Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26: Bắt cóc

Tiễn Hạ Minh Giác đi không lâu, Tô Tuyết Vi cũng không thể không tiếp tục "Đi làm". Rời khỏi ngôi nhà thoải mái, trở lại thuê nhà, cùng hắn vui sướng tràn trề một hồi , ở trên giường bị làm đến kiệt sức, ỡm ờ liền đáp ứng hắn phải về đi làm , tiếp tục đảm nhiệm chức vụ thư ký của hắn .

Chỉ là không đợi Tô Tuyết Vi chính thức nhận chức, nàng liền thu được tin tức của hệ thống. Nữ chủ chân chính của thế giới này đã xuất hiện.

Đúng vậy, nàng và Tề Huyên đều chỉ là nữ phụ pháo hôi của thế giới này mà thôi.

Bất quá, khác với Tề Huyên luôn phải vào vai nữ phụ ác độc, nàng lại có chút may mắn khi biết trước giai đoạn sau của kịch bản, mà những người đã từng xuyên qua đã thất bại không có được.

Nguyên chủ Tô Tuyết Vi là nữ nhân đầu tiên của Hạ Minh Giác, là bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cho tới khi nữ chủ xuất hiện, nguyên chủ sẽ bằng phương thức thảm thiết nhất mà xuống sân khấu, nàng bị cho thoái vị.

Cho nên vào một ngày đêm khuya, Tô Tuyết Vi không rõ chính mình tại sao lại muốn ra cửa vào thời gian này, trên đường từ cửa hàng tiện lợi trở về, bị kẻ xấu bắt cóc tống lên một chiếc Minibus.

Chỉ vì một sự cố trong buổi tiệc rượu mà đắc tội với tiểu thư nhà họ Trương – bạn thân của Tề Huyên, cô liền bị người ta ghi hận. Kết quả bị nhân vật qua đường râu ria hãm hại đến thảm.

Đối phương ở thế giới này chỉ có duy nhất một nhiệm vụ, bắt cóc bạch nguyệt quang của nam chủ, sau đó tìm người luân gian nàng.

Nguyên chủ trải qua sự việc thống khổ và nhục nhã như vậy liền lựa chọn tự sát.

Sau đó, Hạ Minh Giác hắc hóa, hắn khiến xí nghiệp của Trương thị phá sản, bức vị Trương tiểu thư kia đến tuyệt lộ, không thể không nhận lấy kết cục thảm thiết mà nguyên chủ đã trải qua.

Mà người con gái mới được nhà họ Trương đón về với thân phận con riêng, chỉ vì có gương mặt quá giống nguyên chủ, cô bị Hạ Minh Giác giam lỏng, ép trở thành thế thân cho người con gái mà hắn từng yêu say đắm.

Sau vô số lần dây dưa, tổn thương lẫn nhau, cuối cùng hai người cũng buông bỏ hiềm khích, trở thành một cặp đôi phu thê mẫu mực khiến ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ.

Châm chọc.

Này đối với nguyên chủ cùng Tô Tuyết Vi mà nói, tuyệt đối châm chọc.

Ở thế giới chân thực nàng cũng là một pháo hôi, sau khi tiến vào nhiệm vụ ở mỗi cái thế giới, nàng đều tận sức thay đổi vận mệnh của chính mình.

Mới đầu nàng không đủ khả năng để đấu tranh cùng hệ thống, nhưng bây giờ, cho dù là hệ thống cũng không làm gì được nàng.

Bị bịt mắt, cái gì đều nhìn không thấy, Tô Tuyết Vi cũng không có chút nào sợ hãi. Bộ dáng bình tĩnh này khiến mấy tên bắt cóc cao to trong xe hai mặt nhìn nhau, trong lòng có chút khó nói nên lời.

Xe không biết đi được bao lâu, rốt cuộc ngừng lại. Từ trên xe xuống dưới, liền ngửi thấy một cổ mùi tanh trong không khí, nghênh diện thổi quét mà đến, đây là hải cảng mà nguyên chủ nhận lấy bi kịch thảm thiết.

Có người ở sau lưng nàng đẩy một cái, giọng nói hung tợn ở vang lên từ đỉnh đầu nàng, "Thành thật một chút."

Hoàn toàn không hề giãy giụa kêu to Tô Tuyết Vi: "..."

Đi không bao lâu, nàng liền nghe thấy tiếng cửa sắt nặng nề bị người kéo ra , sau đó nàng bị nhéo sau cổ bị đẩy mạnh vào kho hàng.

"Uy, bà chủ , người đã bắt được, khi nào mới có thể nhận tiền ?" Một giọng nói tục tằng truyền đến, có lẽ hắn đang gọi điện thoại, " Ngài cứ yên tâm về phong cách làm việc của chúng tôi, bảo đảm một chút dấu vết cũng không có... huynh đệ bọn tôi sẽ hầu hạ nàng chu đáo , hy vọng thù lao cũng có thể kịp thời được thanh toán... Làm xong cái này, ta cùng huynh đệ phải tránh đi một thời gian mới được... ."

Người nọ treo điện thoại, liếc mắt ra hiệu với mấy tên còn lại , ngón tay làm cái động tác biến thái, sau đó miếng vải đen trên mặt Tô Tuyết Vi bị người túm xuống dưới.

Ánh sáng chói mắt, nàng nhất thời không thể thấy rõ người trước mặt, chỉ mơ hồ thấy mấy cái thân ảnh màu đen, tất cả đều là cao lớn uy mãnh.

"Ca, sẽ không xảy chuyện gì chứ, sau khi bị bắt cô ta không khóc cũng không nháo, khiến trong lòng ta có chút do dự ." Một người nam nhân nói với nam nhân đầu đinh.

Tô Tuyết Vi chậm rãi thấy rõ mặt hắn, hình dáng kiên nghị, làn da ngăm đen, một đạo vết sẹo từ hàng lông mày xẹt qua mắt trái, kéo dài đến má, nhìn qua thập phần dữ tợn.

Hắn một thân áo thun màu đen cùng mê màu quần, chân mang giày đen . Tứ chi thon dài cường tráng, thân thể dáng tam giác, giống như dã thú, chỉ là ngửi hơi thở trên người hắn liền khiến cho người khác không khỏi nổi lên một tầng da gà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com