-hiếm có ở một ký túc xá như thế này -mặc dù tôi biết rõ
không phải cậu ta, mà chính là người chủ cũ trước khi chuyển ra phải dọn
dẹp sạch sẽ theo quy định.
Tôi biết hết, nhưng cố tình khen như thế. Và từ một kẻ bị hàng xóm ghét
bỏ, nói xấu-có lẽ đây là lần đầu tiên anh ta được khen như vậy.
Và khi được tôn trọng và đánh giá cao - ai cũng muốn giữ gìn hình ảnh
đẹp ấy. Suốt trong thời gian tôi ở đó cho đến khi cậu ta chuyển đi, tôi có
thể đảm bảo rằng anh ta đã là một trong những hàng xóm tốt nhất mà tôi
có thể tưởng tượng đc. Nếu như tôi không xử sự khác mọi người thường
làm vào ngày hôm đó, thật không thể tưởng tượng rằng mọi chuyện sẽ tồi
tệ đến mức nào.
Một câu chuyện nhỏ thôi, nhưng đối với tôi nó là một bài học lớn.
Tôi hiểu ra từ trước tới giờ mình đã làm biết bao chuyện ngu ngốc. Đã bao
lần tôi đặt sự tự trọng của tôi lên hết tất cả để rồi gặp bao nhiêu khó khăn.
Ừ thì tôi luôn đúng, luôn có lý - nhưng khi cãi nhau nào ai có thể hiểu ai?
Tôi đúng thì đã sao, mà giả sử tôi có làm cho người ta phải công nhận tôi
đúng đi chăng nữa-thì cũng chẳng qua là bằng mặt mà không bằng lòng
mà thôi. Cuối cùng tôi vẫn vấp phải sự chống đối chỉ để thỏa mãn cái cảm
giác chiến thắng người khác.
Nhưng thực ra tôi có thắng đâu?
Người chiến thắng thực sự - là người chẳng bao giờ tỏ ra hơn người.
"Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà
sông bể thấp.
Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau.
Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ
không oán cũng không hờn".
hay và gần gũi thật! Đọc xong và rút ra những suy ngẫm sau đây:
1) Hòa nhã với mọi người, kể cả người mình không thích. Mình từng đọc
được câu nói rất hay: "Khi bạn lên xe buýt, bạn đang nắm trong tay cơ
hội kiếm được 1 triệu đô", câu này có ngụ ý rằng cơ hội ở xung quanh
chúng ta, thậm chí ẩn trong những người mà chúng ta không ưa, và việc
đầ
u tiên là nói chuyện một cách vui vẻ với họ.
2) Sẵn sàng đón nhận sự phê phán của người khác: nếu vui vẻ đón nhận
điều này, sẽ có hai cái lợi: a) cảm xúc hay lòng tự ái không bị kích động,
dẫn đến việc tránh được những vụ cãi vã gây ảnh hưởng xấu đến mối
quan hệ và b) chúng ta soi xét lại bản thân một cách đúng đắn hơn. Dù
sao những cuộc tranh luận, đều xuất phát từ quan điểm chủ quan, Young
từng viết một bài về bài học rút ra từ đoạn trích lời nói của Lý Tiểu Long
mà mình rất tâm đắc, và quả thực là những cuộc tranh luận đúng sai đến
cùng chỉ hay xảy ra với những người đang muốn người khác công nhận về
giá trị của bản thân người đó => vẫn chỉ nằm ở mức hai thôi, còn xa nữa
mới đến được cảnh giới.
3) Hãy ghi lại cuộc sống xa nhà của bản thân thật chi tiết, có thể bằng
ngòi bút, bằng bàn phím, bằng những bức ảnh, hay bằng những clip tự
quay, vì đó là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Thế nên nhất định
trueman phải viết cho xong câu chuyện này đấy!
Chap 2: Thêm bạn
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên.
Tôi- lúc đó đang ngồi gặm thịt nướng và theo dõi một cuộc tranh luận giời
ơi đất hỡi nhất mà tôi từng thấy: Cái bòng đèn để làm gì? lol
Phía bên trái, ông chủ quán - hơn 40 và là một người đam mê loa đài từ
trong máu, cách đây 15 phút vừa hào hứng khoe chúng tôi bộ loa hiếm
có- sử dụng bóng đèn cao áp từ xe quân dụng mà ông khó lắm mới sưu
tầm được. Còn bây giờ đang khăng khăng rằng bóng đèn thực chất là
được thiết kế cho loa.
Phía bên phải, anh bạn tôi-hơn tôi 6 tuổi và cũng là nhân vật chính của
câu chuyện này, dân IT từ lúc 10 tuổi-lại quả quyết rằng bóng đèn đó là
để cho máy tính đời đầu mới đúng.
Cuộc tranh luận của 2 ông đang ngà ngà say, với 2 niềm đam mê khác
nhau này làm tôi nhớ mãi. Đến tận bây giờ khi ngồi chém gió với anh tôi
vẫn hay đem ra trêu. Cũng là bởi vì lâu rồi không thấy anh tranh luận với
ai như thế nữa.
Nhưng đó là hơn 5 năm về trước, khi anh mới vừa mở văn phòng đầu tiên
của mình với 2 bàn tay trắng.
Còn bây giờ anh đã là một trong những doanh nhân thành đạt nhất mà tôi
từng gặp.
Nếu bạn gặp anh ấy lần đầu tiên, bạn có thể sẽ không nghĩ anh là một
con người thành đạt đến vậy: anh không phải là một người cao to đẹp trai
nhất mà tôi được biết, cũng không hề có bằng tốt nghiệp đại học trong
tay, không hề được hậu thuẫn, khởi đầu gần như đơn thương độc mã và
không có kinh nghiệm. Nhiều người nhìn thấy sự thành công của anh cho
rằng là do may mắn, có người còn suy nghĩ cực đoan hơn và nói nhờ làm
ăn phi pháp nên mới dễ giàu nhanh như vậy.
Còn tôi-may mắn không chỉ là bạn, mà đã từng là đồng nghiệp (thực tập
viên) trong công ty anh trong hơn một năm, chứng kiến cách anh làm
việc như thế nào, cách anh giải quyết vấn đề ra sao. Ngoài niềm đam mê
và sự rõ ràng trong công việc, điều khiến anh khác những doanh nhân
khác, điều khiến văn phòng của chúng tôi trở nên đặc biệt hơn bất kỳ văn
phòng nào: đó là anh luôn lấy sự chân thành ra để mà kết bạn - với tất cả
mọi người.
Gọi là công ty-nhưng nói là văn phòng thì đúng hơn (làm về IT nên cũng
không cần nhiều nhân lực và kho xưởng). Văn phòng chỉ có khoảng 3,4
bàn làm việc - tất cả được đặt gần nhau, do đó khi tôi ngồi máy vẫn có
thể hóng anh tiếp khách như thế nào. Cái chuyện tiếp khách của văn
phòng chắc kể ra cả ngày không hết, nhưng có lần như thế này: một
khách hàng lớn tuổi qua xem hàng, lúc đó khi đang bàn bạc, ông bác kia
tình cờ thấy quả cầu đặt trong tủ kính, mới cười bảo: anh em công ty văn
hóa văn nghệ ghê ta. Ông anh kia, lúc ấy mới ngẩng đầu lên cười: bác
không biết đấy chứ bọn em ngày nào mà chả tập đá cầu, thằng nào đá
thua là phải hít đất 20 cái-chả thế mà thằng kia (chỉ vào mình ) mới
đô con như vậy chứ. Chả bù cho em đá thắng suốt nên gầy nhom lol. Bác
thích thì anh em mình đá giao hữu luôn?". Chuyện về sau tôi cũng không
nhớ rõ, chỉ có chi tiết ông bác già đá thua phải hít đất là tôi chẳng bao giờ
quên. Chắc cũng vì hít đất thấy khỏe ra nên bác sau này cũng lấy cớ qua
công ty ký hợp đồng để mà đá cầu suốt.
Và không biết bao nhiêu lần đi công tác xa, rất nhiều khách hàng coi
chúng tôi như bạn bè, sẵn sàng mời về nhà ăn uống nhậu nhẹt và ngủ lại
qua đêm. Rất nhiều người trong số đó trở thành bạn thân, thành anh em
bằng hữu của anh.
Một người như thế, thì không thành công sao được?
Xin đừng nghĩ rằng kết bạn, mở rộng quan hệ chỉ là để lợi dụng lẫn nhau.
Có rất nhiều người dùng từ Xã Giao cho việc này, ngoài mặt cười nói vui
vẻ và sẵn sàng quà cáp cho mỗi lần gặp nhau- nhưng không bao giờ sẵn
lòng để tiếp đãi người khác một cách chân thành.
Tôi từng được khuyên đơn giản như thế này:
Cháu hãy lấy hết sự chân thành và nhiệt tình ra mà đối đãi với tất cả mọi
người - không phải là ai cũng tốt, nhưng chắc chắn không phải ai cũng tệ.
Cứ đối tốt với 10 người, chắc chắn sẽ có ít nhất 3,4 người đối xử tốt với
cháu - và đó chính là những người bạn sẽ đi cùng cháu trên đường đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #áà