Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27: Các mỹ nam đeo bám (3) + Nhận làm cha nuôi.(2)

Vân Tuyết bình thản ngồi câu cá, nàng để mặc ba mỗ nam đang tranh đấu kịch liệt vì cái chức vị Lão Nhất. Vân Tuyết chép miệng , ngáp dài một tiếng, tay cầm cần câu lắc qua lắc lại. “Sao đợi mãi chưa có con cá nào cắn câu ta? Hay vì ta đẹp quá chúng nó không dám cắn , hắc hắc “ Mỗ nữ tự kỷ cười khùng khục. Tiếng tranh cãi vẫn chưa dứt, ngày càng có xu hướng phát thiên. Mỗ nữ đầu tràn hắc tuyến, quyết định không câu cá nữa . ( TB: Bởi vì câu cũng không có cá nào thèm cắn*uốn éo uốn éo * Fin: Đã móc mồi câu đâu mà câu cá * hắc tuyến* )

- Ta mới là lão nhất !!! – Ba nam nhân trăm miệng một lời, không ai nhường nhịn ai cả. Ai cũng tung ra sát chiêu với địch thủ . 
-Uy uy~ - Mỗ nữ xông ra ngăn cản ba mỹ tuấn nam. Đồng thời ba chưởng lực cũng bay về phía nàng. 

- Tuyết nhi!~ - Ba nam nhân hốt hoảng , kêu lên đầy đau đớn, không kịp ngăn trở chưởng lực đang bay về phía thân ái bọn họ. 

- Các ngươi thật là #$@##%^... – Mỗ nữ kịp thời thuấn di ra chỗ khác, cơn tức giận bùng nổ làm nàng tuôn một tràng mắng. – Các ngươi thiếu chút nữa giết ta đấy các ngươi biết không?

- Ta xin lỗi – Ba mỹ nam cúi đầu hối lỗi, đường đường là Cung chủ Huyết Cung nổi tiếng trên giang hồ, Sát Vương tà ma đồ của Sát Cung, người từng diệt cả võ lâm chí tôn và một vương gia cao quý phong mị hồ ly mà phải cúi đầu xin lỗi như thế này~ Ai bảo, người mắng bọn họ là thân ái bảo bối của bọn họ, cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, yêu còn không hết sao bọn họ nỡ mắng hay trách phạt nặng nàng. Huống hồ lúc nãy cả ba bọn họ suýt tổn thương thân ái bọn họ. 
Nhìn ba mỗ nam cúi đầu hối lỗi, mắt đầy đau thương nhìn nàng. Vân Tuyết cảm thấy như ai bóp nghẹp tim nàng, nàng thật lòng không muốn mắng bọn hắn, nàng không muốn bọn hắn tràn ngập đau thương như thế . Vân Tuyết thở dài , mắt đẹp ôn nhu đầy tình cảm nhìn bọn hắn

- Ta xin lỗi, ta không cố ý mắng các chàng. - Đôi mắt linh động hút hồn có chút hối lỗi nhìn bọn hắn – Kỳ , Long, Kiên … Các chàng trong lòng ta luôn luôn quan trọng, ta không có phân vai vế ai hết. Trong tim ta, các chàng luôn là nhất ~ Ta là một người rất kì lạ lại rất hoa tâm. Ta không biết bộc lộ cảm xúc của mình ra như thế nào. Ta không biết chứng tỏ cho các chàng là ta yêu các chàng như thế nào. Ta cũng không đảm bảo được là ta sẽ dung nạp những ai..Nhưng, ta sẽ cố gắng, cố gắng cho các chàng thấy là ta yêu các chàng. Ta chỉ hy vọng các chàng biết rằng, Lãnh Vân Tuyết này ít bọc lộ tâm, nhưng các chàng hãy nhớ, trong tim ta luôn tồn tại các chàng. – Cả người nàng tản mát ra sự ôn nhu dịu dàng, có chút quyến rũ mị hoặc lại thanh thoát lòng người . Đặc biệt là nụ cười toả nắng, soi sáng lòng người, quyến rũ, ngọt ngài kiều mị đến tận cùng

- Tuyết nhi~ - Ba nam nhân nghẹn ngào nhìn Vân Tuyết , bọn họ thực hạnh phúc.

-Hầy, thế nên các ngươi đừng đánh nhau nữa nhé~ Đánh nữa giao nộp vạn lượng hoàng kim~- Vân Tuyết ngả ngớn cười tà tà, nàng không quên làm cho ba mỹ nam đầu bay đầy quạ.

Mạc Hiên Long cười tà mị, bảo bối lại đâu vào đấy rồi, thật hiếm khi nàng bày tỏ tâm mình như thế này, tà mâu nhìn chăm chăm vào mỗ nữ đang ngả ngớn trêu đùa hồ ly vương gia. Hắn thực may mắn, may mắn vì hắn gặp được bảo bổi. Bảo bối cho hắn biết thế nào là yêu , cho hắn biết thế nào là cảm giác sợ mất đi một người. Trước đây hắn ngang tàng, tà yêu, ác độc, hắn diệt cả võ lâm chí tôn. Cuộc sống hắn chỉ xoay quanh chết chóc và thảm sát, hắn coi nữ tử như một công cụ giải phóng dục vọng cho mình. Đến khi gặp nàng, thái độ xấc láo không sợ trời sợ đất đã làm hắn ấn tượng, càng tìm hiểu sâu về nàng, hắn lại phát hiện nàng vô sỉ, đáng yêu, thích tiền, háo sắc lưu manh . Làm hắn dứt cũng không dứt được. Tuyết nhi~ Nàng tựa như hoa túc anh, nguy hiểm mà quyến rũ, từng bước từng bước dẫn dắt ta rơi vào sự mê hoặc của nàng~

Vương Lãnh Kỳ ôn nhu nhìn nàng, tiểu Tuyết nhi thật mê người. Nàng, đã là thế giới của hắn thay đổi , làm cho hắn cảm nhận được tư vị hạnh phúc, yêu , ghen và mất hồn. Nàng đã cứu rỗi tâm hồn trống rỗng của hắn, làm cho một vương gia nổi tiếng phong lưu yêu nghiệt như hắn trở nên nhỏ bé trước nàng. Ân~ Đứng trước nàng hắn không phải vương gia, đơn thuần hắn chỉ là một nam nhân đem lòng yêu say đắm một nữ tử là nàng~ 

Hàn Quân Kiên sủng nịnh nhìn mỗ nữ trước mặt ngả ngớn trêu đùa nàng. Nàng, thật tuyệt mĩ thật dụ hoặc thật đáng yêu. Tuấn mâu đục ngầu nhịn nén dục vọng chỉ muốn mổ cho đôi môi đỏ mọng nước đang cười trước mặt, chỉ muốn ôm vào thân hình kiều diễm động lòng người rồi sống chết triền miên ( TB: HÚ HÚ HÚ Fin: thật biến thái~ ) Ngay từ lần đầu, hắn đã nhất kiến chung tinh với nàng, hắn yêu sự thờ ơ lãnh đạm của nàng , yêu sự xảo trá lưu manh vô sỉ của nàng. Cái gì trên người nàng, hắn đều yêu hết. Bao nhiêu năm trôi qua, nàng là người đầu tiên cho hắn cảm xúc này , làm thế giới của hắn vui hơn , có nghĩa hơn. Làm ấm lòng của hắn. Phải, là nàng, là tiểu Tuyết nhi của hắn. Là nữ tử đem dung mạo kiều diễm xinh đẹp tuyệt trần, mang theo sự quyến rũ thanh thoát này, đem gương mặt tiên nữ kiều mị này, mang hơi thở lười nhác thờ ơ quyến rũ này, đem đôi tử mâu đầy yêu mị, linh động cuốn hút lòng người này. Hắn yêu nàng, bọn hắn đều yêu nàng.

Nếu có ai cả gan dám động đến bảo bối của bọn họ, bọn họ sẽ diệt , sẽ san bàng hết tất cả. 

Mỗ nữ không biết ba nam nhân tỏng đầu nghĩ gì, vẫn tà lưa trêu chọc ba mỗ nam. Nàng nâng cằm hồ ly vương gia, bắt đầu diễn lời kịch kinh điển.

-Mỹ nhân, cười một cái cho gia xem ~ - Mỗ Tuyết ngả ngớn trêu chọc mỗ hồ ly , lại bay qua bên sát vương, vuốt ve mặt hắn – Ân, nào, gả cho gia, về làm tiểu thiếp kiêu ngạo thứ 28 của gia~ 

-Thiếp muốn độc sủng ~ Thiếp không muốn làm tiểu thiếp nhỏ bé đâu – Mỗ Sát lắc lắc người nũng nịu . Thử tưởng tượng, một nam nhân tà mị, tuấn tú cao to, mày kiếm mắt phượng môi mỏng , chỉ cần nhếch một cái đã làm cho vạn cô nương bay tim. Giờ lại lắc lắc người nũng nịu. Chưa kể hắn là Sát Vương… 

-Ách~ - Mỗ nữ há hốc mồm.. đầu tản đầy hắc tuyến . Dựa vào, hắn làm trò gì vậy ? Ngay lúc mỗ nữ còn đang sốc, mỗ hồ ly cũng không yếu thế đi lên , cầm tay mỗ Tuyết lắc lư, mặt đỏ che tay cười duyên thẹn thùng nói 

-Gia , thiếp không cần độc sủng, chỉ cần gia mỗi ngày có thể ghé nhìn thiếp , coi thiếp như một công cụ ấm giường thiếp cũng mãn nguyện ~ Mỗ hồ đỏ mặt thẹn thùng khép nép nói , Dựa vào lần 2 , hắn .. hắn.. Mỗ nữ rơi vào trạng thái sốc cực hạn. Mỗ Kiên cũng không kém gì, đi đến trước mặt mỗ Tuyết, ung dung cười nói 

-Ta không cần làm tiểu thiếp , chỉ cần làm tình nhân của gia~ Mâu quang tràn đầy phúc hắn bắn ra tia mời gọi đối với mỗ Tuyết đang đơ lâm sàng kia – Gia, ngài xem, có tình nhân nào ngoan hơn ta không? Gia vui ta vui, Gia buồn ta lòng đau như cắt, Gia gọi ta ta đến , gia bảo ta đi ta đi. Thử xem có tình nhân nào ngoan hơn ta không gia? Chưa kể ta còn rất biết chiều chuộng gia~ 

-Ân.. ách.. – Dựa vào dựa vào dựa vào~ Cái gì tiểu thiếp cái gì ấm giường cái gì tình nhân? - Các ngươi .. hảo đùa ? 

-Gia~ người ta đâu có đùa gia đâu ~ - Mỗ hồ ly cười thẹn thùng, che miệng cười nói 

-Dựa vào, thật con mẹ nó dị đời – Mỗ nữ cảm thấy vị trí biến thái của nàng sắp bị lật đổ ~

Mỗ Tuyết đơ ra rồi bĩu môi~ Đưa tay véo bụng bọn họ, cảnh cáo không được biến thái hơn nàng nữa , hành động đó chỉ làm tăng lên sự đáng yêu trong mắt ba mỗ nam của nàng. Mỗ nữ gian trá mổ mỗi người một cái hôn lên môi, gương mặt tiên nữ yêu mị nhoẻn miệng cười . Nàng kêu hạ nhân đem bàn ghế lên ngồi thưởng trà ngoài trời, ngắm nhìn phong cảnh hồ~ Ba mỗ nam cũng nghe theo lời nàng bồi nàng uống trà, quạt mát bóc nho cho nàng ~ Mỗ nữ vừa ăn vừa suy nghĩ ~ “ Ờ phải rồi, H tính sao đây ? Chẳng nhẽ 4p ? “ Nghĩ rồi mỗ Tuyết lại đảo mắt nhìn ba nam nhân tựa dã thú không ngừng mời gọi nàng đến ăn bọn hắn. “ Thôi 4p có mà chết ta à ? Hay là 3p nhể ? “ Mỗ nữ lại đảo mắt qua ba mỗ nam. Nàng chỉ thấy trong mắt ba mỗ nam tràn ngập đầy dục vọng, ánh mắt như hoả muốn thiêu đốt người nàng. “3p thì chọn ai ta ? Long? “ Mỗ nữ lại đảo mắt qua Mạc Hiên Long. Thấy mỗ nữ nhìn mình, mỗ Long không ngừng bắn tia khêu gợi, quyến rũ tà mị mời gọi mỗ nữ. Cả ba bọn hắn thực nhẫn nhịn. Nhìn thân thể thon thả kiều mị động lòng người kia ai mà chịu nổi~ Bọn hắn bây giờ tựa dã thú chỉ cần có ai kích động sẽ nhào vào triền miêng cùng nàng~ “Ách, thôi sẽ có một người bị bỏ bê, mà ba nam nhân này lại dia sức trâu bò, đúng là vương giả có khác” Mỗ nữ quyết định sẽ khôgn suy nghĩ đến vấn đề này nữa~ Ba mỗ nam thấy bảo bối giả lơ, thực xúc động muốn giết người, bọn hắn nhẫn đủ lắm rồi, bé yêu mê người như vậy , quyến rũ như vậy làm sao mà chịu nổi~ 

Ngay lúc ba mỗ nam muốn nhào vào liều chết triền miên, thì mỗi nữ lại nghiêng đầu nhìn, mở to mắt nhìn con thuyền xa hoa sang trọng đang tiến gần? 

-Long, Kiên, Kỳ, chẳng phải đó là… ? – Mỗ nử nheo nheo mắt, sao mấy người trên đó quen thế nhể ? 

-Ân?.. Đó là hoàng huynh nga~ -Mỗ hồ ly nhìn vào con thuyền xa hoa trước mặt, hắn có một dự cảm bất hảo ~ Hoàng huynh rất là giữ lấy dục, hoàng huynh sẽ không bỏ qua chuyện này~ Huống chi hoàng huynh vốn không chấp nhật nữ tử đa phu… 
Cả ba nam nhân rơi vào trầm mặc, bọn hắn bắt đàu cảm thấy sợ, sợ mất đi bảo bối. Cho dù là hoàng huynh/ hoàng thượng cũng không thể cướp đi được bảo bối bọn họ. Ba nam nhân cơ hồ đã đứng cùng chiến tuyến~ Mỗ nữ nheo nheo mắt nhìn con thuyền xa hoa kia, lạ thật, sao trên đó đông thế ?

Đồng thời trên con thuyền kia, Vương Lãnh Khang, Mộc Bá Nhi Thần , Mộc Bác Thập Đa , Ngân Lãnh Dạ , Ngân Lãnh Viên đang bàn quốc việc , bỗng có một hắc y nhân quỳ xuống bâm báo 

-Bệ hạ, cô nương Tuyết nhi đang ở đây. 

-Tuyết nhi~ - Vương Lãnh Khang nỉ non gọi tên nàng , ánh mắt nhìn ra xa. Lập tức các nam nhân còn lại cũng nhìn về phía xa. Họ thấy một nữ tử đẹp tựa tiên tử lại mang yêu mị ( TB: Thỉnh không cần nhầm lần , Tuyết là tiên nữ lại lai yêu mị , Ca nhi là hoàn toàn mang sắc thái của yêu nữ ) đang nhìn về phía họ. Đứng sau nàng, là ba thân ảnh cao lớn của ba mỗ nam~ 

-Hoàng đê ? – Lập tức Vương Lãnh Khang nheo mắt lại , hắn nhận ra thân ảnh phía sau nàng. Gương mặt tuấn tú trầm xuống, ra lệnh – Tiến tới con thuyền đó. 
-Tuân mệnh~ 

Ngân Lãnh Dạ , Mộc Bác Nhi Thần lưu luyến nhìn thân ảnh trước mặt, nử tữ đã làm bọn họ mất hồn~ Rồi lại đanh mắt nhìn ba thân ảnh phía sau nàng… Bọn hắn cảm thấy tức giận… Hảo hảo tức giận. 

Hai mỗ nam Lãnh Viên và Thập Đa ngó nghiêng không thấy mỗ yêu nữ Ngọc Ca liền buông mắt, hảo hảo đàm luận với nhau ~ 

Thỉnh đón xem chương 27 với màn đánh nhau của mỹ nam ~ Tiểu Bảo thực sự cố gắng bày tỏ cảm xúc trong truyện, có vẻ nó không hiệu quả cho lắm  Thỉnh thứ lỗi~

Mục đề cử truyện cho bạn tốt:

Con bạn ta vừa lập nick wattpad là Namcungtuyetlinh, nàng nào thích thể loại np và sủng phi thì qua bhaf nàng ấy đọc truyện nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com