Chap 34: H
" Jimin cậu có muốn.... " Em qua nhà cậu tính rủ đi chơi nhưng đập vào mắt em là hình ảnh cậu đang đứng góc tường khoanh tay cúi mặt còn anh thì đang ngồi trên sofa vắt chân nhìn cậu, như khung cảnh cha dạy con hư vậy.
" À thôi chắc nay không thích hợp rồi nhỉ bye nha tớ về đây " nói rồi em quay gót chân chạy đi.
" jungkook... " Cậu nhìn em mà cầu cứu nhưng không thể được vì em đã đi rồi.
" Sao? " Anh nhướn mày hỏi cậu
" Em biết lỗi rồi mà... "
" Lỗi gì nói! "
" Lần sau... nếu xảy ra chuyện như vậy em sẽ nói với anh mà không bỏ trốn nữa... " cậu vừa nói vừa bĩu môi nhìn như sắp khóc. Tui bảo vệ anh ấy mà anh ấy quát tui.
" Còn dám có lần sau hửm "
" Không! không có...hic...Yoongi huhu " cậu bị anh dọa cho mà khóc 1 tay lau nước mắt, 1 tay nắm vạt áo anh.
" Nín không khóc! " Anh định dạy dỗ lại cậu thôi vậy mà thành ra làm cậu khóc luôn, nhìn anh vậy thôi chứ nhìn bảo bối mình khóc cũng hoảng lên mà ôm cậu.
" Ức...Jimin biết lỗi rồi...ức....không
....không dám...ức....lần sau" cậu vừa nấc vừa nói làm anh bật cười mà dỗ dành, haiz đúng là chịu cậu thật thế này thì ai mà dám mắng chứ thương còn không hết. Anh bế cậu đi rửa mặt mà cậu vẫn còn ấm ức.
" Nào bé ngoan không khóc nhè " đặt cậu lên bồn rửa mặt ngồi, anh lấy khăn lau mặt cho cậu, vừa lau vừa dỗ dành i chang con nít vậy.
" Lần sau có chuyện gì phải bảo anh biết chưa, anh biết là em sẽ làm được nhưng dù gì cũng phải nói chứ đừng tự ý hành động, em biết lúc nghe tin em không qua khỏi anh đã phải chịu những gì không "
" Em xin lỗi.... Chắc anh giận em lắm nhỉ..." Cậu chồm tới ôm cổ anh mà xin lỗi.
" Anh không có giận em, anh chỉ trách bản thân mình sao lại không bảo vệ được em thôi, lúc nào anh cũng mong em trở lại hết "
" Vậy bây giờ em trở lại rồi nè em sẽ bù đắp cho anh, anh muốn em làm gì cũng được hết á " cậu nhìn anh mà cười.
" Oh really? "
" Real "
__________
" Ưm....aa....cái....em nói.... không....
không...phải thế này " tự nhiên cậu vừa dứt miệng anh đã bế cậu vào phòng mà đè ra làm rồi.
" Sao bù đắp cho anh đi 5 năm qua anh vì em mà anh muốn liệt dương mẹ rồi "
Anh vừa nói vừa thúc mạnh làm cậu chỉ biết mở miệng thở gấp mà rên la.
" Ưm....aha....chậm...ư...thôi "
" Cầu xin anh đi bé con "
" Aha....cầu xin..."
" Nói đàng hoàng! "
" Ha....xin anh...ư...nhẹ...nhẹ...thôi
....em....ứm...chịu.... không....a ưm... nổi" cậu bị đụ cho ná thở mà khó khăn nói.
" Gọi Daddy "
" Dad...daddy~ "
Dù đã làm theo những gì anh nói nhưng anh vẫn không chịu giảm tốc độ xuống mà liên hồi thúc mạnh vào trong cậu. Hậu nguyệt cậu co rút như muốn nuốt cả côn thịt của anh, bên trong cậu ấm nóng làm anh cứ ra vào mãi mà không muốn rút ra mỗi cú đưa đẩy của anh cậu cũng nhìn thấy được nó đang ở chỗ nào của bụng dưới cậu, nước dâm dịch cũng bị trào ra ướt cả mảng giường. Cậu bị anh cho mình lên đỉnh mấy lần rồi cũng bắn hết lên bụng anh.
" Aa...khi...nào...ưm...mới...ha.... xong "
" Khi nào tôi muốn thì tôi sẽ dừng làm cả tuần luôn cũng được, em cũng đã hứa sẽ bù đắp cho tôi mà đúng không "
Anh cúi xuống hôn cậu, khổ nỗi đang ná thở mà anh còn hôn cậu không có đường nào mà thở kịp, nước trong miệng cứ chảy ra cậu không có cách nào làm cho nó hết chảy được. Cậu không muốn chết vì cái lí do xàm địch vậy đâu có ai lại chết vì lí do bị đụ cho sướng quá nên chết chứ.
" Yoon...yoongi...ư...em...không muốn...chết"
" Hở chết gì??"
" Ưm...khó...thở "
" Éc bé khó thở!! " anh đột ngột dừng lại đỡ cậu dậy xoa lưng.
" Bé sao rồi để anh quạt cho có không khí để thở nhá " anh lấy quạt mà quạt cho cậu, nhìn cậu thở hổn hển mà anh phát hoảng.
" Đã bảo là từ từ mà..." Cậu với giọng khàn khàn mà mắng anh.
" Anh biết rồi anh xin lỗi, bé đừng giận nữa anh sẽ làm nhẹ nhàng thôi "
Thế là từ lúc đó đến giờ anh đều ra vào cậu nhẹ nhàng khi nào cậu ngứa muốn làm mạnh thì anh sẽ làm mạnh khi nào cậu bảo chậm lại thì anh sẽ chậm lại.
" Ưm...thích"
" Thích sao"
" Ha....nhớ anh....5 năm qua...rất nhớ "
" Anh cũng vậy " anh cúi xuống hôn cậu, nụ hôn không mạnh bạo như trước mà nó lại nhẹ nhàng làm cậu cũng bị cuốn theo, chợt anh nhớ ra lời cậu nói lúc ở tháp Namsan.
Nếu 1 ngày nào đó em biết mất mà không nói với anh, thì mong anh vẫn đợi em vì khi mùa xuân đến cánh hoa đào rơi em sẽ xuất hiện
" Không phải chứ bây giờ là mùa xuân sao "
"Ưm...đúng rồi em đã bảo anh chờ mà "
" Nhắc quay về mới nhớ chiếc xe tối hôm đó là của em sao "
" Đúng "
" Biết nguy hiểm lắm không sao lại tông vào thùng nước đó chứ " anh lại bắt đầu thúc mạnh vào cậu.
" Ư...là...là anh dí...em sợ "
" Em hôm đó có đi cùng ai à "
" Em...em...đi cùng Jungkook "
" Không phải chứ vậy cậu ta với em thông đồng nhau lừa mọi người sao "
" Ưm....không có mà... "
" Em đã đi đâu trong thời gian đó"
" Em đã...về nước tìm tên đã hãm hại anh trai em mấy năm trước hắn còn âm mưu tính giết cả người thân của em....nên em đã xử lí hắn"
" Vậy sao xong rồi em không chịu về "
" Em...sợ anh...ghét em nên đã chờ...có cơ hội để về nói "
" Ngốc anh không bao giờ ghét em đâu " anh hôn lên trán cậu mà nói
" Đây là nhà em, có anh có mọi người đều chờ đón em về em không phải lo lắng điều gì hết nhưng cũng đừng nghĩ đến chuyện chết lần 2 "
" Ưm...em...biết rồi!...anh ơi"
" Hửm " anh đang cắn mút cậu thì nghe cậu gọi
" Ưm...em....aa....em muốn.... đi xem mộ của mình" cho tới bây giờ cậu vẫn tò mò về mộ của mình xây như thế nào.
" Khi nào em đi được thì anh sẽ dẫn em đi "
Anh lật cậu lại bắt đầu tìm điểm G mà truy quét, lỗ nhỏ được nước dâm thủy chảy ra nên bôi trơn anh cứ vậy mà rút cán lại 1 phát đâm sâu vào dễ dàng làm cậu sướng chết đi được.
" Áaaa....yoon...yoongi"
" Gọi là chồng "
Thấy cậu rên lớn anh biết là mình đã chạm vào điểm yếu của cậu.
" C...chồng ơi~"
Từng cú thúc của anh làm cậu sướng rơn mà ngửa cổ cảm nhận, anh coi tiếng rên của cậu như liều thuốc kích thích cứ vậy làm anh hăng hái hơn.
" Ư...aaa...ha"
" Rên to lên bé con, em biết bây giờ nhìn em quyến rũ thế nào không hửm"
"Aa...k...không...hưm...đ...đừng...ư..
nhìn...xấu...hổ" cậu lấy tay che mặt mình liền bị anh gỡ ra cầm tay cậu mà liếm.
/Reng reng/ tiếng điện thoại của anh.
" Ưm...ha...dừng...lại...điện thoại...của...ứm...anh"
" Em muốn anh nghe sao "
"Lỡ...ư...có...chuyện...quan...trọng"
Anh cầm điện thoại mình lên mà bắt máy nhưng anh không dừng lại mà tục đẩy hông, cậu thì bịt miệng lại không để cho bản thân mình la.
" Gọi cái gì?" Anh nhìn cậu mà bật cười.
" Chủ tịch hôm nay anh lại trốn làm sao" lại là thư kí của anh cậu ta cứ làm phiền anh về việc này mãi.
" ưm...yoongi!!" anh thật quá đáng cậu đã ráng bịt miệng rồi anh còn cố dâm mạnh vào làm cậu không chịu được mà giật nảy rên khẽ.
" Ủa hình như tôi nghe thấy có tiếng gì bên ngài"
" Cậu quản nhiều quá đừng làm phiền tôi nữa" nói rồi anh cúp máy quăng điện thoại ra 1 xó.
" Ưm...anh...không...thích... người...
đó...hở"
" Ừ là người đã làm việc cho ba anh lúc anh kế thừa thì cậu ta làm cho anh, ngày nào cũng quản không khác gì ông nội anh " anh hơi có phần bực nhọc mà xoáy sâu vào bên trong cậu.
" Hưm...aaaaa...yoon...gi... từ từ"
Anh vắt 1 chân cậu lên vai rồi kéo cậu sát vào người anh, dương vật cứ vậy mà đi vào sâu hơn.
" Ư...ha...rách...rút...rút...ra"
" Ah...không rút được hình như kẹt rồi"
" L...làm...sao...đây"
" Chờ anh ra" côn thịt của anh càng ngày càng to ra làm cậu bị trướng.
"Hức...đau mà...yoongi...hức...thúi"
" Anh biết rồi là lỗi của anh, anh xin lỗi bé" anh hôn cậu mà dỗ dành.
" Ư...anh mau...bắn"
Hậu nguyệt cậu cứ co rút mãi kẹp chặt côn thịt của anh, thấy anh mãi chưa ra nên cậu đành dùng cách chủ động. Cậu trườn lên người anh câu cổ mà hôn, lại quay xuống liếm mút cổ anh tạo ra nhiều dấu hickey, tay còn thò xuống chọc vào 2 hòn bi của anh.
" Dad...daddy...hưm...yêu...anh"
Nghe cậu nói vậy anh liền mềm nhũn người mà bắn hết vào trong cậu, tinh dịch của anh đầy đến nỗi tràn ra ngoài, cậu thì mệt lã nằm xuống thở dốc.
" Ha....hộc...k...không làm nữa"
" 1 lần nữa thui"
Kết quả là 1 lần của anh là cho tới đêm mới tha cho cậu, anh thì thoả mãn rồi nhưng cũng phải dỗ con mèo con này đang ấm ức bị anh hành cho mấy tiếng.
" Em muốn đảo chính"
" Chừng nào cu bé to bằng anh đi rồi tính "
"........." Cậu im lặng không nói gì để cho anh bế vào nhà tắm mà tắm cho mình, chân cậu bây giờ rã rời còn bị run không thể đứng nổi ngày mai sẽ là đau rồi anh phải bế nhưng những lúc cậu bị như vậy anh sẽ lại dễ hành động lắm nên cậu rất sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com