i dont wanna go
Mỗi ngày không còn hắn ở cạnh, em thấy trống trải trong lòng một ít. Không còn dày vò mình như những ngày trước nhưng nhìn chung, em vẫn còn buồn. Thì ra thất tình là vậy.
Hai cái khung xe vứt ở xó phòng, em cũng tò mò về cái đam mê lạ lùng cũng hắn nên thử tìm hiểu. Vứt thì cũng uổng. Em cũng quyết định đi đến tiệm xe đạp để mua thêm vài món phụ kiện, thoáng chốc thì em đã có một chiếc xe cũng giống với hắn. Ban đầu em định mua cặp để cả hai cùng đạp xe với nhau. Giờ thì chiếc khung xe còn lại đang được em rao bán trên sàn.
" Xe cặc gì mắc dữ vậy trời..."
Em tập đạp xe quanh khu nhà của em, cảm giác cũng không tệ. Lúc đạp xe em lại nhớ đến hắn, nhớ đến những kỉ niệm chẳng có gì tốt đẹp. Phải rồi, làm sao phải tiếc một người làm tổn thương mình cơ chứ.
Tình cờ dừng lại ở một góc phố nhỏ, là Hyuk. Anh đang ngồi gần cửa hàng tiện lợi cùng với trái chuối trên tay. Thế giới này nhỏ nhỉ? Không gặp tên này thì gặp tên kia. Nhìn anh làm em nhớ đến cái ngày anh giấu em về tình cảm nhạt nhòa của hắn.
Nghĩ trong đầu là thế nhưng em vẫn không trách Hyuk được. Bạn của hắn, chỉ có mình Hyuk nói chuyện với em, tâm sự về tính cách của Wooin. Chính anh cũng là người đề xuất món quà bất ngờ của em dành cho hắn. Anh tốt nhưng người tệ là bạn anh.
Hyuk cũng thấy em, cái khung xe hồng làm anh chú ý đến em ngay lập tức. Em biết anh thấy em rồi nhưng lại vờ như chưa ai thấy ai.
" Yn."
Hyuk gọi em khi em đi ngang qua anh.
" Gì? Quen không mà gọi?"
Em dừng xe lại, nhìn tên này mặt lúc nào cũng khờ khờ khiến em mất kiên nhẫn.
" Đạp xe à? Muốn đi dạo chung với anh không?"
________
Em với Hyuk đạp xe dạo với nhau dọc sông Hàn.
" Khung xe mắc vậy mà để đạp dạo thôi à?"
" Mua không bán rẻ cho."
" Thôi xin...Cái khung còn lại thì sao?"
" Bán từ thời cụ Tống rồi, tự nhiên đâu ra đỡ tốn một cục tiền haha!..."
Anh biết nụ cười trên gương mặt của em, nó gượng ép đến nổi khiến khoé mắt em rưng rưng vài giọt lệ.
" Bỏ đi, giờ này em buồn vì nó làm gì. Em biết rõ nó tồi mà."
" Um, tại em ngu quá nên mới để nó lừa."
" Dù sao anh nghĩ nó cũng yêu em thật."
Em lắc đầu chối bỏ, em còn nghĩ hắn yêu em thật nói chi tên khờ kia. Rõ là anh biết bạn anh đã chán em từ bao giờ, vậy mà khi đi lựa khung xe anh còn cổ vũ em tặng cho hắn.
Dừng lại ở một cửa hàng tiện lợi trên đường, em đạp một khoảng dài nên đã đuối sức. Hyuk thì vẫn ổn, anh còn chẳng thở dốc lấy một hơi. Em lựa một một vài món đồ ăn nhanh lẫn nước, còn Hyuk thì lại ăn chuối.
" Thiếu chuối chết hả Hyuk."
Em thắc mắc nên Hyuk mua thêm một quả cho em, vậy là cả hai đứa ngồi bên mép cửa hàng tiện lợi ăn chuối.
Bỗng, em thấy hình dáng quen thuộc bên kia đường. Là Wooin, hắn đi cùng với Joker. Em ổn mà, dù sao trước khi yêu hắn, em cũng đã từng tan nát trái tim một lần.
Nếu chỉ là đi cùng với Joker thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng lần này lại có thêm một cô gái lạ, hắn ôm eo và lại còn đụng chạm thân mật. Những hành động ấy đều chính mắt em nhìn thấy. Em hiểu rõ hiện tại hắn đã không còn tình cảm với em, cảm xúc lại dày vò chính bản thân em. Cố để nước mắt không rơi nhưng em lại không kiềm được. Mắt em vẫn nhìn hình bóng ấy dẫu biết hắn không còn yêu em nữa, hắn nhoè dần theo những giọt nước mắt rơi xuống.
" Đừng nhìn nữa."
Hyuk che tầm mắt em lại. Tay kia đang cố lau đi hàng nước mắt đang chảy dài trên má của em. Em đau lắm.
" Khóc nhè xấu lắm, nín đi anh mua kẹo cho."
Anh loay hoay dỗ người trước mặt thì em đã gạt tay em qua một bên.
" Đâu...kẹo đâu."
Nhìn em sụt sịt dụi mắt, anh xoa đầu em rồi nhanh chóng vào cửa hàng mua kẹo. Bước ra cùng một bịch kẹo dẻo trên tay, Hyuk lại ngồi xuống cùng em dỗ dành."
" Lớn già đầu còn khóc nhè, bình thường đanh đá lắm mà? Không ra đó đập cho nó một trận đi, sợ nó à?"
" Không chấp nổi hai thằng, thằng cao hai mét với thằng cao mét bảy. Ra có khi bị tẩn ngược lại."
Em nhăm nhăm bịch kẹo dẻo mà Hyuk mua cho, vừa ăn vừa nghe anh kể xấu đám bạn của mình.
" Joker thì anh chịu, Wooin nó đéo phân biệt trai gái đâu. Thấy ngứa mắt là nó bụp hết. Bữa ở quán bar, hôm gặp em ấy. Nó xém cho anh lên bàn thờ..."
" Hâm, tên điên đấy chả dám đâu. Hắn kể hắn quý anh vờ cờ lờ mà."
Hyuk ôm mặt tỏ vẻ ngại ngùng.
" Wooin nó hơi điên tí nhưng sống tình nghĩa lắm. Với cả một phần do cuộc sống nó đã rắc rối nên tính cách nó cũng vậy. Nó không xấu như em nghĩ đâu."
" Hah...định bào chữa cho bạn thân anh hả? Tồi là tồi."
Anh rướn người chôm của em vài cục kẹo dẻo, em cũng chìa bịch kẹo ra cho anh dễ bóc hơn.
_________
Ở phía của Wooin, hắn từ lâu đã hối hận với quyết định vào đêm hôm ấy của mình. Chẳng có gì khiến hắn thoả mãn trừ em. Tình dục, thuốc phiện, cần sa hắn đều đã dùng để cố quên được em nhưng hắn không thể.
Hôm nay hắn đi cùng với Joker. Lại là giải quyết mấy tên ất ơ làm hỏng công việc của sếp hắn. Những tên như này chỉ cần một người đã đủ xử đẹp bọn chúng. Hắn nhận tiền của hôm nay, dư kha khá nên định sẽ đi bay bổng cùng Joker. Vậy mà vô tình làm sao lại thấy Hyuk đang cùng với người tình của mình ngồi ăn chuối với nhau.
" Cái con mẹ gì vậy? Thằng Hyuk đừng đùa với tao như vậy chứ?Hah..."
Hắn đứng nhìn em và Hyuk từ xa, nghĩ lại thì chẳng có lí do gì để hắn có cảm xúc như thế. Là ghen, là tiếc nuối hay là vì hắn không nỡ để hàng ngon lọt vào tay thằng bạn chí cốt của mình? Hắn cắn răng, vừa hay lại có một cô em được mắt bước qua. Người thường thì làm sao biết được hàng này là hàng ngoài "chợ".
" Đi với anh không? Bao nhiêu đây."
" Oh~ Hai anh hay một anh đây?"
" Một."
" Vậy đi rẻ hai tờ xanh ngọc thôi."
Hắn khoác tay lên vai cô em kia, hiên ngang bước qua em. Dòng xe tấp nập nhưng hắn thấy rõ ràng cảnh em nhìn hắn, hắn thấy em khóc, hắn thấy Hyuk dỗ em. Vậy rốt cuộc trong trái tim hắn hiện tại là cảm giác gì đây? Cảm giác tim thắt lại, hắn không thích chút nào.
Đến cuối đường, hắn buông người bên cạnh ra. Rút hai tờ trong cọc tiền hắn vừa nhận được rồi xua tay. Cô em kia chẳng cần ăn nằm với hắn mà còn được tiền như đã báo giá nên liền đi ngay. Tâm trạng hắn không ổn, hắn rút một điếu cần đã cuốn. Rít một hơi dài, nhả khói trên trời. Hắn tự hỏi bản thân rốt cuộc đã sai điều gì.
" Đối với mày thì thứ gì quan trọng nhất hả Joker?"
" Tiền...và cả gia đình tao."
Nói đến gia đình, hắn lại nhớ đến quá khứ tối tâm của mình. Gia đình đối với hắn còn chẳng có một định nghĩa. Là nơi để trở về hay là nơi để ở lại hắn cũng không biết.
" Gia đình là gì?"
" Không biết, đừng hỏi tao vớ vẩn."
Hắn chán nản chia nửa cọc tiền cho Joker.
" Về lo cho mấy đứa em mày đi, tao chán rồi. Muốn về nhà."
Joker nhận lấy cọc tiền rồi cũng nhanh chóng rời đi. Lúc này hắn cuối cùng cũng đã cảm nhận được cảm xúc trong hắn là gì. Hắn thấy cô đơn, lạc lõng giữa dòng người. Thì ra Yn đối với hắn là người quan trọng, là người đồng hành. Mỗi con đường hắn đi ngang đều để lại hình bóng của em. Hắn bắt đầu nhớ đến những kỉ niệm cùng em dạo phố, hắn nhớ cái cảm giác em nắm tay nũng nịu đòi hắn mua đồ ăn vặt. Hắn nhớ dáng vẻ đáng yêu của em khi hắn nhìn em từ trên xuống.
Nhìn đi nhìn lại, cuối cùng cũng chẳng có ai bên mình. Hắn về nhà với cả đống suy nghĩ, căn nhà đầy những đồ vật của em để lại. Cái kẹp tóc hồng kẹp trên TV hắn cũng chẳng thèm gỡ, đôi dép kuromi em đòi mua cho bằng được hắn cũng không buồn vứt. Tủ lạnh đầy ấp sữa cùng với kẹo dẻo mà em thích.
" Sao lựa chọn nào của tao đều sai hết vậy..."
Hắn về phòng, chìm mình vào chiếc giường. Mùi hương ngày cuối cùng em để lại cũng vơi đi. Đã hơn ba tuần rồi, hắn không nỡ vứt hết tất cả về em. Hắn đã quen với sự hiện diện của em mất rồi.
Cũng chỉ vì cảm xúc nhất thời, hắn quay đi bỏ em ở lại. Hắn không muốn dừng lại, chỉ là hắn buộc miệng và nghĩ điều ấy là đúng đối với một người như hắn. Việc không liên lạc cũng là do cái tôi của hắn quá cao, hắn giận vì em không chuyển sang sống chung với hắn. Em cũng giận hắn vì đã không tôn trọng quyết định của em. Nhưng người sai cuối cùng vẫn là hắn, hắn đã sai ngay từ giây phút hắn nghĩ hắn chán em.
Mở điện thoại lên, hình ảnh Hyuk che mắt em lại rồi xoa đầu em đang hiện lên tâm trí của hắn. Lục lại những bức ảnh của em hắn lại bất giác cười. Ảnh em đang ngủ, ảnh em đang nấu ăn cho hắn, ảnh em ôm hắn trên sofa hay cả ảnh cả hai ân ái nhau trước gương đều có cả. Hắn gọi cho ai đó.
" Alo? Ra club Rover nói chuyện với tao."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com