Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 139+140
Chương 139: Giải quyết
Ba người Mộ Chỉ Ly dựa lưng vào nhau, không ngừng giao thủ với người áo đen, lại chưa từng để cho người áo đen phân tán bọn họ ra,dưới tình huống người đông thế mạnh, đây cũng là biện pháp tốt nhất và duy nhất.
Mười tên áo đen, bốn gã chịu trách nhiệm kết giới hắc ám, sáu tên còn lại áp dụng phương thức hai đánh một tiến hành công kích. Hôm nay chỉ có Mộ Dật Thần đột phá Xuất Khiếu cảnh, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều là Hóa Thân cảnh trung kỳ, cho nên lấy một địch hai cũng không dễ dàng.
Bàn tay trắng noãn của Mộ Chỉ Ly tung bay, giống như trước một kết giới lặng lẽ tạo thành, đem mình và Hàn Như Liệt bao phủ trong đó, hai người vốn là ở trạng thái bị chèn ép nhất thời thay đổi! Mộ Dật Thần ở tứ hướng kết giới không bị bất kỳ ảnh hưởng nào, cho nên cũng không cần.
Thấy Mộ Chỉ Ly dễ dàng như thế thi triển ra kết giới, trong mắt Nhất Hào xẹt qua vẻ kinh ngạc, hơn một năm ngắn ngủn, dường như thực lực ba người trước mắt cũng tăng lên trên phạm vi lớn, mà tần số tăng lên vượt ra khỏi dự tính của bọn hắn.
Trong lúc giao thủ thì Thiên nhi lặng lẽ xuất hiện, ngay từ lúc giao thủ Mộ Chỉ Ly cũng đã nói tình huống hôm nay gặp phải cho Thiên nhi. Thiên nhi trống rỗng xuất hiện khiến cho bọn người áo đen ngạc nhiên , chẳng qua tại tình huống này cũng không có tâm tình đi suy tư hết thảy.
Mộ Chỉ Ly cũng do dự, cuối cùng không có phóng thích năng lượng ở trụ sở bí mật ra. Hôm nay thực lực của Tu luyện giả ở trụ sở bí mật không kém, nhưng lại không có Xuất Khiếu cảnh, nếu bởi vì người áo đen mà tạo thành cục diện thương vong, kia thực sự quá đáng tiếc!
Bốn người cùng sáu tên áo đen chiến đấu đến không phân thắng bại, từng đạo công kích cuồng mãnh bộc phát, đao quang kiếm ảnh, Thiên Lực cường hoành văng tung tóe tạo ra từng đạo vết rách, trên bầu trời sấm sét vang dội, tiếng vang ùng ùng quán triệt bên tai mọi người, tiếng đánh nhau cũng đã được che bớt đi nhiều.
Nhất Hào cùng với ba người hợp tác chặt chẽ, một tay hóa quyền, một tay hóa trảo, ùn ùn kéo đến công kích Mộ Chỉ Ly .
Tròng mắt Mộ Chỉ Ly ngưng lại, động tác nhanh như chớp, trong lúc Thiên Lực phiên động, một quyền một chưởng nghênh đón, sau khi đón lấy công kích mạnh mẽ của hai người kia thì cả người cũng không tránh khỏi lui về phía sau mấy chục thước.
Nhìn nắm tay mình hơi run rẩy, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than, may là lực chiến đấu của mình mạnh hơn tu vi, nhưng cùng đánh với hai gã cao thủ Xuất Khiếu cảnh trước mắt, cũng lộ ra vẻ lực bất tòng tâm.
"Dật Thần!" Tiếng nói trầm thấp từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, tròng mắt đen trong suốt xẹt qua tia sáng thị huyết .
Mộ Dật Thần nhanh chóng gật đầu, trong nháy mắt hóa thành một đạo ánh sáng hoàng kim xông về phía Mộ Chỉ Ly, hợp hai làm một! Hôm nay hai người thực hiện việc kết hợp rất dễ dàng, tình huống khó khống chế ban đầu cũng dần dần biến mất, việc thi triển dung hợp vũ kỹ có thể nói càng ngày càng thành thạo.
Trong nháy mắt hơi thở Mộ Chỉ Ly tăng lên rồi đột phá Xuất Khiếu cảnh, cảm thụ được lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể mình, khóe miệng Mộ Chỉ Ly vung lên độ cong, ánh mắt sáng ngời, giống như ánh sao trên bầu trời, sáng lóa mà chói mắt, mang theo vẻ tuyệt mỹ làm tâm hồn người khiếp sợ, nhưng lại đầy dẫy thị huyết lãnh ngạo và kiên quyết.
Thân hình bùng lên, khoảng cách mấy chục thước nháy mắt liền tới, nắm tay thủ thế, Thiên Lực bao trùm lên nắm tay, tựa như tia chớp đánh úp lên chỗ hiểm trên người Nhất Hào.
Nhìn năng lượng trên nắm tay tàn sát bừa bãi, Nhất Hào cũng phát giác ra được sau khi hai người hợp thể thì lực lượng được tăng cường, cùng với Tam Hào liếc mắt nhìn nhau, hai người lần nữa tiến lên đón đánh!
Rầm rầm rầm!
Tiếng xé gió chói tai, kình phong trầm thấp xé rách cùng với tiếng nổ tung, liên miên không ngừng giao phong với nhau.
Càng giao thủ, trong mắt Nhất Hào và Tam Hào hiện lên vẻ rất kinh hãi, sau khi Mộ Chỉ Ly và Mộ Dật Thần hợp thể thì lực lượng thân thể kia mạnh mẽ lên không chỉ một lần, cho dù hai người bọn họ liên hợp lại, lực đạo của hai người ở nơi này cũng không cách nào cùng so với Mộ Chỉ Ly, lực đạo bực này đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của loài người!
Sau khi phát hiện điểm này, thân hình hai người chợt lui, do lúc trước là một phen công kích dày đặc, thân thể hai người nhất định bị ảnh hưởng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì hai người bọn họ sớm muộn cũng bị đả thương mà không được một chút thành quả nào.
Ngay sau đó, hai tay hai người cùng nhau phiên động, một kết ấn phức tạp nhanh như chớp trước mắt mọi người chợt hiện ra. Mộ Chỉ Ly nhìn thủ ấn trong tay hai người, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, thủ ấn trong tay hai người tương phản với nhau, một trái một phải, những thứ khác hoàn toàn giống nhau.
Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly đã hiểu mánh khóe vũ kỹ của hai người, chỉ thấy vũ kỹ của hai người cứ như vậy mà lại dung hợp lại với nhau, vốn là vũ kỹ cực kỳ cường hãn sau khi trải qua một lần dung hợp, năng lượng màu đen nồng nặc dường như có bao nhiêu bộc phát bấy nhiêu, năng lượng màu đen quét đến, chung quanh hết thảy phảng phất bị bóng tối bao phủ.
Vũ kỹ bực này, chính là dung hợp vũ kỹ sao? Trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ, tay chân của lão nhân Hắc Ám có không ít thủ đoạn, mà thủ hạ cũng am hiểu hợp tác, ngay cả vũ kỹ cũng là do hai người cô đọng lại với nhau. Cho đến nay, phương thức công kích như vậy cũng chỉ có tay chân của lão nhân Hắc Ám mới có thể thi triển ra.
Tốc độ của Mộ Chỉ Ly cũng không chậm, ngẩng đầu nhìn từng đạo lôi điện lóng lánh trên bầu trời, đáy mắt hiện lên nụ cười.
Hai tay Mộ Chỉ Ly nhanh như chớp phiên động, ngay sau đó bàn tay trắng nõn đột nhiên hướng lên trời tìm tòi, trong mắt đẹp xẹt qua vẻ tự tin, trong tầm mắt kinh hãi của mọi người, một tia chớp mạnh mẽ từ trên không hung hăng vọt xuống, giống như một đạo ánh sáng bạc, chiếu sáng rạng rỡ, chói mắt vô cùng.
Đầu ngón tay giơ lên, tia chớp kia liền hung mãnh đánh tới Nhất Hào và Tam Hào, tốc độ tia chớp cực nhanh, mắt người nhìn không kịp, trong nháy mắt liền va chạm với vũ kỹ của hai người vừa thi triển .
Va chạm kia trong chớp mắt, dường như màn đêm càng trở nên thêm thâm trầm, hắc ám chi lực nồng nặc cùng với lôi đình chi lực va chạm nhau, ánh sáng màu bạc làm chói mắt mọi người.
Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới ăn mòn công kích, lực lượng Không gian trong hai tay bắt đầu khởi động, trực tiếp đâm vào kết giới tứ phương hắc ám, phá hỏng hoàn toàn kết giới này.
Thiên nhi lặng lẽ hướng Mộ Chỉ Ly giơ ngón tay cái lên, trên dung nhan tuyệt lệ mở ra nụ cười tinh khiết như hoa sơn chi, thuần khiết linh động, như thấm vào tận ruột gan.
Cùng lúc đó, một mình Hàn Như Liệt đấu với Nhị Hào và Ngũ Hào lại có vẻ bình tĩnh, thuộc tính Thời gian được Hàn Như Liệt vận dụng cực kỳ xảo diệu, trong thời gian ngắn ngủn một giây khiến cho người ta không có cảm giác khác nhau chỗ nào, hết lần này tới lần khác trong lúc mấu chốt thời gian thay đổi. Giao thủ thời gian dài như vậy, Hàn Như Liệt vẫn không có dấu hiệu bị thua.
Chẳng qua là hai người liên hiệp giao thủ, tuy Hàn Như Liệt không có thất bại, có thể tưởng tượng muốn chiến thắng cũng không dễ dàng. Cho đến khi Mộ Chỉ Ly đánh vỡ kết giới Tứ phương hắc ám thì thực lực người áo đen suy yếu bớt mấy phần, mà thực lực Hàn Như Liệt còn lại là toàn diện bộc phát ra, trong lúc mơ hồ bị Hàn Như Liệt áp đảo.
Nhìn một màn này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly hiện lên nụ cười, như thế xem ra, trong khoảng thời gian hơn một năm, tu vi bọn họ tăng lên vượt ra khỏi sự tưởng tượng của lão nhân Hắc Ám, cho nên Tu luyện giả mà gã phái ra cũng không thể thắng được bọn họ.
Đã như vậy, thắng bại này để thêm rõ ràng hơn nữa đi! Một lát sau, đột nhiên thân hình Mộ Chỉ Ly biến mất, thời điểm xuất hiện trở lại, Tiểu Huyết cũng xuất hiện ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly!
Nhìn thân ảnh khổng lồ vô thanh vô thức xuất hiện, trên mặt người áo đen cũng hiện lên vẻ kinh hãi, vốn tưởng rằng thực lực đám người Mộ Chỉ Ly mạnh nhất mới chỉ là Xuất Khiếu cảnh, ai ngờ trong lúc giao thủ vượt ra khỏi tu vi của bọn họ, như vậy, cũng là do bọn họ thất sách.
Song, lần này cũng không phải là quyết định của lão nhân Hắc Ám, bởi vì bọn họ là do lão nhân Hắc Ám phái đi hơn nửa năm trước, chẳng qua thời gian dài như vậy mới tìm được đám người Mộ Chỉ Ly. Nếu là đích thân lão nhân Hắc Ám xuất thủ, như vậy Tu luyện giả phái tới tất nhiên không phải là bọn họ, nhưng những thứ này. . . . . . Hắn cũng sẽ không để cho mấy người trước mắt biết được.
Tiểu Huyết vừa ra, ai dám tranh phong!
Thân hình huyết sắc khổng lồ tản ra uy áp đầy trời, tất cả các nơi, người áo đen đều bị Tiểu Huyết nghiền nát, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cùng với Thiên nhi ba người tốc độ không thể chậm, nước mưa nhỏ xuống cọ rửa toàn bộ máu trên mặt đất, ngay cả thi thể kia cũng thành bữa tối của Tiểu Huyết.
Nhìn máu được rửa, mặt đất dần dần khôi phục lại vẻ sạch sẽ lúc trước, mọi người nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười thoải mái.
Chẳng qua là, chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ rất nghiêm trọng, lần này, toan bộ tay chân của lão nhân Hắc Ám bị chém giết, tình huống như vậy so với lần đầu tiên đúng là đã khá nhiều, nhưng bọn họ biết được lần tiếp theo gặp phải sẽ không có đơn giản như vậy. Mộ Chỉ Ly chưa từng đem thế lực trong trụ sở bí mật biểu hiện ra ngoài, bởi vì lo lắng sau khi lão nhân Hắc Ám biết được, công kích trong tương lai bọn họ đối mặt đúng là kinh khủng hơn nhiều.
Lão nhân Hắc Ám, giống như là một quả bom nặng cân, treo ở trong lòng bọn họ, không biết lúc nào sẽ đột nhiên nổ tung. Điều duy nhất bọn họ có thể làm, chính là liều mạng tăng lên thực lực mình, vì trước khi bom nổ tung ở đây, có đầy đủ lực lượng, bỏ bom kia đi.
Mộ Chỉ Ly đuổi Tiểu Huyết vào Huyết Sắc Địa Ngục, cũng may ban đầu ở Huyết Sắc Địa Ngục có kiến tạo không gian điểm, nếu không chuyện hôm nay nghĩ muốn giải quyết thật là không có dễ dàng như vậy.
Mưa ngừng rơi, không khí ướt át, bốn phía tràn ngập hơi thở bùn đất.
Gió thu mang đến cảm giác mát mẻ, ánh trăng lộng lẫy, ánh sáng trắng thuần vẩy vào trên người bốn người, tăng vài phần tiêu điều cùng với mỹ cảm.
Đợi sau khi bốn người Mộ Chỉ Ly rời đi, chưa từng chú ý tới trên cây nơi xa có một thân hình tráng kiện, thân ảnh màu đen rõ ràng đang đứng đó, nhìn phương hướng mấy người Mộ Chỉ Ly rời đi, tròng mắt hẹp dài híp lại, trên gương mặt bình thản không thể tránh khỏi hiện lên vẻ kinh hãi.
"Lão nhân Hắc Ám? Thủ hạ chính là mười tên Xuất Khiếu cảnh, vẫn không coi ra gì, như vậy, gã là dạng cường đại tồn tại như thế nào?"
"Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần, Hàn Như Liệt, Thiên nhi, quả nhiên là bốn người thú vị , không biết làm sao lại đắc tội với vị cường giả kia, hoặc là đến tột cùng là bọn họ có năng lượng như thế nào, ngay cả cường giả chân chính cũng không thể bỏ mặc sự hiện hữu của bọn hắn?"
Ánh trăng loang lổ, ánh sáng thanh nhã như ngọc rơi trên khuôn mặt tuấn dật gầy gò kia, hơi thở màu đen nhàn nhạt từ trên người lan ra, nụ cười trên môi buộc vòng quanh một tia ý vị thâm trường, người này chính là Hoàng Phổ Vân!
"Tối nay gặp gỡ hai tốp người áo đen, cuối cùng một đêm này phát sinh không ít chuyện ha." Hàn Như Liệt chậm rãi nói, trên trán cũng nhẹ nhõm.
"Lão nhân Hắc Ám lần nữa phái ra nhân thủ hẳn là phải cần một khoảng thời gian, mà mấy ngày nữa các ngươi trên đường về lại Thiên Âm môn cũng an toàn rồi." Khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở nụ cười, trong lòng vốn lo lắng cũng tiêu tán đi nhiều.
Thiên nhi cũng nhíu mày, "Chỉ Ly, chúng ta ở Thiên Âm Môn tạm thời an toàn, nhưng tỷ lại đang ở Bồng Lai tụ , nguy hiểm trùng trùng điệp điệp , tỷ. . . . . ."
KhiThiên Nhi nói xong, mấy người cũng chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly, trước mắt bọn họ lo lắng nhất chính là an toàn của Mộ Chỉ Ly , cũng không ai biết tay chân của lão nhân Hắc Ám lúc nào sẽ xuất hiện lần nữa, mà khi xuất hiện lại sẽ cường đại như thế nào.
Mộ Chỉ Ly khoát tay áo, khuôn mặt trang nhã được bao phủ dưới ánh trăng tỏa ra tia sáng ôn nhuận như ngọc, "Không cần lo lắng cho ta, giữa chúng ta cũng chưa từng mất liên lạc. Hôm nay chỉ mong đợi Vô Tận thí luyện mau chút bắt đầu, Tư Đồ Diêu bọn họ tới thì lực lượng của chúng ta cũng có thể lần nữa lớn mạnh mấy phần."
Mộ Dật Thần gật đầu, "Vậy cũng được, bọn họ ở Đông Phương gia dạo chơi một thời gian cũng không ngắn rồi, tin tưởng bọn họ ở Vô Tận thí luyện có thể lấy được thành tích tốt . Mấy ngày nay, chúng ta cũng cùng môn phái đề cập tới, Hoàng thượng Linh Viêm quốc không bao lâu nữa cũng sẽ nhận được thông báo thôi, đến lúc đó có thể về lại Thiên Âm môn tu luyện rồi."
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly sáng ngời, cười nhạt nói: "Đúng vậy, chuyện này nói vậy hắn đã phải mỏi mắt chờ mong đi, các ngươi ở Thiên Âm môn cố gắng thêm nhiều hơn nữa, ta chuẩn bị cùng Ích Hàn thương lượng một phen, hiện tại bắt đầu bắt tay vào xây dựng lực lượng ở Bồng Lai tụ."
Chân mày Hàn Như Liệt khẽ nhướng, đồng tử trong suốt như biển cả ấm áp tràn đầy tia sáng cơ trí, "Nàng chuẩn bị bắt tay vào kinh doanh?"
Mộ Chỉ Ly cười nhìn về phía Hàn Như Liệt, nàng và Hàn Như Liệt thật không ngờ ăn ý, nàng chưa nói ra, Hàn Như Liệt cũng đã đoán được ý tưởng của nàng, "Không sai, hôm nay trụ sở bí mật bất luận là Dược sư, Chế giáp sư hay là Luyện khí sư đều có không ít, thông qua những thứ này từ từ bắt tay vào kinh doanh , tin tưởng không được bao lâu liền có thể xây dựng ra một đế quốc buôn bán." Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy vẻ tự tin , nàng có lòng tin, chỉ là Bồ Đề đan, sẽ khuynh đảo thị trường!
Ba người Hàn Như Liệt cũng không chút nào hoài nghi lời nói của Mộ Chỉ Ly, trước kia bọn họ cũng có thể tiên đoán được nếu Mộ Chỉ Ly làm kinh doanh..., như vậy trên đời này thật ít có người nào có thể giàu bằng nàng. Dược sư là một nghề nghiệp kiếm tiền nhiều nhất, mà lại có vô cùng vô tận dược thảo, Dược sư lại càng ít,mặt khác những dược sư khác không cách nào có được đan phương, Dược sư còn lại trong đó chính là người mạnh mẽ nhất, Mộ Chỉ Ly chính là một loại sau cùng.
"Đợi ta sau khi trở về thì cùng Ích Hàn thương lượng một phen, nếu là Tuyệt Tình cốc có thể hỗ trợ, đúng là có thể bớt đi nhiều phiền toái." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, "Đến lúc đó ta sẽ chiêu nạp thêm một ít Tán tu nữa, để mở rộng thế lực trụ sở bí mật."
Đây là một vòng tuần hoàn tốt, một khi nàng triển khai đế quốc buôn bán, như vậy tin tưởng nàng cũng không vì cần tinh thạch mà rầu rĩ, mà thông qua đế quốc buôn bán ở Bồng Lai tụ thì thanh danh của nàng sẽ được lan truyền rộng rãi, muốn chiêu thu một ít Tán tu để mở rộng thế lực cũng là việc không thể đơn giản hơn.
Trụ sở bí mật của nàng cùng với những thế lực khác không giống nhau, những thế lực khác đòi hỏi Tu luyện giả có thiên phú, cùng với ngộ tính, mà nàng cũng không cần quan tâm như vậy, trực tiếp sử dụng đan dược để bọn họ tăng lên thực lực là chính, cho dù bọn họ tăng lên tới Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ sau đó cũng rất khó có thể tiến thêm một bước nữa.
Cho dù là như thế, cũng coi như có thành tựu, dù sao tuyệt đại đa số Tu luyện giả, cho dù bọn họ tu luyện cả đời này, nghĩ muốn đột phá đến Xuất Khiếu cảnh cũng không thể muốn là được , mà hôm nay có thể trăm phần trăm tăng lên đến Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, đã là kết quả tốt nhất cho mọi người.
Ba người Hàn Như Liệt cũng không có ý kiến gì, ý nghĩ của Chỉ Ly rất là chu đáo, cụ thể chỉ có an bài sau mới có thể rõ ràng, bọn họ rất tin tưởng năng lực của Chỉ Ly.
Ngày kế, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đi theo đội ngũ Thiên Âm môn rời đi, Mộ Chỉ Ly thì tiếp tục sống ở Tuyệt Tình cốc, chuẩn bị bước phát triển kế tiếp.
Hôm nay Mộ Hàn Mặc cũng cùng Mộ Chỉ Ly ở tại Tuyệt Tình Cốc, Ích Diệp và Liễu Như Sương đối với Mộ Hàn Mặc vẫn cũng chưa từng nói cái gì, bộ dáng kia giống như là chấp nhận sự tồn tại của Mộ Hàn Mặc. Trên thực tế, sau khi nhìn thấy thái độ biểu lộ của Ích Diệp đối với Mộ Chỉ Ly, quan hệ của mọi người cũng đã thân mật hơn mấy phần, hiện nay sống ở Tuyệt Tình cốc cũng không thấy mất tự nhiên nữa.
"Chỉ Ly, sáng sớm tới tìm ta là có chuyện gì?" Ích Hàn bước nhẹ nhàng đi vào nhà bên trong, còn chưa thấy Mộ Chỉ Ly đã mở miệng trước tiên nói.
Mộ Chỉ Lypha một bình trà, thời điển Ích Hàn đi tới , trực tiếp rót đầy chén trà, cười nhạt nhìn Ích Hàn, "Đúng là có một số việc muốn hỏi một chút ý kiến của ngươi, hoặc là nói ta tìm kiếm sự hỗ trợ của Tuyệt Tình cốc."
Nét trêu chọc trên gương mặt Ích Hàn tiêu tán đi vài phần, sắc mặt thật tình, nói: "Là chuyện gì? Nếu là ta có thể giúp đương nhiên sẽ không từ chối, nếu là chuyện lớn thì ta cần phải thương lượng cha ta một chút."
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, "Ta hiểu, ta trước muốn nói với ngươi trước, ngươi xem khả thi của chuyện này như thế nào."
"Ý nghĩ của ta là . . . . ."
. . . . . .
Linh Viêm quốc.
Một đạo thân hình có chút chật vật dưới sự truy đuổi của mấy người không ngừng chạy trốn , trên khuôn mặt gầy gò có một vết sẹo dài, mặt mũi có chút dữ tợn, quần áo cũ nát dưới sự công kích của nhóm người phía sau đã có mấy vết rách, máu tươi nhuộn đỏ cả áo.
"Tốt lắm, Tần Lãng, để cho ngươi chạy thoát! Hôm nay nhất định sẽ giết ngươi!"
"Lại dám đùa giỡn lời ta nói, ta xem ngươi thật là không muốn sống nữa!"
"Nếu tiếp tục để ngươi sống, không biết có bao nhiêu người gặp tai họa , hôm nay chúng ta là thay trời hành đạo!"
Vừa dứt lời, tên nam tử cầm đầu liền hung hăng hướng Tần Lãng đánh xuống! Tần Lãng vốn bị thương, thân thể cũng không có mấy phần khí lực, công kích như thế này ập đến, thật sự không có khí lực ngăn cản.
Hắn biết, hôm nay mấy người này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình, xem ra hôm nay thật sự là ngày chết của mình rồi! Lúc này, một đường chạy trốn hắn kinh ngạc phát hiện mình thế nhưng chạy tới ngoài thành, đi vào lối vào Phân thế giới.
Tần Lãng quay đầu, nhìn phía sau ba người đằng đằng sát khí, trong mắt xẹt qua vẻ do dự, nhưng ngay sau đó nhảy vào lối đi một Phân thế giới bên cạnh. Dù sao đều phải chết, không bằng thử vận may, nếu tiếp tục sống ở chỗ này nhất định sẽ bị ba người bọn họ đánh chết, đi Phân thế giới nói không chừng còn có một con đường sống!
Mấy người nhìn thấy Tần Lãng cứ như vậy nhảy vào lối đi Phân thế giới, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó biến chuyển thành nụ cười lành lạnh.
"Tần Lãng này xem ra là không muốn chết ở trên tay của chúng ta a, cho dù hắn đi Phân thế giới thì thế nào? Không phải là giống nhau đều phải chết sao?"
"Không phải là người của Phân thế giới kia, mạo muội đi tới, sẽ bị người thủ hộ của Phân thế giới trực tiếp chém giết, ta xem hắn thật là bị ép, đổi lại chết kiểu này có thể tốt hơn sao?"
"Thôi, bất luận như thế nào, chỉ cần người này chết là tốt rồi!"
Mọi người xoay người rời đi, không nhìn về phía lối đi Phân thế giới 16 nữa, bọn hắn cho rằng Tần Lãng chắc chắn sẽ phải chết.
Chương 140: Ý nghĩ của Mộ Hàn Mặc
Tuyệt Tình Cốc.
Sau khi Mộ Chỉ Lynói xong suy nghĩ của mình cho Ích Hàn nghe, thì Ích Hàn lâm vào trầm mặc. Nàng cũng không lên tiếng quấy rầy, dù sao những chuyện này một khi thi triển ra, tuyệt đối là một công trình to lớn.
Nói cho cùng, nàng cùng với Ích Hàn chung đụng thời gian cũng không quá mười ngày, Ích Hàn có thể làm được đến mức này đã không dễ dàng, về phần những chuyện khác, cần phải suy nghĩ thật kỹ một phen mới được. Việc này quan hệ không chỉ với Ích Hàn, còn liên lụy cả Tuyệt Tình cốc.
Dĩ nhiên, nàng cũng sẽ không để cho Tuyệt Tình cốc không công xuất lực, nếu như Tuyệt Tình cốc quyết định trợ giúp nàng, như vậy nàng vốn có đan dược, áo giáp cùng với tài nguyên khác, hoàn toàn có thể cung cấp cho Tuyệt Tình cốc trước tiên, thậm chí dùng nhân lực và tất cả các của hàng của Bồng Lai tụ, để cho bọn họ có đặc quyền buôn bán, tin tưởng trong khoảng thời gian ngắn, Tuyệt Tình cốc bất luận là tài lực hay là lực ảnh hưởng cũng sẽ tăng lên nhiều.
Mặc dù nàng chưa buôn bán bao giờ, nhưng cũng không đại biểu nàng không hiểu biết, ngược lại đầu óc kinh doanh của nàng có lẽ tốt hơn nhiều so với Tu luyện giả của Chủ thế giới.
Thời gian trầm mặc cũng không dài, trên khuôn mặt tuấn lãng của Ích Hàn vẫn là nụ cười trong suốt, "Chỉ Ly, kế hoạch ngươi nói rất tốt, ta cảm thấy rất khả thi, đây cũng là một cục diện song doanh hai bên cùng cólợi, như lời ta nói lúc trước, chuyện này cũng không phải là một mình ta có thể làm chủ, không bằng ta đi thương lượng với cha ta rồi sau đó mới có câu trả lời chắc chắn cho ngươi?"
"Không thành vấn đề, Ích Hàn, ta chỉ nói lên suy nghĩ của ta, nếu như chuyện này bất lợi đối với sự phát triển Tuyệt Tình cốc, hoặc là các ngươi cũng không muốn làm như vậy, đại khái có thể trực tiếp nói cho ta biết, không có vấn đề gì. Cho dù không hợp tác, đối với tình hữu nghị song phương giữa chúng ta sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, nàng cũng không muốn Ích Hàn bởi vì sự kiện này mà có bất kỳ gánh nặng nào ở trong lòng.
"Yên tâm đi, ta hiểu. Tình huynh đệ của chúng ta làm sao có thể vì một sự kiện như vậy mà bị phá hủy sao ?" Ích Hàn mỉm cười tự tin, "Ta đây đi trước, đợi ta thương lượng với cha ta đã, ngươi có thể tùy tiện đi lại ở Tuyệt Tình cốc, đừng ngại."
Mộ Chỉ Ly gật đầu, "Được"
Đợi sau khi Ích Hàn rời đi, Mộ Chỉ Ly liền lấy ra ba tờ Tàn Đồ kia, lúc trước phát sinh nhiều việc bề bộn như vậy, sau khi buổi đấu giá kết thúc nàng cũng chưa từng xem Tàn Đồ này. Nghĩ tới đêm qua xuất hiện đám người áo đen, mặc dù chỉ đứng một bên quan sát, nàng vẫn nhìn ra được thực lực bất phàm của đám người áo đen kia, sở dĩ không có động thủ hẳn là chưa có sự chuẩn bị tốt, cho nên mới tạm thời rời đi.
Đồng tử màu đen xẹt qua tia sáng cơ trí, khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên đường cong mờ, nàng không tin đám người Diệp Lăng Thiên bởi vì nàng nói mấy câu mà tin tưởng, hẳn là hiện nay vẫn còn đang ở phụ cận Tuyệt Tình cốc, tìm kiếm cơ hội thích hợp để ra tay.
Không biết bọn họ thuộc về nhất phương thế lực nào? Thế lực ở Bồng Lai bí cảnh rất nhiều, mặc dù nàng tới Bồng Lai bí cảnh cũng gần hai năm, đối với quan hệ rắc rối và phức tạp của những thế lực này cũng chỉ là biêt nửa vời, nhưng ít ra nàng biết thế lực của đám người áo đen này nhất định không kém. Bọn họ đã coi trọng Tàn Đồ như vậy, có lẽ tấm Tàn Đồ này vẽ chỗ chôn cất rất nhiều bảo bối, chỉ còn lại một tờ Tàn Đồ cuối cùng, nàng liền có thể giải khai cái bí ẩn này rồi!
Nhìn ba tờ Tàn Đồ trước mắt , Mộ Chỉ Ly khâu lại với nhau, vốn là xem không hiểu hình vẽ trên Tàn Đồ, chính là một lộ tuyến rõ ràng, nhưng mà lại thiếu mất một chỗ, mà phạm vi cũng cực kỳ rộng lớn, có thể nói nếu không có tờ Tàn Đồ cuối cùng, căn bản là không rõ nơi này chỉ chính là địa phương nào.
Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, đến tột cùng là cái dạng bảo bối như thế nào mới có thể được cẩn thận vẽ trên bốn tờ Tàn Đồ như thế này? Tờ Tàn Đồ cuối cùng sẽ ở nơi nào? Suy nghĩ một chút, Mộ Chỉ Ly thu ba tờ Tàn Đồ vào, vật này có thể ngộ nhưng không thể cầu, cũng không phải là nàng muốn tìm đến là có thể tìm được .
Lúc trước mình cũng không dụng tâm đi tìm, nhưng đã thu thập hơn phân nửa, có lẽ một tờ cuối cùng cũng có thể rơi vào trong tay nàng không chừng.
Bên trong phòng.
Ích Diệp nhìn nụ cười lộ ra trên mặt Ích Hàn, trước tiên phá vỡ an tĩnh, nói: "Nói đi, tìm ta có chuyện gì?"
Ích Hàn cười hắc hắc, sắc mặt cũng rất thật tình, "Cha, lúc trước Chỉ Ly nói rasuy nghĩ của nàng, nàng muốn hợp tác với Tuyệt Tình cốc, khai sáng con đường buôn bán."
Nếu là những người trẻ tuổi khác, Ích Diệp nghe nói như thế nhất định sẽ cười đối phương tự cho là đúng, nhưng nếu từ trong miệng Mộ Chỉ Ly nói ra, đương nhiên có thể tin, "Nàng chuẩn bị làm như thế nào?"
"Cha, người biết thuận luyện đan của Chỉ Ly, lúc trước là Bồ Đề đan, Chỉ Ly nàng có thể luyện chế một nhóm lớn, mà quyết định của nàng chính là dùng Bồ Đề đan này tới để phát triển đế quốc buôn bán của nàng." Ích Hàn chậm rãi nói, nhìn Ích Diệp trước mặt, chú ý đến thần thái biến hóa của ông.
Đúng như dự đoán, sau khi Ích Diệp nghe xong, trong mắt hiện lên rất kinh ngạc, hơn nữa là kinh hãi, bởi vì, cho dù ai cũng đều có thể hiểu Mộ Chỉ Ly có khả năng làm như vậy, nàng muốn mở rộng đế quốc buôn bán tuyệt đối không khó khăn!
"Bồ Đề đan, nàng có thể luyện chế ra với số lượng lớn? Sao có thể làm được điều này?" Giọng nói của Ích Diệp đề cao mấy phần, lúc trước sau khi nhận Bồ Đề đan từ trong tay Ích Hàn, ông đã giao Bồ Đề đan cho Dược sư Tuyệt Tình cốc tiến hành nghiên cứu, đúng là thành công đoán được dược liệu trong đó, thế nhưng chỉ là một loại dược liệu trong đó chính là hoa Thanh Anh đã đủ để cho bọn họ hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ luyện chế.
Hoa Thanh Anh chính là dược liệu có thể ngộ nhưng không thể cầu, ngay cả ở Chủ thế giới cũng rất ít người biết được dược liệu này, nếu không phải Tuyệt Tình cốc có một vị lão Dược sư dày dạn kinh nghiệm mới nhận ra được, những Dược sư khác sợ là đến bây giờ đều không thể biết rõ được đây là cái dược liệu gì. Mà căn cứ lời của lão Dược sư kia nói, hoa Thanh Anh sinh trưởng trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt, hơn nữa sinh trưởng cũng là một mình.
Qua nhiều năm như vậy ông ta còn chưa bao giờ từng thấy đến hoa Thanh Anh tồn tại, có thể nói có được một gốc hoa Thanh Anh cũng đã cực kỳ không dễ dàng, càng đừng nói đến khả năng luyện chế thất bại càng lớn. Cho dù là Dược sư có thuật luyện đan mạnh nhất Tuyệt Tình cốc, cũng không có lòng tin luyện chế thành công Bồ Đề đan này, nhưng Mộ Chỉ Ly lại nói có thể luyện chế ra số lượng lớn, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn vẻ mặt của Ích Diệp, Ích Hàn cười khẽ, ngày thường thật hiếm thấy được vẻ mặt khiếp sợ của Ích Diệp như vậy, "Chỉ Ly nói như vậy, tin tưởng với sự việc như vậy nàng ấy quyết không thể nào nói giỡn. Cha, Chỉ Ly nói nàng ở Bồng Lai tụ cũng không có thế lực, cho nên rất nhiều thứ thi triển ra cũng không dễ dàng, nếu như Tuyệt Tình cốc trợ giúp nàng, như vậy đan dược, áo giáp cùng với vũ khí nàng đều có thể trước tiên cung cấp cho chúng ta, thậm chí, cửa hàng của chúng ta cũng có thể có số lượng nhất định bán những thứ tài nguyên này."
"Ta cảm thấy được đây là một cơ hội vô cùng tốt, thành thật mà nói, điểm này bất kỳ một thế lực nào cũng đều có thể làm được, Chỉ Ly đi tìm những thế lực khác, trong lòng đối phương nhất định sẽ tràn đầy vui mừng đáp ứng." Ích Hàn chậm rãi nói, đôi mắt màu đen càng thêm sâu thẳm, "Thậm chí con cảm thấy được, Chỉ Ly cũng không phải là đang tìm kiếm sự trợ giúp của chúng ta, mà là nàng đang giúp chúng ta."
Vẻ mặt Ích Hàn vô cùng nghiêm túc, thời điểm hắn nghe được ý nghĩ Mộ Chỉ Ly chính là nghĩ đến điều này, đây là Mộ Chỉ Ly cho Tuyệt Tình cốc một ân tình, mà không phải Tuyệt Tình cốc trợ giúp Mộ Chỉ Ly.
Mặc dù hắn không biết những đan dược khác của Mộ Chỉ Ly , áo giáp cùng với vũ khí như thế nào, nhưng chỉ bằng Bồ Đề đan, thì có thể độc bá một phương ở Bồng Lai tụ
Nghe Ích Hàn nói..., Ích Diệp cũng không có phủ nhận, trên thực tế, ông cũng đồng ý với thuyết pháp của Ích Hàn. Nếu như Mộ Chỉ Ly nói chính là thật, như vậy thời điểm Mộ Chỉ Ly phát triển nhanh sẽ mang theo Tuyệt Tình cốc cùng nhau quật khởi.
Lần đầu tiên Ích Diệp bội phục một người trẻ tuổi như thế, đây tuyệt đối trong qua nhiều năm ông mới nhìn thấy một thanh niên kiệt xuất như vậy, chỉ sợ con của mình, so với nàng cũng có chênh lệch không nhỏ. Xem ra, lúc trước mình xuất thủ, đã để cho Mộ Chỉ Ly ghi tạc trong lòng.
Sau một khắc, dường như Ích Diệp không hề do dự, liền trực tiếp đáp ứng, "Không thành vấn đề, chuyện này áp dụng cụ thể như thế nào các con cứ thương lượng đi, con cũng hiểu rõ sự phát triển của Tuyệt Tình cốc, cần thế lực của Tuyệt Tình Cốc như thế nào thì cha sẽ toàn lực ủng hộ, sau đó cha đem mệnh lệnh này truyền xuống."
Ánh mắt Ích Hàn sáng ngời, ngay sau đó cười nói: "Cha, quả nhiên sáng suốt!"
Ích Diệp vỗ vai Ích Hàn , "Tiểu tử thúi , bây giờ còn nói cha con sao. Con nhìn đi, tuổi Mộ Chỉ Ly còn trẻ, không chỉ có dã tâm, còn có khả năng, con lớn hơn nàng, lúc nào con có thể chứng minh năng lực đây."
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không chút để ý cười nói, "Cha, nếu hiện tại người truyền vị trí Cốc chủ Tuyệt Tình cốc cho con, trong khoảng thời gian ngắn con nhất định sẽ làm cho Tuyệt Tình cốc trở nên mạnh mẽ hơn nữa, cha thấy như thế nào?"
Nhìn bộ dáng cợt nhã của Ích Hàn, Ích Diệp cũng bất đắc dĩ, "Với đức hạnh của con hiện tại, ta còn không dám giao Tuyệt Tình Cốc cho con, nhưng nếu con học tập Mộ Chỉ Ly, làm tốt chuyện này thì bản thân ta có thể suy nghĩ lại, đến lúc đó ta và mẹ con có thể an dưỡng tuổi già rồi."
"Hay là thôi đi, hiện tại người còn trẻ như vậy đã muốn an hưởng tuổi già thực là nhàm chán vô cùng, chi bằng cho con tiêu sái một thời gian ngắn nữa, ta không muốn tuổi còn trẻ đã bị trói buột ở Tuyệt Tình cốc đâu!" Ích Hàn vừa cười vừa bước nhanh đi ra ngoài.
Nhìn thân hình Ích Hàn rời đi, Ích Diệp khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm nói: "Tiểu tử thúi"
Tâm tình Ích Diệp giờ phút này cũng là vô cùng tốt, ông hiểu được, Tuyệt Tình cốc có thể phát triển thêm một bậc nữa chính là nhờ kỳ ngộ lần này!
Sau khi Ích Hàn xác định được câu trả lời chắc chắn của Ích Diệp thì đi tìm Mộ Chỉ Ly, hai người lập tức bắt đầu thương lượng lên kế hoạch bố cục bước kế tiếp. Mà lần này trong lúc nói chuyện với nhau, Mộ Chỉ Ly cũng hiểu biết thêm được sự thông minh tài trí của Ích Hàn , thậm chí trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Ích Hàn liền có thể suy nghĩ đại khái bước phát triển kế tiếp như thế nào.
Theo hai người thảo luận sâu sát, kế hoạch này cũng là hoàn thiện tốt hơn, nghĩ tới kế tiếp phát triển, vẻ mặt hai người cũng rất hưng phấn, ngay cả màn đêm buông xuống hai người cũng không có cảm giác đến.
"Đại ca, ca ở đâu?" Một đạo âm thanh thanh thúy dễ nghe truyền vào trong tai hai người, lúc này hai người mới từ trạng thái ban đầu thức tỉnh, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy một tấm màn đen nồng đậm, hai người bất đắc dĩ cười một tiếng, thời gian trôi qua thật mau.
Ích Quỳ bước nhanh đến, sau khi nhìn thấy Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly lúc này mới nở nụ cười, "Cả một ngày hôm nay ta đều chưa từng thấy các ngươi, còn tưởng rằng các ngươi đã đi ra ngoài đây."
Mộ Hàn Mặc theo sát từ bên ngoài đi đến, tự mình tìm một vị trí ngồi xuống, "Tỷ, cả ngày hôm nay các ngươi đều ở chỗ này sao? Chúng ta lúc trước một mực ở bên ngoài Tuyệt Tình cốc đều chưa từng thấy đến các ngươi đi ra ngoài."
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, "Ta bàn chuyện với Ích Hàn, bất tri bất giác đã trễ như thế, hai người các đệ tới đây là có chuyện gì?" Theo lý thuyết, hai người đó sẽ không vô duyên vô cớ chạy đến tìm bọn họ như vậy.
Nghe câu hỏi Mộ Chỉ Ly , sắc mặt Ích Quỳ đỏ lên, ngậm miệng không nói, tầm mắt không khỏi nhìn về phía Mộ Hàn Mặc.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn đại khái biết một chút, Ích Hàn vội nói: "Chỉ Ly, ta cùng với Ích Quỳ đi về trước đã, chuyện này ngày mai chúng ta sẽ thương lượng lại lần nữa."
"Được" Mộ Chỉ Ly cười nhạt gật đầu, cho đến khi hai người rời đi, lúc này vẻ mặt cười nhìn Mộ Hàn Mặc, nói: "Có phải hay không Cốc chủ phu nhân nói chuyện của đệ và Ích Quỳ?"
" Quả nhiên tỷ nhanh nhạy, còn chưa nói ra tỷcũng đã đoán được, Cốc chủ phu nhân hôm nay đúng là nói chuyện này." Song, sắc mặt Mộ Hàn Mặc mơ hồ có chút trầm trọng , so với vui mừng trong lòng thì ngưng trọng nhiều hơn.
Đem hết vẻ mặt của Mộ Hàn Mặc thu hết vào mắt, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, bước nhanh đi tới bên cạnh Mộ Hàn Mặc, hỏi: "Cốc chủ phu nhân nói như thế nào?"
"Cốc chủ phu nhân nói ta và Ích Quỳ ở cùng nhau thì bà cũng không phản đối, nhưng hôm nay ta cũng không có thực lực đủ mạnh cũng như không có thế lực phía sau, để cho Ích Quỳ gả cho một gã vô danh tiểu tốt cũng không phải là mong muốn của bà.Bà cũng không bắt buộc ta thành lập thế lực của mình, nhưng bà hi vọng ta có thể sống ở Tuyệt Tình cốc, sau này trợ giúp Ích Hàn quản lý Tuyệt Tình cốc." Mộ Hàn Mặc chậm rãi nói, vẻ mặt hơi có vẻ trầm trọng .
Mộ Chỉ Ly cũng lâm vào trầm mặc, đối với lời nói của Cốc chủ phu nhân cũng không ngoài ý muốn, hoặc là nói lúc trước nàng cũng đã có sự chuẩn bị nhất định, nếu như Hàn Mặc nguyện ý, vẫn sống ở Tuyệt Tình cốc nàng cũng sẽ không phản đối, dù sao điều nàng mong muốn nhất chính là nhìn thấy Hàn Mặc hạnh phúc. Ích Quỳ là một cô nương vô cùng tốt, mà Tuyệt Tình cốc nói vậy cũng sẽ không bạc đãi Hàn Mặc, hết thảy. . . . . . Còn phải xem suy nghĩ của Hàn Mặc.
"Hàn Mặc, vậy đệ thấy việc này như thế nào? Bất luận đệ làm gì, ta cũng ủng hộ đệ!" Mộ Chỉ Ly nhìn Mộ Hàn Mặc cúi đầu bên cạnh, quan tâm nói.
Mộ Hàn Mặc cũng có chút trầm mặc, tuổi của Ích Quỳ cũng không nhỏ, rất nhiều cô gái cùng tuổi với nàng cũng đã thành thân, cho nên dựa theo lời Cốc chủ phu nhân mà nói, Ích Quỳ cũng không có nhiều thời gian để chờ đợi hắn tạo dựng thế lực của mình như vậy, nhưng sống ở Tuyệt Tình cốc cũng không phải là ý nghĩ ban đầu của hắn.
Mục đích hắn đi tới Chủ thế giới lúc ban đầu chính là trợ giúp Mộ Chỉ Ly, cùng với Mộ Chỉ Ly ở Chủ thế giới xông xáo một phen, vì để cho Tu luyện giả của Đại Lục Thiên Huyền tới Chủ thế giới có thể phát triển tốt hơn, mà chuyện trước mắt đúng là trái ngược với ý nghĩ của hắn.
Thời gian dần dần trôi qua, Mộ Hàn Mặc cả nửa ngày cũng chưa từng mở miệng. Mộ Chỉ Ly lẳng lặng yên ngồi ở bên cạnh Mộ Hàn Mặc, cũng không lên tiếng thúc giục, lúc này tâm tình phức tạp nhất chính là Mộ Hàn Mặc, hắn nhất định cần thời gian để suy nghĩ.
"Tỷ, trên thực tế, ta nghĩ sẽ cùng tỷ xông xáo, cũng không nghĩ tới sẽ sống ở Tuyệt Tình cốc." Giọng nói trầm thấp mà khàn khàn, hiển nhiên tâm tình cực kỳ bị đè nén.
Mộ Chỉ Ly ngước mắt, đôi mắt đen xẹt qua tia sáng, nhưng không nói chuyện.
"Nhưng ta cũng không buông tay Ích Quỳ, từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng ấy, ta đã biết ta không thể nào buông nàng ấy ra." Mộ Hàn Mặc đan xen hai tay bởi vì dùng lực mà dần dần tái nhợt, " Cốc chủ phu nhân nói ra những lời này với nụ cười chân thành, nhưng thái độ của bà cũng vô cùng kiên quyết. Ta biết bà nói không sai, trước mắt ta chỉ là một tên tiểu tử không hơn không kém, đúng là không xứng với Ích Quỳ. Bà có thể cho ta cơ hội như vậy, đã là vô cùng tốt rồi."
"Vậy đệ có ý định sống ở Tuyệt Tình cốc sao? Trên thực tế sống ở Tuyệt Tình cốc cũng không tồi, Tuyệt Tình cốc thế lực lớn, đệ cũng có thể phát triển, mà ta kế tiếp vẫn ở Bồng Lai tụ xông xáo, gặp mặt không khó." Mộ Chỉ Ly nói, mặc dù bọn họ tư tưởng bất đồng, nhưng cũng là một biện pháp hay.
Nhưng, Mộ Hàn Mặc lại đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiên định, "Ta cũng không nghĩ như vậy, ta sẽ không buông tay Ích Quỳ, ta cũng sẽ không dựa theo lời Cốc chủ phu nhân mà làm. Tỷ, từ trước kia ta vẫn muốn cùng tỷ tung hoành thiên hạ, đó là mục tiêu của ta từ trước tới nay, ta tới Chủ thế giới cũng là lời hứa đối với Gia chủ. Lòng kiên trì qua nhiều năm, sẽ không vì vậy mà thỏa hiệp."
Mộ Chỉ Ly giật mình, trong con ngươi hắc bạch phân minh hiện lên vẻ kinh ngạc, hồi tưởng đến lời tuyên bố ban đầu phải bảo vệ mình, chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên nụ cười. Đúng vậy a, từ lúc nàng biết Mộ Hàn Mặc đến bây giờ, hắn chưa bao giờ thay đổi mục tiêu.
"Như vậy, ý nghĩ của ngươi bây giờ là cùng ta tung hoành thiên hạ, mau sớm tạo dựng thành tích, sẽ cùng Ích Quỳ ở chung một chỗ?" Hiện tại Mộ Chỉ Ly đã biết được ý nghĩ của Mộ Hàn Mặc, mặc dù trên đường có trì hoãn một thời gian ngắn, nhưng có lẽ như vậy thời điểm Mộ Hàn Mặc đối mặt với Ích Quỳ sẽ càng thêm có cốt khí.
Đệ đệ của nàng, luôn luôn có chút kiêu ngạo, có lẽ cách làm như thế mới phù hợp với tâm tư của hắn. Mà nàng, cũng tin tưởng Mộ Hàn Mặc, bất luận là thực lực hay là thế lực, bọn họ cũng sẽ cùng nhau xông ra !
Mộ Hàn Mặc nặng nề gật đầu, lúc ban đầu là không xác định đã hoàn toàn chuyển thành kiên định, sau khi hắn suy nghĩ cẩn thận điểm này, liền hiểu đây mới chính là điều hắn chân chính muốn .
Nếu cứ như vậy cùng với Ích Quỳ, hắn tin tưởng tương lai mình không thể nào chân chính vui vẻ. Mặc dù bây giờ hắn không xứng với Ích Quỳ, nhưng hắn tin tưởng, tương lai hắn nhất định có thể xứng đôi Ích Quỳ, hắn đối với mình có lòng tin!
Mộ Chỉ Ly trong tươi cười nhiều hơn một tia vui mừng, "Hàn Mặc, sự lựa chọn của đệ, ta vĩnh viễn ủng hộ! Nhưng cửa ải của Cốc chủ phu nhân đệ cần phải một mình đối mặt."
Loại chuyện này nàng ra mặt cũng không giúp được cái gì, thậm chí có thể sẽ thêm phiền phức, chỉ cần Mộ Hàn Mặc nói ý nghĩ của mình cho Cốc chủ phu nhân, dùng nhân cách và sự tự tin của mình để cho Cốc chủ phu nhân tin tưởng hắn, lúc này mới có thể. Về phần Ích Quỳ thì Mộ Hàn Mặc cũng phải tự nói cho rõ.
Nàng tin tưởng, đế quốc buôn bán của bọn họ xây dựng ra mặc dù nhất định rất cần thời gian, nhưng này thời gian sẽ không quá dài!
"Tỷ yên tâm đi, chuyện này ta nhất định sẽ xử lý tốt!" Trên mặt Mộ Hàn Mặc lan tràn ánh sáng tự tin, lộ vẻ khôi ngô tuấn tú hơn.
Cùng một thời gian, Ích Quỳ cũng nói chuyện này cho Ích Hàn. Chỉ là sau khi nghe chuyện này Ích Hàn không khỏi nhíu mày, mặc dù lời nói mẫu thân là ý nghĩ chân thật, cũng không có xem nhẹ ý tứ của Mộ Hàn Mặc, nhưng lời này nói ra, cũng không dễ dàng tiếp nhận.
Không biết sau khi Mộ Chỉ Ly nghe chuyện này sẽ suy nghĩ như thế nào, như vậy, chuyện này thật đúng là có chút khó giải quyết a.
"Ca, ca nói như vậy có phải hay không miễn cưỡng Hàn Mặc?" Ích Quỳ ngẩng đầu, đôi mắt to linh động mang theo lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com