Chap 56: Ở trong phòng học nhấc váy lên
"Ngươi, ngươi đừng như vậy..." Thanh âm của thiếu nữ tinh tế, cho dù là cự tuyệt, cũng là mềm mại không có sức phản kháng nào , chỉ khiến người khác ngứa ngáy trong lòng
Bàn tay của Đỗ Vũ Trăn càng tiến thêm một bước, dưới váy vô cùng nóng bỏng, đầu ngón tay thậm chí chạm vào một mảnh trơn trượt ướt át. Hắn nhìn nàng, đồng tử đen kịt như bóng đêm gợn sóng, tựa hồ có thứ gì cố hết sức muốn lao ra ngoài.
Cả người Tô Tuyết Vi chấn động, gương mặt trắng nõn mờ mịt phiếm một màu phấn mê người, vì khóc mà hai mắt hồng lên, lại lần nữa nổi lên nhiệt lệ.
Hơi thở của nàng ngày càng gấp gáp, bộ ngực đầy đặn tì cái bàn, kịch liệt phập phồng, nút thắt của áo sơmi dường như muốn nứt vỡ.
Đỗ Vũ Trăn nhớ lại hình ảnh nhìn thấy ở trong rừng cây, thiếu nữ bị lột ra áo trên, lộ ra một bộ ngực đầy đặn co dãn, làn da không tì vết trắng như sứ, giống như là vùng tuyết địa, phía trên nở rộ hai đóa hoa mai hồng nộn.
Cổ họng trong nháy mắt buộc chặt, trên tay Đỗ Vũ Trăn cũng gia tăng vài phần lực đạo. Bàn tay nàng chế trụ cổ tay hắn sức lực cũng không lớn, còn bởi vì hắn đụng vào, mà dần dần lỏng. Hắn nhẹ nhàng tham nhập, lòng bàn tay nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve, xúc cảm kiều nộn trơn trượt, như là noãn ngọc tốt nhất, khiến người yêu thích không buông tay.
Chỉ tiếc, bị người khác chạm vào.
Phải rửa sạch sạch sẽ mới được.
Trong đầu hắn, đột nhiên hiện ra đoạn hình ảnh bạo ngược, nam nhân thở dốc, nữ nhân thét chói tai khóc thút thít, giường lay động, cùng với không gian bao phủ một màu hắc ám, tất cả trong đầu hắn cuối cùng đều hóa thành một mảnh huyết sắc chói mắt.
Ánh mắt sắc lạnh dưới thấu kính, tơ máu giống như vết rạn leo lên tròng mắt, chỉ phút chốc đôi mắt liền biến thành màu đỏ hồng.
"Đỗ Vũ Trăn?" Lực lượng khủng bố bao phủ trên người Tô Tuyết Vi, khiến cả người nàng nhũn ra, nhịn không được run bần bật.
Hắn đột nhiên cười, khóe môi nhẹ dương, lộ ra âm trầm quỷ quyệt.
"Tiểu Tuyết Nhi, ngươi ngoan một chút, trên đời này, chỉ có ta mới yêu ngươi nhất, biết không? Không được để nam nhân khác chạm vào ngươi, nếu không..." Hắn để sát vào, hơi thở nóng rực phun lên cần cổ mẫn cảm của nàng, "Sẽ giết ngươi."
Tô Tuyết Vi: "..." Đại ca, ngươi đây là bệnh, cần trị a!
Nàng không biết, rốt cuộc Đỗ Vũ Trăn bị mở ra chốt mở kỳ quái gì , cảm giác hoàn toàn thay đổi. Rõ ràng đời trước, hắn đối với Ngôn Hinh Nguyệt cũng không có biến thái như vậy.
Hắn mặc kệ nàng ta du tẩu ở bên người nam nhân khác, cũng không nói gì nàng ta. Như thế nào tới lượt nàng, lại đột nhiên thay đổi thành dạng khác.
Chẳng lẽ nàng có công năng gì đặc dị, chuyên môn hấp dẫn biến thái?
"Ngươi đừng như vậy, ta sợ hãi." Tô Tuyết Vi không còn phản kháng, cơ hồ đã hoàn toàn mặc kệ động tác của Đỗ Vũ Trăn.
Ngón tay thon dài hữu lực, ở hoa huyệt kiều nộn ẩm ướt của nàng sờ soạng, đại khái là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với thân thể của nữ nhân, cho nên không tìm được vị trí chuẩn xác. Đông sờ một chút, tây xả một chút, mỗi lần đều không tìm được đường vào.
Thế cho nên, nàng so với hắn càng vội vàng muốn hắn tiến vào.
Đồng tử kê gì đó, quả nhiên là sinh vật nàng ghét nhất.
Ở trong lòng thở dài, Tô Tuyết Vi đem hai chân tách ra một ít, thân mình cũng nghiêng về phía Đỗ Vũ Trăn, ngăn trở tầm mắt phía sau có khả năng phát hiện bọn họ.
Tay nhỏ dắt làn váy, cuốn lên một chút, cuối cùng đem bộ vị giữa chân nàng không hề che đậy mà bại lộ ra trong ánh sáng.
Mĩ diễm màu đỏ, vết nước ẩm ướt, hoa môi bóng loáng vô mao, giống một chiếc màn thầu tuyết trắng.
Nàng dẫn ngón tay hắn đi vào nơi chính xác, lông mi run rẩy rũ xuống, thở dốc, "Là nơi này..."
"Ta phải làm như thế nào?" Hắn cũng thở suyễn, thanh âm khàn khàn, gợi cảm không gì sánh được. Lỗ tai phiếm tê ngứa, vẫn luôn lan tràn đến xương cùng.
"...Đem ngón tay cắm vào đi." Nàng mặt đỏ tai hồng chỉ dẫn.
"Vậy như ngươi mong muốn."
Xương ngón tay thon dài một tấc một tấc chậm rãi hoàn toàn đi vào u động giữa chân nàng. Tô Tuyết Vi ngượng ngùng nhìn chằm chằm xem, vội vàng dời đi tầm mắt.
Nhưng mà, nàng lại đối diện với một đôi mắt đang mỉm cười. Ngăn cách dưới lớp kính lạnh băng là đồng tử như màn đêm đen nhánh.
Gia hỏa này, hắn cố ý, hắn đúng là một con hồ ly!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com