PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 08
Phiên ngoại 2: Đã lâu không gặp thân thích 08
Phổ Thông vừa lau tóc cho Hồng Kỳ, vừa cúi người tham lam ngửi mùi xà phòng vẫn còn vấn vít nơi cần cổ hắn. Mùi hương trên cơ thể hai người giống nhau như đúc, khiến Phổ Thông có cảm giác như hai người đã hòa vào nhau vậy.
"Anh à~" Phổ Thông hôn nhẹ lên vành tai Hồng Kỳ, "Hai đứa mình..."
Bầu không khí dần nóng lên, móng vuốt của Phổ lần xuống ngực Hồng Kỳ, nhưng chưa kịp xơ múi miếng nào thì đã bị tóm lại, "Không phải em đã đáp ứng anh rồi sao? Mới hai ngày thôi đó."
Phổ Thông xụ mặt, "Rồi rồi, em nhịn là được chứ gì." Nói rồi, y bất thình lình tóm lấy Tiểu Kỳ, lớp vải quần mỏng manh không tài nào ngăn được hơi nóng từ bàn tay Phổ Thông truyền đến.
Vừa nghĩ đến cái mông tròn căng của Hồng Kỳ, máu nóng trong người Phổ Thông đã hơi rục rịch, y bèn cúi xuống gặm cắn cái cổ trắng nõn của Hồng Kỳ cho đỡ thèm. Bởi lúc nãy ở trong phòng tắm, Hồng Kỳ đã tự sờ mó một phen, cơ thể hắn vẫn còn mẫn cảm, rất nhanh đã bị Phổ Thông khơi lên hứng thú. Nhưng lý trí Hồng Kỳ không cho phép, giờ hắn mà nhượng bộ trước sự ve vuốt của Phổ Thông, thì hóa ra bao công lao sẽ thành dã tràng xe cát hết à? Hơn nữa, Phổ Thông sẽ bắt được thóp của hắn, sau này hắn sẽ càng khó sống hơn.
Vì công cuộc bảo vệ trái thận cũng như cái mông thân yêu, Hồng Kỳ quyết định chống cự. Hắn vặn vẹo cơ thể, phần mềm mềm nào đó vô tình cọ qua cọ lại bụng dưới Phổ Thông. Phổ Thông dở khóc dở cười, cái này là đang phản kháng hay là đang khiêu khích thế?
Phản kháng hay khiêu khích thì cũng vậy thôi, vật hùng dũng trong quần Phổ Thông đã thức tỉnh rồi.
"Anh, anh à", Phổ Thông đỏ mặt một tay bắt lấy cái mông lộn xộn của Hồng Kỳ, một tay kéo cái khăn mặt đang quấn hờ trên eo xuống, hạ thân tráng kiện lập tức bật ra.
Phổ Thông nhanh như cắt kéo quần của Hồng Kỳ xuống tận bắp đùi, hai ngón tay lập tức công kích nơi tư mật của người yêu. Phổ Thông vừa bất chấp tất cả hành sự vừa len lén quan sát phản ứng của Hồng Kỳ. Rõ ràng rất thích, thế mà không chịu cho y làm!
Phổ Thông rút ngón tay ra, nằm xuống giường, sau đó kéo Hồng Kỳ ngồi lên người mình. Bấy giờ Hồng Kỳ mới sực tỉnh, cũng nhận ra Phổ Thông vừa làm gì với mình! Nhìn cái bộ dạng cười khúc khích của Phổ Thông mà Hồng Kỳ muốn sôi máu, nhưng hắn không giận y nổi, âu cũng là do định lực của hắn quá kém.
Chuyện đã đến nước này rồi thì còn cứu vãn gì được nữa. Hồng Kỳ quyết định thuận theo Phổ Thông. Hắn đưa tay sờ soạng khuôn ngực rắn chắc của y, đoạn cúi người mổ nhẹ lên khóe môi y. Một tay Phổ Thông ôm eo Hồng Kỳ, tay còn lại bận nắn bóp hai cánh mông tròn đầy của hắn. Dương vật hai người cọ tới cọ lui, cọ đến sắp ra lửa.
"Này, anh nói thật nhé, em mà đi làm xã hội đen, biết đâu chừng sẽ thành đại ca một phương ấy chứ." Hồng Kỳ nửa thật nửa đùa nói, Phổ Thông của hắn nghĩa khí có, liều mạng có, quan trọng là y chịu làm hay không thôi.
"Em đâu có ngu, con người làm từ xương từ thịt, chứ có làm từ sắt thép đâu, đi làm giang hồ, lạng quạng bị người ta chém một nhát là khỏi về với anh luôn. Hơn nữa, không phải em đã có một ông chủ bao nuôi em cả đời rồi hay sao?" Phổ Thông đắc ý vuốt mông Hồng Kỳ, mò đến miệng huyệt, lại đẩy hai ngón tay vào, "Với lại làm xã hội đen cũng đâu thoải mái bằng 'làm' chỗ này."
"Ăn nói bậy bạ", Hồng Kỳ lườm Phổ Thông, thằng nhóc thối này xưa nay lên giường đều không biết nặng nhẹ, lời lẽ đê tiện thế nào cũng có thể nói ra.
Phổ Thông cắn lên môi Hồng Kỳ, Hồng Kỳ cũng cắn đầu lưỡi Phổ Thông xem như đáp lễ. Hắn ngẩng lên, nhìn thẳng vào hai mắt Phổ Thông, thấy trong đó là mê luyến, là thứ tình cảm sâu như biển, cao như núi mà y ấp ủ rất lâu.
Hồng Kỳ nở nụ cười rất đỗi ngọt ngào, cúi đầu hôn lên môi y, trượt xuống cằm, rồi tới cổ. Đến xương quai xanh, hắn cắn nhẹ rồi mút một cái, để lại một dấu đỏ xinh đẹp. Ý định của hắn rất đơn giản, hắn chỉ muốn lưu lại ấn ký của hắn trên những chỗ dễ thấy và trọng yếu của khối thân thể này thôi. Hắn làm thế, cốt để chứng minh Phổ Thông là của hắn, mặc dù y đã là của hắn từ rất lâu rồi.
Phổ Thông híp mắt, rút ngón tay ra, chuyển sang vuốt ve xương bả vai và tai Hồng Kỳ. Nụ hôn đánh dấu chủ quyền của Hồng Kỳ vẫn tiếp tục, hôn đến phần hình xăm trước ngực Phổ Thông thì dừng lại.
Thật ra Hồng Kỳ chưa từng tỉ mỉ quan sát hình xăm này, nay có dịp nhìn kỹ, hắn mới phát hiện ra, đầu nhọn của một cái móng vuốt của con rồng nằm ngay trên đầu vú bên phải của Phổ Thông, trông thật thô bạo, nhưng cũng không kém phần gợi tình.
Hồng Kỳ cau mày bất mãn, bảo sao lúc đó Lý Chí cứ nhìn chằm chằm bạn trai hắn suốt, còn suýt động tay động chân với y nữa. Lúc giúp Phổ Thông dán hình xăm, Ngô Trung có từng chạm qua chỗ này không? Hồng Kỳ không biết, cũng không muốn biết, hắn há miệng ngậm lấy đầu vú bên phải của Phổ Thông, ra sức liếm mút.
Phổ Thông hít vào một ngụm khí lạnh, bụng dưới căng chặt, phải ngắt cái eo đang ưỡn lên của Hồng Kỳ mới tạm thời không bùng nổ.
Không chỉ đầu vú, tất cả phần da thịt có hình xăm đều không thoát khỏi miệng Hồng Kỳ. Sau khi được buông tha, con rồng trên người Phổ Thông đã biến thành rồng nước, dưới ánh đèn, màu vảy của nó trông có vẻ bóng loáng hơn hẳn.
Phổ Thông xoa đầu Hồng Kỳ, "Anh cũng nên chiếu cố huynh đệ của em đi chứ."
Hồng Kỳ hết nhìn Phổ Thông rồi lại quay sang nhìn phía dưới đang ngẩng cao đầu của y, sau đó ngờ nghệch gật đầu, như thể yêu cầu của Phổ Thông là lệnh trời, không làm không được.
Hồng Kỳ nuốt nước bọt, mò xuống bụng dưới của Phổ Thông. Cây hàng của Phổ Thông khi đứng thẳng thì cao gần bằng cái mặt Hồng Kỳ. Đầu tiên hắn xoa xoa quy đầu, sau đó tuốt phần thân mấy cái. Mặc dù làm cho Phổ Thông nhưng cái kia của Hồng Kỳ cũng có cảm giác, hắn kẹp chặt chân lại, mặt đỏ bừng, không biết phải làm sao.
Phổ Thông thấy hết toàn bộ, y bắt lấy chân Hồng Kỳ, kéo đến ngực mình, bày ra tư thế 69. Trong lúc Hồng Kỳ còn ngơ ngác, y đã tách mở hai cánh mông hắn, đầu lưỡi đỏ chót vói vào trong.
Hồng Kỳ đỏ mặt há miệng ngậm lấy người anh em của Phổ Thông, đến khi quy đầu to bự của y cọ vào cuống họng, hắn mới chầm chậm nhả ra.
Một bên Phổ Thông vuốt ve chơi đùa Tiểu Kỳ, một bên liếm phía sau của Hồng Kỳ. Thấy vách thịt đã bị liếm ướt rồi, y mới rút lưỡi ra, thay vào đó ngón tay đã bôi sẵn niêm dịch.
"A a", eo Hồng Kỳ tê dại, phải cố gắng lắm hắn mới không hạ mông thẳng xuống mặt Phổ Thông, như vậy thì mất mặt quá. Phổ Thông thỏa mãn xem trực tiếp cảnh ngón tay mình ra vào nơi ướt át nào đó, đoạn ngẩng đầu âu yếm túi trứng rũ xuống của người yêu.
Hồng Kỳ nhả phân thân của Phổ Thông ra, mặt đỏ như gấc, lí nhí bảo, "A, A Thông, có thể thêm một ngón tay nữa..." Hắn đang gấp muốn chết mà Phổ Thông còn cố ý trêu hắn.
Phổ Thông nhịn cười đẩy vào một ngón tay nữa. Ba ngón tay chậm rãi đâm vào rút ra, kéo căng những nếp nhăn nơi miệng huyệt. Phổ Thông nuốt nước bọt, khai vị đủ rồi, tới món chính thôi.
Ngón tay bị kéo ra, huyệt nhỏ lập tức lưu luyến co rút. Phổ Thông ngồi dậy đẩy Hồng Kỳ xuống dưới thân, mở rộng hai chân hắn ra, đặt phân thân của mình ở miệng huyệt, đẩy mạnh một phát, huyệt nhỏ trống rỗng lập tức được lấp đầy.
"A, ưm", Hồng Kỳ sướng đến mười đầu ngón chân cuộn tròn lại. Đợi vài giây cho Hồng Kỳ thích ứng, Phổ Thông bắt đầu va chạm, động tác mạnh bạo hơn ngày thường, đến chiếc giường dưới thân cũng kháng nghị bằng những tiếng cót két.
Đêm nay Phổ Thông vô cùng dũng mãnh, không biết là do bị bỏ đói mấy ngày, hay là do con rồng xăm trên người y? Không chỉ Phổ Thông, lần làm tình này Hồng Kỳ cũng đặc biệt dâm đãng. Cơ mà Phổ Xuất thích hắn như vậy, y quyết định sẽ làm đến khi hắn không xuống nổi giường mới thôi.
Ga trải giường bị dịch thể thấm ướt một mảng, Phổ Thông hăng say đâm chọc, miệng huyệt đã hơi sưng lên vì động tác như vũ bão của y. Thân thể đỏ như tôm luộc của Hồng Kỳ bị động lắc lư theo tiết tấu của Phổ Thông, hắn phải bấu chặt mép giường để ổn định cơ thể, hai chân cũng vô thức siết lấy eo của người ở trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com