Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 394: Đậu Sa Bao - Bánh bao đậu

Chương 394: Đậu Sa Bao - Bánh bao đậu

Editor: Rosaline

Beta: Lilly


Triển Chiêu vừa nghe có án tử, liền bỏ chạy đến thư phòng của Bao đại nhân.

Trong thư phòng, còn có một đại thúc trung niên đang ngồi, Triển Chiêu nhận thức lão đầu này —— chính là phu xe cho mã xa của Bao đại nhân, lão Từ.

"Từ thúc?" Triển Chiêu hiếu kỳ nhìn nhìn hai người —— Bao đại nhân phải xuất môn sao? Hay người báo án chính là lão Từ?

Bao đại nhân vẫy tay, ý bảo Triển Chiêu ngồi xuống trò chuyện.

Triển Chiêu ngồi vào bên cạnh bàn, cùng Bao đại nhân cùng lão Từ một bàn, đại nhân cầm quýt lột vỏ bóc cho hắn, vừa nói, "Nhà lão Từ xảy ra chút chuyện."

Lão Từ cũng rất lúng túng, nói nhi tử hắn gần đây muốn cưới tức phụ nhi, hắn có một khu nhà vẫn luôn cho thuê ở bên ngoài, gần đây thời hạn cho thuê cũng sắp kết thúc cũng không gia hạn nữa, mà chuẩn bị thu hồi, để dọn dẹp trùng tu lại làm phòng tân hôn cho nhi tử và nhi tức phụ ở.

Triển Chiêu hỏi, "Lấy lại nhà xảy ra vấn đề gì sao? Người thuê không chịu trả lại nhà?"

Triển Chiêu cảm thấy có thể là do thu hồi nhà quá vội vàng khiến cho người thuê không tìm được nhà, vậy thì cũng dễ xử lý, hắn sẽ hỗ trợ tìm một chỗ thích hợp rồi thương lượng với người thuê một chút.

Lão Từ xua tay, "Không phải, thu hồi rất thuận lợi, người thuê cũng thanh toán hết tiền thuê nhà, còn thay ta dọn dẹp lại căn nhà, ngày hôm trước liền dời đi."

Triển Chiêu có chút không hiểu rõ —— Vậy thì còn vấn đề gì nữa?

"Còn không phải vì cần thu hồi lại nhà nên ta tìm người xây lại sao, trong sân nhà cũ có một giếng nước, là một miệng giếng hình bát quái. Sư phụ sửa phòng nói, nếu như là một cặp tiểu phu thê bình thường sinh sống, cảm thấy cái giếng này có phong thủy không tốt, có thể đổi thành giếng tròn. Ta cảm thấy cũng được, hơn nữa miệng giếng kia vừa cổ lại vừa cũ, cũng không có hàng rào bảo hộ, thoạt nhìn rất nguy hiểm, ta liền nói bọn họ thay đổi đi." Lão Từ không ngừng lắc đầu, "Kết quả thời điểm đập thành giếng, có một công nhân không để ý, liền rơi xuống giếng."

Triển Chiêu kinh ngạc, "Xảy ra án mạng?"

Lão Từ tiếp tục lắc đầu, "Công nhân kia cũng tự bò lên, bất quá khi hắn luống cuống ở dưới nước, liền nắm lên một thứ."

Vừa nói, lão Từ vừa mở một cái hộp để trên đất, mở ra cho Triển Chiêu nhìn.

Triển Chiêu nhìn vào trong hộp một cái, chỉ thấy là một đầu lâu trắng hếu.

Triển Chiêu nhìn chằm chằm đầu lâu kia một hồi, đột nhiên vui mừng, thật may trong quá trình sửa giếng không xảy ra chuyện gì...

Lắc đầu một cái, Triển Chiêu cầm đầu lâu lên nhìn một chút, cau mày, "Có người chết trong giếng này sao?"

"Vậy thì không biết, mảnh đất này ta cho thuê mấy năm, nhưng người thuê cũng là người thành thật, hai vợ chồng mở một cửa hàng bán bánh bao vào sáng sớm..."

Lão Từ chưa nói xong, mặt Triển Chiêu cũng nhăn thành hình bánh bao —— thiệt hay giả? Cửa hàng bánh bao của nhà nào? Sẽ không phải là cái gì... Bánh bao thịt người chứ... Nguy hiểm quá, tất cả cửa hàng bánh bao trong Khai Phong thành Miêu gia đều đã ăn qua!

Triển Chiêu cảm thấy chán nản nhưng cũng cảm thấy may mắn —— cũng may Tiểu Bạch Đường không đi theo, nếu không sau này không được ăn bánh bao nữa rồi.

Lão Từ xua tay liên tục, "Không có! Nhà hắn bán bánh bao đậu! Rất nổi danh, chính là cửa hàng ở phố Nam Thiên, cách Khai Phong Phủ không xa 'Viên Viên Đậu Sa Bao."

"Nga..." Triển Chiêu lập tức biết là nhà nào, "Bánh bao đậu nhà kia quả thật ăn ngon, ta với Tiểu Tứ Tử là khách quen! Nhân đậu trong bánh rất mịn, ngọt mà không ngán, bên trong còn có đậu đỏ và hạch đào, đặc biệt giòn. Nhà hắn còn có bánh bao hấp cũng ngon, không mỏng lắm nhưng lại rất lớn, không dính răng, còn thơm mùi sữa, giữa vỏ bánh cùng phần nhân có một lớp dầu mè rất mỏng..."

Lão Từ bất đắc dĩ nhìn Triển Chiêu —— hài tử này a...

Bao đại nhân chính là cầm trái quýt đã bóc xong đưa cho Triển Chiêu.

Triển Chiêu cầm trái quýt cũng ý thức được bản thân mình đã đi quá xa, liền vội vàng ngừng lại không đề cập tới việc ăn uống, ăn quýt, Triển Chiêu cầm cái hộp kia nói, "Ta lập tức đi nhìn một chút."

Từ thúc gật đầu, còn không quên dặn dò, "Cái đó, tra rõ chuyện này trước, nếu không đừng thông báo được không? Lỡ như ảnh hưởng sinh ý của cửa hàng bánh bao sẽ không tốt, đầu năm nay chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu truyền ngàn dặm. Phu thê người ta thành thật yên phận, buôn bán làm ra danh tiếng cũng không dễ dàng."

Triển Chiêu gật đầu tỏ ý biết, cửa hàng bánh bao Viên Viên vẫn còn mở, nếu thật sự giết người, lúc trả nhà thuê đã sớm chạy! Người nếu không chạy, có lẽ cùng bọn họ không có quan hệ.

"Nhà này vẫn luôn cho bên ngoài thuê sao?" Triển Chiêu hỏi.

Từ thúc gật đầu, "Ngôi nhà đó là hồi ta còn trẻ mua lại, hai mươi năm trước ta làm cho Bát vương gia một chuyện, làm rất tốt, Vương gia thưởng ta không ít ngân lượng. Ta liền cầm bạc mua chút sản nghiệp. Lúc ấy mua là một mảnh đất trống, cũng chỉ có một cái giếng nước, đơn giản xây hai gian phòng liền cho mướn, đã đổi năm sáu người thuê rồi, vẫn luôn cho thuê đến bây giờ."

Triển Chiêu nghe liền có chút để ý —— Một khu đất trồng mà chỉ có một cái giếng? Nghe quen tai như vậy ...

"Đất là nhà người nào bán cho ngươi a?"

"Đây là đất Tào gia, chính là binh bộ Tào gia trước kia."

Triển Chiêu "Hừ" một tiếng —— Nhà lão Tào cũng bị trừ tận gốc rồi, bây giờ đều ở trong thiên lao.

"Nhưng khu đất này của Tào gia cũng không phải sản nghiệp tổ tiên, đại khái là có người lấy tài sản ra đánh bạc, cuối cùng bị thua sạch, liền bị thu đất trả nợ, qua tay Tào gia liền trực tiếp bán hết." Lão Từ còn cùng Triển Chiêu hỏi thăm, "Mảnh đất kia xảy ra án mạng có phải là không tốt hay không? Phòng tân hôn ở bên kia có bị xui xẻo không?"

Triển Chiêu an ủi lão Từ nói không có chuyện gì, phá án xong để cho Yêu Vương cùng Tiểu Tứ Tử đi nhìn một chút, có thể thay đổi phong thủy ta liền đổi thành bảo địa phong thủy, không được thì dọn nhà!

Lão Từ gật đầu.

Bao đại nhân cũng vỗ vỗ bả vai lão Từ —— Triển hộ vệ làm việc ngươi cứ yên tâm đi!

Triển Chiêu nhận vụ án, cảm thấy vi diệu —— có lẽ cùng chuyện bọn họ điều tra gần đây có điểm liên hệ, lại là giếng khô lại là đầu người, nhưng dường như lại không có chứng cứ thực tế... Mình suy nghĩ nhiều quá sao?

Triển Chiêu cầm cái hộp trở lại Miêu Miêu Lâu, mới vừa vào cửa đã thấy đủ loại hoa trong viện.

Trong viện, Yêu Vương đang giáo huấn Thiên Tôn cùng Lục Thiên Hàn, nói hai người bọn họ cũng quá không ra gì rồi, cũng sắp sửa sang năm mới, mua nhiều hoa màu trắng như vậy để ở trong nhà là muốn làm gì? Nhìn chậu hoa cúc trắng lớn như vậy ở giữa viện có bao nhiêu xui xẻo ? Hai ngươi không biết nhóc Miêu Miêu nhà Bàn Tương mang nhiều suy vận sao? Cái này lỡ như...

Yêu Vương lời còn chưa dứt, liền thấy Thiên Tôn cùng Lục Thiên Hàn nhìn chằm chằm về hướng cửa viện, vừa quay đầu lại, chỉ thấy Triển Chiêu bĩu môi, cầm một cái hộp, đứng ở cửa nhìn mình.

Yêu Vương vội vàng cười, hỏi Triển Chiêu "Ăn cơm chưa?"

Triển Chiêu cầm hộp lắc lư vào viện, nhìn Yêu Vương —— lão gia tử ngươi lại ở sau lưng nói ta mang suy vận, rõ ràng là ở trước mặt còn nói ta là minh đăng!

Thiên Tôn cùng Lục Thiên Hàn cũng đều nhìn Yêu Vương.

Yêu Vương đưa tay sờ đầu Triển Chiêu.

Triển Chiêu nhìn trái nhìn phải, mới vừa rồi Bạch Ngọc Đường rõ ràng đang cùng Thiên Tôn bọn họ cùng nhau ngắm hoa, người đâu? Ngoại công cũng không thấy...

"Ngoại công cùng Ngọc Đường đâu rồi ạ?" Triển Chiêu hỏi.

"Tương Tương uống hết trà hoa, Tiểu Bạch Đường bồi hắn đi ra ngoài mua, thuận tiện đi mua chút đồ ăn cho ngươi, nói sợ ngươi một hồi có vụ án buổi tối không có cách nào đi ăn cơm."

Yêu Vương vừa nói liền khen Bạch Ngọc Đường, "Tiểu Bạch Đường thật sự quá ngoan!"

Thiên Tôn chớp mắt —— đúng vậy, cũng không nhìn một chút xem thử là đồ đệ của ai.

Một bên, Lục Thiên Hàn liếc Thiên Tôn một cái —— đích thật là bị ngươi rèn luyện mà ra!

Lúc này, bên ngoài ầm ĩ động tĩnh một trận, Triệu Phổ Công Tôn mang năm tiểu hài tử luyện cầu trở lại.

Buổi chiều, Lương Thần Mỹ cùng một số đội cùng tuổi ở Khai Phong đấu tập với nhau, đều thắng, một đám người chơi rất vui vẻ, chạy vào cửa liền hô vừa đói vừa khát lại vừa mệt quá!

Công Tôn bắt từng đứa phải múc nước rửa mặt, rửa tay, thay y phục rồi đi ăn!

Tiểu Tứ Tử rửa tay, lau mặt chạy qua bên cạnh Triển Chiêu, dừng bước lại, lùi về hai bước, nghiêng đầu nhìn chằm chằm cái hộp trong tay Triển Chiêu, "Miêu Miêu cầm cái gì nha?"

Thiên Tôn bọn họ cũng đều chú ý tới cái hộp này, Triển Chiêu vừa rồi vẫn luôn cầm, lại nói về kích thước...

Công Tôn đi vào phòng cầm lấy ngoại bào sạch sẽ đi ra thay cho Tiểu Tứ Tử, vừa trêu ghẹo nói, "Bỏ vào một cái đầu người liền vừa vặn."

Yểu Trường Thiên khoanh tay cùng Bạch Long Vương đi tới, Bạch Long Vương đưa tay khều nắp...

Trong nháy mắt, trong viện không một tiếng động.

Bạch Long Vương cầm lấy cái nắp đem cái hộp đậy lại, đưa tay sờ đầu Triển Chiêu, ánh mắt tràn đầy trìu mến.

"Không phải!" Triển Chiêu đem cái hộp để lên bàn, "Đây là vụ án vừa rồi Bao đại nhân cho ta."

Vì vậy, Triển Chiêu liền đem chuyện nhà lão Từ nói ra một lần.

"Giếng nước hình bát quái?" Yêu Vương nghe nói như vậy, tựa hồ điểm chú ý có chút không đúng, "Trong những nhà dân bình thường đều là giếng nước hình lục giác, lấy ý lục hợp. Giếng hình bát quái phần nhiều là có công dụng, nói thí dụ như cầu phúc, tránh tai họa, dẫn Long vương... Cái này tương đối ít thấy."

"Ai..." Triển Chiêu thở dài, "Còn phải đi mò một chút, phỏng đoán trong giếng còn có thân người..."

Công Tôn đem đầu người trong hộp lấy ra nhìn một chút, nói, "Là đầu của một nữ nhân, nữ nhân trưởng thành."

"Từ trên đầu lâu có thể nhìn ra được chết như thế nào không?" Triển Chiêu hỏi.

Công Tôn lắc đầu một cái, "Đầu lâu hoàn hảo không có tổn hại gì, khả năng là sẩy chân rớt xuống giếng, hoặc là giếng kia rất sâu, thời điểm té xuống không đập vào đầu."

"Sẩy chân rớt xuống..." Triển Chiêu gãi gãi đầu, "Còn phải tìm người đi xuống giếng mò người..."

"Chắc chắn hài cốt từ giếng nước đi vào sao?" Công Tôn Mỗ tựa hồ không có cùng cái nhìn.

Tất cả mọi người nhìn lão gia tử.

Công Tôn Mỗ nói, "Giếng hình bát quái rất hiếm thấy, có truyền thuyết, hài tử uống nước trong loại giếng này lớn lên sẽ thông minh có tiền đồ."

Tất cả mọi người kinh ngạc —— đây lại là cái nguyên lý gì?

"Nhưng thật ra thì muốn có một cái giếng tốt, nguồn nước nhất định phải sạch. Giếng tốt phần lớn là thông với nguồn suối, vậy từ nhỏ uống nước suối lớn lên đoán chừng so với uống nước sông lớn lên có thể thông minh hơn một chút ... Dẫu sao, đầu thôn chùi bệ xí với vo gạo giặt y phục đều ở cùng một con sông..."

Tất cả mọi người yên lặng quay đầu liếc mắt nhìn —— may quá, Tiểu Bạch Đường vẫn chưa về.

Ngân Yêu Vương ở một bên lắc lắc đầu, "Cũng không nhất định, nhóm Tương Du nhà ta từ nhỏ uống Thiên Sơn tuyết thủy lớn lên, cũng không thấy thông minh bao nhiêu..."

Thiên Tôn liếc Yêu Vương một cái.

Lục Thiên Hàn cùng Yểu Trường Thiên đều gật đầu cảm thấy có đạo lý.

Bên kia Bạch Long Vương cũng buồn cười.

Tiểu Tứ Tử còn hỏi Công Tôn, "Cha! Con là uống nước gì lớn lên?"

"Ừ... Là Kính Hồ..." Công Tôn vừa nói, vừa liếc con trai một cái, đổi giọng nói "Nước tắm của A Vượng sát vách."

Tiểu Tứ Tử giơ lên đậu bao quyền đánh Công Tôn.

Công Tôn vừa chạy vừa trêu chọc Đoàn Tử, "A Vượng thật sự là tắm ở Kính Hồ nha!"

Hai người chạy tới cửa, vừa vặn đụng vào Bạch Ngọc Đường cùng Ân Hậu trở lại, hai người xách theo hai hộp đựng thức ăn lớn, Ân Hậu còn mua một bao lá trà.

Bạch Ngọc Đường thấy Tiểu Đoàn Tử đụng tới, vội vàng đưa tay tiếp lấy.

Tiểu Tứ Tử bĩu môi cùng Bạch Ngọc Đường tố cáo, nói cha khi dễ mình.

Bạch Ngọc Đường mở hộp đựng thức ăn ra nói có mua bánh bao mà bé thích ăn.

Một đám hài tử đều bị mùi thơm dẫn tới, nhắc tới cũng đúng dịp, Ngũ Gia mua chính là chiêu bài bánh bao đậu của cửa hàng Viên Viên Đậu Sa Bao.

Bạch Ngọc Đường đoán mấy hài tử luyện cầu trở về, vào lúc này đều đói, liền mua thật là nhiều.

"Oa thật là thơm! Là bánh bao đậu của Viên Viên gia phải không?"

Bên ngoài, Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương mang Tắc Tiếu cùng Vô Sa đại sư cũng tới, bọn họ đi dạo chợ tết một buổi chiều, mua rất nhiều thứ, xách theo bao lớn bao nhỏ.

Lâm Dạ Hỏa đại khái cũng đói, đưa tay muốn lấy bánh bao ăn, bị Công Tôn ngăn lại, chỉ giếng nước một cái... Phía sau Vô Sa đại sư cũng ngoan ngoãn chạy đi rửa tay. Tắc Tiếu nơi nào biết rửa tay là cái gì, đang muốn đưa tay lấy bánh bao, bị Trâu Lương kéo đi, đè ở bên cạnh giếng, Lâm Dạ Hỏa múc một gáo nước đổ xuống tay Tắc Tiếu.

Ngũ Gia cầm một bánh bao cho Triển Chiêu, Triển Chiêu cười híp mắt vừa định đưa tay tiếp, bị Công Tôn bắt lại, "Rửa tay đi!"

Triển Chiêu vội vàng đem tay rút về, chạy đi rửa tay.

Ân Hậu cùng Bạch Ngọc Đường có chút hiếu kỳ nhìn Công Tôn một chút, Công Tôn đưa tay chỉ cái hộp để trên bàn.

Bạch Ngọc Đường cùng Ân Hậu cũng kinh ngạc.

Lâm Dạ Hỏa cũng dội nước lên trên bụng sư phụ, "Lại có?"

Ân Hậu cũng lắc đầu, "Chỉ là thời gian đi mua bánh bao a..."

"Ai nha, không phải!" Triển Chiêu rửa tay xong trở lại, vừa ăn bánh bao vừa đem chuyện mới vừa rồi lại nói một lần.

Ngũ Gia nhìn mọi người đều ăn bánh bao khắp viện, thở phào nhẹ nhõm —— may là bánh bao đậu không phải bánh bao thịt...

Ăn xong bánh bao, trước khi mọi người cùng đi Thái Bạch Cư ăn cơm tối, liền đi một chuyến đến tòa nhà kia của lão Từ, nhìn miệng giếng kia một chút.


→Chương sau: Chương 394: KHÔNG TỈNH→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com