Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xuyên ...

-Di Nghi,ngủ đi,mai còn đi học nữa.-Bà Trần nói vọng từ phía nhà bếp.

-Dạ.-Đáp lại bà là 1 giọng nói mệt mỏi khi ngồi trên bàn học 4 tiếng kể từ lúc 8h đến 12h,vẫn như thường lệ. Cô gấp mấy cuốn tập nâng cao rồi ... nhảy lên giường đánh 1 giấc. Vì do học nhiều quá khiến cô vừa nằm xuống đã ngủ liền.

---------------------------

"Hộc,hộc hộc"1 cậu bé đang chạy rất nhanh để thoát khỏi con voi trưởng thành. Cậu bé khoát trên mình bộ đồ da hổ,trên tay cầm cây giáo,mồ hôi lấm tấm trên trán. Sự nhanh nhẹn của cậu được biệu lộ khi từ nơi này nhảy qua 1 nơi khác mà không nhờ 1 chút dụng cụ bật cao nào.

Sau khi thoát khỏi con voi 'nổi giận' cậu khẽ thở hắt và đưa tay dựa vào thân cây bạch đằng,1 luồng sáng từ phía cây hiện ra nhưng không làm cậu chú tâm,cậu tiếp tục chạy về phía ngôi làng của mình.

-----------------------------------

Tại phòng cô,1 luồng sáng khẽ hiện ra,1 đạo lốc cuốn cô vào vòng xoáy thời gian.

-----------------------------------

"Bốp"
-Mấy con muỗi chết tiệt đừng phá,tao đang ngủ mà.-giọng nói oểi oải của cô khẽ rít từ trong miệng ra. Cô khẽ xoay người trở mình chợt ... đôi mắt cô mở to nhìn thẳng lên bầu trời/gì đây?đây là đâu?tại sao tôi lại nằm ở đây?/đó là câu hỏi khi cô vừa tỉnh dậy 'sợ hãi' là từ nên đặt cho cô khi nhìn thấy ... 1 con chim đại bàng bay vút trên trời kia.

Khẽ bật dậy,cô nhìn xung quanh,toàn nơi cô chưa từng thấy,đùa???

Đôi chân cô bất lực đứng lên nhìn cả bầu trời đến quang cảnh nơi đây.

Bước đi đến gần bờ sông mà khóe môi cô khẽ cười/woa,nơi này thật đẹp kể cả con sông này nữa,thật trong veo nha/cô suy nghĩ rồi khẽ cúi xuống rửa mặt,đang chìm trong sự im tĩnh bỗng tim cô như ngừng đập khi thấy ... 1 con tê tê từ bụi cỏ bước ra.

-Woa,tê tê.-cô khẽ thốt lên,con tê tê cảm nhận có thứ gì đó đang nhìn mình mà khẽ ngẩng đầu lên,nhìn cô 1 hồi rồi nó coi cô như không khí mà tiếp tục tìm kiếm cái gì đó. Cô nhìn thấy con tê tê làm lơ mình khẽ cười.

Cô bước đi về phía cây bạch đằng lúc nãy cô nằm,nhìn đi nhìn lại sờ sờ mó mó xem có hy vong gì không nhưng vẫn im ỉm như vậy.

Chân cô khụy xuống,đôi mắt cô khẽ nhòa đi nhưng nước mắt không kịp rơi đã bị cô thu lại.
1 cậu con trai,đôi mắt màu đen,làn da rám nắng,mái tóc màu đen khẽ rũ xuống gương mặt,trên thân khoác bộ quần áo như thời tiền sử,cầm trên tay cây giáo làm tăng thêm vẻ dữ tợn.

Cậu khẽ nhíu mày nhìn cô/xong rồi,tình huống mình hay đọc trong ngôn tình xuyên không ... mình xuyên không mất rồi,haizz ông trời ơi,sao ông để 1 cô bé chưa tròn 13 phải xuyên về thế giới này chứ?/cô khóc trong lòng,thầm oán trách ông trời đã cho cô về nơi đây,nơi mà cô chưa từng nghĩ mình sẽ đặt chân về.

-Cô là ai?-giọng nói trong trẻo của cậu nhóc mới lớn làm cô xuýt ngất,không những cho cô xuyên mà còn cho cô hiểu tiếng bọn họ nữa chứ,thật đau lòng.

-Vậy cậu là ai?nói trước tôi sẽ trả lời.-Cô nói chuyện 1 cách tự nhiên nhất.

-Tôi là Zung,còn cô?-vẫn giọng nói trong trẻo đó,nhưng nó chứa đựng 1 chút gì đó gọi là hàn khí,à là lạnh lùng/như soái ca vậy/cô cười nhạt trong lòng suy nghĩ và khẽ mở lời.

-Tôi không có tên.-cô cúi cúi đầu nhẹ giọng nói,thực sự tên cô là Di Nghi nhưng đâu dám nói,bị hỏa thiêu là sướng thân.

-...-Cậu khẽ nhìn cô từ đầu tới cuối và im lặng nhìn cô.

-Sao vậy.-cô thấy cậu im lặng liền khẽ hỏi thăm.

-Tôi đặt tên cho cô,chịu không?-Zung khẽ nói nhưng vẫn lạnh nhạt nhìn cô như nói "cho cô tiền để từ chối đấy"

-Được.-Hiểu được ý tứ kia,cô đông cứng khẽ gật đầu 2 cái rồi nói.

-Từ giờ cô tên Baza thế nào?-Zung khẽ nhìn cô nói nhưng ánh mắt vẫn 1 câu nói "cho cô tiền để từ chối đấy".

-Được.-cô khẽ gật đầu rồi trả lời.
-Đi theo tôi.-Zung khẽ nói rồi bước đi.

Cô chạy theo Zung...

-------------------------------

-Di Nghi,dậy đi học nào con.-bà Trần gõ cửa phòng cô,giọng nói dịu dàng của bà khẽ kêu đứa con gái yêu.

"Két"bà mở nhẹ cánh cửa phòng của cô,đặt trên bàn 1 phần cơm dành riêng cho cô. Bà lại gần vén chiếc trăn ra,sắc mặt bà trầm xuống khi nhìn thấy người con gái trên giường,gương mặt trắng bệch và hơi thở đã tắt,trái tim ngừng đập.

-DI NGHI....-bà Trần hét lên trong sự đau đớn.

Ông Trần hay tin liền bỏ toàn bộ mọi thứ chạy về.

---------tại bệnh viện X-------

1 làn sóng bi thương của gia đình họ Trần,cô con gái khó khăn mới có được trùm 1 chiếc khăn trắng che lấp mặt và được vận chuyển về nhà xác trong sự tuyệt vọng của dòng họ Trần.

Ngày X tháng Y năm Z,tại bệnh viện X có 1 bệnh nhân tử vong được mang tới bệnh viện,gia đình họ ngỡ rằng bệnh viện sẽ cứu con mình tỉnh dậy nhưng vô vọng,và ngày đó là 1 ngày buồn nhất của gia đình họ Trần nhất là bà Trượng Lệ Vi,người mẹ đã mang nặng đẻ đau cô để rồi khi cô chưa tròn 13 tuổi đã rời khỏi bà.

Tang lễ tổ chức tại nghĩa trang S với sự có mặt đông đủ của các thành viên.

Bà Trần vì sự ra đi đột ngột của con gái mà chuyển dạ,nhập viện và ... bà đã sinh ra 1 cặp song sinh được đặt tên là Trần Di Hy và Trần Di Bảo,do sự xuất hiện của 2 đứa bé 1 trai 1 gái đã giúp bà có động lực hơn để sống tiếp
5 năm sau,tại nghĩa trang S,1 người phụ nữ đứng trước ngôi mộ,bà ôm ngực khóc,tim như bị ai đó cứa tới rỉ máu,ngày con bà ra đi lại là ngày các em nó được ra đời,2 đứa trẻ giờ đây đã lớn,đã hiểu được nỗi lòng khi bà tổ chức sinh nhật cho 2 chị em mà bà lại không vui,vì chính ngày tụi nó sinh nhật lại là ngày chị gái tụi nó qua đời. Nhưng họ nào hay biết,linh hồn cô đã quay ngược về nơi gọi là thời tiền sử.

--------------------------------

Cô chạy theo Zung,vừa đi theo vừa nhìn xung quanh,nơi này thật đẹp có những tiếng hót véo von của những chú chim,những chú ong bay quanh bụi hoa lấy mật,kể cả những cảnh cô hay coi trên tivi cũng đều hiện lên nhưng không có mấy con dữ dữ đâu nhé.

-Đến rồi.-Zung lạnh giọng nói.
Cô đứng hình khi nhìn thấy 1 ngôi làng có rất nhiều người dân,bên cạch còn những con sông đang chảy rì rào giúp người dân có nước để uống.

-Đây là làng Hanbu,ngôi làng của tôi,người ở đây rất nhiệt tình.-Zung 1 lần nữa lên tiếng giới thiệu.

-Ò,vậy sao?-cô cười nhẹ trả lời nhưng đôi mắt vẫn nhìn về con sông đang chảy kia,nó thật đẹp.

-Ừ,đi theo tôi,tôi giới thiệu cô với mọi người.-Zung nói rồi ra hiệu cô đi theo.

Cô ngơ ngác đi theo,cô nhìn Zung từ phía sau,Zung cũng khoảng 14 15 tuổi,nhưng sao chững trạc quá.

-Tiểu tộc trưởng về rồi.-1 lão bá già nua hét lên trong sự vui sướng.

Mọi người trong làng khi nghe xong liền hô hào trong sự vui vẻ. Zung bước lại chiếc ghế cao cao nói lớn.

-Hôm nay làng chúng ta có người mới,tên là Baza. Mong mọi người giúp đỡ cô ta được chứ?-Zung nói lớn rồi ngoắc tay ra hiệu cho cô,cô bước lên khẽ cúi đầu giống như đang nhận lớp vậy.

-Rani giúp cô ta xây 1 căn phòng.-Zung lấy tư thê 1 vị lãnh đạo ra lệnh cho 1 người đàn ông vạm vỡ đứng tại đó.

-Vâng tiểu tộc trưởng,phải đợi 2 ngày mới xong ạ.-Rani nhận lệnh rồi nói ra vấn đề cho Zung biết.

-Vira em cho cô ta ở lại nhà 2 ngày được chứ.-Zung im lặng 1 lúc rồi nhìn 1 cô bé khoảng 8 tuổi tên Vira nói.

-Dạ,anh hai yên tâm.-Vira nhí nhảnh nói và nở 1 nụ cười ngày thơ hết sức trong sáng rồi kéo cô đi.

-Mọi người về nhà,ai làm việc nấy đi.-Zung khi nhìn thấy cô đi khuất rồi nói với mọi người.

.......

.......

.......

-Bara chị vào đây,nhà em ở đây.-Vira cười cười túm tay cô kéo vào.

-Cảm ơn Vira.-Cô cười nhẹ cảm ơn Vira.

-Haizzz không có gì đâu,con gái chưa lấy chồng phải ngủ ở 1 căn nhà nhỏ như này mà,có chị em rất vui,không còn cô đơn nữa.-Vira nháy mắt với cô rồi kéo cô về phía chiếc bàn.

-Huh?ở đây có tập tục như vậy sao?.-Cô ngơ ngác khi nghe Vira nói về cái gọi là tập tục kia.

-Dạ,còn rất nhiều điều nữa cơ chị ạ,mà thôi,chị ở đây đi,em đi ra tập luyện đã.-Vira gật đầu rồi nói cô đợi.

-Tập gì?Sao phải tập?-cô lấy làm lạ vì sao lại phải luyện tập?khó hiểu thật!

-Tập võ ý chị,tập để đánh nhau với thú dữ,kiếm thức ăn về cho dân làng,thôi em đi,tối về nói tiếp nha chị.-Vira nói rồi chạy đi không kịp cho cô trăn trối điều gì đã bốc hơi mất.

Cô cũng khẽ gật đầu nhẹ như đã hiểu 1 phần nhưng cô nào hay biết,họ tập 1 phần vì kiếm ăn và 1 phần khác vì để làm điều gì đó.
Cô cũng không thắc mắc mà đánh 1 giấc để bù cho giấc ngủ đã mất của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com