Part 8
Nhã Kỳ nhìn ra cửa sổ từ phòng làm việc của mình . Từ ngày công ty lên chức cho cô, Nhã Kỳ cũng bận rộn nhiều hơn. Công việc giúp cô không nghĩ đến nhiều thứ và đó là điều làm Nhã Kỳ cảm thấy dể chịu hơn nhiều . Nhưng có những việc Nhã Kỳ biết mình cần phải đuơng đầu . Tối nay là sinh nhật của cháu gái cô và vì cả nhà chưa ai biết chuyện gì xảy ra giữa Nhã Kỳ và Tuệ Minh vì Nhã Kỳ vẫn chưa nói gì cả . Suy nghĩ rất nhiều và Nhã Kỳ biết trước sau gì cô cũng cần phải đương đầu với việc này . Và cũng vì vấn đề này nên ngày hôm nay Nhã Kỳ không có hứng thú làm gì cả dù công việc đang chất đầy trên bàn . Nhã Kỳ còn đang phân vân thì cho nhận được tin nhắn từ chị hai của cô
"Nhã Kỳ, nếu được tối nay em và Tuệ Minh nhớ về nhà sớm một chút nhé"
Nhã Kỳ đọc tin nhắn rồi thở dài . Cô định bấm số gọi cho Tuệ Minh thì Tuệ Minh đã gọi cho cô trước
-Hello
-Chào em Nhã Kỳ . Chúng ta gặp nhau trưa nay có được không?
Nghe tiếng Tuệ Minh không hiểu tại sao tim Nhã Kỳ thót lại . Cô nhẹ nhàng đáp
-Dạ được . Chúng ta gặp nhau ở quán XXXX nhé
Cúp điện thoại với Tuệ Minh rồi, Nhã Kỳ nhanh tay làm cho xong phần công việc còn lại rồi đi đến nơi hẹn . Khi vừa tới thì cô đã thấy Tuệ Minh ngồi đó sẵng đợi cô
-Xin lổi em đến trễ
Nhã Kỳ nói nhưng ánh mắt không nhìn thẳng Tuệ Minh. Tuệ Minh thấy vậy cũng chỉ mỉm cười . Cô đẩy nhẹ tờ thực đơn đến bên cạnh Nhã Kỳ
-Em chọn món ăn đi. Lâu rồi chúng ta không đến nên có rất nhiều món mới
Nhã Kỳ không nói gì mà cô chỉ nhìn những món ăn trong đó rồi cho đến khi người phục vụ đi lại hỏi cô dùng món gì thì Nhã Kỳ mới ngước mắt lên trả lời . Nhã ỳ trở nên lúng túng hơn khi người phục vụ rời đi mà cô cũng không hiểu vì sao. Thấy vậy Tuệ Minh hỏi
-Công việc của em sao rồi ? Chị nghe nói em đã được lên chức . Chúc mừng em
Nhã Kỳ trả lời
- Cảm ơn chị . Còn chị như thế nào?
Tuệ Minh bưng ly nước lên uống rồi nói
-Chị làm vài ngày nữa rồi sẽ nghĩ ngơi một thời gian
Nhã Kỳ ngạc nhiên nhìn Tuệ Minh. Giờ cô mới có dịp nhìn kỷ Tuệ Minh. Mới chỉ vài tháng mà Tuệ Minh ốm đi rất nhiều . Cô muốn giơ tay lên sờ gương mặt Tuệ Minh nhưng rồi Nhã Kỳ dằn cảm xúc của mình xuống .
-Tại sao vậy?
Đôi mắt Tuệ Minh vẫn không rời khỏi gương mặt Nhã Kỳ . Cô nhẹ nhàng trả lời
-Chị sẽ đi xa trong vài ngày nữa. Và sau đó chị sẽ về thăm ba mẹ chị vì đã lâu rồi chị chưa về thăm họ .
Nhã Kỳ nhỏ giọng
-Chị sẽ đi bao lâu?
Tuệ Minh chưa kịp trả lời thì đồ ăn được đem ra. Tuệ Minh lấy chén đủa để sẳng một bên cho Nhã Kỳ . Cô bỏ đồ ăn vào chén rồi nói
-Ăn đi em.
Những động tác đó làm lòng Nhã Kỳ ấm lại . Những cảm xúc yêu thương chợt ùa về làm Nhã Kỳ xúc động . Tuệ Minh nắm nhẹ bàn tay Nhã Kỳ
-Đồ ăn đang nóng, em ăn đi.
Nhã Kỳ nghe Tuệ Minh nói thì cắn nhẹ môi. Cả hai ăn trong im lặng . Ăn xong, Tuệ Minh đưa Nhã Kỳ ra xe. Cô mở cửa xe cho Nhã Kỳ nhưng Nhã Kỳ không bước vào trong mà quay sang hỏi Tuệ Minh
-Chị hẹn em ra ăn hôm nay là vì mẹ em gọi điện cho chị phải không?
Tuệ Minh gật đầu .
-Đó cũng là một phần . Chị muốn gặp em trước khi chị đi.
Nhã Kỳ muốn nói với Tuệ Minh đừng đi. Cô muốn nói với Tuệ Minh rằng cô còn yêu Tuệ Minh nhiều lắm, nhưng cô lại không nói ra được . Nhã Kỳ chỉ có thể hỏi
-Đêm nay chị sẽ không đến sao?
Tuệ Minh vuốt những sợi tóc loà xoà trên má Nhã Kỳ, cô dịu dàng mỉm cười
-Có lẻ vậy . Chị nghĩ điều đó sẽ tốt hơn.
Nhã Kỳ bất chợt ôm Tuệ Minh. Cô thì thầm
-Em nhớ chị Tuệ Minh
Tuệ Minh cũng vòng tay ôm siết lấy Nhã Kỳ
-Hãy mạnh mẻ lên Nhã Kỳ . Hãy dành thời gian cho chính em và suy nghĩ những điều em cần phải làm. Lúc đó em sẽ thấy vui vẻ hơn
Nhã Kỳ rời khỏi vòng tay của Tuệ Minh. Cô gật đầu
-Em hiểu rồi Tuệ Minh. Chị hứa sẽ luôn ở đây đợi em đúng không?
Tuệ Minh hôn nhẹ lên đôi mắt như chực khóc của Nhã Kỳ, cô gật đầu
-Chị sẽ luôn đợi em. Em vào xe đi. Trời vẫn còn rất lạnh . Em nhớ giữ ấm nhé . Không có chị bên cạnh, phải chăm sóc cho chính mình . Không được để mình ốm quá biết không?
Nhã Kỳ vào xe rồi, cô nhìn Tuệ Minh lần nữa rồi mới lái xe đi. Nước mắt cô cứ như thế rơi xuống dù Nhã Kỳ không muốn khóc một chút nào . Tuệ Minh đứng nhìn Nhã Kỳ cho đến khi chiếc xe mất hút rồi mới đi lại xe của mình. Cô vào xe rồi nhắm mắt lại . Đôi bàn tay nắm chặt tay lái . Có lẻ cô và Nhã Kỳ cần phải trưởng thành hơn trong mối quan hệ này . Nếu xa nhau một thời gian để học hiểu cách yêu nhau thì có lẻ là điều cô nên làm . Tuệ Minh với tay lấy đôi kính mát mang vào vì đôi mắt luôn là nơi để người khác tìm thấy câu trả lời nhất mà Tuệ Minh thì không thích ai nhìn thấu cảm xúc của cô.
Buổi chiều, Tuệ Minh lái xe về nhà thì thấy Thảo Vy đang ngồi trên sofa nói chuyện với Bích Trang và khi thấy cô cả hai liền im lặng . Nhìn gương mặt của Bích Trang và Thảo Vy, Tuệ Minh biết họ vừa có một cuộc nói chuyện không mấy vui vẻ . Thấy Tuệ Minh, Bich Trang đi lại nắm lấy tay cô.
-Chị về rồi à . Em có nấu cơm rồi . Chị vào thay đồ rồi ra ăn với em
Thảo Vy nhìn Tuệ Minh bối rối vì cô đoán được Tuệ Minh đang nghĩ gì . Tuệ Minh gạt tay Bích Trang ra khỏi tay cô rồi quay sang nói với Thảo Vy
-Em đến tìm chị à
Thảo Vy gật đầu . Tuệ Minh nói tiếp
-Vậy chúng ta ra ngoài nói chuyện
Bích Trang nghe vậy thì giẩy nẩy lên
-Chị Tuệ Minh
Tuệ Minh nhìn Bích Trang, cái nhìn làm Bích Trang im lặng . Tuệ Minh không nói thêm, cô đi ra ngoài trước và Thảo Vy đi sau. Cô nghe tiếng Bích Trang thì thầm
-Khôn hồn thì đừng nói gì cả .
Thảo Vy trừng mắt nhìn Bích Trang như muốn nói cô không phải là Thảo Vy của ngày xưa nữa nên không có việc gì cô phải sợ Bích Trang cả . Nhìn bóng Thao Vy khỏi tầm mắt rồi . Bích Trang bực dọc đá cái ghế bên cạnh . Cô không ngờ Thảo Vy lại quay về đây. Cô biết là Thảo Vy chưa có nói gì với Tuệ Minh cả vì nếu Tuệ Minh biết, Tuệ Minh đã không cho cô ở đây. Tuy Tuệ Minh có tìm chổ ở mới cho cô rồi, nhưng Bích Trang vẫn luôn qua đây chăm sóc cho Tuệ Minh. Có lẻ vì công việc nhiều quá nên Tuệ Minh đã không nói gì . Vì vậy Bích Trang mới còn có cơ hội ỡ lại bên cạnh Tuệ Minh.
Ra đến bên ngoài, Thảo Vy quay sang nói hỏi Tuệ Minh
-Chị và Bích Trang ở chung với nhau à ?
Tuệ Minh lắc đầu
-Không. Em ấy đã lấy chìa khoá của chị và đi làm một chìa khoá giống như vậy . Vì công việc bận rộn nên chị chưa có dịp nói chuyện với em ấy .
Nghe vậy Thảo Vy thở ra nhẹ nhỏm
-Có phải chị đoán được điều gì không?
Tuệ Minh nhún vai cười
-Em muốn chị đoán ra điều gì đây?
Thảo Vy quay đi, cô nói
-Thật ra em với Bích Trang có vài việc mâu thuẩn với nhau trong quá khứ . Em thấy chị không nên tin tưởng Bích Trang quá
Bích Trang và Thảo Vy quen biết nhau là qua cô và Huệ Tâm, nhưng Tuệ Minh không nghĩ cả hai sẽ có gì mâu thuẩn với nhau vì Tuệ Minh chưa bao giờ thấy họ đi chung với nhau cả nên giờ nghe Thảo Vy nói vậy Tuệ Minh cũng lấy làm lạ, nhưng cô không hỏi thêm mà chỉ nói
-Chị biết rồi . Em đừng lo. Hôm nay em qua gặp chị là vì vấn đề gì ?
Thảo Vy không biết phải nói như thế nào với Tuệ Minh việc cô chuẩn bị mở miệng để nói, và rồi Thảo Vy biết trước sau gì cô cũng nói nên Thảo Vy lên tiếng
-Em muốn li dị với chồng của em. Chị có thể giúp em không? Làm luật sư đại diện cho em?
Tuệ Minh nhíu mày . Thảo Vy nói tiếp
-Em biết chị không chuyên về vấn đề này, nhưng em rất cần một người có thể giúp em vì em muốn dành phần nuôi dưởng con gái của em. Em biết chỉ có chị mơi
có thể làm được điều đó . Anh ấy rất mạnh về mọi mặt và em sợ mình sẽ thua.
Tuệ Minh suy nghĩ rồi nói
-Chị sắp phải đi xa một thời gian, nhưng chị có thể giới thiệu bạn chị cho em. Cô ấy rất giỏi và có thể giúp được cho em.
Tuệ Minh vừa dứt lời thì cô thấy được nổi thất vọng dâng lên trong mắt Thảo Vy. Cô lắc đầu rồi nói
-Thôi được rồi . Chị sẽ tạm gác mọi việc lại và giúp cho em
Thảo Vy mỉm cười và ôm chầm lấy Tuệ Minh
-Cảm ơn chị Tuệ Minh
Tuệ Minh vổ nhẹ vai cô . Từ bên trong, Bích Trang nhìn thấy Thảo Vy ôm Tuệ Minh, gương mặt cô đanh lại.
END CHAPTER 8
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com