Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.

Junhui thoát khỏi đám sinh viên chật kín trước quầy căng tin với bốn phần sườn chua ngọt trên tay. Sườn chua ngọt là một trong những món ăn đặc biệt trong suất cơm vào thứ bảy hàng tuần.

Anh ngạo nghễ bước đến chiếc bàn trong góc phòng ăn, tiếng bát chạm bát, đũa chạm đũa leng keng.

"Này sườn chua ngọt của mấy ông tướng đây."

Jun đặt bốn đĩa sườn thơm nức xuống bàn chia cho ba "ông tướng" đang cắm mặt vào ăn. Nghe thấy tiếng Jun gọi, và cả mùi sườn thơm xộc vào mũi, ba người bật dậy, ánh mắt long lanh nhìn anh.

"Oa oa oa thank bro!" - Mingyu miệng lúng búng cơm, thỉnh thoảng còn chu chu miệng cảm thán.

"Hú hú sườn ngon ghê" - Renjun gắp một miếng sườn bé xinh lên miệng rồi gặm, nước sốt dính tèm lem cả lên má. - "Cám ơn Jun đại ca, không hổ công anh tích thẻ ở căng tin mà được nhận sườn miễn phí."

Jun cười nhăn nhở, mấy cái chuyện tích thẻ rồi phiếu ăn giảm giá với anh có là gì đâu. Rồi anh rút từ túi áo một lon trà chanh đưa cho Minghao ngồi đối diện. Lúc nãy anh đi lấy đồ ăn tiện đi mua giúp cậu lon nước luôn. Minghao gật đầu cảm ơn, tay cậu rút khăn giấy lau miệng cho Renjun rồi nhận lấy lon trà chanh từ anh.

Cậu vươn người, tay áo co lại để lộ ba chữ số đen sì trên cổ tay cậu. Nó không phải là con số "711" bữa trước, mà là "717", một con số lạ hoắc nào đó. Minghao đang điên đầu vì con số ấy suốt mấy ngày nay. Theo như Mingyu nói, là cậu có soulmate rồi đấy. Và khi cậu ta nói thế, Minghao chỉ biết chửi thầm trong đầu. Thì trước kia cậu còn không thèm tin mấy chuyện vớ vẩn kiểu như soulmate và giờ thì cậu lại là người có tri kỉ của đời mình. Minghao cũng chẳng muốn quan tâm soulmate của mình là trai hay gái, cao hay thấp, lớn tuổi hay nhỏ tuổi hơn cậu,... Người ấy là ai thì cũng kệ đi, cậu đâu có quyền lựa chọn. Nhưng cái mà khiến cậu ngứa ngáy vô cùng chính là, cái hình trên tay cậu...xấu mù. Cậu đoán chắc ba số "717" ấy là hình xăm và kẻ nào xăm cái hình này hoặc thiết kế nó là kẻ ngốc nghếch. Kẻ ngốc nghếch ấy đã chọn phông chữ dày cộp, lại còn dùng màu đen sì làm cậu cảm giác tay cậu như đeo 10kg vàng. Thà nó là mấy vết than cậu quẹt bừa hôm trước còn đẹp hơn, be bé xinh xinh.

Mingyu uống một ngụm sữa, cậu ta tinh ý thấy đầu mày của Minghao cứ dính lại với nhau từ nãy đến giờ. À đâu, cả tuần nay Minghao đã luôn bày ra bộ mặt muốn đấm chết cả thế giới chỉ vì cậu có hình xăm to tổ bố trên tay.

"Minghao à, mày không cần phải tỏ ra quạu quọ như thế đâu, mày sẽ sớm gặp được soulmate của mày và tẩn cho người đó một trận vì đi xăm một hình xấu ma chê quỷ hờn." - Mingyu liếc mắt, cầu mong là nói xong câu này cậu ta sẽ không bị Minghao ném cả khay cơm vào mặt.

Thế rồi tất cả sự chú ý đổ dồn lên cậu. Renjun nghiêng người nhìn cậu, Jun ngẩng mắt lên coi sắc mặt cậu ra sao, miệng vẫn gặm sườn ngấu nghiến. Minghao thở dài, kéo tay áo xuống tận mu bàn tay. Đã vậy thì không nhìn nữa... Tự dưng cậu có ác cảm với soulmate thế, làm cậu hành xử như tên dở hơi suốt cả tuần rồi, hết than vãn với Mingyu cái chuyện hình xăm nó xấu xí như nào, đến việc nằm ăn vạ với Jun rằng em không muốn gặp soulmate đâu, rồi còn mếu máo với Renjun nào là anh hiểu vì sao em lại sợ hãi khi thấy dấu hiệu của tri kỉ, nào thì anh muốn đấm chết soulmate của anh vô cùng, à, là nam thì anh đấm, còn là con gái thì thôi anh về anh ngủ một giấc cho bõ tức...

Trong vòng một tuần, bao nhiêu cái sự khùng điên của Minghao đều phơi bày hết trước mặt anh em cùng phòng.

Haizz, cái dáng vẻ điềm tĩnh, "già đời cóc cụ" của Minghao thường ngày dường như vỡ tan, giờ cậu chẳng khác nào mấy tụi loi choi cấp hai mà cậu biết.

--

Minghao kéo chăn xuống ngang mũi, ánh mắt mơ màng nhìn vạn vật xung quanh căn phòng kí túc. Nhìn đồng hồ trên điện thoại, bây giờ là bốn giờ chiều. Cậu thấy phía giường đối diện Renjun đang chơi game với Mingyu, có lẽ thằng bé vừa mới tan tiết Hình họa, sau lưng nó vẫn là ống đựng giấy vẽ còn chưa thèm cởi ra, trên người vẫn mặc lớp áo phao dày sụ. Còn Mingyu ngồi vắt chéo chân, tay cầm máy chơi game nintendo switch, miệng còn liến thoắng kể gì đó về soulmate.

"Có thể những giấc mơ mà mày kể với anh gần đây có liên quan đến soulmate của mày đấy. Nhiều khi người ta còn mơ được điềm gặp soulmate ở đâu, rồi mình còn đi tìm họ ở đúng nơi đó nữa." - Mingyu nhăn nhó, tay nhấn nút điều khiển càng hăng. - "Mày kể là gặp người ta ở tiệm xăm hay tiệm xỏ khuyên gì đó đúng không? Thì có thể là vị trí của người ta ở đó, hoặc bất cứ thông tin gì của họ có liên quan đến xăm hoặc xỏ khuyên... anh nghĩ vậy."

Minghao dụi dụi mắt, chăm chú nghe mấy kiến thức khá lá "bổ ích" mà bấy lâu nay cậu không thèm đặt chút niềm tin nào. Ngồi cạnh Mingyu, Renjun gật gù, thằng bé nghĩ ngợi gì đó, một tay bấm phím điều khiển một tay vân vê cái khuyên bạc nhỏ xinh trên vành tai. Minghao để ý, dạo này thằng bé muốn gặp soulmate của mình lắm rồi. Dựa trên những gì cậu nghe được Mingyu với Renjun kể lúc nãy, có thể nó gặp soulmate sớm thôi. Cậu vò tóc, bật dậy và kéo gọn chăn vào một góc. Mingyu nhếch mắt nhìn cậu, nghĩ ngợi điều gì đó rồi vỗ vai Renjun, kêu thằng bé tạm nghỉ game.

"Minghao, cưng có muốn đi tìm soulmate của Renjun không?"

--

Minghao đi theo sau hai bóng lưng một to một nhỏ trước mặt. Người cậu co ro vì lạnh, trước khi ra khỏi nhà cậu quên mất không quàng khăn mà chỉ vội chạy theo Mingyu với Renjun.

Hai người kia định đi tìm mấy cửa hàng xăm với xỏ khuyên ở quanh khu phố gần kí túc của họ. Mingyu lướt bản đồ trên điện thoại, dựa theo linh cảm phán đoán của mình mà loại trừ được một số cửa hàng. Thực ra là mỗi lần Mingyu đọc tên cửa tiệm nào đó, cậu ta quan sát cái khuyên tai của Renjun. Hình như càng gần đến nơi có soulmate, khuyên tai của Renjun càng sáng lên.

Renjun víu vào tay áo Mingyu, thấy tim cậu đập loạn xa, cảm giác như khuyên tai đang rung lên. Một xúc cảm ấm nóng lan rộng khắp vành tai, rồi đến gò má lạnh giá của cậu và rồi là khắp cơ thể.

Minghao nhíu mày, cũng thấy khuyên tai của Renjun càng sáng đến lạ. Bỗng Renjun dừng trước một cửa tiệm xăm, Mingyu vẫn tiến về phía trước nhưng rồi mau chóng khựng lại. Cả ba người đều không bảo nhau mà cùng dừng lại trước tiệm xăm ấy. Minghao ngẩng đầu nhìn tên cửa tiệm, nhẩm đọc.

"H-home?"

Minghao bổng thấy ngứa râm ran khắp cổ tay phải, có cảm giác kì lạ đang thúc lấy lưng cậu tiến vào cửa tiệm đó.

Tim Minghao đập thình thịch, chính là cảm giác của sự chắc chắn về điều gì đó. Cậu đập vai Mingyu, nhìn Renjun rồi hai anh em nhìn nhau, gật đầu chắc nịch và chạy vào trong cửa tiệm. Mingyu có chút khó hiểu khi nhìn hai người, nhưng cậu ta mau chóng nhận ra và đi theo sau.

Vừa mới bước vào, có cậu thanh niên đầu undercut màu đen nở nụ cười thật tươi, tai xỏ đầy khuyên, có chiếc khuyên hình ghim băng to tướng, chỉ duy nhất ở một bên tai có độc nhất một chiếc khuyên tròn nhỏ.

"Xin chào quý khách! Chào mừng quý khách đến với tiệm xăm của chúng tôi!"

Renjun chạm mắt với thanh niên ấy, hai người liền ngẩn người ra nhìn nhau.

Minghao mỉm cười, đoán chắc cậu thanh niên ấy là soulmate của thằng bé rồi. Cậu nhanh chân bước vào trong, có vẻ như hôm nay vắng khách. Minghao thản nhiên đi vào, cảm giác thân thuộc. Không biết trong lòng cậu đang tìm kiếm điều gì, một điều gì đó ở ngay đây thôi. Minghao bồn chồn, túm áo Mingyu ở phía sau.

Ở phía cầu thang, thân hình cao lớn bước xuống, ở cổ tay trái là một vết màu đen nhỏ xíu. Tiếng bước chân chậm rãi, chậm rãi theo từng nhịp tim đập trong lồng ngực Minghao. Ánh mắt cậu như chôn sâu vào thân hình đó, cậu thấy rõ con số quen thuộc trên tay người ấy.

Tóc đen, mũi cao, gọng kính vàng, áo jacket đen, chân dài, bờ vai lớn.

Đó là những gì chạy qua trong đầu Minghao ngay khi thấy người đàn ông ấy.

Không chần chừ, đôi chân gầy của cậu nhan bước tới chân cầu thang. Ánh đèn vàng mờ ảo. Cậu cố kéo lớp tay áo dày cộp, để lộ ra hình xăm nào đó.

Gã khịt mũi, ánh mắt chuyển sang bóng dáng thanh niên cao gầy. Gã thấy thanh niên ấy đẹp một cách kì lạ, và bằng một cách nào đó, gã cảm tưởng như tim gã sẽ chôn chặt ở thanh niên này suốt đời. Cậu đến gần gã, miệng lắp bắp không nói lên lời, cổ tay trắng in vệt đen sì.

Gã lẳng lặng nhìn, đứng sát gần cậu hơn, gã thấy ánh mắt kiên định và cứng rắn ở cậu, đôi môi cậu như đông cứng.

Bỗng đôi tay ấm áp của gã nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Minghao. Đôi đồng tử dãn nở, gã hít một hơi rồi nói, tông giọng trầm ấm bao trùm khắp căn phòng.

"Cậu là...711."

tbc.

chap2/ 2.1.2021/ 11:12pm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com