Chap 20.
___________
Nhìn phản ứng của cậu trong lòng Min Yoongi không khỏi muốn bật cười nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh. Phía Jung Hoseok thì vẫn cứ nhìn chăm chăm vào chiếc hộp sau đó lại nhìn lên màn hình hướng ánh mắt đến Min Yoongi mà gương mặt đầy khó hiểu.
"Tôi chỉ là muốn em phòng thân."
Mười ngón tay đan xen vào nhau tựa lưng ra sau ghế. Min Yoongi thở dài một hơi. Chiếc hộp nhung đó hắn đã chuẩn bị sẵn cây súng mà Kim Taehyung chế tạo tuy chỉ có đặc điểm là loại độc tố trong cây súng của cậu bị giảm đi đáng kể nên nếu viên đạn có ghim vào bộ phận nào thì cùng lắm người đó sẽ bất tỉnh nhân sự chứ chẳng phải chết nữa ngoại trừ ghim vào các cơ quan tim mạch hay bán cầu não.
Điều này cũng là do ý của hắn ta, không phải Min Yoongi sợ Jung Hoseok giết hắn mà là sợ nếu cậu sơ sẩy để cây súng này vào tay người khác và họ có ý đồ giết cậu á phải giao trứng cho ác sao.
Cũng may trước đó Min Yoongi hắn biết Jung Hoseok được Jung Hansong đưa cậu qua London bằng máy bay riêng nên việc đưa hàng nóng vào vali lên máy bay cho cậu khá thuận lợi chứ không nguy hiểm như đi máy bay chung. Nếu đi qua kiểm tra an ninh thì chắc chắc Jung Hoseok của hắn gặp rắc rối lớn với đống nhân viên kia mất.
"Loại súng này trên toàn thế giới chỉ có bảy khẩu trở xuống, không được dùng bừa, loại đạn trong đó khác với những loại súng thường chỉ cần em bắn ra một viên thì nạn nhân chắc chắn chưa đến ba giây sẽ chết." Hắn cố tình nhấn mạnh để đe dọa cậu trai trước màn hình.
"Tôi biết rồi." Jung Hoseok như đã rõ gật đầu sau đó đóng chiếc hộp lại cất đi.
"Jung Hoseok."
"Tôi đây." Cẩn thận cất chiếc hộp vào hộp tủ kế bên giường, nghe hắn kêu liền nhẹ nhàng trả lời hắn. Khoảng không im lặng bao trùm cả hai mất hơn vài giây hắn mới nói.
"Tôi yêu em." Min Yoongi ôn nhu nói nhìn cậu.
"..." Jung Hoseok nghe thấy liền đơ người, chiếc hộp tủ đang đóng được một nửa liền đứng yên bất động. Min Yoongi nhìn vào màn hình chỉ duy thấy người cậu đứng yên được một lúc sau đó thì bả vai phủ lớp áo len dày cộp ấy run lên không ngừng. Mất khoảng ba phút Jung Hoseok mới điều chỉnh lại giọng nói đôi phần khác so với lúc nãy nhưng gương mặt lại né màn hình không nhìn hắn.
"T..tôi có việc gọi lại anh sau, ngủ ngon." Nói xong liền tắt máy cuộc gọi, màn hình đen trước mặt cả hai nhưng đổi lại là hai cảm xúc trái lập hoàn toàn.
___________
Màn hình máy tính vừa tắt cũng chính là lúc chiếc điện thoại trên tay cậu chạm xuống đất. Nhìn dòng tin nhắn của người vừa gửi tới khiến Jung Hoseok bật cười thành tiếng khinh miệt đầy chua xót.
'Khiến Min Yoongi không còn gì hết.' Nội dung tin nhắn.
Xin lỗi anh Min Yoongi, đáng lẽ anh nên ghét tôi nhiều một chút thì đúng hơn hoàn cảnh bây giờ.
_________
"Đã chuẩn bị xong?" Min Yoongi gọi một cuộc điện thoại, điếu thuốc rít qua từng hơi thở phả ra không trung. Bây giờ là ba giờ sáng hơn nhưng từ khi Hoseok đi hắn hoàn toàn không ngủ được, cho dù có ngủ cùng lắm là chỉ chợp mắt vài mươi phút nhưng cũng chẳng sâu.
"Bốn giờ chiều mai." Kim SeokJin đầu dây bên kia trả lời.
Cuộc nói chuyện vỏn vẹn vài chục giây sau liền tắt ngấm. Tàn thuốc điếu trên cũng được vơi hết trên tay hắn, ánh mắt sắc bén nhìn vào khoảng vô định trước mắt rồi sau đó đi chuẩn bị đồ.
Phía bên Jung Hoseok vali cũng đã chuẩn bị và tình trạng chẳng khác hắn là gì, lại là một đêm mất ngủ với mối tình chẳng bao gọi là đẹp.
...
"0356 nhận lệnh từ cấp trên có mặt."
"Jung Hoseok." Người đàn ông tên Chang Bogum ngồi chễm chệ trên ghế sopha dài ngay chính diện căn phòng nhìn khảo sát từ trên xuống dưới của Jung Hoseok gương mặt đầy hài lòng.
"Có mặt." Đứng nghiêm nghị trong bộ phục trang của tổ chức, gương mặt nhìn thẳng đáp lời khi nghe người trước mắt gọi.
"Tốt, rất tốt, tôi có một nhiệm vụ rất dễ cho cậu đây." Ly rượu vang sánh trên tay nhấp một ngụm trong miệng. Môi khẽ nhếch đầy mưu mô nói
"Tôi đã đọc qua đơn xin rời khỏi đây của cậu và Park Jimin rồi, hai cậu trung thành ở đây cũng ra lâu nên đây sẽ là 'nhiệm vụ cuối cùng' dành cho hai người. Và tất nhiên nếu hai cậu thành công, tôi sẽ phê duyệt cho hai người rời khỏi nơi này và gửi một ít tiền hoa hồng kèm theo."
"Theo dõi tìm ra nơi ẩn của Bang CL và tiếp cận Min Yoongi."
Đẩy tập hồ sơ đen chứa đầy thông tin của người cậu làm nhiệm vụ qua phía Jung Hoseok, đôi tay thon dài của cậu cầm lên có chút nhíu mày. Nhiệm vụ cuối cùng như thế này có phải hơi dễ không.
"Jung Hoseok số 0356, thành viên của tổ chức S.H.I.E.L.D- Nhận nhiệm vụ đột nhập, tiếp cận và tìm ra nơi ẩn nấp của Trùm bang CL."
...
Tại Bar
Jimin:"Mày chắc sẽ thành công chứ."
"Không thành cũng phải thành." Hất mặt tự tin ngồi trên quầy bar, Jung Hoseok cười cười nhìn Jimin nói.
"Được, chú ý an toàn." Jimin nghe cậu sau cũng rời khỏi bar.
Diễn biến sau đó.
Kế hoạch một tiếp cận Min Yoongi hoàn thành.
...
"Em còn nhớ lão già ở quán bar chứ?" Min Yoongi lên tiếng.
"Nhớ, có chuyện gì sao." Mắt vẫn dán vào tivi trả lời câu hỏi của hắn.
"Tôi muốn hỏi xem em có muốn xử lão ta không."
"Tôi đưa em đến một nơi."
Kế hoạch hai xác định tổ chức buôn bán trái phép chất cấm của bang CL do Min Yoongi nắm trùm, hoàn thành.
__________
Giờ thì nhìn lại xem, nhiệm vụ đã gần hoàn thành nhưng tâm trạng Jung Hoseok chẳng vui là mấy, mớ cảm xúc hỗn loạn đang chiếm lấy tâm trí cậu không ngừng.
Tiếp xúc thân mật với nhau như thế mà không có tình cảm thì chính là Jung Hoseok nói dối, nhớ lại khoảnh khắc ở sân bay Min Yoongi ôm lấy Siliver trái tim cậu đau như thế nào còn cả khi dự tiệc cùng hắn, nhìn Siliver và Min Yoongi như diện đồ đôi cùng cái choàng tay của cô lên tay gã lòng ngực cậu như muốn nổ tung ra vậy nhưng Jung Hoseok đã làm gì? Cười, Jung Hoseok chỉ biết cười, mãi mãi cũng chỉ cười vì sao?
Ngay từ khi mọi chuyện bắt đầu ở quán bar đó là một điều sai trái và cả khi trái tim của Jung Hoseok tôi một lòng hướng về anh thì chính nó lại chính là cả một sai lầm.
Đau thì có đau thật đấy nhưng hạnh phúc khi ở bên Min Yoongi Jung Hoseok lại không thiếu, từng hành động nhỏ ân cần hay chỉ cần một cái ôm Jung Hoseok đã thấy ấm áp biết bao rồi.
Tình cảm của Jung Hoseok dành cho Min Yoongi như một nhánh hoa anh đào mùa xuân vậy, từ từ, từ từ được sự bao bọc và hơi ấm của Min Yoongi làm cho nó chớm nở.
Mọi sự dịu dàng của hắn đều dành cho cậu, từng hành động như ôm cậu ngủ, nấu cho cậu ăn, đưa cậu đi chơi hay cho dù là một cái hôn chúc buổi sáng của Min Yoongi dành cho Jung Hoseok cậu hoàn toàn cảm nhận được tình cảm hắn dành cho cậu lớn biết nhường nào và nó lại càng lớn hơn khi Min Yoongi nói ra ba chữ 'tôi yêu em'.
"Tôi yêu em."
"Tôi yêu em."
"Tôi yêu em."
Từng câu chữ hắn nói ra như hàng ngàn nhát dao đâm vào tim cậu vậy. Jung Hoseok không ngốc đến nỗi không cảm nhận được những điều đó nhưng chính cậu lại cố gắng phủ nhận và muốn đẩy nó ra xa khỏi bản thân mình để tránh làm hại hắn.
Jung Hoseok cũng thương Min Yoongi như cái cách hắn thương cậu vậy nhưng có lẽ chính cậu lại phải đạp đổ toàn bộ niềm tin hắn dành cho cậu thôi. Jung Hoseok không muốn làm hại hắn nhưng nếu cậu không làm thì một trong hai hoặc cả hai người bọn họ sẽ gặp nguy hiểm. Nói là sẽ làm hại nhưng chắc chắn Jung Hoseok sẽ thề rằng cho dù chỉ là một vết thương nhỏ cũng sẽ không bao giờ dính trên người hắn được vì cậu nguyện hy sinh thân mình để bảo toàn điều đó.
Hy sinh tất cả vì người mình thương, điều đó hoàn toàn xứng đáng nhưng Jung Hoseok chỉ làm điều này duy với một mình Min Yoongi.
________
Chuẩn bị đê các Reader iu dấu của tui ơi sắp ngược tới nơi rồi đội mũ bảo hiểm vào(づ ̄ ³ ̄)づ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com