Chương 1: Xuyên sách!!!
Hôm nay là một ngày đặc biệt, rất đặc biệt. Nói chung là một ngày đẹp trời. Một cô gái khoảng 15-16 tuổi, tóc dài tới thắt lưng, khuôn mặt trái xoan, mắt to, mũi dọc dừa, đôi môi chúm chím hồng hào có thể nói đây là một gương mặt sánh ngang thiên thần và có tỉ lệ chuẩn mà tôi mới đọc trên báo ngày hôm qua, bo đì thì khỏi phải nói, chỗ nào cần lõm thì lõm, chỗ nào cần lồi thì lồi túm lại là một cô gái xinh đẹp, sau này nhất định là một đại mỹ nhân vạn đàn ông mê. Nhưng cô gái này đang đứng trước gương trợn mắt, há mồm to đến mức có thể nhét một quả trứng vào được, không ra dáng mà một mỹ nhân gì cả.
Mọi người đang thắc mắc vì sao cô gái đó lại ngạc nhiên như vậy ư? Chúng ta hãy quay lại 1 ngày trước đó.
Tôi tên là Chu Hoài Nam, năm nay đã được 23 tuổi. Tôi không hiểu tại sao cha mẹ tôi lại đặt tên là Hoài Nam nhỉ? Chắc lúc đó ba mẹ tôi rất muốn có con trai mà lọt ra con gái là tôi đây nên mới đặt tên đó. Tôi là một cô gái rất chi là bình thường. Ngoại hình thì hôm nay gặp tôi ngày mai có thể quên bén tôi là ai, bo đì thì càng khỏi nói, vòng 1 bằng vòng 2, vòng 2 bằng vòng 3. Cái này có thể nói là màn hình phẳng trong truyền thuyết đi. Học vấn thì cũng là thuận lợi tốt nghiệp đại học và chưa có việc làm. Gia cảnh thì người ngoài nhìn vào là một gia đình khá giả nhưng không biết bên trong có một đống nợ và chả hòa thuận gì cho cam. Nhưng tôi vẫn rất lạc quan và cũng gần như là một cô gái bình thường, vì sao lại là gần như ư? Vì tôi rất thích đọc tiểu thuyết, mà tôi đọc tiểu thuyết gì ư? Chính là đam mỹ, nhìn các anh đẹp ở bên cạnh nhau sau tôi lại hạnh phúc đến lạ, có thể nói tôi là dạng hủ nữ nặng lắm rồi đến cả phim tôi cũng coi cơ mà. Nên vậy đã 23 tuổi tôi vẫn chưa có một mối tình vắt vai vì ngày nào cũng rình coi và mai mối cho mấy anh diễn viên. Bên cạnh đó tôi cũng rất thích tiền, dù thích truyện đam mỹ đến đâu thì tiền mới là nguồn sống của con người. Bạn thử nghĩ đi, muốn có ăn cũng cần có tiền, muốn có việc làm đầu tiên phải có tiền để đút cho người ta, nói chung muốn làm gì cũng cần có tiền. Vì vậy tôi cũng là một người rất hám tiền.
Đến một ngày nói chính xác hơn là ngày hôm qua đi, tôi đang lướt dạo trên mạng thì tìm được một truyện np nữ phụ thấy cũng được nhiều lượt views và bình luận cũng coi như tích cực nên đã vào coi thử. Sau khi bỏ 1 ngày "coi thử" thì tôi đã kết luận là truyện này quá cẩu huyết và đầy mật ngọt như bao truyện ngôn tình khác, và cũng như bao truyện ngôn tình khác thì chắc chắn là phải có những nhân vật phụ để làm nên cho các nhân vật chính tỏa sáng. Nhưng tôi thắc mắc là tại sao trăm truyện lại như một vậy? Nhân vật nam phụ là một người thông minh, giàu có, chung tình sau khi hết truyện luôn làm người người thương tiếc, ngược lại nhân vật nữ phụ luôn là một người đanh đá, chua ngoa, ham sắc, không có đầu óc và cái kết đợi em ấy thì các bạn biết rồi đấy... Thảm... Hết sức thảm... Và tôi đã không cho truyện này một lượt bình chọn nào cả mà tắt máy đi ngủ.
Như mọi ngày con sâu lười như tôi đúng 7h là bắt đầu tỉnh dậy, nhưng có cái gì đó sai sai thì phải, giường của tôi đâu có mềm như vậy? Lăn lăn mấy vòng, ý giường của tôi cũng không có rộng như vậy? Quyết định mở mắt ra, thấy một căn phòng rộng lớn với tông màu trắng và hồng là chủ đạo, trong căn phòng được đặt các món đồ và trang thiết bị hiện đại nhất mà tôi toàn thấy trên ti vi. Tôi bật dậy xuống chiếc giường king size và chạy thêm mấy chục bước nữa mới đến được cái gương to tổ bố. Quát đờ heo??? Đây là đâu? Và con nhỏ đang há mồm kia là ai? Ai trả đĩa bay cho tôi về lại hành tinh của mình được không? Và tôi đã oanh oanh liệt liệt ngã xuống thảm lông mềm mại và ngủ tiếp.
Trở lại thực tại sau khi ngủ bị một trận đập cửa làm tôi thức giấc, tôi bật dậy mở cửa thì gặp ngay một thiếu phụ xinh đẹp. Ôi my chuối, sao lại lại có người đẹp đến vậy?
"Tuệ, con đi lâu nước miếng đi, nhìn kinh quá!" Người phụ nữ vừa nói vừa lay lay người tôi.
Tôi giật cả mình, vội lấy tay lâu miệng. Thật mất mặt, thường thường gái nhìn trai đẹp mới chạy nước miếng, còn tôi nhìn phụ nữ cũng chảy, thật mất mặt mà. Nhưng ai biểu bà ấy đẹp quá chi. Mà hồi nãy bà ấy gọi mình tên gì ấy nhỉ? Tuệ? Đó không phải tên nhân vật nữ phụ trong cái truyện mình mới đọc hôm qua hay sao?
" Con có sao không vậy Tuệ? Sao con cứ ngẩng người ra thế?" Người phụ nữ lại lên tiếng.
"Con không sao, chắc mới ngủ dậy nên chưa tỉnh ngủ ha ha ha." Tôi vội trả lời.
"Ừm, vậy con xúc miệng thay đồ xuống ăn sáng nhanh đi, ba con đang đợi ở dưới đó."
"Dạ, con sẽ xuống liền ha ha ha." Tôi vội đóng cửa phòng lại, quay người tựa vào cánh cửa và ôm ngực thở dốc và ngồi nói nhảm một mình: "Trời ạ, mình xuyên rồi, mình xuyên vào cái truyện cẩu huyết hôm qua đọc trên mạng rồi. Mà không xuyên vào nhân vật nào mà xuyên ngay nhân vật phụ vạn người ghét mới sợ chứ. Sao cái việc xuyên không lại thịnh hành như vậy? Chỉ là không bình chọn thôi mà, làm gì mà bắt xuyên chứ huhu...".
Đây là đâu ư? theo trí nhớ mang máng của bộ não cá vàng như tôi thì đây là nước có 1 chữ V thì phải, đúng là tại sao không đặt tên nước đẹp đẹp tý như Angel, Cupid... lại lười tới mức đặt đúng 1 chữ. Quay lại vấn đề chính, thì nước V này rất phát triển nên rất giàu có thể sánh ngang tầm với các nước trên thế giới. Và cũng tỉ lệ thuận với đó là các anh đẹp trai, soái ca, bá đạo, nhà giàu, thông minh, vân vân và vân vân cũng được phát triển theo. Tôi không hiểu tại sao cái truyện này lại nhiều tổng tài và ông trùm hắc đạo như vậy. Nếu nói theo mấy bạn trên mạng thì mấy anh này giống như bắp cải trắng bán ngoài chợ vậy. Mà bắp cải trắng như thế nào? Nó rất là thịnh hành và vô cùng rẻ, đi đâu cũng có thể mua. Vì vậy mấy anh nam chính này theo tôi cũng không đáng giá cho lắm. Coi chừng tôi gặp người hơn thì sao nhỉ? Hí Hí.
Nhân vật nữ chính tên là Bùi Viên Mẫn, cô này thì cũng như bao nhân vật nữ chính khác thôi, trên mạng hay dùng tên gì để đặt tên cho nhân vật nữ chính khi nữ phụ xuyên qua ấy nhỉ? À Bạch Liên Hoa. Nói tóm gọn về cô nữ nhân vật chính này trong vòng một câu thì tôi chỉ có thể nói là "ngụy lọ lem". Vì sao ư? Gia cảnh cô ta chính xác giống các cô nàng lọ lem, nhưng nhờ gương mặt "sắc nước hương trời" mà được một tổng tài và cũng là nam chính số 1 để ý tên Phạm Trạch Đông để ý. Cuộc đời cô ấy dần tỏa sáng và nhờ hiệu ứng của dàn nam nữ phụ mà nữ chính trải qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời tiếp nhận các nam chính số 2, số 3, số 4...Kết hợp với sự "thông minh và sự hiền dịu" mà nữ chính vốn có nên kết quả không nói cũng biết.
Còn nhân vật nữ phụ này tên là Thẩm Hữu Tuệ, là con gái độc nhất của Thẩm Hữu Trác và Lưu Nhất Thi. Cha mẹ của cô đều là những nhân vật lớn trong thương trường và ngành giáo dục. Cha là chủ tịch công ty vận chuyển đứng top 3 trong nước và top 6 thế giới, mẹ thì làm giám đốc ngành giáo dục nước V. Vì cô là con 1 nên rất được cha mẹ cưng chiều, tính tình thì khi đọc tôi toàn thấy tác giả ghi là chanh chua, đanh đá, não tàn... Và luôn luôn dính theo nam chính tên là Lăng Thế Vũ, thấy tác giả miêu tả ông nam chính này đẹp trai đến nỗi "hoa gặp hoa nở, người gặp người thương" nên chắc em nữ phụ này vừa gặp là yêu chứ không sai. Nhưng số em nó khổ không những bị người thương bỏ, còn bị hại chết dưới tay của hắn. Thôi nói chung thì tôi thấy cái kết của nữ phụ nào cũng như nữ phụ nào, toàn làm nền thôi.
Sau 1 phút lảm nhảm, tôi nghĩ xuyên cũng tốt, mặc dù nhân vật này ngoại trừ bị người khác ghét thì cái gì cũng tốt, gia thế tốt, ba mẹ tốt, và cái thân thể này cũng tốt luôn. Xem ra xuyên không cũng không phải là chuyện tệ hại gì lắm. Còn về dàn nam nữ chính thì lơ vậy, việc gì tôi không giỏi chứ lơ người là tôi đứng thứ hai không ai đứng thứ nhất.
Cuộc đời nữ phụ tôi bắt đầu. Cuộc sống sâu gạo ơi chờ chụy, các anh đam mỹ ơi chờ em, tiền ơi chúng mày nhanh nhanh tới với chụy nào....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com