C 34
Chương 41
Tiêu Đề: Thời Dư bị bắt cóc
Kain thật sự rất tàn nhẫn, anh ta đâm bản thân mình còn không thèm chớp mắt.
Trên mặt Lỵ Tạp giàn giụa nước mắt, khóc lóc thảm thiết. Sau đó, tay trái liền cầm một con dao găm khác, cùng đám vệ sĩ trong phòng vật lộn, vừa rơi nước mắt vừa đánh đánh.
Khi các vệ sĩ lần lượt ngã xuống, Lỵ Tạp mặc kệ máu chảy xung quanh, khóc đến đau khổ ngã xuống bên cạnh Kain.
Thời Dư ngồi xổm xem kịch, hai chân có chút tê nên dứt khoát đứng dậy, cảm thấy màn trình diễn bên trong rất hoàn hảo nên đã dành cho họ một tràng pháo tay.
Tiếng vỗ tay giòn giã vang lên lúc này đột ngột trở nên rùng rợn, sống lưng Lỵ Tạp lạnh toát, lập tức nhìn về phía ban công, thấy Thời Dư đang chậm rãi mở cửa sổ kiểu Pháp, nhe răng cười với cô ta.
Đồng tử của Lỵ Tạp giãn ra, cô ta không bao giờ ngờ tới Thời Dư sẽ xuất hiện ở đây. Khi Thời Dư bước vào, cô mở trí não và giải phóng tất cả những gì vừa xảy ra.
Trong lòng Lỵ Tạp dâng lên một cỗ hoảng sợ, cô ta siết chặt con dao găm trong tay, Thời Dư như không nhận ra sát khí của cô ta, chậm rãi đi quanh phòng, sờ cằm thở dài: "Đến Đế quốc rồi mới thấy thật kịch ở đây tuyệt vời hơn hẳn! Từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cảnh tượng này đấy, thật là mở mang đầu óc."
"Làm sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?" Lỵ Tạp nghiến răng nghiến lợi, giọng điệu hung ác.
"Đương nhiên là Thái tử điện hạ mời tôi tới đây." Cô vừa nói vừa cười, cố ý làm ra vẻ nghe không hiểu lời nói của Lỵ Tạp.
"Điện hạ Kain thật là giỏi bày mưu tính kế. Cái chết của Thái tử Đế quốc nhất định sẽ gây náo động cả tinh hà. Nếu kẻ sát nhân bị phát hiện là thành viên của Đệ nhất Liên Bang, tất cả những người dự thi của chúng tôi không nghi ngờ mà sẽ chôn thây ở đây."
"Hừ, để tôi đoán, cô hẳn là sớm đã có chuẩn bị, con dao găm này không tệ, hơn nữa còn có cờ của Đệ nhất Liên Bang, chậc chậc chậc, cái này nếu lấy ra chắc chắn sẽ là chứng cứ thép luôn, dù Đệ nhất Liên Bang có trăm cái miệng cũng không làm được gì."
Rõ ràng là hãm hại, hơi vụng về nhưng rất hữu ích.
Trong vũ trụ - mối quan hệ giữa các quốc gia, đôi khi chỉ cần một bằng chứng có sức thuyết phục như vậy để làm cái cớ, còn đối với sự thật điều đó không quan trọng.
Huống chi, đây còn là thái tử của Đế quốc Caslan chết, bọn họ muốn nói ai là hung thủ, người đó sẽ là hung thủ, Đệ nhất Liên Bang muốn chất vấn thì thế nào? Ai quan tâm chứ.
Một trăm năm trước, trận chiến Lirvia đã dẫn đến sự đình trệ của Đệ nhất Liên Bang, Đế quốc Caslan đã nhân cơ hội đó vươn lên trở thành quốc gia hùng mạnh nhất vũ trụ, Đế quốc Caslan đã đàn áp Đệ nhất Liên Bang trong nhiều năm.
Bất quá, Đế quốc Caslan dù có cố gắng trấn áp thế nào đi chăng nữa thì khoảng cách của hai nước cũng vẫn tồn tại, trực tiếp quấy rối là tuyệt đối không thể, bọn họ chỉ có thể xúi giục Cộng hòa Tobias kéo Đệ nhất Liên Bang xuống.
Đệ nhất Liên Bang thực sự đã rơi vào một hố sâu chưa từng có dưới sự đàn áp của đế quốc Caslan, nhưng nhiều thập kỷ trước, Tạ Lập Khâm đã trở thành Nguyên soái đầu tiên của Liên bang, đưa Đệ nhất Liên Bang dần dần trở lại giai đoạn hùng mạnh nhất.
Cho đến hơn 30 năm trước, một bậc thầy thiên tài đã xuất hiện ở Đệ nhất Liên Bang và thiết kế cơ giáp mới nhất mà bà ấy công bố tại Hội nghị cao cấp cơ giáp đã gây chấn động toàn vũ trụ.
Vào năm thứ hai, bà ấy đã phát triển bộ khung xương ngụy trang, loại bỏ những bộ đồ bảo vệnặng nề và rườm rà, để phi công có thể điều khiển cơ giáp mà không cần chỉ mặc bộ khung xương ngụy trang làm cho hiệu quả chiến đấu của Quân đội Đệ nhất Liên Bang tăng lên theo một đường thẳng.
Mấy năm sau, bà ấy không ngừng cải tiến khung xương ngụy trang, làm cho nó thích ứng với thân thể, từ đó kích thích tiềm năng, bộc phát ra sức mạnh càng mạnh mẽ.
Sự xuất hiện của khung xương ngụy trang đã tạo nên một cơn sốt trong toàn vũ trụ, hướng nghiên cứu của tất cả các quốc gia đều được chiếu theo hướng này, nhưng chưa từng có một quốc gia nào có thể vượt qua Đệ nhất Liên Bang.
Trong khi bộ khung xương ngụy trang đang được phát triển, Mai Lợi Tư cũng đã công bố nhiều thiết kế vũ khí, bao gồm những tiềm năng không giới hạn ở cơ giáp, tàu bay chiến lược của Liên bang, phù du khí Naka. Những thứ đó đã trở nên đáng kinh ngạc hơn trong mắt mọi người dưới sự cải tiến của cô ấy.
Kể từ đó, Đệ nhất Liên Bang như hổ thêm cánh, thiết kế cơ giáp được phát hành mỗi năm đều mới lạ hơn, mạnh mẽ hơn so với năm trước, nghiên cứu về loại vũ khí này cũng theo kịp Đế quốc Caslan.
Nhưng đáng tiếc, Mai Lợi Tư đã biến mất hai mươi năm trước, không ai biết bà ấy đã đi đâu, thậm chí có người còn cho rằng bà ấy đã chết, một số suy đoán rằng bà ấy đã bị Đế quốc Caslan ám sát.
Có vô số ý kiến về bà ấy, thậm chí có người nói rằng bà ấy đã thiết kế và chế tạo ra cơ giáp mạnh nhất vũ trụ trước khi bà ấy biến mất, nhưng chưa ai từng nhìn thấy cơ giáp đó, Đệ nhất Liên Bang cũng chưa từng thấy cơ giáp nào có sức chiến đấu đáng sợ như vậy, theo thời gian trôi, mọi người đều quên đi những điều đó.
Mai Lợi Tư biến mất là một cú đả kích lớn đối với Đệ nhất Liên Bang, nhưng chồng bà vẫn ở đó, chồng bà ấy cũng là một bậc thầy về cơ giáp, nhưng ông ấy không có thiên phú kinh diễm như bà.
Cũng là bởi vì Liên Bang càng ngày càng tốt lên, chủ lực phe chủ chiến của Đế quốc Caslan hoàn toàn không thể nương tay, những năm qua vẫn luôn tìm cớ công kích Đệ nhất Liên Bang đáng tiếc, Đệ nhất Liên Bang rất cẩn thận, chưa bao giờ tìm được cớ.
Chương 42
Tiêu Đề: Thời Dư bị bắt cóc
Đến tận bây giờ, tại cuộc thi Liên Minh Cơ Giáp năm nay, những thí sinh của Đệ Nhất Liên Bang đều bộc lộ ra thiên phú đáng sợ cùng khả năng chiến lược tuyệt đỉnh, một khi tốt nghiệp và tiến vào quân đội, nhất định sẽ là mối đe doạ không nhỏ với Đế quốc.
Đây đều là những sinh viên ưu tú nhất của Đệ nhất Liên Bang, nếu như mất bọn họ đối với Đệ nhất Liên Bang chính là cú đả kích lớn, có lẽ sẽ có một khoảng cách nhân tài trong Đệ nhất Liên Bang.
Lỵ Tạp nắm chặt con dao găm trong tay, lao đến tấn công, nhưng cô ta vừa mới nhảy lên, con dao găm trong tay đã quay lại tàn nhẫn đâm thẳng vào tim mình.
Lỵ Tạp kêu lên đau đớn, hai mắt mở to không thể tin được, Thời Dư lại chắp tay sau lưng, chậm rãi bước sang bên cạnh, cùng lúc đó con dao găm đâm từ ngực cô ta đâm xuyên từ áo vest của cô ta ra ngoài.
Máu từ khóe miệng Lỵ Tạp trào ra, cô ta ngã phịch xuống đất, quay đầu, Thời Dư đang khom người nói với cô ta: "Lỵ Tạp, cô không đi được, đã phụ tấm lòng của thái tử Kain an bài cho cô."
Trong nháy mắt, trong đầu Lỵ Tạp lóe lên một tia sáng, cô ta phun ra một ngụm máu tươi: "Tinh Thần Lực..."
"Thực chất hoá." Thời Dư tươi cười bổ sung.
Vì mọi người đều cho rằng khả năng siêu nhiên của cô rất kỳ lạ, đó là vật chất hóa sức mạnh tâm linh, nên cô cũng thừa nhận điều đó, dù sao thì những người biết bí mật này sẽ xấu hổ.
Đồng tử của Lỵ Tạp giãn ra, cô ta không muốn như vậy, nhưng vết thương chí mạng không cho cô ta cơ hội đứng dậy nữa.
Sau khi Thời Dư xác nhận rằng cô ta đã chết, cô liền tiêu hủy tất cả bằng chứng trong phòng có thể dùng để chứng minh rằng Đệ nhất Liên Bang đã ở đó.
Hai con dao găm khắc lá cờ của Đệ nhất Liên Bang cũng được thay đổi một chút bởi dị năng của cô để trở thành lá cờ của Cộng hòa Tobias.
Nếu đổ lỗi thành công, Cộng hòa Tobias có lẽ sẽ rất bận rộn, anh đẹp trai sẽ thoải mái hơn, chuyến đi của cô không phải là vô ích.
Thời Dư cũng không lập tức rời đi, mà nhìn vòng tay trí não của Kain.
Bây giờ ở đây, nếu không làm gì đó thì thật đáng tiếc phải không nào?
Tình báo não quét qua thân thể Kain nhanh chóng mở ra, Thời Dư dùng một tầng kim loại bao phủ hai tay của anh ta, lúc này mới bắt đầu thăm dò trí não.
Màn hình ảo lần lượt hiện lên, cô lướt qua với tốc độ rất nhanh, tất cả đều là văn kiện chính sách của Đế quốc Caslan, không được phép sao chép nên cô bật trí não lên và ghi lại tất cả.
Để phù hợp với ý tưởng "Không bỏ lỡ thứ gì", Thời Dư đã ghi lại mọi tệp rất cẩn thận, đột nhiên cô nhìn thấy một thư mục được mã hóa, trái tim cô trào dâng niềm vui.
Nhưng với kỹ năng gà mờ của mình thì cô không tài nào mở được thư mục mã hóa này, cô lẩm bẩm: "Kain đúng là rắc rối."
Sau khi lẩm bẩm, cô chỉ muốn liên hệ với Lạc Hạ Từ để xem liệu cậu có thể mở thư mục được mã hóa hay không, nhưng khi nhìn lại thư mục thì đã thấy được mở.
Thời Dư chớp chớp mắt, sợ mình nhìn nhầm, kiểm tra mấy lần, xác định thư mục kia thật sự mở, nhất thời cảm thấy kinh ngạc.
Không có nhiều tệp trong thư mục, chỉ có một.
Đăng ký!
Nhìn thấy hai chữ này, Thời Dư cảm giác hình như đã nghe ở đâu rồi, nhưng nhất thời không nhớ rõ, lúc này cũng không có thời gian suy nghĩ sâu xa, vội vàng ghi lại toàn bộ nội dung.
Cô định vừa xem vừa ghi âm thì có tiếng gõ cửa và giọng nói của Tư Trạch Nhĩ.
Thời Dư thu dọn đồ đạc muốn rời đi ngay lập tức, nhưng khi cô nhận ra chỉ có Tư Trạch Nhĩ ngoài cửa, cô do dự.
Nếu rời đi vào lúc này, Tư Trạch Nhĩ thật sự có ý tưởng muốn tàn sát Đệ nhất Liên Bang, tất cả "bằng chứng" ở đây sẽ bị xóa và tất cả "bằng chứng" của Đệ nhất Liên Bang sẽ được thay vào.
Bằng cách này, cô đã lãng phí cả đêm ở đây một cách vô ích.
Theo những gì Kain đã nói trước đó, sau khi anh ta chết, vị trí Thái tử của Đế quốc Caslan có lẽ sẽ rơi vào tay Tư Trạch Nhĩ, một người có tham vọng muốn đấu với Tạ Dữ Nghiên sẽ không mềm lòng, có thể anh ta sẽ giết anh đẹp trai và trở thành một thiên tài độc nhất vô nhị.
Vừa vặn là lúc này tất cả các tập tin đều được ghi lại, Thời Dư tắt bộ não của Kain, chậm rãi đứng trở lại cửa, Tư Trạch Nhĩ ở bên ngoài nhìn thấy liên lạc không thể thông qua, đã bắt đầu cáu kỉnh.
Khoảnh khắc cánh cửa bị đá tung, Thời Dư không chút do dự đâm con dao găm vào ngực Tư Trạch Nhĩ, cố ý đứng cách xa một chút để tránh máu bắn lên người cô.
Tư Trạch Nhĩ bị sốc khi nhìn thấy thi thể của Kain nên bị trúng chiêu.
Cậu ta quay đầu lại, nhìn thấy Thời Dư đang cười, con ngươi co rụt lại: "Cô... Cô tại sao còn ở đây?"
Tư Trạch Nhĩ vừa nói vừa ngã vào cửa vô cùng yếu ớt, nhưng vừa dứt lời, cậu ta đã không chút do dự chạy ra ngoài.
Sao cô có thể để cậu ta chạy?
Cô nắm lấy vai Tư Trạch Nhĩ và kéo cậu ta lại, con dao găm đâm vào tim cậu ta được làm bằng chất liệu đặc biệt. Sau khi đâm vào ngực, chất độc bên trong sẽ phát tán ngay lập tức, gây ra cái chết trong thời gian ngắn.
Tư Trạch Nhĩ bị con dao đâm vào ngực, rất nhanh đã rút hết sức lực trong cơ thể, cậu ta nằm phịch xuống đất, khi nhìn thấy cô ngồi xổm xuống trước mặt cậu ta, đôi môi run rẩy, muốn nói điều gì đó nhưng không thể. Đôi mắt cậu ta mở to.
Thời Dư nhìn thấy sự không cam tâm trong đôi mắt đó, lắc đầu ôm cằm: "Điện hạ à, tạm biệt, nói thật, cậu thậm chí không thể sánh được với một ngón tay của... Tạ Dữ Nghiên, đừng nói đến việc so sánh với nó anh ấy."
Lần đầu tiên cô trực tiếp nhắc tới tên của anh đẹp trai, Thời Dư có chút khó xử, nhưng lại cảm thấy tên của anh nghe rất hay, cô suy nghĩ một chút, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Chương 43
Tiêu Đề: Thời Dư bị bắt cóc
Thấy Tư Trạch Nhĩ trợn to hai mắt, Thời Dư tiếp tục ra đòn: "Anh chẳng những không bằng một ngón tay của anh ấy mà còn rất ngu xuẩn, nếu là anh ấy thì lần trước đã thành công ở biệt thự của anh rồi."
Thời Dư không ngừng khoe khoang về anh đẹp trai của mình, khi cô gần như khoe khoang xong, cô nhìn xuống thấy Tư Trạch Nhĩ đã chết từ bao giờ.
Có thể bị cô chọc tức nên đi sớm.
Cô thậm chí còn không thèm đóng cửa lại. Sau khi kiểm tra lại căn phòng, cô gửi tin nhắn cho những người vẫn đang ăn trong nhà hàng bằng trí não của Tư Trạch Nhĩ, rồi nhảy ra khỏi cửa sổ và rời đi.
Nếu phát hiện xác chết là người Đế quốc Caslan, khó để nói điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng nếu là những người đến từ nhiều quốc gia khác nhau thì cảnh tiếp theo phải vô cùng sống động.
Bầu trời đêm hôm nay tối chưa từng có, nhưng ánh sáng từ trạm vũ trụ phía chân trời lại vô cùng chói mắt.
Thời Dư lặng lẽ đi ra khách sạn Đế Quốc, nhìn thấy tin nhắn mà Lạc Hạ Từ vừa gửi, khóe miệng không tự chủ được co giật.
Mấy tên này cái gì cũng nghĩ ra được.
Cô bị bắt cóc?
Tuy nhiên, điều này cũng đúng lúc, cô có thể tự tin quay trở lại.
Thời Dư không đi phương tiện bay, dưới sự hướng dẫn của Lạc Hạ Từ, cô bí mật trở về nơi ở của Đệ nhất Liên Bang.
Nghe phía trước có âm thanh đánh nhau, khóe miệng cô càng giật kịch liệt hơn.
Vào lúc này, cô nghe được huấn luyện viên trưởng rống to: "Nói cho tôi biết! Các ngươi đưa học sinh của tôi đi đâu rồi? Hôm nay nếu không nói cho tôi biết, tôi sẽ chặt đầu các người!"
Giọng điệu hung dữ như vậy khiến Thời Dư run rẩy, cô có thể cảm nhận được huấn luyện viên trưởng đang thực sự tức giận.
Nếu như cô trở về nói với huấn luyện viên trưởng rằng tất cả những chuyện này đều là tự mình làm, vì để tránh tai mắt của những người đang theo dõi, để cho cô bình an trở về nơi này, huấn luyện viên trưởng sợ rằng sẽ bóp chết cô trước.
Thời Dư xoa cổ lặng lẽ rút vào bóng tối, nghĩ tốt hơn là để cho huấn luyện viên trưởng trút giận xong sau đó hãng ra ngoài.
Cô dựa vào tường, rên rỉ muốn gửi tin nhắn cho Lạc Hạ Từ, nhưng ngay sau đó một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, cô theo bản năng ngồi xuống lăn sang một bên.
Tại nơi cô đang đứng ban đầu, có một số lưỡi kiếm được cắm vào tường, chuôi kiếm vẫn còn rung, phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Thời Dư lập tức nhìn vào bóng tối, có một người đang đứng bên trong, anh ta đội một chiếc mũ, cô không biết anh ta đứng đó bao lâu, cũng có thể đã đứng ngay ở đó ngay từ đầu.
Sờ sờ mặt nạ màu bạc che nửa khuôn mặt, con ngươi Thời Dư giãn ra: "Là anh!"
Người đứng trong bóng tối không ai khác chính là người đàn ông đeo mặt nạ bạc và đội mũ đã cố gắng truy tìm kẻ đe dọa Lạc Hạ Từ sau khi họ rời bữa tiệc sinh nhật của Tư Trạch Nhĩ, và giết hắn ta ngay trên phố.
Khóe miệng thanh niên đội mũ nhếch lên, không còn lộ ra nụ cười đáng sợ như lần trước, nhưng vẫn lộ ra vẻ rợn người.
"Cô rất thông minh, tốc độ phản ứng cũng rất nhanh, xem ra gen khóa đã hoàn toàn kích hoạt."
Thời Dư lập tức híp mắt: "Anh là ai?"
Muốn mẫu vật bướm, còn đe dọa Lạc Hạ Từ, chẳng lẽ có liên quan đến pháo đài chiến đấu của Khôi Tinh...
"Đừng khẩn trương như vậy, kỳ thật chúng ta cùng phe, chỉ cần cô muốn, chúng ta có thể trở thành cộng sự."
"Cộng sự, anh?" Thời Dư nhạy bén bắt được ba chữ này.
Cô nhìn từ trên xuống dưới người đàn ông đội mũ trốn trong bóng tối, đột nhiên khẽ hừ một tiếng: "Anh không nhìn nhầm chứ? Ai giống như anh, trốn trong bóng tối không nhìn thấy ánh sáng? Anh thậm chí không dám để tôi nhìn thấy mặt, còn muốn làm đồng đội của tôi? Có cần tôi mua cho anh một cái gối trên tinh võng không?"
Ngủ rồi mơ đi thì thực tế hơn đấy.
Thanh niên đội mũ tựa hồ không hiểu thái độ của cô, anh ta trầm giọng nói: "Hiện tại ẩn nấp là vì tương lai tinh hệ, cô không có quyền thế như những người khác, tại sao lại chọn ở cùng những kẻ yếu ớt kia?"
"Yếu?" Thời Dư nghe anh ta nói vậy sờ sờ cằm, sau đó vội vàng ngẩng đầu cười nói: "Anh nói có lý."
Thanh niên đội mũ không ngờ tới cô lại đổi ý nhanh như vậy, ngoài ý muốn cười nói: "Xem ra cô.... "
"Xem ra anh còn có chút tự hiểu biết, thấy mình quá yếu, không xứng làm đồng đội của tôi!"
Khoảnh khắc lời nói vừa dứt, Thời Dư đã kích hoạt khung xương ngụy trang, bắt lấy hai thanh kiếm màu vàng sẫm và lao về phía thanh niên đội mũ.
Cô cười lạnh nói: "Bọn chuột trong rãnh nước không thể im lặng sao? Muốn ra ngoài xem mặt trời, lại không nỡ lột lớp da hôi thối kia ra, thật ghê tởm!"
"Tôi còn lo không biết tìm anh ở đâu, không ngờ anh lại tự đưa mình tới cửa sớm như vậy. Bây giờ anh đã ở chỗ này, còn không muốn rời đi? Vậy thì tôi sẽ đối đãi với anh thật tốt, tuy rằng không có bánh ngọt, nhưng tôi sẽ để lại cho anh một ít vỏ bánh nhé."
Động tác của cô rất nhanh, trong nháy mắt đã tiếp cận thanh niên đội mũ, thanh niên đội mũ biết rằng mình không phải là đối thủ của Thời Dư, người đang mặc bộ khung xương ngụy trang. Vì vậy anh ta lập tức kích hoạt khung xương ngụy trang màu đen. Vẻ ngoài khung xương ngụy trang của anh ta giống hệt với 770, 880 và 520 ở Hải Lam Tinh, số của anh ta là...
1314!
Thì ra thật sự có số 1314, khó trách 770, 880, 520 lần trước nghe tới 1314 đều không có làm gì cô.
Trong mắt Thời Dư hiện lên một tia hưng phấn, tốc độ trong tay tăng nhanh, hai người cùng nhau chiến đấu, nhanh đến mức chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh.
Âm thanh chiến đấu đặc biệt vang dội trong bóng tối.
Cho dù tay của Thời Dư có nhanh đến đâu, cô cũng biết rằng tấn công với tốc độ cao là cách phòng thủ tốt nhất.
Thanh niên đội mũ dưới công kích của cô dần dần lộ ra dấu hiệu suy yếu, nhìn thấy khoé miệng đối phương mím chặt, Thời Dư hơi híp mắt lại.
Lúc này, có một cái bóng phản chiếu từ phía sau cô, kéo dài liên tục.
Chương 44
Tiêu Đề: Thời Dư giết người
"Leng keng!" Hai thanh đao lớn va vào nhau tạo ra âm thanh chói tai.
Trong những vệt sáng chiếu xuống từ bầu trời, bóng dáng Lan Lạc với mái tóc bạc tung bay, xoăn xoăn ánh lên ánh bạc xinh đẹp, Thời Dư nhếch miệng cười: "Nhóc con, tới thật đúng lúc!"
Cô không cần phải đối mặt với tình huống một chọi hai.
Nói xong, cô đá một cái về phía 1314, đối phương phản ứng cực nhanh, lách mình đạp lên tường, tránh đi thanh đao Thời Dư chém tới.
Lan Lạc đứng sau lưng Thời Dư, đỡ đòn dùm cô, nghe được cách gọi "nhóc con", khóe miệng giật giật mạnh: "Cô không nói cũng không ai nói cô câm đâu."
Động tác trên tay anh cũng không chậm một chút nào, không biết từ đâu lấy ra một thanh đao lớn lao đến đánh nhau với 290 đang có ý định đánh lén Thời Dư.
Thời Dư tặc lưỡi: "Cánh anh cứng rồi nên không coi tôi ra gì."
Lan Lạc mặc kệ cô, tốc độ đột nhiên tăng nhanh.
Âm thanh leng keng vang lên liên tục, sức chiến đấu của Lan Lạc hiển nhiên không thấp, hoàn toàn áp chế 290, vừa rồi 1314 một đấu một đã khó khăn, hiện tại hai đấu một thì lại càng rơi vào thế bất lợi.
Cũng không biết có phải do trời sinh Thời Dư hợp tác với người khác rất ăn ý hay không mà vừa đối phó 1314, nhưng thỉnh thoảng vẫn còn có thể nói chuyện vài câu với 290, làm cho đối phương khó lòng phòng bị.
Hiển nhiên 290 không lợi hại như 1314, nếu vẫn cứ tiếp tục như thế này, cả hai sẽ phải ở lại đây.
Mắt thấy 1314 muốn chạy, Thời Dư không đứng đắn nói: "Không phải chứ con chuột nhỏ, đánh không lại liền muốn chạy? Cậu vừa mới nói muốn cùng nhóm với tôi, nhưng với cái kỹ năng và can đảm này mà còn muốn làm đồng đội của tôi sao?"
"Đừng chạy, đừng chạy, cứ chạy trốn thì có gì hay, đối đầu trực tiếp mới là đúng đắn nha!"
1314 không muốn đánh nhau với cô, cũng không muốn nói chuyện nữa, hắn khom lưng lấy một trái bom từ trong túi không gian rồi ném ra, Thời Dư đá trả lại, trái bom nổ tung trên không trung, sức công phá của nó không lớn, nhưng lại phóng ra rất nhiều bụi, góc ban đầu bị bóng tối bao trùm đã hoàn toàn bị che khuất bởi màn bụi.
Thời Dư nheo mắt lại, ném thanh đao lớn màu vàng đậm trong tay về phía đó, sau một khoảng lặng qua đi, một tiếng "rầm" vang lên, giống như là của một vật gì đó rơi xuống.
Tiếng bom nổ bên chỗ bọn họ nhanh chóng thu hút sự chú ý của các huấn luyện viên đang ở cách đó không xa, huấn luyện viên đang đè giám thị giả xuống đất nghe thấy liền vội vã chạy đến, khi thấy Thời Dư đang tựa vào tường thở dốc thì thở phào nhẹ nhõm.
Huấn luyện viên trưởng chạy đến trước mặt Thời Dư, quan sát cô từ trên xuống dưới, sau khi xác định cô không bị thương ở đâu mới nhẹ nhõm hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Không phải em bị bắt đi rồi sao?"
Thời Dư cảm thấy áy náy trong chốc lát nhưng rất nhanh đã lấy lại tự tin nói: "Huấn luyện viên thấy em giống kiểu người sẽ ngoan ngoãn mặc người ta bắt đi sao? Muốn bắt em đi thì phải trả một cái giá rất đắt."
Cô vừa nói vừa nhìn đi chỗ khác, chỉ vào người đàn ông bị thanh đao cắm giữa miệng.
Có lẽ là càng nói mấy lời vớ vẩn thì cô càng tự tin, cô ưỡn ngực nói: "Chỉ có điều, chuyện này làm em kiệt sức rồi."
Thấy có vẻ đúng như lời Thời Dư nói, huấn luyện viên trưởng nghi hoặc liếc cô, đi một vòng quanh người đàn ông đã chết đang nằm dưới đất.
Người bị đao của Thời Dư găm trúng không phải là 1314 mà là 290.
Huấn luyện viên trưởng có vẻ tin tưởng lý do cô đưa ra nên cho người đưa cô về, sau đó gọi bác sĩ qua khám qua một lượt rồi mới cho phép cô trở về phòng.
—
Trong phòng, Lạc Hạ Từ và mọi người đang ngồi xổm đợi cô.
Thời Dư bị bốn người đồng thời nhìn chằm chằm, cô vung tay thả lỏng gân cốt, trợn mắt nói: "Mình mệt chết đi được, trước hết để mình ngồi nghỉ ngơi một lát rồi mình nói cho."
Nói ngồi một lát, nhưng cô vừa nằm xuống sofa, liền nhắm mắt muốn đi ngủ, vẫn là Cố Tiền Khiêm không biết xấu hổ đi bóp mũi để cô tỉnh.
Vì Thời Dư thật sự rất lười kể nên cô bấm chọn đoạn video mà cô đã quay gửi qua cho bọn họ tự nhìn, tiếng la cảm thán của bốn người bọn họ lần lượt vang lên, người sau càng khoa trương hơn so với người trước.
Phong Hiểu chống cằm nói: "May mắn là Kain đã tự sát, chứ không thì rất ít người có thể đấu lại anh ta."
Kain vốn không có ý định đưa bọn họ đến hiện trường vụ án hoặc bất cứ chỗ nào, mà chỉ để bọn họ đến khách sạn đế quốc, cái này rõ ràng là muốn chụp mũ cho Đệ Nhất Liên Bang.
Nếu không phải hành động lần trước của Tư Trạch Nhĩ đã làm rút dây động dừng, có lẽ lần này Đệ Nhất Liên Bang sẽ rơi vào bẫy của hắn ta.
Chương 45
Tiêu Đề: Thời Dư giết người
Cũng may cái tên Tư Trạch Nhĩ này luôn tự cho rằng bản thân không để lộ bất cứ sơ hở nào nhưng thực chất lại trăm ngàn sơ hở vì đã cẩn thận quá mức, bằng không bọn họ thật sự cũng không phát hiện được gì bất thường, từ đó đem cái phiền phức này bóp chết từ trong trứng nước.
Thời Dư hôm nay đánh hai trận, mệt đến mức phát hoảng, nhìn thấy họ vẫn còn chuyện muốn hỏi thì liền nói "Ngày mai lại nói" rồi đuổi tất cả ra khỏi phòng.
Cô biết bọn họ muốn hỏi gì, còn không phải sẽ hỏi về thân phận của Lan Lạc sao?
Chuyện liên quan đến Lan Lạc cô còn chưa biết rõ và cô cũng không biết phải nói từ đâu.
Thời Dư đuổi bốn người đi, quay đầu lại liền thấy Lan Lạc đã biến trở lại thành người tí hon, trong tay đang cầm một thứ gì đó, nhìn thẳng vào cô... Nói chính xác phải là đang nhìn chằm chằm vào túi không gian bên hông cô.
Thời Dư theo bản năng che đi túi không gian, muốn thay đổi vị trí của bánh ngọt. Sau khi Lan Lạc nhìn một lúc lâu, anh ta cầm đồ vật trong tay lắc lắc vẫy tay với cô.
Thời Dư tràn đầy nghi hoặc đi đến, vừa rồi cô một đao ném chết 290, lại để cho 1314 chạy mất, Lan Lạc muốn đuổi theo, nhưng lại bị Thời Dư kéo lại.
Cô sợ cậu nhóc xui xẻo này chạy theo lỡ không may bị bắt, đến lúc đó cô sẽ không biết ăn nói như thế nào với anh đẹp trai.
Rõ ràng 1314 cùng một hội với bọn 770, 880 và 520. Có thể trước đây bọn họ không biết Lan Lạc đang ở đâu, nhưng hiện tại 1314 đã trốn thoát, nhất định họ sẽ biết Lan Lạc đang ở cùng cô, cũng không biết sắp tới đây bọn chúng còn nghĩ ra kế hoạch nào nữa.
Thời Dư xoa xoa chân mày, đi về phía nhóc con, nhìn thấy đồ vật trong tay anh ta, tầm mắt cô dừng lại, lấy món đồ qua, mở to hai mắt không thể tin được: "Anh lấy đồ này ở đâu?"
Thứ anh ta cầm trong tay là một mảnh vải vụn, trên mảnh vải có một nửa huy hiệu, giống hệt với huy hiệu cô đã thấy trong phòng trung tâm điều khiển của pháo đài chiến đấu.
Cũng không biết phải do Lan Lạc không đủ năng lượng để biến lớn hay không, anh ta giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên làm động tác đội mũ.
Thời Dư nhìn vậy thì đã hiểu, với tay lấy món đồ từ trong mũ của người đàn ông ra.
Cô cau mày suy nghĩ một chút thì trong đầu bỗng lóe lên một tia sáng, cô ngồi xuống giường, mở trí não ra rồi mở tập tin mã hóa vừa được ghi lại từ trí não của Kain.
Lan Lạc lặng lẽ bay đến cạnh túi không gian, nhân lúc cô không chú ý liền lấy đi một cái bánh ngọt, vui vẻ ăn.
Cuối cùng Thời Dư cũng nhớ ra mình đã nghe tên Lôi Cách này ở đâu.
Sau sự kiện ở Khôi Tinh, anh đẹp trai đến gặp cô và nói cô biết huy hiệu cô phát hiện là huy hiệu cá nhân của vị thân vương Lôi Cách đã qua đời của Đế quốc Caslan.
Những tư liệu cần tìm nhanh chóng hiện ra trong trí não, tất cả thông tin về Lôi Cách cũng xuất hiện trước mặt Thời Dư, cô đọc nó rất cẩn thận, không bỏ sót bất kỳ từ nào.
Lôi Cách không chết, mà sự thật gần giống với những gì Tạ Lập Khâm đoán, hắn ta là gián điệp được phái đến Đệ Nhất Liên Bang.
Thời Dư kéo bảng tư liệu xuống, nhanh chóng nhìn thấy danh tính của Lôi Cách ở Đệ Nhất Liên Bang.
Cô ngây ngẩn cả người, thậm chí còn không tin được, phải xác định nhiều lần.
Không thể nào!
Nếu thật như những gì trong đây ghi, làm thế nào Đệ Nhất Liên Bang có thể phát triển tốt như vậy dưới ánh mắt của Đế quốc Caslan?
Bây giờ Thời Dư rất muốn gọi điện cho anh đẹp trai, nhưng cô không thể, sẽ bị giám sát.
Cô lại một lần nữa cảm thấy đến một đất nước khác là một chuyện vô cùng phiền phức và gây khó chịu cho cô.
—
Đêm nay rất ầm ĩ, mặt huấn luyện viên đen như đáy nồi, sắc mặt những huấn luyện viên khác cũng không khá hơn được bao nhiêu.
Sau khi Thời Dư quay về, huấn luyện viên trưởng tra xét những người ông bắt được, lần điều tra này mang đến cho ông một niềm vui rất lớn, những người này đều là người của hoàng tử Tư Trạch Nhĩ của Đế quốc Caslan.
Có lẽ những người được phái đến theo dõi đều không ngờ được Đệ Nhất Liên Bang sẽ trực tiếp ra tay, hiện tại từng người từng người trở thành cây nhược điểm di động, Đệ Nhất Liên Bang lại khẳng định rằng bọn chúng muốn bắt Thời Dư đi.
Huấn luyện viên trưởng đang muốn lôi đám người này đến hoàng cung Đế quốc Caslan để chất vấn, thì tin tức thái tử Kain và hoàng tử Tư Trạch Nhĩ chết bùng nổ trên Tinh Võng. Tinh Võng xôn xao, Đế quốc Caslan náo động, huấn luyện viên trưởng không quá tin tưởng, ông phải xác nhận lại nhiều lần, không còn nghi ngờ gì nữa, thông tin này là sự thật, nhưng ông có chút không kịp phản ứng.
Vài giờ trước, Kain và Tư Trạch Nhĩ xuất hiện tại nơi thực hiện nghi lễ, bây giờ nói chết liền chết, đừng nói huấn luyện viên trưởng nhất thời không phản ứng kịp, mà tất cả những người làm trong bộ máy chính trị của Đế quốc Caslan cũng hỏi thăm rất nhiều lần mới giật mình hoảng hốt, vội phóng đến khách sạn Đế quốc.
Chương 46
Tiêu Đề: Thời Dư giết người
Công tước Khải Lợi là người đầu tiên đến khách sạn Đế quốc, nhìn thấy các thí sinh đến từ nhiều quốc gia khác nhau vây quanh hiện trường vụ án, ông ta nhận ra sự việc ngày càng lớn rồi.
Công tước Khải Lợi nhanh chóng đưa ra quyết định, hạ lệnh muốn giam giữ họ, nhưng tất cả các đội tham gia đều kéo đến khiến cho khung cảnh ngày càng hỗn loạn, bảng tin về cái chết của Kain và Tư Trạch Nhĩ vẫn tiếp tục sôi sục trên Tinh Võng.
Địa vị của cả hai trong lòng người dân Đế quốc Caslan không thấp, hiện tại đột ngột truyền ra thông tin hai người đã tử vong, hơn nữa quan lại đế quốc còn chưa ra mặt thừa nhận hay bác bỏ tin đồn khiến mọi người đều có linh cảm không tốt.
Sự việc vẫn tiếp tục lên men cho đến sáng ngày hôm sau, khi vị hoàng đế bệnh nặng của Đế quốc Caslan nghe một trong những người con của mình nói về vấn đề này, ông đã nôn ra một ngụm máu ngay tại chỗ, dù đã hết sức cứu chữa nhưng vẫn không qua khỏi và qua đời sau đó một giờ.
Đầu tiên là Kain và Tư Trạch Nhĩ tử vong, sau đó là cái chết đột ngột của hoàng đế Đế quốc Caslan, quốc gia lập tức rơi vào rối loạn, các hoàng tử vốn tràn đầy tham vọng hiện tại đã không chờ nổi nữa mà muốn tranh giành quyền lực.
Hoàng thất Đế quốc Caslan loạn thành một đoàn, với tư cách là thành viên quyền lực nhất trong hoàng tộc, công tước Khải Lợi đã đứng ra chủ trì đại cuộc, ngăn chặn hành vi tranh giành ngôi vị của các vị hoàng tử, tổ chức một cuộc họp báo khẩn cấp, bày tỏ nhất định sẽ bắt được hung thủ đã sát hại hai vị hoàng tử, cứ như vậy, thông tin này được xác thực càng làm dấy lên ngọn sóng lớn trên Tinh Võng.
Có một quốc gia không ngại lớn chuyện đã ra mặt nói rằng họ đã nhìn thấy một con dao găm với ký hiệu của Cộng hòa Tobias tại hiện trường vụ án. Người dân Đế quốc Caslan vốn đang cực kỳ chú ý diễn biến của vụ này bắt đầu chất vấn công tước Khải Lợi có biết chuyện này hay không.
Công tước Khải Lợi nghĩ không ra đám người đục nước béo cò kia đang muốn làm cái gì, ông tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể không thừa nhận đúng là tại hiện trường án mạng có dấu vết hoạt động của Cộng hòa Tobias.
Ông chính thức thừa nhận có khả năng Cộng hòa Tobias dính líu trong vụ sát hại hai vị hoàng tử đã đẩy dư luận lên cao trào.
Bộ Ngoại giao Cộng hòa Tobias bất ngờ bị nhắc đến, bối rối một hồi lâu mới mạnh mẽ phủ nhận, đồng thời đặt ra một loạt nghi vấn, lại cho rằng từ trước đến nay Cộng hòa Tobias và Đế quốc Caslan luôn là quan hệ đồng minh gắn kết, họ không thể là người ra tay với hai vị hoàng tử.
Điều này lại đúng chứ không sai.
Ngay cả những người dân của Đế quốc Caslan đều cảm thấy Cộng hòa Tobias là con chó của Đế quốc Caslan.
Dư luận bắt đầu phân thành hai luồng ý kiến, trong lúc mọi người đang tranh cãi gay gắt nhất, thông tin thi thể Tô Bí Nhĩ được phát hiện tại hiện trường án mạng cũng không biết tại sao lại bị tuồn ra, đám người cho rằng Cộng hòa Tobias không ám sát hai vị hoàng tử bị tát một cái mạnh.
Sự việc đã như thế rồi, Cộng hòa Tobias cũng hết đường chối cãi.
Ban đầu Công tước Khải Lợi muốn che đậy chuyện này, nếu nói những người khác không biết tình hình cụ thể như thế nào, vậy thì sau khi ông thẩm vấn những người bên cạnh Tu Trạch Nhĩ và Kain, ít nhiều cũng đã biết một vài chuyện.
Công tước Khải Lợi vốn muốn ém thông tin thi thể Tô Bí Nhĩ xuất hiện ở hiện trường nhưng không ngờ rằng lại bị lộ ra ngoài, hiện tại bị rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, ông chỉ có thể bắt giam tất cả người của Cộng hòa Tobias, đi chất vấn Hải Lặc Tư.
Cộng hòa Tobias vẫn còn đang chiến tranh với Đệ Nhất Liên Bang, bây giờ lại càng mất vị thế sau sự thất bại tại Lẫm Đông Tinh, Hải Lặc Tư bị quay tới sứt đầu mẻ trán, chuyện như vậy cứ xảy ra hết lần này đến lần khác, ông cũng sắp tức đến bể phổi rồi, nhưng dù bận như vậy ông vẫn không thể không rút ra tinh lực để đối mặt với chất vấn từ Đế quốc Caslan.
Nếu Đế quốc Caslan trở mặt vào lúc này, Cộng hòa Tobias căn bản không có khả năng chống đỡ được cuộc tấn công của Đệ Nhất Liên Bang, đến lúc đó, Cộng hòa Tobias đã từng làm nhục Đệ Nhất Liên Bang như thế nào sẽ bị làm nhục lại như thế nấy.
Bất quá Hải Lặc Tư không có mặt tại Đế quốc Caslan, thậm chí những tiền căn hậu quả cũng không nắm rõ, ông buộc phải giao quyền chỉ huy tiền tuyến lại cho phó chỉ huy, tự mình đến Đế quốc Caslan để hỏi rõ sự tình. Người dân ở đây lại không chấp nhận kế hoãn binh của ông, nhất quyết bắt Cộng hòa Tobias giao nộp hung thủ.
Mọi thứ ngày càng tồi tệ hơn, cuộc thi Liên Minh Cơ Giáp bị buộc tạm dừng, tất cả thí sinh đều bị giam giữ ở Đế quốc Caslan, người đầu tiên phát hiện vụ việc cũng bị giám sát.
Nội bộ Đệ Nhất Liên Bang cũng không yên bình lắm.
Huấn luyện viên trưởng đã bắt giữ người gây rắc rối đêm đó, ông vốn không muốn dây vào vũng nước đục này, nhưng có người không muốn buông tha Đệ Nhất Liên Bang.
Hải Lặc Tư trực tiếp gọi tên Đệ Nhất Liên Bang, trơ trẽn tuyên bố tại cuộc họp báo rằng tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của Đệ Nhất Liên Bang nhằm phá hoại quan hệ liên minh giữa Cộng hòa Tobias và Đế quốc Caslan, từ đó chiếm lấy lãnh thổ của Cộng hòa Tobias.
Chương 47
Tiêu Đề: Thời Dư giết người
Cũng không biết Công tước Khải Lợi đang nghĩ gì, sau khi Hải Lặc Tư kết thúc buổi họp báo, ông liền dẫn quân đội bao vây các thí sinh của Đệ Nhất Liên Bang, trực tiếp chỉ vào Thời Dư, còn biểu thị người sát hại Tư Trạch Nhĩ và Kain chính là cô!
Các huấn luyện viên và nhóm thí sinh tức giận. Đế quốc Caslan không nhìn vào những chứng cứ xác thực mà chỉ dựa vào một hai câu của Hải Lặc Tư đã nhắm vào Đệ Nhất Liên Bang, xem ra ngay cả tầng cuối của màn vải che* bọn họ cũng không muốn.
*遮羞布: Chỉ mảnh vải buộc quanh eo để che phần dưới cơ thể. Một phép ẩn dụ được sử dụng để che đậy sự xấu hổ.
Tất nhiên Công tước Khải Lợi vẫn để ý đến mặt mũi, ông ở trước mặt những người của Đệ Nhất Liên Bang phát một đoạn video, ánh sáng trong video hơi mờ nhưng vẫn có thể nhìn thấy có một người leo xuống từ khách sạn Đế quốc, nhìn thân hình và khuôn mặt, ngay cả những người không quen Thời Dư cũng có thể nhận ra đó chính là cô.
Huấn luyện viên trưởng vốn định tranh luận với công tước Khải Lợi thì sửng sốt một chút, cười lạnh nói: "Công tước thật lợi hại, tùy tiện tìm một người đến quay video liền nói đó là học sinh của tôi? Công tước sẽ không nghĩ muốn đem vật này làm chứng cứ đi? Nếu như ngài muốn chứng cứ như thế này, tôi có thể làm chín, mười bản tặng cho ngài."
Nói xong, huấn luyện viên trưởng sai người dẫn tất cả những người bị bắt đêm đó lên.
"Công tước Khải Lợi ngài xem, ngài có nhìn thấy ai quen mắt không? Đêm hôm đó, Tu Trạch Nhĩ phái người đến định bắt học sinh của tôi đi, tôi còn chưa tới cửa tính sổ với các người, ngược lại các người còn tới đây trả đũa? Thật sự coi Đệ Nhất Liên Bang là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp thế đấy hay sao?"
Huấn luyện viên trưởng không hề sợ công tước Khải Lợi, ông ném tất cả tư liệu đã điều tra lên trước mặt công tước Khải Lợi rồi mắng, sau đó ngồi xuống ghế sofa, khoanh tay nói: "Công tước đại nhân sẽ không thật sự muốn khai chiến với Đệ Nhất Liên Bang đi?"
Ông không biểu lộ bất kỳ sự lo sợ nào, công tước Khải Lợi híp mắt, lật mở từng trang tài liệu, sắc mặt dần trở nên khó coi.
Đúng là những người trong tài liệu này đều là người của Tư Trạch Nhĩ, hơn nữa họ còn là hộ vệ được công khai.
Công tước Khải Lợi nghĩ hàng ngàn lần cũng không tưởng tượng được Tư Trạch Nhĩ sẽ ngu ngốc đến như vậy, đã chết rồi mà còn để lại một cái nhược điểm lớn.
Nhưng mà ông ta không quan tâm, những người này đều ở lãnh thổ của Đế quốc Caslan, chỉ cần ông muốn, cái gọi là chứng cứ đều có thể biến mất.
Công tước Khải Lợi nới lỏng năm ngón tay, đang muốn hạ lệnh thì một người vội xông vào, không để ý đến những người của Đệ Nhất Liên Bang trong phòng, hét lớn: "Công tước! Không ổn rồi! Đã xảy ra chuyện, ngài mau xem video này!"
Đoạn video không dài, chỉ tầm vài giây, nhưng lại khiến công tước Khải Lợi có cảm giác như rơi vào mùa đông giá rét.
"Thà dùng cái chết của ta làm cống hiến cuối cùng cho Đế quốc, còn hơn là chết đi mà không có tác dụng gì."
Một giọng nói nhỏ vang lên trong phòng, trong video là khoảnh khắc Kain tự mình lấy dao găm đâm vào ngực, công tước Khải Lợi nổi giận: "Ngươi lấy video này ở đâu ra?!"
Trán người đem video tới đã lấm tấm những giọt mồ hôi lạnh, anh ta nói lắp bắp: "Trên Tinh Võng... Trên Tinh Võng khắp nơi đều có..."
Video chỉ chiếu một đoạn ngắn, chuôi dao găm bị Kain và Lỵ Tạp nắm lấy, từ góc độ này không thể nhìn thấy biểu tượng quốc kỳ.
Video chỉ quay được một bên mặt của Kain, nhưng có thể thấy được bố cảnh trong đó là ở quán rượu, hiện trường phát hiện án mạng, còn quay được trợ lý Lỵ Tạp được anh ta tín nhiệm nhất và khuôn mặt vệ sĩ người dân Đế quốc ai cũng biết.
Công tước Khải Lợi chỉ cảm thấy choáng váng, ông không ngờ rằng Kain, người luôn làm việc cẩn trọng lại có thể có một ngày tính toán sai lầm, bị người khác chụp lại bằng chứng.
Cứ như vậy, những sắp xếp của ông đều tan thành bọt nước, ngay cả bản thân ông cũng sẽ phải chịu vô số tai tiếng, những người dân tôn thờ ông cũng sẽ quay lưng lại.
Nghe được đoạn đối thoại của hai người, huấn luyện viên trưởng cũng mở Tinh Võng, phát đoạn video lại một lần nữa trước mặt bọn họ, lập tức vỗ bàn: "Công tước Khải Lợi, có phải ngài nên giải thích cho tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?"
"Thái tử của các người tự sát mà ngài lại chụp mũ lên đầu chúng tôi? Tính toán cũng hay đấy!"
Trong khoảnh khắc đó, có vô số suy nghĩ lướt qua đầu huấn luyện viên trưởng, nhưng ông không chút do dự quyết định ngồi xuống chất vấn công tước Khải Lợi.
Sắc mặt công tước Khải Lợi tái nhợt, khóe miệng run rẩy: "Chỉ là một đoạn video có thể chứng minh được gì? Vừa rồi thượng tá Hứa không phải đã nói rồi sao? Loại video này —"
"Công tước!" Công tước Khải Lợi còn chưa nói xong thì có một người nữa xông vào, vẻ mặt so với người vừa nãy càng khẩn trương hơn.
Công tước Khải Lợi tức giận đến hoa mắt, nhưng người kia nào có tâm trạng quan tâm đến, hắn nhắm mắt nói: "Công tước, Văn Nhân Mạc, vị thất nguyên soái của Đệ Nhất Liên Bang dẫn quân đến vành đai thiên thạch Kelce, nguyên thủ của Đệ Nhất Liên Bang yêu cầu được nói chuyện với ngài."
Là uy hiếp! Là đe dọa!
Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi Đế quốc Caslan không trải qua cảm giác như vậy?
Kể từ khi Đệ Nhất Liên Bang suy tàn, không có quốc gia nào có khả năng trở thành đối thủ của Đế quốc Caslan. Đế quốc Caslan lấy phong thái mạnh mẽ ngồi lên vị trí quốc gia hùng mạnh nhất vũ trụ, từ đó đến nay cũng chỉ có Đế quốc Caslan mới dám uy hiếp những nước khác!
Không có một quốc gia nào dám coi thường Đế quốc Caslan!
Chương 48
Tiêu Đề: Trở về
"Dữ Nghiên, Văn Nhân Mạc đã dẫn quân đến vành đai thiên thạch Kelce."
Tạ Giang Táp vội vã đi vào phòng nghỉ ngơi của Tạ Dữ Nghiên, nhìn thấy hai đầu lông mày của anh tràn đầy mệt mỏi, vẻ sốt ruột trên mặt giảm bớt một chút, lo lắng hỏi: "Em làm sao vậy? Cảm thấy không thoải mái hả?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com