Mất!
Chat 2.
Sau khi tỉnh dậy Seen vô cùng hốt
hoảng vì những chuyện lạ sảy ra cơ thể của Seen đầy những vết thương và quần áo bị rách
Seen không suy nghĩ nhiều gách qua mọi suy nghĩ xấu Seen bắt đầu 1 ngày mới.
Khi Seen vào phòng tắm nhìn vào gương thì....
(-)Seen: Á...!....(hốt hoảng)cái gì trên mặt mình đây ..rửa mặt rửa mặt ... ơh sao không trôi đi:<
Lí do Seen hốt hoảng là vì trên mặt Seen có 1 cái dấu đỏ hình dạng như 1 nụ hôn nhỏ bên cạnh môi .
(-)Seen: :> cái dấu đỏ này thật là đẹp không biết từ đâu ra ?? ..từ từ mình sẽ tìm ra nguyên nhân(:
Đến Trường học
Seen đi trên hành lang với vẻ mặt lo lo và suy tư .Do lo suy nghĩ Seen không quan tâm trước mặt mình chỉ vì vậy Seen gặp chuyện
(-) Seen: ư! xin lỗi xin lỗi!..
(-)Minchi: nề! mày biết mày vừa đụng vô ai không ( hung dữ)[bạn học cùng lớp với KiuLic]
(-)Seen: cho mình xin lỗi mình không cố ý
(-)Funk: mau quỳ xuống xin lỗi đại ca tao đi nào !
(-)Seen: mình đã xin lỗi rồi mà ): mình không quỳ(kiên quyết)
(-)Minchi: không quỳ à !
(-)Funk: mày muốn ăn đập phải không :>
(-)Seen: sao nào
(-)Funk, Minchi:hahahahaha (cừi tao và kêu ngạo)
(-)Minchi: cái thứ Gay như mày sao hôm nay Man qua vậy hả hahaha
(-)Funk:cừi đau bụng haha
(-)Minchi:cái thứ Gay như mày không đáng học ở trường này mà phải ở nhà với mà thêu áo với mệ nha cưng
(-)Funk:phải đấy haha
Seen vô cùng tức giận nhưng không biết làm gì ngoài viec khóc vì quá tổn thương bổng
Seen nhìn thấy bóng dáng ai đó xong lên đánh bọn MinChi
(-)MinChi: mày muốn gì (giọng thách thức)
(-)Funk: bày đặt làm anh hùng hả nhóc
(-)Kiu:tao cảm thấy quá xấu hổ khi học cùng với lũ rác (khinh)
Seen nghe giọng của Kiu lòng đầy vui sướng và hi vọng.
(-)MinChi: giỏi đấy nhóc hôm nào đấu vs anh mày 1 trận
Kiu không thèm nhìn quay sang Seen giọng ân cần hỏi
(-)Kiu: cậu có sao không!
(-)Seen:ko!
Kiu nhìn vào đôi mắt Seen nhìn thấy sự tổn thương gì đó.
Kiu hầm hầm quay sang nói :
(-)Kiu:MinChi tao cấm bọn bây đụng vào Seen
(-)Funk: mày là gì mà tao phải nghe hả háháhá
(-)Kiu:hì!chờ xem!
(-)MinChi để tao coi.. đi thoy
Kiu ôm lấy Seen khiến Seen không khỏi bất ngờ
(-)Kiu :ko sao rồi..! đừng sợ cậu bạn.
Rồi Kiu quay đi.Seen đứng ngơ ngác như không biết gì mọi thứ sảy ra quá đột ngột và bất ngờ.
Tan học
Seen đuổi theo Kiu..
(-)Seen: Kiu này cảm ơn cậu! (:
(-)Kiu: có gì đâu
(-)Seen: cho mình đền đáp được ko.
(-)Kiu: ko cần
(-)Seen: nếu cậu ko nhận
mình buồn lắm híc híc
(-)Kiu:bài đặt nhõng nghẽo :>"maf dễ thương " muốn đền cho tôi cái gì?
(-)Seen:uhh! tối rồi đến nhà mình ăn tối được không ?
(-)Kiu: phiền!
(-)Seen:mình ở 1 mình ko sao đâu đi đi mà nha nha
(-)Kiu: ==' thoy được rồi!
(-)Seen: vậy đi thoy (: " đúng là cơ hội ngàn năm"
Thế là Seen đã dụ được Kiu về nhà ko biết tiếp theo sẽ là trò gì đây ==
(-)Seen: mời vào!
(-)Kiu :uh
(-)Seen : đợi mình lấy nước!
(-)Kiu : ko cần đâu
(-)Seen :nhưng mình phải làm đồ ăn
(-)Kiu: == ua
3 giờ sau............................
(-)Kiu: zzzzzz.....zzzzz
(-)Seen: ngủ rồi..:> ngủ cũng kute nữa!!!
(-)Kiu: ớ..hhhh haissi...
(-)Seen: ...
(-)Kiu : xong chưa?
(-)Seen vào ăb thoy
Seen và Kiu cùng nhau ăn uống nhưng...ko chỉ ăn uống mà còn..
(-)Seen: mình có 1 chai rượu Wishky đây loại ngon luôn uống nhá
(-)Kiu: thoy tôi về đây!
(-)Seen: ở đây 1 chút đi uống 1 chút rồi về..
Và thế là Seen chuốt cho Kiu say mèm ko thể về rồi ngủ ko biết gì cả
(-)Seen: ở đây lạnh lắm đưa cậu ấy vào phòng...
30 phút trôu qua.....
(-)Seen: sau 30' vật vã giờ đã đưa vào được... haissi mệt muốn sỉu
Seen nhìn thấy sột mon ti quần của Seen bị hở
(-)Seen : hình nhu là ^^ ...
Seen đến gần Kiu chạm vào mặt Kiu và
(-)Seen: mình có nên..!>© á...ko được...mình vẫn còn trinh..mà thoy làm di..chất ko sao âu :>
Seen bấc đầu tháo từng nút áo của Kiu từ từ và chậm rãi..sau đó Seen tháo dây nịch cởi quần Kiu và...
(-)Seen: má ơi! to quá đi ^^ vô mánh rồi
Seen nhẹ nhàng sờ vào cậu nhỏ của Kiu..Kiu vẫn không hay biết gì vì đã say mèm..
(-)Seen: em bắc đầu bú đây Ơ hớ.
Seen mở to miệng 1 cách tròn trịa bú cậu nhỏ 1 cách thành rát ngon lành
(-)Seen: ơ hhh...hhh...h nong quá ..ơ nó cứng lên rồi...nhưng ko nên làm quá cậu ấy tỉnh...^^
.....Ngon tuyệt......
....................Hết...............
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com