Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 53: Giao phong

"Kỳ thực, ta thích Đỗ Vũ Trăn, ta thi được nhất ban đều là vì hắn, cho nên Vi Vi làm ơn ngươi giúp giúp ta được không." Ngôn Hinh Nguyệt lôi kéo tay Tô Tuyết Vi quơ quơ, bộ dáng ngây thơ, đích xác khiến người không thể sinh ra ý cự tuyệt.

Đáng tiếc cái chiêu này đối với những người khác có lẽ hiệu quả, nhưng đối với Tô Tuyết Vi có thể xem hiểu các chiêu trò của bạch liên hoa trà xanh kỹ nữ đến mức đỉnh cấp, tuyệt đối miễn dịch.

Nàng mở to hai mắt, hạ giọng, tiến đến bên tai Ngôn Hinh Nguyệt, quan tâm nói: "Nguyệt Nguyệt, hội học sinh không phải không cho phép yêu sớm sao , như thế nào ngươi còn đi đầu làm việc không đúng đắn như vậy, ngươi như vậy nếu như bị người phát hiện thì phải làm sao bây giờ. Nếu không như vậy đi, ngươi có cái gì muốn nói với Đỗ Vũ Trăn, ta có thể giúp ngươi truyền lời, ở bên trong cho các ngươi đánh yểm trợ."

Tô Tuyết Vi một bộ biểu tình "Ta đều là vì ngươi tốt".

"..." Tươi cười của Ngôn Hinh Nguyệt cương ở khóe miệng, bắt lấy tay nàng buộc chặt.

"Nguyệt Nguyệt, ngươi không cần quá cảm tạ ta, tuy rằng chúng ta mới vừa quen biết, nhưng là cứ như quen biết nhiều năm, ngươi là nữ sinh đầu tiên có thiện ý với với ta, về sau ngươi chính là bằng hữu tốt nhất của ta. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi."

Biểu tình của Ngôn Hinh Nguyệt hoàn toàn tan vỡ, tiết mục khuê mật tình thâm đã diễn không nổi nữa, nàng đành phải đem lợi thế cuối cùng tất cả đều đè ở trên người Đỗ Vũ Trăn.

Đỗ Vũ Trăn người này, ở nguyên thế giới chính là một cái khiến người xem không rõ.

Tuy rằng hắn cuối cùng cũng thành một nam nhân trong hậu cung của Ngôn Hinh Nguyệt, nhưng lại thấy hắn không có bao nhiêu thích nàng. Sau khi tốt nghiệp cấp ba hắn cùng nàng chỉ phát sinh qua một lần quan hệ. Đỗ gia tổ chức lễ thành niên cho bọn họ, Ngôn Hinh Nguyệt chủ động hiến thân, Đỗ Vũ Trăn lấy đi lần đầu tiên của nàng.

Từ lúc sau, bên người Ngôn Hinh Nguyệt lục tục có nam nhân khác, hắn cũng vẫn luôn lấy hình tượng ca ca, ở bên người nàng.

Mãi đến khi cha mẹ hai bên ngoài ý muốn qua đời, quan hệ của bọn họ mới bị ngoại giới biết.

Mà Đỗ Vũ Trăn cũng cam chịu tầng quan hệ này.

Cho nên Tô Tuyết Vi thật sự không biết, hắn nếu thấy được ánh mắt xin giúp đỡ của Ngôn Hinh Nguyệt, sẽ làm ra hành động gì.

Nàng quay đầu lại nhìn hắn, ráng màu chạng vạng bao phủ toàn bộ cửa kính, như là tranh sơn dầu dưới ngòi bút mạc nại.

Thiếu niên chống cằm, tầm mắt dừng ở ngoài cửa sổ. Mây tía màu hồng nhạt miêu tả hình dáng lãnh ngạnh của hắn, ở góc cạnh thẳng tắp phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa.

Mi cốt, mũi, cánh môi, cằm, đường cong lưu sướng, tựa như được điêu khắc tỉ mỉ.

Tô Tuyết Vi không khỏi mỉm cười, nàng lo lắng hoàn toàn uổng phí, Đỗ Vũ Trăn căn bản là không có xem hai người các nàng, cho nên ánh mắt của Ngôn Hinh Nguyệt hắn hoàn toàn không thấy.

Không được đến đáp lại, Ngôn Hinh Nguyệt đành phải cắn răng đi tới vị trí trống duy nhất ngồi xuống.

Tuy nhiên, nàng ta nhanh chóng bắt đầu trò chuyện với các bạn đồng học bên cạnh, dường như đang tranh thủ tìm sự chú ý. Không lâu sau, tất cả mọi chuyện cũng chỉ là để thay đổi chỗ ngồi, để nàng có thể ngồi cùng bàn với Đỗ Vũ Trăn.

Tô Tuyết Vi hoàn toàn không lo lắng về điều này, bởi vì từ khai giảng cho đến giờ, Đỗ Vũ Trăn luôn chọn ngồi ở cuối lớp, gần cửa sổ, chỗ mà chẳng ai mấy khi để ý.

Làm hắn đổi chỗ ngồi, Ngôn Hinh Nguyệt còn không bằng tới cầu nàng.

"Đỗ Vũ Trăn, về sau ta có bài giảng không hiểu, có thể hỏi ngươi sao?"

Không có người vướng bận, dư lại chính là sân nhà của Tô Tuyết Vi.

Đỗ Vũ Trăn quay đầu lại, tháo xuống một bên tai nghe, mày bên phải hơi nhướng, khóe môi ngậm cười, " Điểm của ngươi coi như gần sát điểm ta như vậy, ta cũng không biết chính mình còn có có thể dạy cho ngươi."

Tô Tuyết Vi rũ mắt, vành tai hồng thấu, đôi tay đặt ở trên đùi gắt gao giảo ở bên nhau, khớp xương đều bắt đầu trắng bệch.

Nàng hít sâu một hơi, như là lấy đủ dũng khí, "Chính là ngươi tựa như thái dương, chẳng sợ ta truy đến lại khẩn, cũng vẫn là vô pháp vượt qua."

Hai mắt đột ngột mở ra, bên trong là một sự khao khát không thể kìm nén và sự xấu hổ của thiếu nữ. Tuy rằng giây lát lướt qua, lại không cách nào ma diệt, hung hăng va chạm ở trong lòng Đỗ Vũ Trăn.

Tác giả: A, ta bổn ý chỉ là tưởng viết một quyển thuần r, vì sao vì sao......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com