Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#17


Cô ngượng, nghe chị nói xong chỉ biết giấu mặt đi. Nhưng chốc chốc vẫn lén lút nhìn lên chị, thấy hai tai chị đỏ hết cả lên. Chị và cô lại quay về khách sạn mà cả hai đã trả phòng vào buổi trưa, ở đấy chỉ còn mỗi một anh bảo vệ và một anh trực đêm ở bàn check-in. Chị thả cô xuống, cũng may mà hành lí mang theo không nhiều lắm, khi nãy cô ở trên lưng chị đeo một cái ba lô nhỏ, chị vừa cõng cô còn vừa kéo va li theo. Chính vì thấy chị cực như vậy cô mới đề nghị chị để cô tự đi, nhưng mà mong muốn của cô cuối cùng không thành.

Ngoại trừ tâm tình bên trong thay đổi, Sowon ở ngoài cũng hệt như mọi ngày. Sowon ít cười, nói chuyện với người khác cứ hay cau chân mày, dùng cặp mắt u ám nhìn người ta khiến ai cũng kiêng dè không dám gây chuyện với chị, chỉ khi chị nhìn cô cặp chân mày mới giãn ra một chút. Chị đi đến quầy check-in, anh chàng trực đêm kia hồi lúc cô và chị trả phòng cũng là do anh ta giúp làm thủ tục, bây giờ lại thấy cô và chị nên có chút ngạc nhiên.

- Ủa hai cô...?

- Chào anh, tôi có trả phòng hôm qua, nhưng do có việc đột xuất nên trễ chuyến bay mất! Tôi có thể thuê phòng không?

Cô gãi đầu, bối rối cất tiếng, đột nhiên cảm thấy ngại ngùng thế nào đó. Anh ta nghe cô nói xong liền lật đật kiểm tra các phòng

- Xin lỗi cô, phòng hai giường đã hết rồi, cô có muốn ở phòng một giường không?

Cô nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lúc, giữa một giường với hai giường, nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy không có điểm gì là bất ổn nên cô nhanh chóng gật đầu.

Đến khi lên phòng cô mới cảm thấy quyết định của mình là sai, cực kì sai...

Đây là phòng dành cho couple, màu chủ đạo là màu đỏ, có một chiếc bàn nhỏ ở giữa phòng, còn chuẩn bị sẵn cả rượu, trên giường và trong bồn tắm còn có cánh hoa hồng. Cô hốt hoảng chạy tới chạy tui mấy vòng chỉ để ngỡ ngàng ngắm mấy thứ đó, không còn nghi ngờ gì nữa, đây thật sự là phòng dành cho các cặp đôi mới cưới. Cô ngồi phịch xuống giường, đưa mắt nhìn ra chị lại càng hoảng hồn hơn. Chị nghiêng đầu tựa cả người vào tường, khoanh tay trước ngực nở một nụ cười ma mãnh nhìn cô. Cô bất giác rùng mình một cái, linh cảm có điều gì không ổn nên né tránh ánh mắt của chị.

- Em muốn tắm trước hay để chị tắm trước?

Chị cất tiếng hỏi cô, hai mắt cô đảo liên hồi, cô nuốt nước bọt

- Chị...chị tắm trước đi.

- Được thôi!

Vừa dứt lời chị liền lấy đồ vào nhà tắm, còn cô thì cứ bần thần ngồi một chỗ, mãi đến khi chị bước ra cô mới hoàn hồn nhìn chị. Cô há hốc mồm, không biết có phải mắt cô có vấn đề hay không, hôm nay cô thực sự thấy chị đẹp hơn mọi ngày rất nhiều. Chị chỉ mặc một chiếc áo thun trắng trơn ngắn tay cực kì đơn giản như mọi ngày, và một chiếc quần short thun đen ngắn cũn cỡn. Chị yêu thích sự thoải mái, phàm là cái gì mặc vào thấy dễ vận động thì chị đều thích, chị thích áo thun trắng đến nỗi tủ đồ của chị ở nhà toàn là áo thun trắng. Cô thỉnh thoảng cũng lấy áo của chị mặc, nhưng khổ nỗi chị đã cao lại còn thích mặc rộng cho thoải mái, thành ra mỗi lần cô lấy áo chị mặc đều trông như đang mặc đầm vậy. Và đêm hôm nay sẽ là cái đêm được liệt vào danh sách 'Những đêm bất đắc dĩ' của cô, lí do là cô không mang dư đồ, chị thì khỏi bàn cãi, chị luôn thủ sẵn mọi thứ bất cứ khi nào cô cần, nhưng mà điều dở khóc dở cười ở đây là chị toàn thủ sẵn áo thun trắng mà thôi. Cô đành ngậm ngùi đi vào nhà tắm, trên tay cầm theo một bộ đồ giống y đúc bộ đồ chị đang mang.

Cô thả mình trong bồn, dòng nước ấm áp ngấm vào da thịt khiến cô cảm thấy thoải mái hẳn lên, cô ở ngoài đường mấy tiếng liền, về nhà thực sự chỉ muốn nằm phịch trên giường đánh một giấc no say. Cô đang tính hát hò một chút thì cửa phòng tắm toang mở khiến cô giật bắn người

- Á!

Cô co hai chân, đan chéo hai tay trước ngực nhìn về phía cửa. Chị bước vào với một vẻ mặt cực kì bình thản, còn hồn nhiên lấy bàn chải đứng đấy đánh răng trong khi cô còn chưa hết hốt hoảng ở bên này. Cô nhìn chị chằm chằm, hai tay càng giữ chặt thân mình hơn, chị thì từ đầu đến cuối chỉ nhìn vào gương chứ chẳng nhìn cô lấy một lần. Chị đánh răng xong thì xả nước rửa mặt mấy cái rồi quay người đi ra, còn không thèm đóng cửa lại. Cô bỏ hai tay đang che ngực xuống, hậm hực ngước mặt ra phía cửa định trách móc chị đã vô bất ngờ rồi khi trở ra lại còn không đóng cửa, nhưng lời nói chưa kịp bật ra khỏi cổ họng cô lại hốt hoảng đưa hai tay che ngực lại khi chị đột nhiên lại ló đầu vào trưng ra cái vẻ mặt lo lắng giả tạo đáng ghét

- Em che không thấy mệt hả? Đằng nào chị cũng thấy hết rồi kia mà.

Cô cắn môi nhìn chị, không phủ nhận cũng chẳng khẳng định, lí trí đang thúc giục cô hất nước vào mặt chị để trừng trị cái bộ mặt đáng ghét nhưng tim cô lại ngăn chặn toàn bộ hành động đó vì sợ chị sẽ bị ướt. Bởi cái tâm trạng bài xích như thế nên cô ngoài ngồi một chỗ cắn môi nhìn chị cũng chẳng biết làm gì khác. Chị cũng không có ý định chọc cô dai dẳng, chỉ cười nhẹ rồi đóng cửa lại, như chỉ đợi có thế, cô đột nhiên lại cảm thấy nhục nhã, thả cả người xuống dòng nước ấm lăn qua lăn lại cả chục vòng...

Khi cô trở ra, cả căn phòng bị bao phủ bởi một bầu không khí im lặng đến đáng sợ. Cô hé mắt nhìn chị, chị đan chéo chân ngồi tựa mình lên thành giường, đôi chân mày cau lại như mọi khi và mắt đang dán chặt vào điện thoại. Bỗng nhiên trong một phút giây nhỏ nhoi, có dòng suy nghĩ lân la lướt ngang qua trí óc cô: Có phải chị đang nhắn tin với con bé So Hyun ấy không?

Chị thấy cô trở ra liền ngước mặt nhìn cô, để điện thoại qua một bên rồi đứng lên đi đến cái hộc tủ đối diện giường, lấy từ trong đó ra một cái máy sấy

- Ngồi trên giường đi chị sấy tóc cho.

Cô nghe xong liền ngoan ngoãn ngồi bên mép giường, chỉ một lúc sau chị đã đến trước mặt cô, dùng những ngón tay thon dài luồn qua từng lọn tóc. Cảm giác các ngón tay chị chốc chốc lại chạm vào da đầu khiến cô rất thích, cô rất thích được chị sấy tóc cho như vậy

- Sowon...

- Hủm?

- Chị sấy tóc cho em bao nhiêu lần rồi?

Cô buộc miệng hỏi, chị không suy nghĩ gì mà lập tức trả lời cô

- Em tự tính đi, cứ đêm nào mà em vừa tắm xong đã nằm ườn trên giường thì đêm đó chị sấy tóc cho em.

Cô ồ lên một tiếng, xong như chợt phát hiện ra điều gì liền ngước mặt lên nhìn chị ấp a ấp úng

- Hình như...em hay như vậy lắm...

Cô nuốt nước bọt, dùng ánh mắt ăn năn nhìn chị, cô tự nhẩm cũng nhận thấy một tuần bảy ngày thì hết bốn năm ngày gì đó cô bỏ mặc cái đầu ướt để đi ngủ rồi. Chị cúi đầu nhìn cô, mỉm cười giơ nắm đấm lên cốc nhẹ đầu cô một cái

- Hình như cái gì mà hình như, sức khoẻ đã không tốt mà lúc nào cũng bướng như vậy.

- Tại em mệt quá nên...

- Bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng bướng...

Chị cứ nói một chữ 'bướng' thì lại lấy ngón trỏ gõ một phát vào trán cô, còn cô chỉ biết mím môi nhắm chặt hai mắt chịu trận...

------------------------------------------------

Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.

https://truyen2u.com/tac-gia/Matchitow

Nếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com