Nhìn rất nhiều người ngược văn, nhìn rất nhiều người nP, Diệp Tử cần viết là một dụng tiết kiệm thì dùng được lâu rồi lại sầu triền miên văn. Ngự Tả rất nhiều, Diệp Tử lại chỉ thích ôn Uyển Như ngọc nữ tử, cho nên tạo ra rõ ràng cuộc sống tốt đẹp. Người chủ trì: khụ khụ, hai người đã trải qua nhiều như vậy cuối cùng ở cùng một chỗ, "Hôn sau" cuộc sống thế nào a? Lâm Tĩnh đứng yên tức mặt đỏ cúi đầu. Sở Minh nhếch lên chân bắt chéo: hoàn thành đi, ngay cả có điểm phí đầu. Người chủ trì: chỉ giáo cho? Sở Minh: nhà của chúng ta quy, tiểu sảo đơn giản hôn, đại sảo lưỡi hôn, ra tay giường -- Lâm Tĩnh cắn răng gắt gao thải Sở Minh một cước. Người chủ trì mặt đỏ: tự chúng ta YY(tự sướng) đi. Nội dung nhãn: ông trời tác hợp cho vui mừng cừu nhân tình hữu độc chung thanh mai trúc mã Diễn viên: Sở Minh, Lâm Tĩnh ┃ phối hợp diễn: Tử Đồng, Nhị Thiếu, Hạ Hạ, Mộ Diêu, An Tĩnh ┃ cái khác: GL
Thể loại: Đam mỹ, H văn, Cổ đại, Quyền đấu, Xuyên thư, Song tính, Cung đình hầu tước, Thụ tàn tật điên điên không có dục vọng sống x Công còn điên hơn thụ, Chó điên x Chủ điênTình trạng bản gốc: 165 chương (chưa hoàn thành)Tình trạng bản edit: Đang tiến hànhNguồn raw: Hải ĐườngBản edit phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Lịch đăng: Không cố định.Bìa: Góc của Sên nhỏ.…
Tác giả: Dạ Du (夜悠)Editor: YukiNguồn raw+ qt: dithanbangdanilam.wodpress.comThể loại: chủ công, cường cường, xuyên việt, dị thế, tu chân, sinh tử ( spoil trước: công thụ từ xấu biến thành đẹp)Nv chính: Tạ Uẩn X Cảnh Nhiên.…
Đam mỹ, đế vương chiếm dục công x thái y cường thụ, ngược tâm, ngược thân, sinh tử văn, có H, 1x1, HEMột người vì muốn chiếm giữ một người đến điên cuồng mà việc gì cũng có thể làm.Người kia lại chỉ muốn có một cuộc sống yên ổn như chính cái tên của mình thế nhưng không thể nào thực hiện được.Kẻ ngược và người bị ngược, ai đáng thương hơn ?Dày vò về thể xác cùng sự thống khổ của tinh thần, suy cho cùng cái nào mới thực đáng sợ?Lưu ý: mình không đồng ý chuyển ver truyện !…
Author: BêWifanfiction girl x Kim TaehyungThể loại: học đường, HE (dính một chút teenfic nên đừng ném đá tui quá nha π π)Hoàn: 12/11/2018•••Định nghĩa của từ "thích" và "yêu" là gì?…
Tác giả : NgTD214 ( me )Thể loại : H+++ , sủng ...Nhân vật chính: -Nguyệt Hạ Vy ♡ Mạc Cao Kì -Nhân vật phụ giới thiệu sau nhe ....Văn Án :Là một cô nhi, trại mồ côi là nơi cứu sống và cũng là nhà của cô. Một vết kí giấy trắng mực đen, cô hoàn toàn rơi vào tay một tên chủ nợ . Hầu hạ hết đến người này người để chuộc lại trại mồ côi rồi lại rơi vào tay tên ác ma. 10 tỷ cô thuộc về hắn. Một tổng tài lẫy lừng khét tiếng trên thị trường . Luôn làm mọi việc theo ý mình, phá vỡ mọi quy tắc để rằng buộc cô bên mình .Mạnh mẽ chiếm đoạt cô trao cho cô mọi thứ nhưng đổi lại chỉ là ánh mắt lạnh như băng ấy ...Nhưng anh không thể mất cô ...Lạnh lùng cao ngạo mà tuyên bố :- Dù có chết em cũng chỉ thuộc về tôi.. .!!!******Lịch đăng : chưa rõ .Không Reup hay chuyển Ver . Làm ơn tôn trọng người viết truyện... Không hối truyện ???*******Yêu nhiều> Vote and Nhận xét truyện nhé> Follow ta nha !!!…
Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu.Thể loại: Xuyên không, nữ cường, HE.Tình trạng bản gốc: Hoàn thành.VĂN ÁN:Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lâm phong, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày đêm.Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người đau đầu,.Giang hồ đồn đại danh xưng quỷ y, Diêm vương muốn người chết canh ba, Lãm Nguyệt giữ người đến canh năm.Đêm hội hoa đăng, lần đầu tiên găp mặt, hắn ép nàng vào góc tường lạnh lùng uy hiếp: "Đừng cử động, ta mượn một nụ hôn."Vân Nhiễm vốn định dùng một châm đẩy hắn vào chỗ chết, lại phát hiện ra hắn đang bị trọng thương bèn ra tay cứu giúp.Vân Nhiễm, đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, sự thật tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Một hồi cao trào, bị vị hôn phu từ hôn nhận lấy vô số châm chọc khiêu khích, Vân Nhiễm nàng dễ bị người khác bắt nạt lắm sao?…