#20
Sowon từ từ mở mắt, ánh nắng mặt trời chắc đã quấy rầy giấc ngủ của chị nhiều lắm, nên chị mới nhăn nhó tỉnh dậy như vậy. Chị ngước mặt nhìn cô, phát hiện ra tay mình đang ôm khư khư chân cô thì chẳng những không nới tay ra mà còn ôm chặt hơn, còn làm bộ dạng lười biếng dụi mặt vào chân cô mấy cái. Cô phì cười, dáng vẻ này thật sự là cực phẩm, đích thực là hàng hiếm vì cô chưa từng thấy nó bao giờ
- Chị mệt lắm hả?
Tay cô vuốt nhẹ tóc chị, miệng hỏi nhỏ. Chị gật gật đầu làm cô thấy thương thương, miệng nửa cười nửa không, cô lại cúi xuống chị nói khẽ
- Tại hôm qua cõng Eunha nên mệt hả?
Cô cứ ngỡ chị sẽ thừa nhận, vì thường khi người ta buồn ngủ sẽ mất đi hơn một nửa ý thức, những điều họ thốt ra khi ấy đích thực là những điều họ thật sự nghĩ trong lòng. Nhưng không, giọng chị dù không rõ ràng, từng câu từng chữ vẫn lọt vào tai cô, ấm áp đến lạ
- Ưmm...chị chỉ muốn ngủ thôi...Eunha nhẹ mà...
Đến giờ cho dù điều ấy có không phải là sự thật đi chăng nữa cô vẫn sẽ tin. Cô bất giác mỉm cười, nếu sớm biết sẽ có ngày này, trước kia cô đã không tự dằn vặt bản thân nhiều như vậy. Tất cả những chuyện đau buồn trong quá khứ ấy giống như chỉ để chuẩn bị cho khoảnh khắc hạnh phúc này của cô và chị. Cô nhắm mắt ngửa mặt lên trần nhà, mỉm cười thầm nghĩ
Cuối cùng mọi thứ cũng đã qua rồi! Tất cả đều đã qua hết rồi...
Chợt cảm giác tay mình bị nắm chặt, cô vội nhìn xuống, chị đã tỉnh và đang nhìn cô chằm chằm
- Bé con đang nghĩ gì đó?
Cô liền mỉm cười, dạo gần đây số lần cô cười thật lòng đang tăng lên thì phải
- Em đã nghĩ là...'Sao hôm nay Sowon ngủ lâu thế nhỉ?'
Chị lười biếng lăn sang bên kia, cả giọng nói cất lên cũng lười biếng
- Bộ lạ lắm hả?
Cô gật đầu liên tiếp mấy cái
- Em chưa từng thấy chị ngủ ngon như thế bao giờ nên không có gọi.
Chị nằm sấp người, ụp mặt vào gối
- Em có gọi Sowon này cũng dậy không nổi đâu~
Cô cười hi hi, nghĩ có lẽ lúc quay sang ôm chân cô chị đã tỉnh rồi, nhưng do mệt quá nên mới tiếp tục nằm như vậy. Cô chui ra khỏi chăn, leo lên lưng chị ngồi khiến chị giật mình ngoái đầu ra sau
- Trời ơi tui buồn ngủ quá mà cũng không tha cho tui nữa~
- Không cho Sowon ngủ đâu! Dậy chơi với Eunhaaa~
- Aa...a...gãy lưng mất.
Chị ngửa đầu ra sau kêu lên, cô đang nhún thì dừng lại, hạ mình tựa người vào lưng chị, ôm chầm lấy cổ chị từ đằng sau
- Ấy chết em xin lỗi! Chị đau hả?
Chị khựng lại một chút, sau đó liền xoay người, nhanh như chớp đã kéo cả thân cô nằm xuống và cố định cả hai tay cô. Chị lại nở nụ cười ma mãnh, vùi đầu vào cổ cô, bỗng có một dòng điện chạy dọc khắp cơ thể khi cô cảm nhận được có thứ gì vừa mềm mại vừa ướt át đang ve vãn nơi cổ mình. Trong vô thức cô đã cất lên những tiếng rên khe khẽ khi chị hết hôn bên này lại hôn đến bên kia. Hai tay bị chị giữ chặt, cô vốn yếu hơn chị nên cũng không vùng ra được, cô mở to mắt ra liền bắt gặp cặp mắt gian tà của chị, cảm thấy rợn người quá nên lại nhắm chặt hai mắt quay đi. Nhưng vừa quay đi chị đã cất giọng lạnh lùng
- Không biết vì sao chị đột nhiên trở nên như thế hả?
Cô nuốt nước bọt, tự hỏi sao chị đã không nói đến thì thôi, hễ nói toàn nói trúng. Cô đỏ mặt không nói gì, ngoài chiếc lưỡi liên tục ve vãn ở cổ cô ra, chốc chốc còn có đôi môi mềm mại hôn nhẹ nhàng vào cổ, lâu lâu chị lại cắn một phát khiến cô phải kêu lên vì đau
- Ah...Sowon à...em đau...
Chị cười, làn hơi ấm nóng phà vào cổ, vào tai cô
- Ngực của em mềm mại thật đấy.
Giọng nói ma mị của chị làm cô sực tỉnh vì nhận ra nguyên nhân chị trở nên như thế, khi nãy chẳng phải chính cô lúc ôm chị đã tựa ngực vào lưng chị hay sao? Đôi mày cô nhăn lại, ánh mắt nhìn chị đáng thương đến tội nghiệp, hôm nay cô chết chắc rồi. Chị nhếch môi, hơi thở lại thả nhẹ vào chiếc tai nhạy cảm của cô khiến cô rụt cổ
- Nhận ra rồi sao? Hơi trễ đó.
Cô run rẩy nhìn chị, bộ dạng này của chị làm cô sợ thật sự. Khoảnh khắc ấy chị đã thả tay khỏi cổ tay cô, cô thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ cuối cùng mình cũng được giải thoát, nhưng mọi việc không như cô nghĩ, chị ngay sau đó đã kéo áo cô lên làm lộ bộ ngực trắng nõn nà
- Á! Sowon...
Cô vội kéo áo xuống, đan chéo hai tay trước ngực, nhìn chị với một cặp mắt thành khẩn. Chị không nói gì, lập tức lại cố định hai tay cô, hai chân chị cũng ghì chặt hai chân cô, cô căn bản là không thể trở mình hay làm bất cứ điều gì. Chiếc áo khi nãy cô vội vàng kéo xuống giờ đây đã bị hàm răng của chị chầm chậm kéo trở lên, từng lọn tóc của chị lướt qua da thịt khiến cô không thể kiềm chế mà cong người lên
- Ưmm...
Cô nghiêng đầu qua một bên thở hổn hển, nhắm chặt hai mắt né ánh nhìn của chị. Chị lúc này lại dịu dàng đến lạ, hôn nhẹ lên má cô rồi nói
- Đừng sợ, em sẽ thích ngay thôi.
Chỉ một câu nói của chị cũng đủ để khiến cô rùng mình, ngoài gương mặt gây ám ảnh của chị ra thì từ nãy giờ trong đầu cô chẳng hề hiện lên một hình ảnh nào khác huống hồ gì là cảm giác thích thú. Chị nắm chặt hai cổ tay cô, để cố định trên đầu, tay còn lại đặt lên một bên ngực cô và bắt đầu xoa nắn. Cô không biết cảm giác này là gì, thật sự không biết, cũng chưa từng trải qua những cảm giác kì lạ như thế này bao giờ, nhưng phải thú nhận một điều rằng...cô không hề cảm thấy khó chịu, cũng không ghét nó, nên cô nằm yên đó, để tay chị muốn chơi đùa thế nào thì chơi. Ấy vậy mà chị đã không biết điều, lại giở giọng trêu chọc cô
- Thích rồi đúng không?
Tim cô đánh liên tục mấy hồi trống to tướng, tưởng chừng như sắp nhảy ra ngoài khi nghe chị buộc tội. Cô không dám mở mắt ra nhìn chị, sợ rằng chị sẽ lại tìm cớ chọc ghẹo nên đã vờ phớt lờ câu nói kia.
Chị bỗng nhiên thả tay ra khỏi ngực cô, cả hai cổ tay chị cũng không còn giữ, dù có hơi quê nhưng cô phải thừa nhận rằng khi ấy cô cảm giác hơi trống trải một chút. Cô mở mắt nhìn chị, hai tay nắm chặt dra giường không biết phải che chỗ nào dù chị đã trả tự do cho chúng. Chị cười nhìn cô
- Thấy trống trải rồi hả? Đừng lo, mới chỉ là bắt đầu thôi.
Chị ngay sau đó lập tức vùi mặt vào ngực cô, đầu lưỡi nhanh chóng tìm đến vuốt ve nơi nhạy cảm nhất. Cô vì sự di chuyển khó lường của nó mà cả người uốn éo theo không ngừng, hai tay cô giữ chặt đầu chị, chẳng những không đẩy chị ra mà còn kéo đầu chị về phía mình, bản thân thì co người lên hưởng thụ. Sự việc này đến mãi về sau nghĩ lại cô cũng không hết nhục nhã, mặc dù chị chẳng bao giờ lôi ra chọc, chỉ có cô tự nghĩ về nó rồi hờn dỗi chị vô cớ, mặt chị tất nhiên là mãi ngu ngơ ra chẳng hiểu cô giận gì, đến cả cô còn không biết tại sao cô lại giận chị vì việc mình đã hưởng thụ một cách trơ trẽn như thế...
Chị hành cô đã đời thì ngồi lên, liếm mép một cách thèm thuồng, nhìn cô cười như ngốc một cái. Cô toan ngồi dậy, nhưng chỉ một cái đẩy vai của chị đã khiến cô quay trở về vị trí cũ. Sowon lại nở nụ cười gian xảo, cởi hẳn áo cô ra và chầm chậm cho tay luồn vào bên trong quần nhỏ của cô. Đột nhiên bị chạm vào chỗ nhạy cảm khiến cô giật nảy mình
- Sowon! Chị...
Nhưng chị đã ngắt lời, hoàn toàn phớt lờ sự hoảng hốt của cô, nụ cười gian xảo trên môi mỗi lúc một đậm hơn
- Eunha...em ướt hết rồi nè.
- ...
------------------------------------------------
Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.
https://truyen2u.com/tac-gia/Matchitow
Nếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com