Chap 19: Xoa nãi, cho ta hút hút núm vú sao ~
Cơ thể Trình Vệ Đông cứng lại.
Vừa rồi hắn như thế nào lại không nghĩ tới ? Nàng thoát áo sơmi cho chính mình, trên người tất nhiên là trần trụi.
Dư quang nhìn đến Cao Ấu Phù vây chăn kín mít, chỉ chừa một cái đầu ở bên ngoài, cái mũi Trình Vệ Đông đột nhiên ngứa.
"...... Vậy ngươi vừa rồi vì cái gì muốn cho ta giặt ?"
Rốt cuộc Trình Vệ Đông là đại lão nhà giàu số một trong tương lai, cho dù tâm tình rối loạn, vẫn như cũ nhận thấy được lỗ hổng của Cao Ấu Phù.
—— nàng đã biết cởi ra sẽ không có quần áo để mặc, vừa rồi liền không cởi ra kêu hắn giặt giúp.
Cũng may, đây đúng là kế hoạch của Cao Ấu Phù.
Nàng ngẩng đầu, con mắt hàm chứa nước trong veo tình ý miên man mà nhìn về phía Trình Vệ Đông.
"Trình Vệ Đông, ngươi biết người trong thôn nói ta như thế nào sao?"
Nói ngươi cái gì?
Kiều khí, lười biếng, không thích hợp cưới về nhà?
Vẫn là vừa rồi mấy người kia nói, đôi mắt chỉ hướng bầu trời xem?
Trong đầu Trình Vệ Đông nhanh chóng hiện lên hình ảnh này, đôi mắt chim ưng gắt gao nhìn chằm chằm Cao Ấu Phù.
"Bọn họ nói ta... câu dẫn ngươi."
"Trình Vệ Đông... Ngươi tin sao?"
Mắt hạnh của nữ hài toát ra câu nhân tâm phách, chớp cũng không chớp mà nhìn Trình Vệ Đông.
"... Ta sẽ giúp ngươi giải thích." Trình Vệ Đông tâm hoả xao động, ánh mắt lập loè dịch sang chỗ khác ,
" Giữa chúng ta căn bản không có gì......"
Hắn tưởng xé trời cũng không thể tưởng được, người trong thôn thế nhưng sẽ
Nói nàng...
"Trình Vệ Đông."
Nữ hài đánh gãy lời nói của, ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn vào đôi mắt nam nhân, "Ngươi lại đây."
Thấy nam nhân đứng bất động, mi mắt nữ hài cong cong,
Khóe môi hơi hơi nhếch lên, "Trình Vệ Đông, ngươi lại đây được không " Giọng nói mềm mỏng tựa như làm nũng, người bình thường sao cưỡng lại được. Đầu óc Trình Vệ Đông mụ mị, đi qua. Nam nhân có thân hình cao lớn đĩnh bạt đứng ở mép giường
Cao Ấu Phù đứng dậy, nhân lúc hắn còn đang cứng đờ chưa phản ứng đột nhiên ôm cổ hắn.
"Trình Vệ Đông......"
Nữ hài ở bên tai hắn nhẹ giọng nói, "Bọn họ nói là thật sự."
Hồi lâu lúc sau, Trình Vệ Đông mới từ trạng thái khiến da đầu tê dại khôi phục lại.
Hắn đột nhiên nắm lấy hai vai lỏa lồ của nữ hài, đem nàng kéo đến trước mặt.
"Ngươi biết ngươi đang nói cái gì sao?" Ánh mắt hắn sắc bén, lãnh ngạnh đến cực điểm, thoạt nhìn giống tức giận.
Nhưng Cao Ấu Phù biết không phải.
Đôi bàn tay nắm vai nàng nóng lên, ánh mắt hắn nhìn nàng mang theo xâm lược, nóng bỏng.
Thân thể Cao Ấu Phù không tự giác run rẩy bởi vì quá hưng phấn
Nàng giơ tay phủng mặt nam nhân, đem chính mình phấn môi đưa lên.
"Ngô.... đương nhiên biết."
Chăn mỏng rơi trên mặt đất, áo khoác nhỏ rơi trên mặt đất.
Cao Ấu Phù ngửa đầu
Bàn tay thô ráp của hắn xoa nắn hai bầu ngực trắng nõn, đầu vú ở lòng bàn tay hắn lăn qua lăn lại, ma đến Cao Ấu Phù hừ hừ thẳng kêu.
"Trình Vệ Đông 〜 ân ân...... Ngươi cho ta hút một hút sao 〜"
Nam nhân bị nàng kêu đến tâm hoả xao động, bàn tay to dán sát vào sống lưng nàng vuốt xuống, cảm thụ da thịt nữ hài vừa mềm vừa nộn.
"Cho ngươi hút chỗ nào?"
Trầm thấp nam âm mang theo nồng đậm khàn khàn.
Cao Ấu Phù cúi đầu liếc hắn một cái, ấn cổ hắn hướng chính mình ngực ấn xuống.
"Nơi này, nơi này ~ cho ta hút hút núm vú 〜"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com