Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Cùng bạn thân của lão công lên giường(h)


"Lão công, ta đi ngủ trước~"

Rượu đủ cơm no, chiến trường lại chuyển dời đến phòng khách. Cao Ấu Phù bồi Chu Kính uống lên nửa lon bia, thấy hai người có vẻ còn muốn tâm sự trắng đêm, liền đứng dậy rời đi trước.

"Đi thôi, điều hòa đừng bật quá thấp......"

Chu Kính cảm giác đầu óc lâng lâng , nhất thời đã quên đúng mực, theo thói quen tính ôm lấy Cao Ấu Phù, mặt chôn ở nàng bụng nhỏ cọ hai cái.

"......"

Cao Ấu Phù thân thể hơi cương, đứng ở kia không biết theo ai, khuôn mặt đỏ bừng.

Mắt nhìn thoáng qua Phương Trì buồn đầu uống rượu, giống như không phát hiện, nàng lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nắm Chu Kính tóc đem hắn đẩy ra.

"Biết, nói,."

Xoay người hầm hừ mà trở về phòng.

Cao Ấu Phù ngày thường không thích uống rượu, nhiều nhất uống rượu vang đỏ.

Hôm nay uống lên nửa lon bia, đã làm nàng có chút say say.

Nàng tắm rửa xong, nằm ở trên giường thậm chí không chơi di động, không một hồi liền lâm vào mộng đẹp.

"...... Kính, Kính Tử, phòng ta ở đâu? Không được, không được, ta muốn đi ngủ......"

Chu Kính lờ đờ mở hờ con mắt , nửa hạp, say khướt nói: "Ngươi, ngươi đi ngủ trước , ta đem rác rưởi thu thập một chút......"

Tiếng bước chân của Phương Trì xa dần, Chu Kính vốn định đem lon bia dọn dẹp một chút ném bên ngoài, ai ngờ mí mắt càng ngày càng sụp , ý thức càng ngày càng trầm, ngã quỵ ở trên sô pha ngủ rồi.

Nửa mộng nửa tỉnh gian, Cao Ấu Phù nghe thấy cửa phòng có tiếng đóng mở.

...... Bọn họ, kết thúc?

Phía bên cạnh giường lớn bị trầm xuống, một khối nóng hừng hực thân thể nằm ở bên cạnh Cao Ấu Phù.

Sao lại thế này? Cao Ấu Phù có chút ủy khuất.

Theo thói quen Chu Kính vẫn luôn cho nàng cái hôn ngủ ngon, hôm nay không chỉ có không thân nàng, thậm chí liền ôm đều không ôm nàng.

"Lão công......"

Cao Ấu Phù kêu một tiếng, nàng cho rằng chính mình thanh âm thực rõ ràng, trên thực tế yếu ớt như muỗi kêu .

"......"

Không có đáp lại, nam nhân tiếng hít thở thậm chí dần dần vững vàng.

Cao Ấu Phù có chút tức giận.

Sơn không tới theo ta, ta liền sơn.

Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, không biết từ đâu ra động lực, Cao Ấu Phù nghiêng người bò tới trên người nam nhân.

"Lão công......"

"Ân......"

Cuối cùng có đáp lại.

Phương Trì cảm giác chính mình ngực chợt nặng, lỗ tai nóng hầm hập, bên cạnh còn có người đang kêu "Lão công".

Chẳng lẽ là bởi vì đến tuổi sao?

Phương Trì trong lòng xẹt qua nhàn nhạt nghi hoặc. Hắn hiện tại làm mộng xuân, thế nhưng chơi nổi lên cosplay, lão công lão bà?

Thấy nam nhân cổ họng hừ một tiếng sau lại bắt đầu giả chết, Cao Ấu Phù ngậm lấy bên miệng thịt hung tợn mà cắn.

"Ân...... Hừ......"

Nữ nhân cho rằng "Hung tợn", đối với cảm thụ của nam nhân mà nói lại giống như là tiểu nãi miêu lần đầu tiên nghiến răng, làm người vừa ngứa vừa tê.

Hảo chân thật a......

Phương Trì cảm giác khoái ý nhắm thẳng trong lòng lan tràn , không khỏi duỗi tay ôm lấy nữ nhân.

"Ha, ngứa......" Cao Ấu Phù nhẹ nhàng hừ kêu, ướt dầm dề cái hôn dừng ở trên mặt nàng, cần cổ.

Nàng lại bắt đầu kêu...... Phương Trì cảm giác trong lòng ngứa ý càng sâu, bắt giữ được nữ nhân phấn môi, ngăn chặn cái miệng nhỏ làm cho hắn cả người không thích hợp.

"Ngô ngô......"

Đầu lưỡi mang theo cảm giác say thẳng xông vào nơi thơm ngọt , Phương Trì theo bản năng sờ soạng thân thể mềm mại trong ngực.

Từ váy ngủ vạt áo tham nhập, hai bàn tay to rộng lửa nóng bao lại cánh mông xoa bóp.

Hảo mềm, hảo đàn hồi, thậm chí còn có quần lót...... Trước kia mộng có như vậy chân thật sao?

Hoang mang chợt lóe qua, Phương Trì sờ đến chân tâm chậm rãi xoa nắn.

"A...... Lão công, tiến vào ~"

Cởi ra hai người cuối cùng che đậy, Phương Trì đột nhiên nghiêng người, chăn từ bọn họ trên người chảy xuống.

Trong phòng ngủ tối tăm, nam nhân thân thể kiện thạc đè ở nữ nhân trên người, hắc bạch làn da đối lập tiên minh.

"A...... Chậm một chút......"

Một cây côn thịt nóng hôi hổi chống lại huyệt khẩu, chậm rãi tiến vào huyệt động thuộc về một nam nhân khác.

Soáp, tí tách.

Bọt nước theo tay nam nhân chảy xuống, tích ở trên sàn nhà phòng ngủ.

Thanh âm cực nhỏ, ở hoàn cảnh cực độ yên tĩnh đều khó có thể bắt giữ, càng đừng nói trong phòng tràn ngập nam nữ thở dốc ngâm khẽ.

Rầm.

Hầu kết Chu Kính nhanh chóng lăn lộn, gân xanh nhô lên trên mu bàn tay đang nắm then cửa biểu thị nội tâm hắn cực độ không bình tĩnh.

Ở trên sô pha mê man một hồi , sau khi tỉnh lại thu thập rác rưởi, hắn vốn dĩ muốn đi xem Phương Trì đã ngủ hay chưa khi mở cửa phòng ra lại thấy giường lớn trống rỗng.

Hắn lại đi phòng khác tìm Phương Trì, đương nhiên không có tìm được.

Lúc ấy, nhìn cửa phòng ngủ lặng yên một lát, nội tâm hắn thế nhưng có một loại dự cảm kỳ quái.

Hình như là biết có chuyện gì đã xảy ra ở thời điểm hắn ngủ—— liên quan tới tương lai của hắn cùng Tiểu Phù.

Trên giường lớn hình ảnh chiến đấu kịch liệt, nam nữ đang đắm chìm giữa khoái cảm, không có ai chú ý tới hiện trường còn có người thứ ba.

Khiếp sợ, phẫn nộ, ghen ghét, rối rắm......

Con mẹ nó Phương Trì! Hắn hẳn là lập tức tiến lên, tấu cái này cẩu đồ vật một quyền!

Chu Kính là nghĩ như thế này, nhưng chân hắn giống như cắm rễ tại chỗ, chút nào không thể động đậy.

Đôi chân nữ nhân thon dài câu lấy nam nhân mạnh mẽ eo, theo nam nhân luật động, mũi chân vì nam nhân đỉnh đỉnh lắc lư co duỗi.

Bàn tay to của Phương Trì nắm lấy bầu ngực tròn trịa trắng nõn, đem nó trảo xoa thành các loại hình dạng, lưu lại từng đạo dấu tay màu đỏ.

Chú ý tới Cao Ấu Phù mày nhíu lại, Chu Kính trong lòng lại tức lại giận.

Con mẹ nó, cái này ngốc bức không biết nhẹ một chút sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com