Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19: Tội tiên trong vườn thú

Chỗ có thể chơi vui vẻ trên Thiên Giới không hề ít, chẳng qua nhiều chỗ có thiên binh tuần tra. Như Ngọc Lâm Viên lần trước, còn có Linh Dược Viên thuộc Thần Đan Điện hay Tiên Thú Trì thuộc Ngự Thú Cung,...

Ở Thiên Giới, đó đều là những nơi thuộc Thiên Cung mà người bình thường không thể tùy tiện đặt chân vào. Nhưng đối với Long Quân mà nói thì đó chỉ là một nơi vui chơi mà thôi.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Long Thập Thất đi lên Thiên Giới. Mười nghìn năm trước, lúc hắn ta vẫn còn là ấu tể đã được Yêu Hoàng dắt tới đây rồi.

Hắn ta của khi đó cũng nghịch ngợm như Tuyết Mịch bây giờ, nhảy lên nhảy xuống cả ngày, tính tình còn nóng nảy, chẳng có ai nói được hắn ta. Chỉ cần có chút không hài lòng là hắn ta có thể quẫy đuôi đập phá khắp nơi.

Linh Chu vạn năm trong vườn thuốc và trứng Tiên Thú ngâm trong Tiên Thú Trì đã không ít lần bị hắn ta quậy phá, làm ầm ĩ. Hắn ta cũng đã từng túm tóc của Thiên Đế rồi.

Nếu không phải nhờ cả người toàn da rồng, lại còn là ấu tể duy nhất còn chưa trưởng thành trong Long tộc thì chẳng biết hắn ta đã bị Yêu Hoàng đánh chết bao nhiêu lần rồi.

Bây giờ hắn ta đã trưởng thành nên tất nhiên sẽ không còn coi trời bằng vung như trước đây nữa. Huống chi không có lớp da ấu tể bảo vệ, gây họa xong nói đánh là sẽ bị đánh, không hề nhẹ tay chút nào.

Bây giờ hắn ta không dám làm bừa nữa, nhưng niềm vui nho nhỏ này hắn ta có thể truyền lại cho Tuyết Mịch mà.

Vất vả lắm mới dỗ được Tuyết Mịch đi ra chơi với mình, Long Thập Thất mang Tuyết Mịch đi thẳng đến Tiên Thú Trì.

Trong Ngự Thú Cung có một Tiên Thú Trì. Có rất nhiều Tiên Thú lúc vẫn còn là trứng đã được ngâm trong cái hồ này. Tất cả trứng Tiên Thú đều sinh ra nhờ linh khí thiên địa tụ lại, không tuân theo lớn bé nhưng không có quả nào là không tràn đầy sức sống vô song. Về phần bên trong trứng là Tiên Thú gì, thậm chí có phải thú hay không thì ngay cả tiên thần cũng không thể thăm dò được. Chỉ có thể chờ đến khi trứng nở mới biết được.

Thay vì gọi là trứng thì trứng Tiên Thú cũng có thể xem là một loại Linh Thạch sinh ra từ việc tụ linh. Bên trong có thể ấp ra các loại thú, cũng có thể thai nghén ra Linh dược quý hiếm.

Thậm chí vài vạn năm trước còn có một Thượng tiên có vận may vô cùng tốt, ấp ra được một luồng khí Hồng Mông thượng cổ sau đó đắc đạo thành Thần luôn.

Trừ người trong cung ra thì bình thường Ngự Thú Cung không cho phép người ngoài tiến vào một cách tùy tiện. Nhất là sau cái lần Long Thập Thất gây họa năm đó, canh giữ ở nơi này lại càng nghiêm ngặt hơn.

Nhưng mấy nghìn năm đã trôi qua, con rồng năm đó xông vào Ngự Thú Cung một mình lúc này thậm chí còn mang theo một con rồng nhỏ nữa.

Tiếng tăm của Tuyết Mịch đã truyền khắp tam giới từ lâu. Là người mà Yêu Hoàng yêu thích, nghe nói ngay cả Thời Uyên Thượng thần cũng muốn độc chiếm không buông tay, lại còn có cả một vị Thượng thần khác của Long tộc cùng là đời sau với Tiểu Long Quân nữa. Cục cưng trong lòng ba vị Thượng thần, chỉ một Ngự Thú Cung nho nhỏ sao mà dám chọc tới.

Cung đồ vội vàng chạy tới báo lại cho Cung chủ. Cung chủ Ngự Thú Cung vẻ mặt đau khổ chạy tới. Vừa thấy Long Thập Thất và Tiểu Long Quân đang ngồi xổm cạnh hồ lấy tay chọt chọt trứng Tiên Thú thì khuôn mặt kia lại càng nhăn hơn.

Long Thập Thất quay đầu thấy người vừa tới thì trưng ra vẻ mặt hai ta là người quen cũ rồi nhướng mày cười nói: "Kim Mãnh Thượng tiên đấy à. Ông vẫn còn là người hầu ở Ngự Thú Cung hả?"

Kim Mãnh vừa thấy Long Thập Thất là bắt đầu đau mắt, nhớ tới cái năm mà Long Thập Thất chẳng qua cũng chỉ mới vừa ngoài trăm tuổi kia. Khi đó đại chiến Diệt Sát vừa chấm dứt không lâu, phần lớn chúng tiên thần trong tam giới đều bị thương, cần phải sắp xếp người vào các Giới Sát Nguyên và lập lại trật tự Thiên Địa lần nữa. Tất nhiên chuyện này là do Thiên Đế, Yêu Hoàng và Ma Quân cùng bàn bạc với nhau.

Cha của Long Thập Thất là thần tướng Yêu tộc Tuần Lệ, hy sinh vì lấy thân mình trấn áp sự bùng nổ của Sát Nguyên trong đại chiến Diệt Sát. Lúc ấy Long Thập Thất vẫn còn là Tiểu Long Quân chưa biết Long phụ của mình đã hy sinh. Yêu Hoàng thương hắn nên đã mang hắn ta theo bên người, cùng đi tới Thiên Giới.

Làm Long Tể duy nhất trong Long tộc lúc bấy giờ, hắn ta nhận được sự cưng chiều không biên giới, đi đến đâu cũng mang theo dáng vẻ ngang ngược ta đây đứng đầu thiên hạ.

Lúc ấy khi Long Thập Thất chạy tới gây tai vạ cho trứng Tiên Thú trong Thiên Trì, không ai dám dùng vũ lực giải quyết, chỉ có thể đuổi theo phía sau cẩn thận dỗ dành ngăn cản. Kết quả là khiến thằng nhóc này tụt hứng. Đến bây giờ mỗi khi nhớ đến cảm giác bị cái đuôi rồng kia quất vào mặt, Kim Mãnh vẫn còn thấy đau thấu xương.

Bây giờ vất vả lắm người kia mới trưởng thành hiểu chuyện, yên ổn được một vạn năm, ai ngờ lại có đứa nhỏ khác. Kim Mãnh thật sự không dám tưởng tượng sức mạnh của cục vàng quý báu mà Long tộc trông mong cả vạn năm này sẽ cao hơn Long Thập Thất bao nhiêu lần nữa!

Lại càng chưa nói đến việc Long Thập Thất còn ở bên cạnh xúi bậy: "Tuyết Mịch, Tuyết Mịch, con xem cái kia kìa, trắng như tuyết có giống trứng rồng của con không? Chúng ta mở nó ra xem bên trong là gì nhé. Nếu nó còn chưa trưởng thành thì chúng ta ăn luôn. Ta nói cho con nghe nè, linh vật trong trứng Tiên Thú kia lúc còn chưa trưởng thành chỉ là một bãi linh dịch cực kỳ tinh thuần mà thôi, thơm ngon cực kỳ, ăn một quả là cái thân rồng của con có thể dài hơn ít nhất là một tấc đấy!"

Tuyết Mịch nhìn nhìn trứng nổi đầy hồ rồi hỏi: "Nếu con ăn hết linh dịch bên trong rồi thì có phải trứng kia sẽ không thể trưởng thành được nữa không?"

Long Thập Thất duỗi tay ra. Quả trứng trắng như tuyết bị hắn ta ngắm trúng kia bị linh lực của hắn ta kéo tới. Hắn ta nâng trong tay ước lượng một chút: "Tất nhiên rồi. Nếu đã phá vỏ rồi còn ăn hết linh dịch thì sao nó lớn được nữa chứ."

Tuyết Mịch vội vàng túm lấy quần áo của Long Thập Thất, với với quả trứng Tiên Thú trong tay hắn ta.

Long Thập Thất tưởng y muốn nó nên vội vàng hơi nghiêng người đem trứng cho y.

Tuyết Mịch lấy được trứng rồi bèn cẩn thận thả quả trứng Tiên Thú kia vào lại hồ, còn rót nước trong hồ lên trên, sợ chỉ chút thời gian vừa rồi làm thứ bên trong trứng Tiên Thú bị chết mất.

Long Thập Thất tưởng y không thích quả này nên tiếp tục chỉ chỉ một quả vàng óng ánh: "Quả kia thì sao? Quả kia thế nào? Vàng lấp lánh nhìn rất đẹp nhé."

Tuyết Mịch lúc lắc đầu: "Không muốn không muốn, con không cần đâu. Chúng nó còn chưa phá xác, nếu mở ra khiến chúng nó chết thì làm sao bây giờ?"

Long Thập Thất ngồi xổm bên cạnh Tuyết Mịch giải thích: "Nhưng vốn dĩ đây chỉ là thực vật thôi mà, như Linh quả trên cây vậy, cũng như thịt Linh thú hôm qua con ăn ấy. Cho dù trứng này có phá xác thì thú bên trong cũng sẽ bị phân theo chất lượng. Thực vật chất lượng cao thì sẽ thành đồ ăn của tiên thần, động vật chất lượng cao thì sẽ bị mua để làm vật cưỡi, làm đồ chơi, thậm chí còn làm tài liệu luyện đan nữa. Chất lượng kém khiến người ở Tam Trọng Thiên này ngứa mắt thì sẽ bị bán xuống Hạ giới."

Chọn lọc tự nhiên, kẻ mạnh tất thắng, đây là điều Tuyết Mịch đã biết từ trước. Y cũng sẽ không cảm thấy tội lỗi khi ăn một miếng thịt Linh thú hay một Linh quả. Nhưng dù vận mệnh tương lai như thế nào thì bây giờ y cũng không muốn đám trứng trong hồ nước này.

Long Thập Thất bế y lên dụ dỗ: "Con muốn thử một lần không? Ăn ngon thật đó."

Tuyết Mịch lắc lắc đầu: "Không muốn, dù sau này chúng nó thế nào thì bây giờ chúng nó vẫn đang cố gắng để lớn lên."

Kim Mãnh đứng bên cạnh cảm động sắp khóc rồi. Đây là Tiểu Long Quân thần tiên gì thế này. Lão còn tưởng rằng người thứ hai cũng sẽ là một đứa nhỏ ngang ngược, không ngờ lại lương thiện đáng yêu như thế.

Vừa rồi lão còn đang mòn mắt mong mỏi dù thế nào thì hai người này cũng đừng mang họa cho trứng Tiên Thú trong hồ của lão, thế nhưng bây giờ lão đã hơi không nhịn được muốn chọn mấy thứ tốt tốt cho Tiểu Long Quân chơi rồi.

Thảo nào mà Yêu Hoàng và Thời Uyên Thượng thần bằng lòng trở mặt với nhau (lời đồn) cũng muốn tranh cướp quyền nuôi nấng Tiểu Long Quân này. Một Long Tể nhỏ bé hiểu chuyện hợp lòng người như thế ai mà không thích chứ.

Lão nghĩ trong lòng rằng Tiểu Long Quân cũng đã tới đây rồi. Mặc dù y nói không muốn nhưng cũng không thể để Tiểu Long Quân đi một chuyến mất công được. Ở Ngự Thú Cung này của lão không có mấy thứ khác chứ trứng Tiên Thú cực hiếm thì có thật, cũng không phải không thể lấy ra được. Thế là lão vội vàng bảo cung đồ đi vào cái hồ tinh thuần hơn bên trong chọn mấy quả trứng Tiên Thú chất lượng ra đây.

"Tiểu Long Quân nhìn xem có thích không? Không lâu nữa trứng Tiên Thú này sẽ phá xác rồi, mang về cũng không cần quan tâm nhiều, chỉ cần đặt ở nơi linh khí nồng đậm chờ nó tự phá xác là được. Trên vỏ mấy quả này đều lộ ra hoa văn rồi này. Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia thì rất có thể đây là Linh thú phi hành chất lượng cao. Nếu nuôi dưỡng thì có thể dùng làm vật cưỡi cũng không tồi."

Tuyết Mịch lắc đầu nguầy nguậy không chút do dự, nói sao cũng không muốn. Đây vẫn là lần đầu tiên Kim Mãnh muốn tặng trứng nhưng lại không tặng được.

Vốn dĩ Long Thập Thất dẫn y tới là để xem thứ mới lạ. Thấy Tuyết Mịch không thích mấy quả trứng này nên hắn ta muốn đưa y đến vườn thú quan sát. Có khi nhìn thấy Linh thú oai phong đầy mình rồi y lại thay đổi ý định cũng nên.

Long Thập Thất nói: "Trong vườn thú có rất nhiều Linh thú, thậm chí còn có Tiên Thú chất lượng cao nữa. Có chim bay ngoan ngoãn, có những con thú hung hăng. Con xem rồi nếu thích thì chúng ta lại lấy sau."

Tuyết Mịch vẫn từ chối: "Con không muốn đâu."

Thấy y kiên quyết như thế, thật ra Long Thập Thất cũng tò mò: "Sao lại không muốn? Con phải mang theo một con Linh thú hung mãnh bên người mới được. Nếu gặp một số kẻ có tu vi thấp thì không cần con tự ra tay, cử Linh thú ra là có thể xử lý đối phương rồi."

Tuyết Mịch nói nhỏ bên tai Long Thập Thất: "Nuôi nhiều con vất vả lắm. Uyên Uyên nuôi mình con đã không dễ dàng gì rồi, không thể lại nuôi thêm một con nữa được."

Lời này lọt vào tai Long Thập Thất nghe thật là đau lòng xót xa. Nếu không phải không đánh lại được Thời Uyên, lại không muốn làm Tuyết Mịch mất vui thì hắn ta thật sự rất muốn cướp Tuyết Mịch về tự nuôi rồi.

Nhìn xem Thời Uyên nuôi kiểu gì này. Đường đường là một Tiểu Long Quân mà nuôi thêm một con Linh thú cũng lo lắng không nuôi nổi. Ai khổ chứ nhóc nhà hắn ta không thể khổ được!

Long Thập Thất bụng dạ chua xót uất ức ôm Tuyết Mịch đi vào vườn thú. Lọt vào tầm mắt bọn họ là rất nhiều Linh thú lớn bé khác nhau, chủng loại không đồng nhất.

Linh thú trong vườn được nuôi thả, nhưng trên mỗi con đều có phong ấn. Bởi vì có một số Linh thú còn chưa ký khế ước nhận chủ nên nếu con nào tính cách dịu ngoan thì còn tốt chứ con nào tính cách ngang ngược thì rất dễ làm ầm lên gây sự. Vậy nên có thể nhìn thấy trên cổ mỗi con Linh thú đều buộc một sợi dây thừng bạc làm phong ấn.

Lúc Long Thập Thất giảng giải cho Tuyết Mịch thì Tuyết Mịch chỉ vào một người đang ngồi ở một góc sáng sủa của vườn thú: "Vì sao trên cổ người kia cũng có dây thừng vậy?"

Kim Mãnh bên cạnh vội vàng nói: "Đó là tội tiên. Người phạm vào tội lớn vốn dĩ nên bị phạt vào Cấm U Viên, nhưng hắn lại là một con Linh thú biến hóa, người phạm tội là chủ nhân đã ký khế ước với hắn nên hình phạt của hắn cũng không quá nặng. Cần phải luân phiên làm việc ở các cung trên Thiên Giới để chuộc tội."

Tuyết Mịch tò mò hỏi: "Thế chủ nhân của hắn phạm tội gì vậy?"

Kim Mãnh vô thức nhìn sang Long Thập Thất rồi lắc đầu nói vòng vo: "Chuyện này ta cũng không rõ lắm."

Tuyết Mịch ồ một tiếng rồi không hỏi thêm nữa. Mặc dù Kim Mãnh Thượng tiên chưa nói nhưng Long Thập Thất vẫn hiểu ý chưa nói ra của cái liếc mắt kia. Người phạm tội ở Cấm U Viên e rằng là người gây ra sát khí họa nguyên của một vạn năm trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com