Chap 17: Thao sưng lên xuyên không được quần lót
"A, ta không có, quá nhanh, tiểu bức phải bị ngón tay thao đến cao trào..."
Dứt lời, Tô Tuyết Vi ngẩng đầu lên, toàn thân dùng sức. Khoái cảm kịch liệt xuyên qua vỏ đại não, trước mắt nàng trống rỗng.
Cao trào qua đi, Tô Tuyết Vi mềm mại ngã vào trên người Hạ Minh Giác. Bị hắn buông tay ra, tự nhiên mà ôm cổ hắn, nàng giống như vật trang sức hình người to lớn treo trên người hắn. Mà tay hắn từ đầu đến cuối đều chưa từng lấy ra, như cũ ở khắp nơi du tẩu, châm ngòi dục vọng Tô Tuyết Vi.
Nàng căn bản là đứng không vững, hơn nữa ngón tay còn đang không ngừng quấy rối, chân liền càng mềm.
"Ngươi, mau bỏ tay ra..."
"Thao đến ngươi thoải mái sao?"
Tô Tuyết Vi không đáp, Hạ Minh Giác nhéo một mảnh hoa môi, ác liệt lôi kéo, móng tay quét qua âm đế sưng đỏ, theo sau một phen đè lại, dùng sức xoa nhẹ vài vòng.
Nàng thét chói tai kẹp lấy tay hắn , cơ hồ sắp trượt chân trên mặt đất.
"A... Thoải mái, thao đến tiểu bức thật thoải mái, ô ô, Hạ tổng không cần khi dễ ta, ta không đứng được..."
"Thật ngoan, ta đưa ngươi về nhà." Hạ Minh Giác giúp nàng sửa sang lại quần áo, sao đó bế ngang Tô Tuyết Vi đưa vào trong xe.
Hắn đã hỏi thăm rõ ràng nhà nàng ở đâu, rất nhanh xe đã chạy đến trước nhà nàng.
Hai chân Tô Tuyết Vi vẫn là mềm, Hạ Minh Giác cứ như vậy một đường ôm nàng, đi đến trước cửa nhà .
Mở cửa đi vào, hai vợ chồng Tô gia còn ở trường học chưa trở về.
"Phòng của ngươi ở đâu." Hạ Minh Giác hỏi.
Tô Tuyết Vi duỗi tay chỉ chỉ, hắn bước nhanh đi tới . Cửa phòng mở ra, hắn đi vào đi, dùng chân đóng cửa lại.
Tiếp theo, đem Tô Tuyết ném tới trên giường, chính mình nhanh chóng cởi bỏ cà vạt, đem tây trang cởi vứt sang một bên.
"Ba ba mụ mụ lát nữa sẽ về tới ." Tô Tuyết Vi làm bộ không dám nhìn bộ dáng của hắn, bắt lấy chính mình cổ áo, thoạt nhìn như tiểu tức phụ sắp bị cưỡng bách.
"Kia vừa lúc, làm ba mẹ ngươi biết ngươi đã có bạn trai!" Nói, hắn ghé vào trên người nàng, một phen xốc lên váy nàng.
Phía dưới váy, một mảnh trơn bóng, nước sốt đầm đìa.
"Nếu là hôm nay ta không tới, ngươi có phải hay không muốn cho nam nhân khác thao ngươi?" Hắn một phen tách chân Tô Tuyết Vi ra, đè nặng hai chân nàng, đem thân thể nàng gấp thành hình chữ M.
Hoa môn mở rộng ra, hoa môi bị Hạ Minh Giác khi dễ đến lại đỏ lại sưng, lộ ra một cái nho nhỏ huyệt động , không ngừng phun ra từng luồng dâm nước.
Tô Tuyết Vi bị hắn thị gian, thân thể đã mềm thành thủy. Nàng lắc đầu, vành mắt phiếm hồng, hai mắt đẫm lệ mông lung, nhìn thật đáng thương.
"Ta không có!" Nàng cãi cọ nói.
Hạ Minh Giác lại một phen bóp chặt một mảnh cánh hoa sưng đỏ, dùng sức lôi kéo một chút. Nàng thét chói tai tiết thân, bắp chân đều bắt đầu run lên.
" Ngươi giải thích cho ta nghe ?" Hắn kéo khóa quần xuống quần, đem cự long tím đen phóng xuất ra tới. Đại quy đầu to như trứng ngỗng cọ xát chỗ mềm mại của nàng, cọ ra rất nhiều dâm nước trong suốt.
Hắn đỡ côn thịt, ở nàng giữa chân chụp đánh, bạch bạch tiếng vang không dứt bên tai, mỗi một cái đều sẽ khiến Tô Tuyết Vi rên rỉ cùng run rẩy.
Nàng đã sắp điên rồi, hoàn toàn không biết Hạ Minh Giác cư nhiên còn có thủ đoạn tra tấn người như vậy.
Nước mắt rơi xuống hai bên làm ướt tóc, Tô Tuyết Vi nâng lên cánh tay mềm mại che lại đôi mắt, lúc này mới mồm miệng không rõ nói: "Rõ ràng là Hạ tổng ngươi làm hại, lại còn vu hãm ta..."
Nàng khóc đến thập phần thương tâm, nước trong tiểu huyệt chảy ra so nước mắt còn muốn mãnh liệt.
" Ta hại ngươi không mặc quần lót liền đi gặp mặt nam nhân khác ? Hửm ?"
"Chính là, ngày đó ngươi thao quá tàn nhẫn, phía dưới của ta đều sưng lên, căn bản không thể mặc quần lót !" Tô Tuyết Vi buông tay ra, nói lớn. Chờ nàng nói xong, đột nhiên ý thức được chính mình nói gì đó, gương mặt ầm ầm đỏ bừng, ngay cả làn da lộ ở bên ngoài đều nổi lên nhàn nhạt màu hồng phấn.
Hạ Minh Giác đột nhiên cười, tối tăm trong mắt biến mất, tiện đà bị nùng liệt dục vọng thay thế được.
"Vậy ngươi nhất định còn nhớ rõ, ta ngày đó nói với ngươi cái gì?" giọng nói Hạ Minh Giác trầm thấp xuống, làm như uy hiếp, lại tựa trợ giúp Tô Tuyết Vi nhớ lại.
-----------------------------------------------
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com