CHƯƠNG 10: LÀ THÍCH, LÀ YÊU, LÀ THƯƠNG HAY CHỈ LÀ RUNG ĐỘNG NHẤT THỜI?
Trong lúc Iruma và Silvester xem Alice và Myrddin tất bật nấu nướng thì có tiếng chim hót lảnh lót vang lên. Cánh cửa nặng nề của nhà bếp mở ra, một chú chim có phần quái dị bay vào. Nó dừng lại trên không trung, quay đầu khắp nơi như đang tìm kiếm gì đó, Iruma thấy thế bèn huýt sáo. Con chim nhanh chóng bắt được tiếng gọi, nó quay đầu, bay nhanh về phía Iruma.
Iruma lấy bức thư khỏi chân con Ma điểu. Là thư họp khẩn của Sở Ma quan. Bên trong còn một bức nữa của Silvester. Hai ác ma tạm biệt Alice và Myrddin, vội vã quay về Ma giới.
Chuyến đi này của cả hai kéo dài mấy tiếng, đến tận tối mịt mới về. Số thức ăn Alice và Myrddin chuẩn bị được ểm phép thuật bảo quản nên vẫn như mới. Trong lúc Iruma và Silvester không có ở đây, Myrddin bị Alice kéo vào một phòng học trống, dạy tất cả những tố chất và yêu cầu của một SD cho Myrddin. Thậm chí anh còn đưa thêm cho Myrddin một quyển sổ, bảo đây là hướng dẫn nhập môn SD của mình, cũng cam kết sẽ viết thư giới thiệu cho Myrddin đến học ngôi trường dành riêng cho SD ở Ma giới.
Tối đến.
Đám phù thủy trong Đại sảnh rôm rả ăn uống, thỉnh thoảng vẫn liếc mắt đến vị trí quen thuộc ở bàn dài Gryffindor.
Không biết từ khi nào, bàn dài Gryffindor đã tự giác chia làm hai phần rõ rệt được ngăn cách bởi ranh giới. Hai phần ba phía trên của bàn dài Gryffindor dành cho các phù thủy Gryffindor. Bọn nó ngồi sát rạt vào nhau, dù cho chật chội và khủy tay chạm nhau mỗi khi cắt thịt hoặc lấy thêm thức ăn cũng quyết không nhích ra một chút. Có vài đứa thà sang nhà khác ngồi ké còn hơn nhít xuống một tí hoặc vượt qua ranh giới vô hình nhưng rõ mồn một trên bàn dài. Cũng vì thế mà giữa những chiếc cà vạt đồng nhất trong một bàn dài nay lẫn thêm màu vàng đỏ rực rỡ. Phần còn lại của bàn dài – một phần ba gần cửa vào Đại sảnh trở thành lãnh thổ của nhóm ác ma. Khi Myrddin vẫn đang mê man trên giường thì nơi đây do Alice và Iruma độc chiếm, nhưng khi Myrddin tỉnh dậy, "thành viên lãnh sự quán Ma giới tại trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts" nhiều thêm Myrddin và Silvester.
Hôm nay là ngày đầu tiên Myrddin ăn trong Đại sảnh kể từ khi tỉnh lại. Mấy ngày trước tuy tỉnh lại như cơ quan nội tạng vẫn chưa phục hồi đủ để cậu có thể xuống giường hay ăn thức ăn, thậm chí cậu còn không thể duy trì tỉnh táo trong đại đa số thời gian. Trong suốt khoảng thời gian bệnh tật trên giường, Silvester gần như ngày nào cũng cắt cổ tay rót máu vào ly cho Myrddin, lượng máu lúc ít lúc nhiều. Silvester sụt mất vài ký cho vụ dùng máu nuôi bệnh nhân rồi.
Đám phù thủy hết nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn rồi lại nhìn Myrddin.
Chuyện Myrddin theo Iruma và Alice học tập kỹ năng gì đó không phải chuyện bí mật, chưa đến một buổi sáng, tin tức này đã lan khắp ngôi trường phép thuật. Bọn nó xì xầm về sức mạnh thần sầu, siêu ngầu, siêu mạnh siêu đỉnh của ác ma trông có vẻ bình thường nhất trong tất cả ác ma, và cả kẻ đầu sỏ của tất cả mọi chuyện.
Đám phù thủy đã sớm hiếu kì về kẻ cả gan sử dụng phép thuật cấm công khai, nay Myrddin xuất hiện, bọn nó tranh thủ nhìn cho đã đời. Ngoại hình của Myrddin không giống một kẻ can đảm sử dụng thần chú cấm lắm. Cậu ta cao lêu nghêu, ốm o gầy mòn như bị bỏ đói vài hôm, mái tóc nâu dài và bù xù bị cột đại bằng cọng chun, cặp mắt kính dày cui và to tổ bố, vừa trầy xước vừa băng bó khắp nơi như bệnh nhân mới trải qua cuộc chiến thảm khốc. Chiếc áo chùng cậu ta khoác cũng sắp biến thành màu xám tro vì giặc đi giặc lại quá nhiều lần, nhăn nhúm như ngàn năm không được là ủi. Thế mà bên trong con mọt sách ấy lại là sự can đảm, liều lĩnh và tàn độc không kẻ nào sánh bằng. Cậu ta như đứa con lai hưởng hết gien xấu từ ba mẹ.
Và giờ đứa con lai hưởng hết gien xấu từ ba mẹ đang ngồi nhìn chằm chằm Silvester ở phía đối diện.
Myrddin siết chặt dao nĩa trong tay, mím môi nhìn Silvester, tóc mái dài che khuất đôi mắt khiến người khác không rõ cậu đang nghĩ gì.
Chỉ thấy xung quanh Silvester la liệt những dĩa đồ ăn cháy xém, chưa chín, thậm chí có dĩa còn đang gào thét và có dĩa có con cá màu hồng cánh sen đang giãy đành đạch.
Myrddin chột dạ. Cậu chưa nấu ăn bao giờ, Myrddin cũng không nghĩ nó khó đến vậy. Nếu phải so sánh độ khó nhằn của nấu ăn với cuốn sách tổng hợp một trăm câu thần chú hay nhất mọi thời đại thì có lẽ, Myrddin sẽ bình chọn một trăm phần trăm cho quyển sách kia. Alice chỉ cần vung tay, rắc muối chỗ này một chút, vặn ga chỗ kia một chút là món ăn ngon lành hoàn thành. Còn Myrddin, vừa cầm cuốn sách hướng dẫn Alice dúi cho vừa làm theo chính xác đến từng gram muối mà món nào cũng là thảm họa.
- Anh không cần phải ăn đâu.
Myrddin nói, cậu cúi đầu, cắt miếng thịt trên dĩa có màu xanh lá. Tuy là nửa người nửa ác ma, nhưng Myrddin ăn thức ăn của còn người cũng có triệu chứng buồn nôn như ác ma bình thường.
Silvester không nói gì. Hắn bình tĩnh cầm dao và nĩa lên, cắt một miếng bỏ vào miệng. Tốc độ nhai của Silvester vẫn thế, gương mặt hắn cũng bình thản và không có vẻ gượng ép gì ở đây. Nuốt miếng thịt xuống bụng, Silvester từ tốn nói:
- Em để chảo quá nóng khi mới bỏ thịt vào nên miếng thịt này bên ngoài khét còn bên trong chưa chín.
Silvester ăn hết miếng thịt cháy khét đen thui. Lúc này con cá màu hồng cánh sen đang giãy đành đạch trong cái dĩa gần đó bỗng mọc hai chân, lao về phía Myrddin. Nó há hàm răng sắc nhọn ra, gương mặt hung hãn muốn táp đứt cánh tay đang cầm dao của Myrddin. Myrddin không phản ứng kịp, chỉ biết đực mặt ra nhìn con cá đang lao về phía mình như tên bắn. Bỗng nhiên, một tiếng rầm vang lên, trên thân con cá xuất hiện con dao ăn bằng bạc sáng loáng.
- Ở Ma giới, một là ăn hai là bị ăn. – Silvester rút con dao bạc trên thân con cá ra, thuần thục lột da, thái lát con cá và xếp lên một chiếc dĩa trống mới xuất hiện trên bàn dài. Hắn lướt dao chắc chắn, vết cắt ngọt hơn mía lùi cứ như con dao hắn đang cầm là dao làm bếp chuyên nghiệp chứ không phải dao ăn bình thường. Các miếng cá đều tăm tắp xếp thành hình tròn trông ngon mắt vô cùng – Nếu em không thể giết được nguyên liệu nấu ăn của em, vậy em sẽ là thức ăn cho nó. Tức là – Silvester đặt đĩa cá thái lát xuống trước mặt Myrddin – Em có thể nấu khét hoặc gia vị không vừa ăn, nhưng em tuyệt đối không được để nó sống sót lên đến bàn ăn. Bàn ăn là nơi ác ma buông thả nhất, cũng chính là nơi nguy hiểm nhất.
Đầu Myrddin cúi thấp đến mức muốn đập vào bàn dài. Cậu thấy nhục nhã vô cùng. Myrddin là thiên tài từ nhỏ, cậu chưa bao giờ tốn quá năm phút để hiểu rõ gì đó. Thế nhưng món ăn cậu nấu thậm chí còn sống nhăn và xém chút nữa đã tấn công cậu thành công. Myrddin len lét liếc nhìn hàm răng nhọn hoắc, trắng hếu đang hả to của con cá, nghĩ đến kết cục của cánh tay của mình nếu bị hàm răng đó ghim sâu vào da thịt. Bỗng nhiên Myrddin cảm nhận có ai đó xoa đầu mình. Cậu ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết và hai chiếc răng nanh nhọn có phần dữ tợn của Silvester.
- Cái gì cũng cần có thời gian. Em đừng gấp gáp.
Nói rồi Silvester ngồi xuống, tiếp tục xử lí đến món ăn tiếp theo Myrddin nấu.
- Anh đừng ăn nữa, không ngon lành gì....
Myrddin lí nhí.
- Nó ngon hay dở cũng không ảnh hưởng đến sự thật rằng em đã dày công chuẩn bị cho anh. Ít nhất nó không tồi tệ bằng cái hồi anh phải ăn thịt sống khi đi học.
Myrddin sững người, có cảm xúc là lạ dâng lên trong lòng cậu. Nhưng thứ cảm xúc không tên kia lẩn trốn nhanh quá, trái tim Myrddin vẫn chưa kịp túm lấy đuôi nó thì nó đã trốn mất tăm như chú mèo đen.
Bầu không khí của cả hai dần trở nên kì lạ.
- Nói đến đi học, ta vẫn chưa biết anh học trường gì đấy Silvester.
Iruma bỗng lên tiếng. Silvester trông có vẻ trẻ, có lẽ hắn chỉ mới độ hai mươi lăm.
- Tôi học cùng trường với ngài Ma vương, cậu Asmodeus và quý cô Valac. – Silvester nói.
- Thế anh có biết thầy Kalego không?
- Nếu ngài đang nói Naberius Kalego thì tôi có biết. Tôi học cùng lớp với cậu ta.
Nghe đến đây, đến lượt Iruma và Alice sững sờ. Cả hai quan sát Silvester, gương mặt trẻ măng đó làm sao có thể bằng tuổi với thầy Kalego được.
Thấy Iruma và Alice có vẻ không tin, Silvester cười khì. Hắn chỉ vào vết sẹo dữ tợn trên mặt, nói:
- Trong một nhiệm vụ huấn luyện hồi năm tư. Tôi, Naberius, Balam và hai ác ma nữa được xếp vào một nhóm. Vết sẹo này là do con chó của Naberius phát điên tấn công nhầm phe mình thay vì ma thú. Nhờ ơn nó mà tôi cuối cùng cũng trông giống ác ma họ Czernobog.
Iruma và Alice không hỏi nữa, Myrddin cũng chỉ im lặng ăn uống. Cậu len lét xiên miếng cá thái lát vào miệng. Thịt cá mềm nhưng không mất độ đàn hồi, tuy ăn không có nước chấm nhưng không hề tanh mà còn thoang thoảng mùi dứa. Thật thần kỳ! Trước khi kịp nhận ra, Myrddin đã ăn thêm một miếng nữa.
Buổi tối kết thúc. Tất cả về phòng của bản thân. Trước khi chìm vào giấc ngủ, Silvester nói cho Myrddin biết ngày mai mình sẽ đưa cậu đến Ma giới tham quan, dạy cậu cách ác ma sinh sống. Myrddin rất phấn khích, cậu mong chờ ngày mai đến mức chẳng thể ngủ nổi vì trái tim cứ đập như trống dồn, mãi đến gần nửa đêm, mí mắt của Myrddin mới nặng dần đi và cậu chìm vào giấc ngủ.
Kế hoạch là thế, nhưng ác ma tính không bằng trời tính. Nửa đêm, Myrddin sốt cao. Cơ thể Myrddin nóng đến mức có thể chiên chín cả trứng, vành tai lẫn gương mặt đỏ ửng. Mái tóc dính bết vào gương mặt và da đầu vì mồ hôi. Silvester nằm trên cái võng mắc trên xà nhà nhanh chóng cảm nhận được. Hắn bay đến bên cạnh giường của Myrddin, vén tóc mái của Myrddin lên và đặt tay lên trán cậu. Bàn tay to bè vừa chạm phải vầng trán đó đã phải vội rụt về. Các triệu chứng và chuẩn đoán lướt nhanh qua đầu Silvester, hắn chạy đến hòm thuốc, lấy hai ba chai lọ với hình dạng khác nhau đến, mở miệng Myrddin đổ vào.
Nhiệt độ vẫn không có dấu hiệu giảm xuống, Silvester chỉ còn cách giảm nhiệt vật lý. Silvester dùng phép thuật làm quần áo của Myrddin bốc hơi bằng sạch, sau đó lấy khăn, nhúng nước rồi lau người cho Myrddin. Xong xuôi, hắn xếp khăn lại rồi đặt lên trán Myrddin.
Myrddin lại quay về không gian tối mịt tối mờ kia. Nhiệt độ nơi đây nóng như cậu đang bay lơ lửng trên dung nham của núi lửa sắp phun trào. Quằn quại trong cơn nóng bỏng cháy được một chút, Myrddin cảm thấy có cơn gió mát lành thổi thật nhẹ qua. Luồng gió nhẹ như cứu tinh của Myrddin, như kim chỉ nam của Myrddin. Cậu bám víu lấy sợi rơm cứu mạng đó, chạy hộc tốc về phía nó bắt đầu. Càng chạy, Myrddin càng thấy đôi chân và cơ thể của mình nặng nề. Mãi đến khi chạm được đến ánh sáng, cơ thể của Myrddin đã nặng như đeo chì. Ánh sáng chói mắt làm Myrddin phải nhắm mắt lại, khi cậu mở ra, đôi mắt đục ngầu mờ sương của cậu đã nhìn thấy chiếc võng xanh mắc trên trần nhà quen thuộc. Cơ thể đau nhức đến nỗi không thể quay đầu, Myrddin chỉ có thể liếc mắt khắp nơi để tìm kiếm Silvester, rồi cậu bắt gặp hắn đang gục xuống, say ngủ bên cánh tay của cậu. Chiếc đuôi dài của hắn vẫn quấn lấy cổ tay Myrddin như để cảm nhận nhiệt độ hoặc để bắt được chút cử động dù là nhỏ nhất của Myrddin.
Myrddin nhìn gương mặt say ngủ khi, khung cảnh như cái gương trong phòng tắm bị hơi nước bốc lên làm mờ dần rõ ràng như có ai tốt bụng cầm chiếc khăn lau qua. Trái tim của Myrddin chệch nhịp và mềm đi. Cậu nghĩ có lẽ mình đã biết cảm xúc này là gì, cậu đã từng nghe hai con nhỏ Ravenclaw xì xầm bàn tán về nó trong suốt tiết Lịch sử phép thuật. Nhưng Myrddin không chắc thứ cảm xúc này của mình là thích, là yêu, là thương hay chỉ đơn giản là rung động nhất thời, có lẽ cậu cần theo dõi thêm một khoảng thời gian nữa.
Cơ thể dần lấy lại được quyền làm chủ, vài ngón tay của Myrddin đã có thể cử động. Cậu nắm bàn tay lại, chạm vào chóp đuôi đang đặt trong lòng bàn tay mình. Bàn tay có phần rã rời vì bệnh nào cảm nhận được chiếc đuôi kia run lên. Silvester mở mắt ra ngay lập tức.
- Em tỉnh rồi.
Silvester uể oải vươn người. Hắn đứng dậy, lấy chiếc khăn ẩm trên trán Myrddin xuống, áp tay vào trán cậu.
- Hạ sốt rồi này.
Nói xong, hắn vén tóc của mình, cúi đầu dùng trán của bản thân chạm vào trán của Myrddin để chắc chắn hơn.
Myrddin đỏ mặt. Mới vừa nhận ra cảm xúc của bản thân đã được tiếp xúc gần với người ấy thế này. Myrddin có thể thấy rõ đến từng sợi lông tơ hay nếp nhăn trên vết sẹo của Silvester. Cảm nhận hơi thơ của Silvester phả vào làn da, Myrddin chỉ có thể nhắm mắt.
- Có lẽ cậu chưa khỏe hẳn mà đã quá sức nên mới khiến cơ thể phản ứng thế này. Anh sẽ nói với ngài Ma vương và ngài Asmodeus tạm ngừng dạy cậu một khoảng thời gian.
Nghe đến đây, tim Myrddin thắt lại. Cậu níu nhẹ tay áo của Silvester, thì thào:
- Vậy ngày mai thì sao?
- Hủy nhé.
Silvester xoa đầu Myrddin, cười nói:
- Không mất đâu. Anh đã hứa dắt em đến Ma giới là sẽ làm. Em cứ yên tâm nghỉ ngơi cho khỏe.
Nhận được đảm bảo của Silvester, Myrddin cũng chìm vào giấc ngủ.
Silvester bay lên chiếc võng mắc trên trần nhà của mình. Hắn vuốt ve nhẹ nhàng chóp đuôi, nhớ lại cảm giác ban nãy. Tê dại như điện giật, nóng ấm và có chút gì đó mềm mại...
Hắn...không xong rồi....
--
Ngọc Thụy: Ban đầu tính để chương này sang Ma giới chơi luôn, mà viết một hồi thấy dài quá nên thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com