Chap8 Em lại không ngoan rồi sao?
Hắn nhìn cậu với ánh mắt và gương mặt bây giờ của trông rất khó nhìn, lạnh lùng đi về phía cậu. Hắn hiện tại chỉ còn cách cậu một xải chân nhỏ lúc này cậu mới phát giác ra rằng mình không thể đứng đây để cho hắn bắt lại như vậy được, nhưng sao vậy chân cậu như không thể nào cử động được. Nani vừa xoay đi, dù quay đầu bỏ chạy thì đã bị Dew nắm được cánh tay kéo mạnh về phía mình. Một tay hắn giữ chặt eo cậu, một tay nâng cằm cậu lên một cách mạnh bạo.
-- Em lại không ngoan rồi sao? Tôi chỉ vừa ra khỏi nhà có vài tiếng thì em đã trốn ra ngoài rồi. Hay là đôi chân này của em chẳng muốn dùng đến nữa?
-- G ......gì chứ.....buông tôi ra! Chú chẳng có cái quyền gì để giữ tôi ở lại đó cả.
-- Quyền sao?? Quyền gì nhỉ ? THỨ TÔI CÓ LÀ QUYỀN LỰC. Em nên suy nghĩ cho thật kĩ vào hiện tại tôi có quyền gì với em. Khi ba mẹ em đã biến mất khỏi cuộc đời này còn nữa vợ sắp cưới.....à ... không cô ta cũng đã c-.........
Hắn chưa nói hết lời thì cậu đã hét lên.
-- Đủ rồi..... Bao nhiêu đó đã đủ rồi...... Chú chưa vừa lòng sao .......chú lấy đi tất cả mọi thứ của tôi.....cả gia đình, người thân, còn cả người con..g-
-- Vẫn chưa đủ, tôi còn muốn cả trái tim và lẫn thể xác của em .
-- Mãi mãi chú sẽ chẳng thể nào có được nó đâu, vì tôi RẤT GHÊ TỞM CON NGƯỜI CỦA CHÚ .......
-- ĐƯỢC. Ở bên ngoài bấy nhiêu đây đã đủ rồi về nhà được rồi đấy.
Nói hết câu hắn bế sốc cậu lên đưa vào xe. Đối với một con người chỉ có 1m80 thì làm sao có thể trội lại con người 1m90, cao hơn mình gần một cái đầu. Xung quanh cậu bây giờ không phải chỉ có hắn là đáng sợ mà những người đi theo hắn còn đáng sợ hơn, mặt lúc nào cũng đâm đâm nhìn vào cậu, cứ như một giây không nhìn cậu thì cậu đã biến mất vậy.
Quanh đi quảnh lại cậu vẫn bị bắt về cái nơi quỷ quái chết tiệt này. Đến nơi hắn bước xuống xe nhưng cậu vẫn không muốn vào cứ ngồi lì trên xe hắn đi đến mở cửa cho cậu nắm mạnh tay cậu lôi đi vào đi thẳng lên phòng hắn. Quản gia nhìn thấy như thế có hơi bất ngờ, không phải hắn cho dọn tầng hầm sao mà lại đưa cậu lên phòng mà không phải là tầng hầm. Phía ngoài đi vào hai tên vệ sĩ đi về hướng ông ta, cảm giác sợ hãi đến gần nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để hỏi hai tên vệ sĩ.
-- Hai người vào đây làm gì mọi ngày các người có vào đây đâu, chỉ cần cánh giữ bên ngoài thôi mà.
Hai tên đấy vẫn im bật không trả lời câu hỏi của ông ta, đi đến rì chặt kéo ông ta về phía tầng hầm , lúc này ông ta mới bất đầu hoảng sợ la hét trối tai nhưng cũng chẳng ai dám đến giúp vì họ biết hai người vệ sĩ này mà ra tay thì chỉ có xảy ra chuyện gì rất quan trọng thì hai người họ mới xuất hiện như thế.
______________Quay lại lúc trên xe........
Một khoảng lặng đến đáng sợ làm cho người ngồi cùng chẳng dám phát ra tiến động hay thậm trí chỉ là thở mạnh.
-- Tôi biết em cũng không phải tự vựa vào bản thân mình mà có thể đi ra bên ngoài. Tôi nói đúng chứ ?
Cậu bây giờ lại cảm thấy sợ hãi hơn khi nãy rồi, cậu không phát ra tiếng động chỉ ngồi kế bên hắn cuối mặt chứ không dám nhìn lên đối diện như ban nãy nữa rồi, vì gần sắp đến cái nơi cậu cho là địa ngục.
-- Em không nói cũng được nhưng không sao, tôi biết người đó.
Hắn ngước lên nhìn về hàng ghế lái và phụ nói:
-- Đem tên đó xuống tầng hầm.
-- Vâng thưa ngài.
_________Quay về hiện tại phía cậu và hắn
Hắn kéo tay cậu đi nhưng cậu vẫn đang cố gỡ cái bàn tay lớn ấy đang xiết chặt lên tay cậu. Đến phòng , cậu càng sợ hãi càng run rẩy không muốn vào quyết liệt vùng vẫy, hắn mở cửa lôi cậu vào đóng mạnh chiếc cửa "RẦM" (trời má ơi thí điều muốn rớt cái nết)
Hắn thuận tay trốt luôn cái cửa, mạnh tay quật ngã cậu xuống đất, cơ thể va chạm mạnh với nền nhà khiến cậu đau quằn quại, khớp tay chống đỡ cho cơ thể khi tiếp đất như muốn nứt xương. Hắn đến nắm lấy một bên chân cậu rồi nói:
-- Em muốn chân nào, hay là cả hai ??
Giọng nói thiều thào phát ra từ cậu.
-- Đ...đừng mà tôi xin chú !
-- Hôm nay em đã không ngoan , chẳng chịu nghe lời tôi , hừm chắc chân bên trái đi nhỉ...
Hắn cầm cái chân bên trái của cậu lên , chỉ một tiếng "RẮC". Tiếng hét của cậu phát lên nghe đến đau thấu tận tâm nhưng hắn lại cảm thấy thoả mãn đôi phần. Vì quá sức chịu đựng cậu đã ngất đi.
-- Xin lỗi em nhưng tôi chẳng biết phải làm sao để em giữ em lại đên mình.
Hắn ôm cậu đặt lên giường, lấy chăn đắp cho cậu rồi quay người đi ra ngoài. Hắn đi thẳng xuống dưới tầng hầm, có người rất muốn sự trừng phạt từ hắn bang đến mới dám làm ra cái loại chuyện này.
-- Thưa ngài việc ngài giao phó đã hoàn thành.
-- Được.
-- Con gái của ông ta cũng đã được đưa đến thưa ngài.
Hắn không nói gì thêm gật đầu rồi đi vào trong, theo sau vẫn là hai tên vệ sĩ đó. Tiếng giày của hắn lúc này nghe lại đáng sợ đến mức người đàng ông đang có vẻ sắp lịm đến nơi nhưng khi nghe thấy tiếng giày đó cũng phải tỉnh mà run bần bật. Người con gái bị trói trên giường đối diện cũng đã tỉnh từ lâu và la hét đến mức tai muốn ù ù không còn nghe rõ những thứ xung quanh chỉ nghe mỗi tiếng hét trối tai đấy.
-- ỒN ÀO.
Giọng nói phát ra làm cho cô ta im bật còn người đàn ông thì tái xanh mặt mài. Hắn đi đến cái ghê sofa ung dung ngồi xuống lại nói thêm.
-- Cái Gan Của Ông Cũng To đấy
-- X......xin ngài tha cho tôi .......là do cậu ta xuối dục tôi làm nên chuyện này ........
-- Ồ thì ra là em ấy xuối dục ông làm sao ?
-- V-âng vâng thưa ngài là do cậu ấy......
-- vậy tôi cho ông nghe cái này .
Thuộc hạ mở đoạn ghi âm lên.
____" ĐOẠN GHI ÂM"___
-Bác vào đây làm gì ?
- Tôi giúp cậu thoát khỏi nơi này .... nhưng với một điều kiện
- Chẳng ai chịu giúp khi họ không có điều kiện gì cả ....ông nói xem điều kiện là gì?
- Khi cậu đi được ra khỏi đây thì hãy chạy đi thật xa đừng bao giờ để hắn bắt được
- Ha . Ông không là một người tốt như vậy đâu nhỉ mục đích của ông là gì ?
- Quả nhiên cậu rất thông minh . Mục đích của tôi chỉ có một , tôi muốn đưa con gái tôi làm phu nhân của Sutivanichsak.
___"KẾT THÚC ĐOẠN GHI ÂM "___
-- Ông diễn cũng không tồi đấy nhưng vẫn không thể làm diễn viên chính được đâu.
-- Mày đã biết hết rồi sao....hahaha thằng đó có gì xứng với mày đâu chứ, mày có mắt như mù ......
-- Vậy ông nghĩ CON ÔNG XỨNG SAO?
Hắn đứng phắt dậy đối diện với với ông ta rồi nói:
-- Cô ta tùy tụi mày xử trí , nhớ làm cho sạch sẽ vào .
-- Vâng thưa ngài .
Nói xong hắn bỏ đi, mặc cho ông ta buông lời chửi rủa và những tiếng la hết phía sau. Kết cuộc của làm trái với con người Như hắn chỉ có một.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com