Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Đêm giao thừa, Bangkok vốn dĩ đã náo nhiệt nhưng hiện giờ còn đông đúc, nô nức hơn khi mọi người đều đổ dồn về quảng trường chào đón màn pháo hoa mỗi năm chỉ diễn ra duy nhất một lần.

Đồng hồ lớn bắt đầu đếm ngược từng giây.

10
9
8
7
6
5
4
3
2
1

Happy new year
...........................
Thế nhưng đâu đó vẫn có vài kẻ cô đơn đến lạ. Chủ nhân chiếc 777 Hypercar liên tục nhấn còi vì tắc đường một đoạn dài. Perth vô cùng bực dọc khi lúc nãy vừa nhận tin từ ba. Thật ra hắn vẫn muốn mình được ăn chơi thêm vài năm nữa. Cái tuổi 24 lại bắt vùi đầu vào công việc nghĩ đến thôi đã ngán đến tận cổ. Thế nhưng đời đưa đẩy, gia đình hắn là gia đình truyền thống theo nghề lính hải quân. Từ nhỏ Perth đã được hướng nối nghiệp gia đình vì vậy con đường sự nghiệp của hắn rất trơn tru, một phần nhờ gia đình nâng đỡ, một phần vì đã quen thuộc với tất cả môi trường mà một người lính hải quân cần phải học, phải biết. Đặc biệt bản thân hắn là Alpha cấp cao. Nhờ đó mà hắn lập được nhiều chiến công và trở thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất Bangkok. Đã rất lâu rồi Perth mới trở về thủ đô thân yêu của mình sau chuyến thực thi nhiệm vụ nơi biên cương khó khăn, thử thách. Vậy mà vừa trở về, chưa tận hưởng được gì đã bị ba gọi về nhà để giao thêm một đợt công tác nữa khiến Perth rất khó chịu. Nhưng hình như chọn cách lái xe ra đường vào thời điểm này để giải tỏa là sai lầm.
Hắn đưa đầu ra cửa thét lên.

"Bị điếc à! Tránh đường"

Lời nói không chút trọng lượng nào.
Cũng vừa hay bị thu hút bởi quán Bar bên đường, nhanh thôi Perth đã ngồi vào chiếc ghế cao tay gõ lên mặt bàn. Cái khí chất Alpha tỏa ra thật áp người, với bề ngoài lịch lãm cùng vẻ mặt tuấn tú đã gây được sự chú ý. Nhưng sự u ám bao trùm nên không ai dám lại gần.
Từ khi xuất hiện ở đây đến giờ, ánh mắt Perth không rời người con trai cách đó một ghế trống. Người kia chắc chắn cũng mang tâm sự, uống say đến mức mắt nhắm mắt mở nằm dài trên bàn, tay vẫn rót thêm rượu vào ly.
Hắn vô thức bước đến chộp lấy tay ngăn rượu tràn ly. Cố tỏa ra một ít tin tức tố để dò xét, kết quả nhận lại khá bất ngờ. Một người vẻ ngoài mỹ miều, làn da trắng mịn như thế lại là Beta. Có lạ đời không chứ?
Đột nhiên bị kẻ khác quấy phá, người nọ vẫn giữ nguyên tư thế. Khó chịu lên tiếng.

"Buông!"

Thật ra Chimon chỉ muốn mượn rượu giải sầu, che đi nỗi phiền toái đang gánh chịu. Đáng lý ra chính thời điểm này anh sẽ cùng gia đình quây quần bên nhau và ra mắt cậu người yêu lý tưởng với ba mẹ. Chuyện đời nhiều khi tính trước bước không qua. Giống như chuyện giao thừa đêm nay vậy.
Điện thoại anh đặt cạnh chai rượu đã hiện thông báo 20 cuộc gọi nhỡ. Tiếp đến một cuộc gọi nữa, vẫn là số di động đó "Darling❤️". Perth rất tò mò, theo phép lịch sự không nên bắt máy thay. Đành ngồi xuống cạnh Chimon nhếch mép cười.

"Chắc là anh đang buồn?
... Được, đúng lúc tôi cũng gặp chuyện không vui. Hay chúng ta cùng làm bạn rượu vậy"

Nghe thế anh chống tay đỡ trán từ từ ngồi dậy, hơi nghiêng đầu nhướng đôi mi nặng trĩu nhìn vị thanh viên vô cùng tự nhiên này. Áo quần trên thân đều là hàng hiệu, đến cả mùi nước hoa cũng thật dễ chịu. Tổng quan bề ngoài đạt mức khá, nhưng thật tiếc bản thân anh là Beta nên không biết được người này là gì trong ABO.

"Đượccc... tôi rót rượu mời cậu"

Chimon dùng tay còn lại nâng chai rượu lên, ánh đèn chớp nháy cộng với nồng độ cồn vẫn đang hoành hành trong cơ thể khó khăn rót được ⅓ ly đẩy về hắn cười lịch thiệp.

"Của cậu"

Perth nhận lấy, uống cạn rồi bắt đầu hỏi những câu xã giao thông thường.

"Anh tên gì?"

"Chimon... Chimon Wachirawit Ruangwiwat"

"Tại sao nay là giao thừa..."

"Tôi biết cậu định hỏi điều gì " đôi mắt nhắm tịt, khóe miệng kéo cong đến đau lòng " Chỉ là thất tình thôi, nực cười thật"

Anh có một tình yêu rất đẹp với một Omega, anh quen Michael đã gần 3 năm, cả hai hứa hẹn với nhau và anh đã chuẩn bị cầu hôn cậu ta. Vậy mà ngay trước giây phút giao thừa, anh bí mật tới nhà cậu ta tạo bất ngờ thì phát hiện thời gian qua bản thân đã bị dắt mũi. Trước mắt anh là hình ảnh cậu ta cùng tên Alpha hàng xóm thân thiết mà Michael thường xuyên kể tới đang quấn lấy nhau trong tình trạng cả hai không mảnh vải che thân. Đối với anh, cậu ta luôn dùng thuốc ức chế vậy mà lại thoải mái trao thân cho tên hàng xóm kia.

Một giọt lệ rơi xuống nơi khóe mắt, Perth đưa tay giúp lau nó đi, vỗ lưng an ủi Chimon.

"Rồi anh sẽ gặp một người khác tốt hơn."

Perth không có ý định vào Bar để dỗ dành, an ủi ai đâu nhưng không hiểu sao khi nhìn người này buồn bã, tim hắn cứ nhói lên và khó chịu vô cùng. Đang vướng mắc vào một đống luồng suy nghĩ thì thấy bên cạnh đã im lặng từ bao giờ. Có lẽ do quá khuya cộng với hơi men nên Chimon đã ngủ say. Môi mềm căng mộng còn chẹp chẹp vài cái. Hắn kê gần hơn chăm chút không bỏ sót một chi tiết nào trên gương mặt người kia thầm thì.

"Cũng rất đáng yêu."
..................................
Hai thân ảnh dìu nhau đi loạng choạng ra khỏi quán Bar xập xình, mờ ảo vẫy vội một chiếc taxi qua đường. Vì bản tính chấp hành luật pháp và thân cũng là một quân nhân nên Perth đành gửi "Honey" lại cho quán trông giúp, khi nào rảnh sẽ tới lấy về sau. Còn hiện giờ phải đưa cái người say như quỷ này về nhà đã. Khi đã tống được người lên xe và để dựa vào vai mình, Perth vỗ nhẹ lên cái má bánh bao đang ửng hồng của đối phương mà hỏi.

"Nhà anh ở đâu?"

Đáp lại hắn chỉ có sự im lặng và tiếng thở đều của Chimon trong men say. Suy nghĩ mãi nhưng không biết nên đưa Chimon về đâu. Về nhà lớn? Suy nghĩ một hồi lâu hắn liền nói với tài xế.

"Đưa tôi tới khách sạn gần nhất đi."
...............
Bế bổng Chimon trên tay, mỉm cười lịch thiệp đẩy chứng minh thư về phía lễ tân khách sạn.

"Cho tôi hai phòng"

Cô lễ tân nhẹ nhàng nhận lấy, gõ tay vào con chuột vài cái. Lia mắt nhìn sơ qua màn hình được hiển thị, giọng nói bất đắc dĩ

"Thật ngại quá, do hôm nay là giao thừa nên chỉ còn một phòng duy nhất thôi ạ"

Nghe vậy, Perth kéo chứng minh thư cất vào ví định rời khỏi tìm khách sạn khác. Thật ra hắn rất ghét việc phải chia sẻ giường cùng người lạ. Tuy là có chút cảm tình cũng không tùy tiện như thế được.

"Ọeee..."

Đột ngột một mùi hơi chua xộc thẳng vào mũi. Hắn đưa mắt nhìn xuống nhăn mặt, chiếc áo sơ mi được ủi phẳng hiện giờ bị người kia ói lên bẩn một góc nhỏ nhớt nháp, giọng hơi khó chịu và gấp gáp.

"Tôi lấy phòng đó, nhanh lên"

"Dạ của anh đây" cô đưa thẻ phòng thuận miệng nói "phòng 214, chúc hai anh có một đêm giao thừa tuyệt vời tại khách sạn ạ"

Đối với một người ưa sạch sẽ như hắn thì việc bị ói vào người là chuyện hệ trọng, vô cùng kinh khủng. Sau khi lết được lên phòng, ngay lập tức hắn quẳng Chimon lên giường, sau đó xoay người lao vào phòng tắm như tên bắn, vừa đi vừa cởi từng cúc áo, mặt nhăn nhó rất khó coi. Chỉ sau khi tắm xong hắn mới thoải mái, vui vẻ bước ra ngoài.
Ngừng chân ngắm người đang say giấc nồng trên giường. Hai má đỏ ửng, môi chúm chím, hàng cúc áo xộc xệch khiến hắn nuốt một ngụm nước bọt, tự tay vỗ vào mặt của bản thân để giúp mình tỉnh táo.

"Không được, mày không được như thế."

Rõ ràng vừa nãy trong quán Bar hắn phát hiện người này là Beta nhưng tại sao hiện giờ Perth lại ngửi thấy một mùi trà đào sả thoang thoảng trong phòng. Hay là hương nước hoa của Chimon thôi.
Vì mùi hương này nên đôi chân của ai kia cứ như được kéo lại gần người trên chiếc giường. Gần đến mức ánh mắt ấy đã dán chặt vào bờ môi anh đào đang hé mở như mời gọi kia. Không hiểu ai mới là kẻ say ở đây nhưng có vẻ hắn cũng bắt đầu mê man rồi. Không phải vì rượu mà vì hương thơm của người nằm trên giường. Trong đầu hắn vô thức hiện lên suy nghĩ "Nếu cắn vào cánh môi ấy thì có ngọt không?" Thử rồi sẽ biết. Chiếc lưỡi cứ thế vươn ra liếm lên nó, tựa như đang thưởng thức kẹo bông gòn. Hắn nhắm mắt cảm nhận vị ngọt ngọt vừa chạm đến đầu lưỡi liền tan. Tay sờ đến cổ trắng nõn, tham lam, từ đó luồn vào lớp vải xoa lấy vùng thịt mềm mại bên trong.

"Beta này rất lạ... rất ngon miệng, còn câu dẫn hơn cả những Omega mà hắn từng thử qua."

Trong cơn say, Chimon cứ ngỡ hắn là Michael. Tay liền choàng qua cổ kéo Perth áp sát, thành thạo khóa môi. Anh không muốn đối mặt sự thật... nên luôn trốn tránh cuộc gọi từ hôm qua đến giờ.. anh nhớ Michael đến phát điên rồi. Chỉ muốn người lên giường cùng mình là cậu... chỉ duy nhất mình cậu mà thôi.
Đổi vai rồi! Perth lại thành thụ động, đôi mắt xoe tròn bất ngờ. Môi dưới bị ai kia mút lấy tạo nên tiếng chùn chụt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com