Chap 46: Phòng thiết bị môn thể dục
Thể dục là tiết học cuối cùng của buổi chiều, toàn bộ khóa chỉ có Tô Tuyết Vi cùng Hàn Triết là có tiết.
Đối với các nàng tiết thể dục rất nhẹ nhàng, chỉ cần chạy năm vòng ở sân thể dục, sau đó thì có thể tự do hoạt động.
Đại bộ phận học sinh đều sẽ thừa dịp tự do hoạt động về phòng học đọc sách, chỉ có số ít người ở lại chơi bóng.
Tô Tuyết Vi không về phòng học, nàng còn có hẹn với Hàn Triết, trực tiếp đi đến phòng thiết bị.
Tuy nàng hơi đẫy đà, dáng vẻ lại thiếu phần nhanh nhẹn, nhưng nàng lại đảm nhiệm vai trò ủy viên ban thể dục trong lớp.
Đương nhiên không phải bởi vì nàng có năng khiếu môn thể dục nên mới được tuyển, mà là bởi vì cái chức vị này không mang lại lợi ích gì, mỗi lần có đại hội thể thao đều phải đi đầu báo danh thi đấu, thế cho nên không có người nguyện ý, mới dừng ở trên đầu nàng.
Nhưng mà dù sao có cái danh hiệu này, nàng liền có chìa khóa của phòng thiết bị.
Mở cửa đi vào, Hàn Triết còn chưa tới.
Trong không gian mười mét vuông, chỉ có một chiếc cửa sổ nhỏ cách mặt đất hai mét.
Ánh sáng vừa vặn chiếu qua ô cửa sổ, in lên bức tường đối diện một khối sáng hình tứ giác rực rỡ. Tia sáng khúc xạ phản chiếu làm cho những vật trang trí bên trong càng thêm rõ ràng, nổi bật.
Một dãy kệ đặt các dụng cụ thể thao chia đôi không gian vốn đã chẳng rộng rãi gì. Dọc theo vách tường là đủ loại thiết bị thể thao cùng nệm nhảy cao được xếp chồng lên nhau, chỉ chừa lại một lối đi hẹp bên ngoài để đặt chân.
"Hô, nóng quá, quần áo đều ướt đẫm." Tô Tuyết Vi lẩm bẩm tự nói, tay nhỏ không ngừng quạt, mang đến một trận gió lạnh.
Áo thun vận động trắng tinh rộng thùng thình bị mồ hôi thấm ướt, dán chặt ở trên làn da của nàng, ngay cả màu sắc và hoa văn bên trong nội y đều có thể nhìn rõ ràng.
Mà đôi cự nhũ kia, tự nhiên là giấu không được. Thời điểm chạy bộ, liền có vài tên nam sinh cố ý chạy bên người nàng, chính là vì xem bộ ngực của nàng nhảy đánh.
Nếu không phải nàng chạy bộ nhanh kết thúc, nói không chừng liền có không ít nam sinh thèm nhỏ dãi cùng các nữ sinh không có ý tốt nghị luận.
Sở dĩ nguyên chủ sẽ sống như vậy thật cẩn thận, chính là quá mức với để ý cái nhìn của người khác.
Nhưng Tô Tuyết Vi lại đao thương bất nhập, tất nhiên là lười để ý mấy cái chuyện vặt vãnh này.
Đã đi nhiều thế giới như vậy, lúc mới bắt đầu nàng còn sẽ hãm sâu vào lưới tình, không thể tự kiềm chế. Nhưng cho tới bây giờ tâm đã như gương sáng, ý chí sắt đá.
Chuyện khác đối với nàng đều không quan trọng, chỉ có nhiệm vụ mới là việc quan trọng nhất.
Từ trong túi móc ra một chiếc khăn tay, nàng cầm quần áo toàn bộ nhấc lên, thân mình mềm mụp, trắng quá mức. Tinh mịn mồ hôi bám trên làn da, dưới sự chiết xạ của ánh sáng càng thêm tinh oánh dịch thấu.
Cảnh tượng đó cũng không có gì bất thường, vậy mà lại khiến người ta không sao rời mắt, trên thân thể nơi nơi đều bị che kín bởi dấu vết màu đỏ.
Có rất nhiều vết do cắn ra tới, có vết là hút ra tới, tựa như trên mặt giấy Tuyên Thành điểm xuyết hồng mai đỏ, sự đan xen giữa vẻ hồn nhiên của thiếu nữ cùng mị thái câu nhân, cực có sức dụ hoặc.
"Thì ra ngươi nóng vội như vậy." Giọng nói của Hàn Triết đột nhiên từ cửa truyền đến.
Tô Tuyết Vi hoảng sợ, vội vàng buông quần áo, xoay người sang chỗ khác.
Nàng lau mồ hôi quá chuyên chú, căn bản không có chú ý tới người đi từ phía sau.
"Ta không phải, ta chỉ là quá nóng." Thanh âm lại kiều lại mị, giống tiểu miêu cào trên đầu quả tim của người khác.
"Ân, quả thực rất nóng, ta cũng nóng đến muốn tạc." Hàn Triết một phen cởi ra áo thun, hướng chỗ nàng đi đến.
Tô Tuyết Vi duỗi tay ngăn trở hắn lại tiến lên, đôi mắt ướt dầm dề che kín ủy khuất cùng lên án. Đôi môi ửng đỏ đều mau bị nàng giảo phá, hồng như là muốn nhỏ máu.
"Hàn Triết, ngươi không cần như vậy, ta đáp ứng ngươi lại đây, là muốn nói rõ ràng với ngươi." Vành mắt dần dần phiếm hồng, nàng lại cố chấp không chịu cúi đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com