làm vợ anh sẽ không khổ
- Người nhà thai phụ Choi Beomgyu đến phòng 502 nhận tư vấn của bác sĩ._ cô y tá lạnh nhạt nói một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Yeonjun lê chân đầy mệt mỏi đến phòng 502, tay xoay nắm cửa anh hơi run lên đôi chút. Bác sĩ bên trong là một người đàn ông đứng tuổi, ong ta đang nhìn vào màn hình máy tính nhưng cũng rất tâm lý mời Yeonjun ngồi xuống, rót sẵn một cốc nước cho anh:
- Mời cậu, Yeonjun..._ anh ta mỉm cười thân thiện mời Yeonjun_ ừm, bạn nhỏ nhà cậu mang thai tuần thứ 9, tôi thấy kích thước em bé có thể là hơi bé so với một thai nhi ở tuần 9.
- Em ấy ăn rất ít...._ Yeonjun bấu thật chặt hai tay lại với nhau, xúc động kể lại.
- Vấn đề ở đây không phải do thức ăn, tôi nghĩ cơ thể người mẹ đang từ chối bào thai, không cung cấp đủ dinh dưỡng và sức khoẻ của bạn nhỏ này cũng đang rất báo động. Chúng tôi sẽ đưa ra phương pháp cho trường hợp tệ nhất chỉ giữ lại mẹ, cậu hẳn là Alpha của bạn nhỏ kia thì hãy chăm sóc tốt cho cậu ấy.
Yeonjun tức giận nhưng cũng không biết truts vào đâu, bởi anh nghĩ mình đã làm hết sức rồi, phần còn lại phải là của Beomgyu. Khi vừa bước đến tay nắm cửa định xoay nó thì bác sĩ lại gọi với lên chỗ Yeonjun.
- Tôi e Omega của cậu đang bị trầm cảm, tốt hơn hết cậu nên ở bên cậu ấy, cái cậu cho rằng là tốt nhất chưa chắc đã tốt đối với cậu ấy._ Bác sĩ nói mà tay vẫn đặt lên bàn phím đánh loạn xạ, nhìn chẳng giống bác sĩ tí nào cả, tên lang băm_
Anh quay lại dãy ghế trước cửa phòng Beomgyu ngồi lại, bên cạnh phòng hồi sức của em là phòng hộ sinh, các ông bố đứng nhấp nhổm ở ngoài chờ tiếng khóc của con rồi bế những thiên thần nhỏ vừa chào đời mặt đầy vui sướng. Yeonjun bên này giống như đứng trước cánh cửa vào địa ngục, bởi Beomgyu vẫn còn đang truyền máu trong kia, con anh vẫn còn chưa biết có giữ được không cứ đánh mắt sang một cái lại thấy cảnh người nhà họ đón em bé là lại sốt hết cả ruột.
- Bệnh nhân Choi Beomgyu tỉnh rồi, con hai người vẫn ổn, chúc mừng gia đình._cô y tá đi ra khỏi phòng bệnh thông báo rồi chạy bay biến mất, Yeonjun bước vào nhìn Beomgyu sắc mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh trắng xoá, anh rất sợ mất em ấy, chỉ là hiện tại rất sợ Beomgyu sẽ rời xa anh.
- Em tỉnh rồi_Yeonjun đỡ Beomgyu ngồi dậy, lấy nước đút từng thìa nhỏ cho em, cậu cũng nhanh chóng mà đón lấy.
- Con sao rồi ?_ Em vô thức đưa tay lên xoa bụng rồi nhìn Yeonjun, trong một chốc em đã sợ đứa nhỏ mất rồi.
Yeonjun ôm chầm lấy cậu, vuốt tóc rồi gáy cậu nhẹ nhàng an ủi " con không sao, con rất khoẻ, bác sĩ khen em bé của chúng ta rất kiên cường".
- Vậy sao anh lại khóc ?_ Beomgyu rất tinh ý, nhìn anh một cái liền nhận ra anh đã khóc, mắt anh hẵng còn đỏ.
- Còn phải nói, vừa cãi nhau em làm gì mà để sảy thai ? Em tính trả thù anh hả ? _ Yeonjun nắm tay cậu thật chặt vừa nắm vừa bóp, giống như giận hờn bao lâu qua tích tụ phải trả gần hết vậy.
- Tôi định dọn nhà nhưng bị té...
Anh tính mắng ẻm rằng " ai bắt ẻm dọn chứ" mà mới nhớ ra người đó là mình ... lại thôi, bây giờ anh và Beomgyu cần nói.
- Xin chào, vợ chồng nhà Choi đến phòng 502 gặp bác sĩ nhé._ lại là cô y tá lúc nãy đang cầm cả 1 xếp hồ sơ cao hơn người mà viết.
Yeonjun dìu Beomgyu dậy, lo lắng không biết cậu có đi bộ được không thì đã bị cô y tá kia quát " mau lên còn không biết đường bế cậu ấy, alpha thời nay rồi còn thụ động như vậy ?". Cậu nghe anh bị mắng liền cười khì khì thành tiếng nghe rất sảng khoái nữa là.
Vừa đặt Beomgyu vào ghế xong chưa kịp ngồi vào chỗ bác sĩ đã hỏi hai người một câu đỏ mặt.
- Hai người có quan hệ thường xuyên không ?
Cả Beomgyu cùng Yeonjun đều ngại đến mức không dám nhìn nhau, tay xua qua lại nói không liên tục với bác sĩ, không phải ông ấy nghĩ hai người làm mạnh quá đến mức sảy thai đấy chứ ?
- Còn trẻ như vậy mà yếu sinh lý sao ?_ Bác sĩ săm soi nhìn vào mặt Yeonjun rồi ghi một dãy số qua tờ giấy note len lén đưa anh_ đây là chỗ uy tín người nhà tôi đều chữa ở đây.
- Bác sĩ đây là cái gì ?_ Yeonjun nhìn vào tờ giấy kì lạ như đang ghi số điện thoại của một ai đó rồi lại khó hiểu nhìn bác sĩ.
- Người quen của tôi rất mát tay trong khoản chữa yếu sinh lý đó._ bác sĩ vừa nói dứt câu Beomgyu đã bật cười thành tiếng, cười đến đau bụng.
Anh tức đến mức khói xì đầy đầu, tôi làm ông ngay tại đây còn được, ông tin không ? Anh chỉ sợ tiêu không hết chứ yếu lúc nào tên lang băm bịa chuyện hết kêu vợ ông trầm cảm rồi ông yếu.
- Về khoản đó tôi rất khoẻ, cảm ơn bác sĩ.
- Vậy vấn đề là của Omega sao ? Tôi thấy tử cung Omega này rất nhỏ, sau này sẽ rất khó sinh con, nếu hai người quan hệ nhiều thì đường sinh nở sẽ thuận lợi hơn. Vả lại Omega này có dấu hiệu bị trầm cảm, cậu muốn tôi đăng ký cho cậu 1 lớp thiền tại bệnh viện không ?
- Em ấy đang theo lớp thiền tại chung cư nhà tôi rồi._ Yeonjun nói chen vào mà không để ý đến ánh mắt mong chờ của Beomgyu.
Bác sĩ nhìn vào hồ sơ bệnh án, tuổi 17 làm ông cũng hơi ái ngại, ông hỏi Beomgyu còn đi học chứ, cậu nói không.
- Hai người là đang đi học nhưng có thai phải nghỉ hay sao ?
- Vâng_ em nhỏ bẽn lẽn lên tiếng, lại chuẩn bị nhận thêm một ánh mắt phán xét nữa rồi đây.
- Quan hệ sớm là một vấn đề quen thuộc bây giờ, tôi mừng vì hai người đã giữ lại đứa bé, thật may vì cậu nhóc này đến đây không phải để phá thai. Cậu có muốn học thiền tại bệnh viện không ? Ở đây có rất nhiều Omega tầm tuổi cậu.
- Muốn ạ_ Beomgyu thích thú khi có người hiểu rõ cậu nghĩ gì, vui vẻ đồng ý.
- Tại sao cậu không đi học ?
- Cháu bị đuổi học vì là Omega....
Bác sĩ gật gật đầu định nói gì đó với Beomgyu xong lại thôi quay qua Yeonjun hỏi rằng hai người trò chuyện nhiều chứ, sở thích của Beomgyu là gì. Rồi Yeonjun cứ ngắp ngứ như bị con gì đớp vào mồm vậy. Ông ấy cũng quay sang hỏi Beomgyu, Yeonjun thích gì, hay làm gì nhất, cậu cũng không nói được.
- Cậu đang không chấp nhận đứa con của mình, và hai người cũng đang không chấp nhận nhau, tôi không rõ hai người đã trải qua những gì. Nhưng hãy thử ngồi lại và chia sẻ với nhau, khiến đứa trẻ làm cầu nối giữa hai người đứng biến nó thành áp lực nữa. Lớp thiền của tôi Alpha có thể vào và tôi rất mong hai người đến vào đầu tuần sau.
Cả hai ra ngoài với má vẫn còn hơi hồng vì chuyện ban nãy bác sĩ nói, quan hệ ? Đã quá lâu rồi Yeonjun không có ý định về chuyện đó với Beomgyu, giờ mới nhắc đến thôi đã làm hai người ngại phát sợ.
- Em có gì muốn nói không ?_ Yeonjun cõng Beomgyu đi vòng quanh vườn hoa bệnh viện, hẳn là hai đứa này rất điên mới 3 rưỡi sáng đã cõng nhau vòng vòng trong viện.
- Không...._ Beomgyu có nhiều điều muốn nói nhưng lời cứ rối rắm hết vào nên lại thôi, nên bắt đầu từ cái gì nhỉ ?
- Em thích con trai hay con gái ?_ Thú thật là Yeonjun thích con gái, anh sẽ chiều chuộng con gái hết sức, coi nó như báu vật mà cưng chiều.
- Thích alpha... để không phải khổ sở.
- Nếu nó là con anh thì sẽ không khổ, cả em cũng thế, nếu em là vợ anh thì sẽ không khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com